Chương 9. Định mệnh (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa thấy bóng dáng chiếc xe gắn huy hiệu của Hoàng gia, tên Beta trông cổng phía trại quản lập tức bật dậy chạy tới cúi gập nửa người, dẫu không biết người trước mặt là ai, nhưng đôi chân vừa bật ra khỏi xe đã có thể thấy rõ ràng đây là một Alpha.

"Xin chào ngài?
Ngài cần gì ạ?"

Đôi mắt đen hun hút, viền mắt cáu đỏ, nhìn qua đủ biết sự tức giận tràn đầy, tên Beta hốt hoảng lùi lại vài bước, cảm giác như chỉ cần tiến thêm một chút thì sẽ liền lập tức mất mạng.

Sao lại thế này?

Cơn giận của Mark đã khiến không ít pheromone tản ra.

Thế nhưng...mùi vang đỏ nồng đậm lại một lần nữa không kiểm soát này là gì?

Bước chân càng tiến tới dãy phòng quản, càng dồn dập.

Trong lồng ngực, trái tim không tự chủ nảy lên những nhịp đập mạnh mẽ.

Mùi bách mộc!

Chính là mùi này!

Chính là nó!

Gần như không phải bước đi nữa.. mà là chạy...Vội vã như thế...cuống cuồng như thế...

Hắn lại sợ một lần tuột mất đi.. sợ không tìm lại được.

Mong muốn được bắt gọn nắm lấy trong tay, bản năng chiếm hữu và ngông cuồng của một Alpha trỗi dậy mạnh mẽ.

Mark sải những bước chân dài vượt qua một dãy hành lang, đứng trước cánh cửa phòng, thở gấp.

Con cự vật thô lớn kia đã thức tỉnh, khẳng khái đứng dậy.

Trong phòng.

Lạ quá.

Hách không cảm thấy mùi nhu hương này có vẻ gì là độc. Mà trên người bỗng dưng tỏa ra chất dẫn dụ mãnh liệt như vậy.

Không lẽ...cậu lấy nhầm thuốc?

Vội vàng đóng nắp lại lọ nhu hương vừa mới bay ra được một ít kia. Trên trán mồ hôi thấm rịn thành một lớp mỏng.

Nóng quá.

Đông Hách cởi áo khoác, vắt lên thành ghế.

Lại tự rót cho mình một ly nước.

Ly nước vừa uống dở. Cái gì vậy chứ?!

Mùi rượu vang!

Đông Hách cảm giác như không tin nổi. Dưới hậu huyệt...đã nhỏ dịch ướt một chút đáy quần.

Chuyện gì thế này? Mùi hương hôm ấy...đêm hôm ấy...cự vật kia...

Sao lại...rạo rực đến như thế...

Đôi chân run lẩy bẩy, tiếng bước chân đã dồn tới cửa.

Không...không thể...

Phải chạy trốn...

Phải mau trốn đi...

Nhưng, cả người như mất lực, hậu huyệt từng giọt dâm dịch bắt đầu tràn ra thêm.

Cả người Đông Hách gần như phải tựa vào chiếc bàn bên cạnh mới có thể trụ vững.

'Rầm' Cánh cửa không thương tiếc bị đẩy sang một bên, ánh sáng phút chốc từ hai bên đổ lại, sáng rực căn phòng.

Bốn mắt đối diện.

Chính là người này, chính là hắn...

Cả hai không nói, khoảng cách còn một đoạn tới vài mét xa, nhưng pheromone đã lan tỏa dày đặc trong không khí, mùi gỗ ngào ngạt phút chốc trải ra như một khu rừng xen lẫn từng ly rượu vang hảo hạng, quyện chặt lấy nhau.

Đôi mắt đeo loé sáng, vươn nhìn từng tấc da trên người Đông Hách.

Dáng người cao ráo nhưng không quá thanh mảnh.

Bờ môi kia là bờ môi mình đã ngấu nghiến hôn lên. Đôi sải chân kia là đón chặt lấy lưng eo mình điên cuồng thúc đẩy.

Đẹp quá...

Mark lao tới.

"Ưm..."

Đôi môi nhỏ bị cuốn theo, Mark nhanh chóng mút lấy bờ môi đó, dùng răng nanh của mình ép cọ mà gợi mở, luồn lưỡi lách qua hàm răng người tình, Đông Hách cũng không thể chống lại hai từ định mệnh, chiếc eo lập tức như mềm ra liền được đôi tay rắn chắc kia chế trụ, mở khuôn miệng, vụng về đưa chiếc lưỡi nhỏ ra liếm lại, phối hợp vô cùng.

Nước bọt chảy men theo bờ môi rơi xuống cằm, lại được Mark đưa đầu lưỡi liếm trọn vẹn. Hắn bị nụ hôn vụng về kích thích đến cự vật sưng to một vòng, không thể chịu nổi khuôn khổ của chiếc quần tây, vươn lên nhức nhối.

Bế thả cả người Đông Hách lên trên bàn, Mark nhanh chóng bật ra con cự long đã rỉ dịch trong suốt, đôi tay cũng tham lam mà giật chiếc quần tây trên người cậu xuống, cả cơ thể vừa rắn chắc vừa mềm mại hoàn hảo bại lộ trên nền gỗ đen.

Mark áp cả người Đông Hách xuống ngay dưới bàn, đặt cự vật to lớn kia áp lấy cậu em nhỏ hồng hào của Đông Hách mà cọ chung một chỗ.

"Ưm..."

Quy đầu quá lớn chọc qua đầu côn thịt của Đông Hách một cái, dâm dịch dưới hậu huyệt nhỏ thêm một phần.

Mùi vang như theo làn khí cuốn vào trong lỗ nhỏ mấp máy.

Ngứa đến tê dại...

Ngứa đến rách ra rách thịt...

Không thể cưỡng chế, không thể chịu đựng.

Đông Hách bắt lấy mái đen bóng kia bắt dời đến hai bên ngực mình.

Đầu ti sưng đau, hồng thắm dựng lên thèm muốn được mút ra, trêu đùa.

"Ưm...
A!"

Mark cắn một vòng răng trước đầu ngực ấy, hai bên đầu ngực lập tức run bật co lại sợ hãi, thế nhưng côn thịt hồng hào lại vì khoái cảm đau đớn mà đánh bật lên, cọ dính lấy con cự vật khổng lồ kia, ép sát vào đường gân đó mà ma sát.

Mark nghiến răng rời khỏi hai đầu ti đã sưng mọng, nhìn xuống hạ thân hoàn toàn trần trụi.

Tiếng rên ầm ừ trong cổ họng bật ra.

Cảnh tượng tuyệt mỹ, côn thịt hồng hào ngẩng đầu hơi giật, hai hòn ngọc nhạt màu co lại trên một đám cỏ đen nhánh mượt mà.

Hậu huyệt chúm chím nút thịt, nhả ra khép vào chút dâm dịch mời gọi.

Kích thích Mark vùi đầu xuống.

"AAAAA!!!!"

Đông Hách co cả người lại, sung sướng xen lẫn sợ hãi, liều mạng muốn đẩy cái đầu kia ra khỏi hạ thân mình nhưng lại bị kìm tay lại.

Mark ngậm chặt côn thịt nhỏ, mỗi một nhịp mút ra vào đều như muốn mang toàn bộ tinh dịch trong đó hút ra hết, lực từ khuôn miệng đó quá mạnh, ngón chân Hách co gập lại cuộn trên vai Mark gần như căn cứng, Mark đưa hai ngón tay len lỏi nơi huyệt ướt, không báo trước, đâm thẳng vào, khuấy động.

'Phốc'

"A...a"

Tiếng dịch nhớp nháp theo cử động của ngón tay bắn lên mặt Mark, tiếng thét gần như đứt quãng vang lên thêm một lần nữa của Đông Hách, đến khi ngón tay thứ ba len vào trêu đùa, cả người cậu gần như co lại thành một đoàn, chỉ có thể há miệng tìm kiếm hơi thở hiếm hoi.

Trên côn thịt kia lẫn hậu huyệt phút chốc giật bắn, xuất ra đầy ái dịch, nhỏ xuống dưới nền đất, thành một vũng mờ mịt.

Trên dưới đều bị kích thích đến tê dại, Đông Hách liên tục lắc đầu.

Mark cũng không thể chờ nổi hơn, đứng thẳng dậy, mở hai cẳng chân thon dài của người dưới thân, áp cả cơ thể xuống bàn, chuyển động.

"A...

Nhẹ...

...một chút..

Ưm...

...không...không chịu nổi!"

Nước mắt của Đông Hách theo từng cú thúc hông mạnh mẽ đỉnh cự vật lớn ngập sâu vào trong, hậu huyệt vừa bị chơi đùa đến bắn nước không sợ đau đớn mà hết sức mở ra những nếp gấp đỏ hồng mời gọi. Trực tràng như bị kéo ra rồi nhồi lại, nơi giao hợp tinh hoàn đập từng cú mạnh như hôn lên vòng siết ấy, đôi chân dài khua lung tung, bàn tay vì ăn đau mà cào thành đường khắp lưng Mark tạo thành từng vết xước mờ.

Tuyệt vời.

Đây không phải chỉ là làm tình...

Không có một cuộc làm tình nào lại sung sướng và thỏa mãn đến như vậy.

Không có bất kỳ một kẻ nào trên giường khiến Mark cảm thấy mình như sắp phát điên lên. Pheromone phóng thích đầy không gian, cách xa đến hàng chục mét vẫn còn có thể thấy vương vất choáng váng.

Kéo người dậy, bế thốc cả người Đông Hách lên trên eo mình, từ dưới đỉnh lên những cú chạm liên tục.

Giật xuống là phía bờ mông cong vểnh lập tức chạm xuống bàn, thúc lên lại là một lần chạm tới sản đạo khiến Đông Hách mờ mịt lắc đầu.

"Hỏng mất...sẽ hỏng mất!"

"Để xem ngươi còn trốn đi đâu?!"

Từng cú thúc sâu tới mê sảng, cự vật kia quá lớn, nước mắt vì đau hay vì sung sướng, nhỏ đầy trên vai Leo.

"Xin...chậm lại một chút...
Ta thực sự...
Không chịu nổi..."

Đôi tay rã rời. Nhưng người kia đã bế cậu như thế thúc hàng trăm cái vẫn không một chút mỏi mệt để buông tay, trong cổ họng găm từng tiếng gầm.

Cơ thể Đông Hách thật sự không thể tiếp nhận hai lần kích thích khủng bố như thế trong một thời gian ngắn được.
Tư thế này khiến hậu huyệt hoàn toàn bị mở rộng, các nếp nhăn nơi ra vào kia liên tục đập vào tinh hoàn lút cán, khiến cậu tưởng như mình sắp bị nứt làm đôi.

Đến khi cảm thấy như cả người đã hư nhuyễn, một luồng tinh dịch cháy bỏng phun tràn.

Nóng quá...

A.....

Không...

Mark đâm mở sản đạo, nơi ấy như bị thiêu đốt bởi lượng tinh dịch quá nhiều không thể chứa hết, nhưng cũng không trào ra ngoài được vì bị con cự long canh cửa thành ra nơi bụng nhỏ của Đông Hách to lên trông thấy.

Đông Hách đau đớn đến trên môi đều cắn bật máu.

Hậu huyệt...có lẽ lại bị rách ra.

Tơ máu nhỏ tràn theo dâm dịch, nhỏ xuống một dải hồng chói mắt.

Mark như bay chín tầng mây, đáy mắt ánh lên tia khát mồi, liếm lên chiếc cổ đang gục trong lồng ngực.

Cắn.

Đôi mắt mơ màng của Đông Hách bật mở, không thể chớp, cả thân hình cứng đờ không thể cử động nổi.

Nơi tuyến thể sau gáy, hàm răng Mark nghiến càng thêm chặt, pheromone nồng đậm mùi vang đỏ theo răng nanh truyền tới, mùi bách mộc một lần nữa rộn rã đón nhận.

Liên kết được hình thành.

Hai lồng ngực áp sát vào nhau, trái tim loạn nhịp.

Đau đớn từ gáy, từ hạ thân...từ tất cả mọi nơi được Mark vừa sờ nắn vừa hôn trải đầy vết đỏ hồng.

Đông Hách quả thực chịu không nổi sức mạnh này.

Một lần nữa rơi vào hôn mê, say trong vòng tay của Mark

Hắn siết chặt người vào trong lòng.

"Ngươi, chính là của ta."

•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•

"Ngươi, chính là của ta."
Ừ :))) Ở đó mà chơi bá đạo tổng tài đi :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro