Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 ngày trôi qua, mọi người cũng không chuẩn bị gì nhiều, Sau khi điểm tâm xong, tất cả tập trung tại sân tập thì đã thấy Triệu Vô Cực đứng đợi sẵn ở đó.

Nhìn thấy Triệu Vô Cực, chúng đệ tử có chút ngạc nhiên, cố nén phát ra tiếng cười. Triệu Vô Cực nhìn qua có chút khổ sở, trên mặt ít nhất có ba vết thâm chưa hết, nhất là mắt trái sưng phù lên khiến người khác thấy tội nghiệp,

Mặc dù trong bụng mắc cười nhưng cả 8 người đều không khỏi giật mình, Triệu Vô Cực như thế nào lại biến thành bộ dạng như vậy?

" Nhìn cái gì hã? Đám thỏ con tinh quái này, có phải là muốn ăn đòn không? "

Nghe thấy mấy chữ thỏ con tinh quái, Tiểu Vũ có chút hậm hực, khẽ nói: " Nhìn gấu bị mù mắt không được sao? "

Triệu Vô Cực song nhãn trợn lên trắng dã: " Tiểu Vũ, ngươi vừa nói gì? "

Đường Tam bước vội sang, kéo vạt áo Tiểu Vũ, đem nàng che chắn ở sau lưng, ý muốn che chở Tiểu Vũ.

Nhìn thấy gương mặt của Đường Tam, nét mặt Triệu Vô Cực có chút xấu hổ, liền không thèm truy cứu Tiểu Vũ nữa, hừ nhẹ lên một tiếng: " Được rồi, tất cả xuất phát, Đái Mộc Bạch ngươi phụ trách dẫn dắt mọi người. "

Dạ Mị đứng cạnh Chu Trúc Thanh cười hì hì. Nhìn cô đứng ôm bụng cười nàng liền thở dài.

Đái Mộc Bạch khẽ gật đầu, khuôn mặt trở nên nghiêm chỉnh nhìn mọi người nói: " Tinh Đấu đại sâm lâm không phải là chổ có thể đùa giỡn, ở đó hồn thú đông đảo, hơn nữa thú tính hung hãn, đối với loài người chúng ta rất oán hận, mọi người phải hết sức cẩn thận, Đường Tam, Dạ Mị 2 ngươi đi tiên phong, Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh ở giữa, mập mạp và Tiểu Vũ ở 2 bên tả hữu, ta và Chu Trúc Thanh đoạn hậu.bKhi tiến vào sâm lâm, phải luôn duy trì cự ly của đội hình, đề cao cảnh giác. Tất cả xuất phát!v"

Đối với sự an bài của Đái Mộc Bạch không ai phản đối gì.

Triệu Vô Cực đứng một bên lặng lẽ quan sát, cũng không có tham gia đội hình của bọn họ, 8 đồ đệ đồng loạt bước đi, học viện tất nhiên không có xe ngựa, vừa ra khỏi cửa, cả bọn nhất tề phóng đi.

Vừa bắt đầu chạy đươc một lúc, bọn họ mới hiểu được tầm quan trọng của bài học thứ hai mà Phất Lan Đức viện trưởng hôm qua đã huấn luyện.Cũng bởi nhờ có bài học ngày hôm qua mà bọn họ đối với hương tràng của Áo Tư Tạp không còn ý nghĩ bài xích nữa.

Liên tục di chuyển như vậy cho dù là mạnh như Đái Mộc Bạch và Đường Tam, thể lực cũng không ngừng tiêu hao, Nhưng nhờ có hương tràng của Áo Tư Tạp bổ cấp, cho nên căn bản chuyện đó không còn là vấn đề nữa.

Mỗi người ăn một cây hương tràng do vũ hồn của Áo Tư Tạp biến ra cũng đủ để duy trì sức lực, kể cả Trữ Vinh Vinh cũng miễn cưỡng theo kịp, không tụt lại phía sau.

Không lâm vào hoàn cảnh thiết thực sẽ không bao giờ hiểu được tầm quan trọng của một gã phụ trợ vũ hồn sư. Hiệu quả thần kỳ của hương tràng mà Áo Tư Tạp đem đến, thật khiến mọi người cảm thán, Còn chưa tới sâm lâm mà đã được đãi ngộ tốt như vậy thật khiến người khác cảm động.

Trong đám đệ tử, Đái Mộc Bạch và Đường Tam thực lực mạnh hơn cả, nên hai người luân phiên nắm tay nhấc lấy thân thể của Áo Tư Tạp giúp hắn di chuyển, để hắn nhanh chóng khôi phục hồn lực tịếp tục hỗ trợ cho cả nhóm.

Trữ Vinh Vinh không được quan tâm như vậy, trong mắt nàng lộ vẻ buồn bã. Suốt cả lộ trình không có cơ hội thi triển hiệu quả phụ trợ của Thất Bảo Lưu Ly Tông, cả người nàng trở nên trầm mặc, nhưng cho dù như vậy, nàng cũng không từ chối hương tràng của Áo Tư Tạp," Vũ hồn của mình còn chưa sử dụng, mọi người dường như muốn tách mình ra khỏi đoàn thể. "

Dạ Mị cũng hiểu được suy nghĩ của Trữ Vinh Vinh nhưng cô cũng không nói gì. Có nói thì khúc mắc trước đó của họ đối với Trữ Vinh Vinh sẽ hết sao?

Tinh Đấu đại sâm lâm nằm ở phía đông nam tiếp giáp với nhiều vùng của Ba Lạp Khắc vương quốc, mà Tác Thác thành cũng nằm ở phía đông nam, cách sâm lâm cũng không xa lắm, chỉ độ khoảng 500 dặm mà thôi, Cho nên nơi này là lựa chọn tốt nhất để các đệ tử của Sử Khắc Lai học viện thu hoạch hồn hoàn.

Dưới tác dụng phụ trợ của hương tràng, 1 ngày sắp hết, màn đêm vừa buông xuống thì đám người của Sử Khắc Lai học viện đã đi được hơn 400 dặm, đã đến rất gần sâm lâm,trước mắt hôm nay không cách nào tới nơi được, vừa tới thị trấn nhỏ này, Triệu Vô Cực liền hạ lệnh nghỉ ngơi. Nếu tiếp tục tiến tới phía trước, là lợi hay hại thật khó nói trước.

Đi vào bên trong, quy mô thị trấn đại khái là lớn gấp ba lần nơi thôn trang tọa lạc Sử Khắc Lai học viện, nơi này náo nhiệt hơn nhiều. Ngoài việc không có tường thành ra, nơi này cũng xem như là một tòa thành nhỏ, đường xá nhộn nhịp, nườm nượp hàng quán hai bên. Cửa hàng ở đây kinh doanh chủ yếu cùng nghề nghiệp hồn sư có liên quan, chẳng hạn như buôn bán vũ khí, khải giáp, thuốc giải độc, đan dược, thậm chí là quần áo cũng có rất nhiều túi để chứa đồ lặt vặt, thích hợp cho trang phục của một hồn sư vào rừng săn hồn thú.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro