Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiếp theo. "

Nghe gọi Đường Tĩnh liền tiến trước vào trung tâm của sáu khỏa hắc thạch.

Theo sáu đạo hồn lực của Tố Vân Đào rót vào, quang mang màu vàng nhạt lại bắt đầu sáng lên.

Ấm áp là cảm giác đầu tiên của Đường Tĩnh, cả người phảng phất được bao bọc trong một thế giới ấm áp, nói không hết sự thoải mái. Khó trách, đứa nhỏ đó bị quang mang vàng nhạt bao quanh lại ổn định được tâm tình.

Khí tức ấm áp hướng vào trong cơ thể thẩm thấu. Dưới sự điều khiển của năng lượng ấm áp đó, trong cơ thể tựa hồ có vật gì đó bị nghiền nát ra, tất cả khí tức ấm áp trong nháy mắt chạy thẳng tới bàn tay của cô.

Đường Tĩnh giơ tay phải lên theo ý thức, cái cô nhìn thấy là một màu lam. Màu lam như vậy, hôm nay đã là lần thứ hai xuất hiện trong Vũ hồn điện của thôn này.

Lam Ngân Thảo, giống hệt với Lam Ngân Thảo của nữ hài trước đó.

Tô Vân Đào bất đắc dĩ nói: " Ngươi là một phế Vũ Hồn, được rồi tới người cuối cùng đi. "

Đường Tĩnh thu lại Lam Ngân Thảo lúc này Đường Tam lên tiếng: " Thúc thúc người còn chưa tiến hành kiểm tra hồn lực cho muội muội ta mà. "

Nghe hắn nói Tố Vân Đào lắc đầu từ chối. Mà Đường Tĩnh căn bản cũng không muốn kiểm tra cái gì đó hồn lực.

Nhớ đến mấy ngày trước, Đường Tĩnh như cũ ở trước sân ngắm nhìn cây cỏ. Lúc này lão Kiệt Khắc tới thăm nhà.

" Tiểu Tĩnh đấy à, cha ngươi có bận không? "

Đường Tĩnh mỉm cười đáp: " Ở bên trong đấy ạ. "

" Nào, ngươi cũng mau vào đây. "

Nghe lão nói Đường Tĩnh bỏ xuống nhánh cây rồi nối gót theo vào bên trong.

Cô đi vào bếp rót nước đem ra. Lúc này Đường Tam cũng từ trong phòng bước ra.

" Kiệt Khắc gia gia, ngài hảo. " Đường Tam đi tới trước mặt lão Kiệt Khắc, cung kính hướng hắn hành lễ.

Đường Hạo lãnh đạm nói: " Có việc gì thế, thôn trưởng. "Lão Kiệt Khắc kỳ thật so với hắn lớn hơn không đến mười tuổi, nhưng lại so với hắn cao hơn một bối phận, làm Đường Hạo vẫn có chút khó chịu.

Lão Kiệt Khắc tựa hồ đã quen với thái độ của Đường Hạo: " Đường Hạo a, tiểu Tam cùng tiểu Tĩnh nhanh đến sáu tuổi rồi. Năm nay Giác Tỉnh nghi thức bọn hắn hẳn cũng tham gia. "

Đường Hạo nhìn bóng cô một cái, lạnh nhạt nói: " Vậy thì tham gia đi. Là ngày nào đó? "

Lão Kiệt Khắc nói: " Ngay ba ngày sau, đến lúc đó ta tới đón bọn hắn. "

Và kết quả là hiện tại Đường Tĩnh cùng Đường Tam với đám hài tử trong thôn tới đây thức tỉnh.

Đường Tam mở miệng xin vài lần cuối cùng Tố Vân Đào đưa cho Đường Tĩnh lam thủy tinh cầu.

Cái này cũng giống như kiểm tra linh lực ở kiếp trước đi.

Đường Tĩnh cầm lam thủy tinh cầu. Nháy mắt linh lực bên trong cô bị hút ra ngoài. Cô mày hơi cau nhẹ rồi nhanh chóng đều chỉnh linh lực lại.

Cuối cùng chỉ một ít được chuyền vào, lam thủy tinh cầu nháy mắt toả sáng.

Tố Vân Đào nhìn nhìn rồi nói: " Mặc dù chỉ là phế vũ hồn nhưng ngươi vẫn có hồn lực, có thể tu luyện được. "

Sau Đường Tĩnh chính là Đường Tam. Giống như cô Lam Ngân Thảo nhưng hắn lại là một cái Tiên Thiên Mãn hồn lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro