CHƯƠNG 33 : CẢM XÚC MÃNH LIỆT (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Ca ca, eo giơ cao một chút." - Đan Trạch một tay đỡ eo Tề Thiên Sủng, một tay dính thuốc mỡ.


"... Muốn bôi liền bôi, không bôi cút đi!"- Tề Thiên Sủng tức giận mở miệng, động tác xấu hổ như thế, còn muốn y làm cái hình dáng gì nữa, chẳng lẽ muốn y mở hai chân ra, đem mặt sau lồ lộ cho hắn xem sao! Cái đồ dê sòm này!


"Ca ca thật là, chúng ta đều đã thân mật đến như vậy, ca vẫn còn thẹn thùng như thế."- Đan Trạch tự nhiên nở nụ cười, đưa tay vỗ vỗ eo Tề Thiên Sủng: "Anh mà như vậy, ta căn bản không thấy rõ a, nếu như không thấy rõ, một lúc nữa làm đau ca thì sao bây giờ?"


"Nhiều lời!" - Đan Trạch nghĩ cái gì, Tề Thiên Sủng làm sao sẽ không biết, căn bản là không thèm để ý hắn.


Đan Trạch nhận ra Tề Thiên Sủng giả bộ không hay không biết, le lưỡi, xem ra chỉ có thể...


Tề Thiên Sủng đợi nửa ngày, vẫn không cảm thấy Đan Trạch bôi thuốc, không nhịn được muốn lên tiếng hỏi dò, bất quá ngẫm lại cá tính Đan Trạch giảo hoạt lại vô lại, câu hỏi này đi ra, không biết lại muốn giở trò yêu nghiệt gì nữa, vẫn là kiên nhẫn, nhẫn nại thì hơn.


Phút chốc, một cảm xúc ấm áp tập đến phía sau, Tề Thiên Sủng run lên, không nhịn được quay đầu lại.


Chỉ thấy cái đầu đen thui của Đan Trạch áp sát vào sau lưng y, lẽ nào xúc cảm khi nãy là...


"Đan, Đan trạch..."- Ngươi muốn làm gì?


Lời còn chưa nói hết, y liền cảm thấy một vật thể mềm mềm ươn ướt âm ấm tiến vào phía sau y.


"A a..."- Cũng không phải là quá thoải mái, mà là quá mức kinh sợ.


Loại cảm giác đầu lưỡi mềm mại trực tiếp liếm xúc bên trong thân thể, để y lông tóc dựng đứng, cảm giác cả thân thể đều như nhũn ra.


"Ngươi đi ra a a..."


Một hồi lâu sau, Đan Trạch thu hồi đầu lưỡi: "Quả nhiên vẫn còn chút sưng đỏ, bên trong nóng vô cùng..."


Đan Trạch liếm liếm môi, có vẻ vẫn còn thèm thuồng, nếu không phải Tề Thiên Sủng biết hắn vừa nãy liếm láp chỗ nào, còn tưởng hắn mới ăn mật.


Bất quá loại thần thái động tác này của đối phương, khiến Tề Thiên Sủng cảm thấy vô cùng thẹn thùng, trên mặt nhiễm một tầng màu máu.


"Ồ? Ca ca, mặt ca rất nóng nha... A, giống như nơi đó, đều rất nóng!"- Đan Trạch tò mò dùng tay chạm vào trán Tề Thiên Sủng một thoáng.


"... Cút!"


"Đừng, còn chưa bôi thuốc xong mà."- Đan Trạch cười hì hì, liếm thuốc mỡ trên đầu ngón tay , hai tay xoa cặp mông của Tề Thiên Sủng, đầu lưỡi lần thứ hai tham tiến vào.


Lần này còn sâu và mãnh liệt hơn hồi nãy, thêm vào thuốc mỡ kia gặp phải nhiệt độ cao liền trong nháy mắt hòa tan thành nước thuốc, để đầu lưỡi Đan Trạch ở bên trong hành lang vô cùng trơn nóng co rúm qua lại.


"A... Ân a a a..."- Cảm giác quỷ dị lại thoải mái, để Tề Thiên Sủng không nhịn được hanh gọi thành tiếng.


Đan Trạch nghe được Tề Thiên Sủng không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, trong lòng đắc ý cực điểm, càng thêm ra sức.


Tề Thiên Sủng chỉ cảm thấy cả người tê rần, eo một thoáng liền mềm nhũn xuống.


Đan Trạch từ mặt bên nhìn Tề Thiên Sủng, cổ họng khẽ nhúc nhích, yết hầu nuốt xuống từng ngụm từng ngụm nước.


"Thiên Sủng ca ca..."- Âm thanh Đan Trạch hơi trầm thấp, đem đối phương ôm vào trong ngực. Bất quá hắn không cao bằng Tề Thiên Sủng, thành ra nhìn hắn giống như cô vợ nhỏ bám vào trong lồng ngực phu quân của mình.


Sáp đến trong lồng ngực Tề Thiên Sủng, Đan Trạch mới phát hiện nhiệt độ trên người Tề Thiên Sủng không bình thường, thật giống như cả người toả nhiệt.


Đan Trạch trong lòng cả kinh, còn tưởng rằng vết thương trên người Tề Thiên Sủng nhiễm trùng, dẫn tới toàn thân toả nhiệt, dù sao nơi đó xác thực bị thương đến chảy huyết.


Bất quá khi Đan Trạch đưa tay chạm vào trán Tề Thiên Sủng, liền biết Tề Thiên Sủng không phải toả nhiệt.


Gò má y tuy rằng nóng hổi đỏ ửng, thế nhưng cái trán xác thực mát lạnh, không có nửa điểm cảm giác sinh bệnh.


Đan Trạch mới hơi thở phào nhẹ nhõm, liền phát hiện Tề Thiên Sủng áp đến hắn.


"Thiên Sủng ca ca..."- Đan Trạch còn tưởng rằng đối phương đã tha thứ cho hắn, mừng rỡ cùng y thân cận, không nghĩ tới Tề Thiên Sủng vừa kề sát lại đây, hắn liền phát hiện có điểm không đúng.


Thần trí Tề Thiên Sủng đã có chút mơ hồ, chỉ cảm thấy quanh thân rất nóng, một luồng khí nóng rực từ vùng đan điền chậm rãi khuếch tán đến toàn thân, thật giống nơi sâu xa trong cơ thể có một con mồi lửa, giờ khắc này dấy lên hỏa diễm.


Tề Thiên Sủng bám vào vật thể duy nhất để y cảm thấy mát mẻ thoải mái, chặt chẽ ôm lấy không chịu buông tay.


Đan Trạch đầu tiên là sững sờ, lập tức dâng lên mừng rỡ như điên.


Đây là tha thứ cho hắn đúng không? Là muốn cùng hắn hoan ái đúng không?


Đan Trạch hí hửng vui vẻ trở tay ôm lấy đối phương, ở gò má cùng gáy đối phương hôn môi liếm láp.


"Thiên Sủng ca ca ... Ta ... rất yêu thích ca..."- Đan Trạch vừa hôn môi vừa biểu lộ.


Đáng tiếc biểu lộ của hắn căn bản không ai để ý tới, Tề Thiên Sủng đã nằm ở một loại cảnh giới ý thức hỗn loạn, y ôm eo Đan Trạch, trên dưới cọ xát.


Đan Trạch còn trẻ, kích động như thế, lại mới chạm đến tư vị tình ái, làm sao chịu được.


Đem đối phương ép đến dưới thân, tứ chi cùng vào cuộc, bắt đầu gặm nuốt bữa tiệc mỹ vị lớn này.


Tề Thiên Sủng hanh kêu, ở dưới thân Đan Trạch chậm rãi nhúc nhích, Đan Trạch vừa vội vàng ngăn chặn tứ chi liên tục giãy giụa của đối phương, vừa trút bỏ quần áo, đem vật thể cùng tuổi tác, vóc người cùng khuôn mặt không hợp kia của chính mình móc ra.


Nơi đó sớm đã sưng đau đớn, nhưng lại sợ Tề Thiên Sủng không cao hứng, Đan Trạch đã liều mạng khống chế tâm tình của chính mình, nhưng hiện tại giống như mèo rừng xông lên núi, đem con mồi mỹ vị lôi kéo nuốt vào trong bụng.


Hiện tại nếu đối phương cũng có ý định, hắn tự nhiên không cần mạnh mẽ tự kiềm chế nữa, rất nhanh tách hai chân Tề Thiên Sủng ra, đem hạ thân của mình cắm thẳng vào nơi vẫn sưng đỏ như trước, thế nhưng lúc này càng đỏ tươi đến mê người.


Tề Thiên Sủng không còn kiên nhẫn, thừa dịp toàn bộ sự chú ý của Đan Trạch đều tập trung vào công phu phía dưới, bắt đầu đại lực vặn vẹo.


Đan Trạch mới vừa cẩn cẩn thận thận mà đem hạ thể tiến vào đó, hơi hơi khai phá địa phương sưng đỏ kia, giơ cao eo muốn chầm chậm tiến vào, ai biết Tề Thiên Sủng đột nhiên vặn vẹo một cái, đem tận cùng căn nguyên của Đan Trạch ngậm nuốt hết toàn bộ.


Vốn đã là sưng đỏ, hiện tại lại bị đâm đến cực sâu, Tề Thiên Sủng nhất thời đau ai kêu một tiếng, bất quá âm thanh của y sớm đã có chút khàn, giờ khắc này cả người vô lực, một tiếng kêu này hệt như mèo con kêu vậy, mềm mại mang theo câu dẫn, Đan Trạch cả người run lên, suýt chút nữa bị Tề Thiên Sủng đem thần trí hắn hút đi hết.


"Thiên Sủng ca ca... Quá dâm đãng rồi!"- Trong mắt Đan Trạch mang theo đầm nước, không phải khổ sở, mà là quá mức thoải mái, cái mật đạo chặt chẽ nóng hổi kia, đem toàn bộ điểm mẫn cảm nhất của hắn bao vây hết, hắn phảng phất như mình đã đưa thân vào chốn tiêu hồn nhất trên cõi đời này.


Bất quá đảo mắt nghĩ đến Tề Thiên Sủng chắc cũng từng ở dưới thân nam nhân khác làm ra loại động tác này, gọi ra loại thanh âm này, nhất thời giận đỏ cả mắt: "Muốn trừng phạt! Muốn trừng phạt ca!"


Đan Trạch từng chút từng chút hướng về mật huyệt mềm mại thấp nhiệt kia mà đâm vào.


Hắn vốn không có kinh nghiệm, cũng sẽ không biết cái gì chín thiển một thâm, cái gì ba tiến vào ba lấy ra, chỉ là một mực đảo nhập sâu sắc.


Một thoáng lại một thoáng, tốc độ cực nhanh, để Tề Thiên Sủng hầu như theo không kịp nhịp điệu của hắn, thân thể chỉ có thể bị ép theo nhịp điệu đối phương mà kịch liệt lay động.


Dần dần Đan Trạch tựa hồ tìm được quy luật, thời điểm mỗi khi hắn thâm nhập đến một nơi nào đó trong thân thể Tề Thiên Sủng, y đều sẽ hơi run run, trong miệng càng phát sinh tiếng rên rỉ đứt quãng.


Chẳng lẽ nơi đó ... lòng hiếu kì của Đan Trạch nổi lên, liên tiếp mấy lần đều nặng nề hướng về nơi đó mà công kích.


Những động tác này làm Tề Thiên Sủng phản ứng càng to lớn hơn, kịch liệt run run, kịch liệt thở dốc, càng là bởi vì quá mức mãnh liệt vui vẻ không thể chịu đựng mà bắt đầu cùng Đan Trạch xin tha.


Đan Trạch chơi đến sung sướng, hơn nữa nhìn dáng dấp kia của Tề Thiên Sủng, cũng không phải khó chịu, mà là quá mức thoải mái, đơn giản híp mắt, càng tăng nhanh tốc độ hơn.

Không lâu sau, cả người Tề Thiên Sủng liền run lên, tiết dương tinh.


Trong nháy mắt kia, đúng là thoải mái đến mức tận cùng, cũng thống khổ đến mức tận cùng, để cậu không khỏi căng cứng cả người, miệng cửa động càng thêm chặt chẽ, miễn cưỡng đem Đan Trạch ép ra.


Đan Trạch trầm thấp gào thét một tiếng, tựa như con thú nhỏ vừa thành niên vậy, thẳng lưng đem toàn bộ tinh hoa đều bắn tới nơi sâu xa nhất trong thân thể Tề Thiên Sủng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro