Chương 25: (18+) Lửa Tình Dâng Trào.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn đang miên mang suy nghĩ thì âm thanh Doãn Thừa Ngân đã kéo y về với thực tại.

- Khoan... Đợi đã! Ta...

Doãn Thừa Ngân cảm giác bản thân đã bị Tĩnh Triệt giày vò đến muốn hỏng luôn rồi, hắn tuy rằng đang say nhưng những xúc cảm trên cơ thể điều hiện hữu rõ ràng. Từng chỗ Tĩnh Triệt chạm qua đều run rẫy rung lên, đại côn bị vuốt cũng không tự chủ được mà giật giật. Y nhướng hai hàng lông mày nhìn hắn nhưng cũng không giống như có ý định muốn dừng lại, y đem hai ngón tay vẫn còn dính chút bạch dịch kia đặt lên miệng hắn, tách mở hai cánh môi bị hôn sưng vù của hắn không chút nương tình mà đi vào.

- A!

Doãn Thừa Ngân bất giác kêu lên một tiếng, Tĩnh Triệt như có như không chạm tay lên lưỡi hắn làm hắn có chút muốn nôn, nước mắt sinh lý cũng bắt đầu chảy ra một chút. Tĩnh Triệt nhếch mép cười, nụ cười lãng tử lại giống hạ lưu hơn làm cho ánh mắt mờ mịt ướt một tầng sương của Doãn Thừa Ngân càng thêm mờ ảo. Tĩnh Triệt này cũng thật đẹp, giống như lời Đại hoàng tử nói, xinh đẹp, nhưng đoan chính thì còn phải suy nghĩ lại.

Nhưng những lời hắn đã nói với Đại hoàng tử, Tĩnh Triệt lúc ở trên giường đúng là muốn giết chết người.

Dùng nhan sắc mê hoặc hắn, dùng vật nam tính hữu tình xuyên xỏ hắn, để hắn không thể suy nghĩ được gì rồi từ từ chìm vào trong vòng xoáy tình mà y đã tạo ra. Y là phu quân của hắn, nếu thêm một lần y ở bên ngoài làm người khác, cùng người khác lăn lộn hắn nhất định không muốn. Hắn ngước mặt nhìn Tĩnh Triệt, y trên trán đã ướt một tầng mồ hôi, không biết là do kiềm nén hay là do nóng, ánh mắt vừa dịu dàng vừa như phát hỏa của y càng làm cho Doãn Thừa Ngân thêm mê mệt, bộ dạng thôi tình này của y hắn chỉ muốn duy nhất bản thân mình được nhìn thấy. Ai cũng không được nhìn, ai cũng vậy, Đại hoàng tử cũng không được. Hắn tuyệt đối không cho phép.

- Nhìn ta như vậy, là muốn ta lắm rồi sao?

Tĩnh Triệt lấy ngón tay ra, y miết lên cằm Doãn Thừa Ngân mấy cái, hắn bị y đụng chạm lại càng thêm nóng bức, hai chân không tự chủ được mà quấn lên hông y.

- Rất muốn, tướng công, ta muốn ngươi!

Hai hàng lông mày Tĩnh Triệt giật giật, đúng là người say rồi thì cái gì liêm sĩ mặt mũi cũng không cần. Tĩnh Triệt nắm lấy tay Doãn Thừa Ngân để hắn nắm lấy vật lớn đã cứng đến bỏng tay của y. Doãn Thừa Ngân vừa chạm vào liền muốn phỏng bỏng tay, đại điểu vốn đã căng trướng đáng sợ lúc này lại nóng như sắt nung. Y nhếch khóe môi.

- Thế nào? Nhìn thấy chính mình đã quyến rũ vi phu như thế nào chưa? Ngân nhi còn không tin tưởng vi phu chỉ muốn một mình ngươi sao?

- Ưm...

Tĩnh Triệt lại cúi người hôn lên tai hắn hết gặm rồi lại cắn, y hôn một đường xuống cổ tạo ra vết hôn ngân màu đỏ vô cùng ám muội.

- Ưm... A... A!

Doãn Thừa Ngân bị Tĩnh Triệt nắm chặt tay làm ra hành động vuốt ve trừu sáp, lộng đến nỗi bàn tay hắn đã muốn tê cứng lại, mặt lại càng nóng. Nhưng thứ trong tay hắn lại càng nóng hơn cả, như muốn đốt cháy tay hắn ra.

- Ngươi thật to, thật nóng quá! Triệt... Ta thật thèm ngươi!

Tĩnh Triệt nghe tai ù cả lên, Doãn Thừa Ngân đúng là muốn đoạt mạng y rồi, ngây ngô nói ra lời như vậy, thật là... làm y càng cứng hơn rồi, đại điểu lại to thêm một vòng trong tay của hắn.

Doãn Thừa Ngân nói Tĩnh Triệt thật nóng, thật to mà Tĩnh Triệt cũng cảm thấy y quả thật nóng đến độ muốn nổ tung.

- Là ngươi tự tìm khổ sở, ngày mai không dậy nổi cũng đừng có trách ta!

Tĩnh Triệt sờ tay lên mặt Doãn Thừa Ngân, hắn nhắm lại một mắt để y chạm vào mí mắt mềm mềm, gò má cao kiêu ngạo, mũi cũng thẳng tắp, cao ngạo giống như tính khí của hắn, bờ môi mỏng bị hôn đã sưng đỏ, hết thảy mọi điểm trên khuôn mặt hắn đều khiến y thấy vừa lòng. Y với tay tìm y phục rơi dưới đất, một lúc sau cầm lên một tráp du điêu. Y vặn mở rồi quệt lấy một chút, ngón tay nương từ eo xuống hai cánh mông Doãn Thừa Ngân mà tìm kiếm chen vào.

- Ưm... A! Lạnh!

Doãn Thừa Ngân có chút khó thở, du điêu lúc mới chạm tới thì thật lạnh, sau đó lại nóng rát khó chịu. Mà khó chịu hơn cả là ngón tay Tĩnh Triệt đã bắt đầu chen vào trong, hắn cảm nhận được rõ ràng y đã chen vào phía sau hắn hai ngón tay. Nơi tư mật đạt được động chạm quen thuộc liền tự động thít lại, nội bích bắt đầu tiết ra dâm thủy, tường thành mỏng manh cũng co bóp kịch liệt như muốn đẩy ngón tay ra nhưng đến cùng lại càng hút vào sâu hơn. Tĩnh Triệt như có như không hôn lên tai hắn, thì thào thổi hơi bên tai hắn.

- Ngươi lại vậy rồi, cắn tay ta thật là đau!

Tĩnh Triệt tuy nói vậy nhưng ngón tay lại chẳng có chút đau nào, y vừa chạm vừa đẩy lại tìm tòi nơi mẫn cảm của Doãn Thừa Ngân, đến khi chạm tới điểm hơi gồ lên thì dừng lại, dùng sức nhấn tới.

- A a! Ức!

Doãn Thừa Ngân thét lên một tiếng trầm đục, Tĩnh Triệt lại chơi đùa nơi đó của hắn rồi, cứ mỗi lần chạm đến là mỗi lần như muốn bay lên trời. Dù rằng đang say nhưng hắn vẫn không thể xua tan được sung sướng mà Tĩnh Triệt đã tạo ra cho hắn, quá đỗi kích thích.

- Hức.. A a! Ưm... A!

Doãn Thừa Ngân rên càng lúc càng to, hắn buông ra hai tay đang nắm lấy vật nam tính thô to của Tĩnh Triệt ra, hắn đẩy đẩy ngực y muốn tách ra một chút thì lại càng bị áp sát. Y thổi hơi bên tai hắn mỗi lúc một rõ ràng, tai bị cắn đến đau nhưng cũng vô cùng thích thú. Doãn Thừa Ngân thở hồng hộc, Tĩnh Triệt càng thì thầm thổi hơi bên tai càng làm hắn thấy hít thở không nổi nữa, y lúc này rời ra hắn rồi gặm lấy môi, y lại hôn, càng hôn càng mãnh liệt. Hắn vừa bị hôn vừa bị hai ngón tay của y đẩy tới đẩy lui càng thấy khổ sở không chịu nổi, tiếng thở dốc cũng trở thành đứt quãng.

- A.. A!

Thời gian qua càng lâu thì cảm giác mãnh liệt cũng bộc phát ra, Doãn Thừa Ngân ưỡn người đón nhận từng đợt kịch liệt đâm chọt của Tĩnh Triệt, cành xuyên xỏ càng hăng, hậu đình qua mỗi lúc lại nuốt ngón tay y càng chặt chẽ. Lúc này bên trong hắn đã bị lấp đầy bởi bốn ngón tay dài ngắn khác biệt, mỗi một nơi bị động chạm qua đều run rẫy đến lợi hại, sung sướng đến nỗi tiếng khóc cũng biến thành âm thanh rên rỉ đứt quãng. Qua đi một lúc Tĩnh Triệt mới rời khỏi đôi môi sưng vù của hắn, y luyến tiếc muốn hôn lần nữa nhưng nhìn thấy môi hắn đã sưng lên như vậy liền tạm tha cho.

Doãn Thừa Ngân vòng tay trên cổ Tĩnh Triệt, ngón tay đan xen trên từng sợi tóc xõa dài của y. Tóc rơi trên người hắn giống như thác đổ, đen nhánh, mềm mại, xứng đáng với dung nhan như hoa như ngọc kia của y.

- Phu quân, chàng thật đẹp, ta thật yêu thích chàng!

Tĩnh Triệt nghe thấy lời này trong chốc lát liền bất ngờ đến khó tả, y ngẩn người mất một lúc rồi nhếch mép cười, y nhích người để cảm thấy thỏa mái hơn một chút sau đấy lần mò xuống khố gian chính mình. Y lấy tay Doãn Thừa Ngân ra khỏi nhục căn to lớn kiêu ngạo của chính mình rồi đặt tại hậu đình của hắn, không một tiếng báo trước cứ vậy tiến vào.

- A ức! Hức!

Doãn Thừa Ngân bị bất ngờ nhưng cũng không phản kháng, hai tay hắn đặt lên hông Tĩnh Triệt, thuận theo đưa đẩy của y mà vươn tay ôm vòng qua lưng y. Tĩnh Triệt sau đấy cũng thuận theo mà đem hông đẩy tới, đem đại điểu cứng rắn từng chút một đi vào càng sâu bên trong hắn. Tĩnh Triệt đẩy vào rồi lại rút ra, y nhẹ nhàng tách mở phía sau Doãn Thừa Ngân một lần nữa rồi lại tiến vào, cứ như vậy qua đi một lúc y đã đi vào đến tận nơi sâu nhất của hắn rồi. Doãn Thừa Ngân mơ mơ màng màng, xúc cảm quen thuộc làm đáy lòng hắn rung rinh, mắt hắn mở to, long lanh trong hai mắt cũng từ từ chảy ra, mắt hắn càng mờ mịt không thấy rõ.

Tĩnh Triệt nâng một chân hắn lên để trên vai chính mình, y cúi xuống đem hông đẩy tới, sáp càng sâu, đem đỉnh đầu cực đại chạm đến nơi sâu thẳm nhất, chạm đến cực hạn chịu đựng cuối cùng của hắn.

- A! A.... a!

Doãn Thừa Ngân không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng đứt quãng, cổ họng từng trận khô khốc dâng lên, bụng dưới cảm giác trướng không chịu nổi. Vừa trướng lại có chút gì đó trong lòng hắn sinh sôi nảy nở, hạt giống trong lòng hắn đã sớm đâm chồi, sắp sửa đơm hoa kết trái. Hắn nước mắt sinh lý chảy ra, cứ mỗi lần cùng Tĩnh Triệt làm là lại mơ hồ như vậy, đem tình cảm ra giao phó, thấy an tâm khi người xuyên xỏ hắn chính là y. Hắn cảm thấy nơi gốc rễ côn thịt chính mình giống như bị siết lại, hắn nức nở rên lên, bụng dưới từng trận co rút, côn thịt cũng không tránh nổi co giật mấy cái rồi run rẫy xuất ra. Chất lỏng màu trắng đục rơi vãi trên bụng hắn, trên ngực hắn, còn có vài vết nhỏ lên đến tận cổ. Nhưng mà Tĩnh Triệt lại không có ý định muốn nghỉ ngơi, y lui ra rồi lại bá đạo đỉnh tới, đem thân thể vẫn còn đang run rẫy của Doãn Thừa Ngân giày vò lần nữa.

- A! A.. Đợi.. đợi.. A!

Doãn Thừa Ngân vừa mới bắn ra vẫn chưa kịp giảm xóc đã bị sáp nhập lần nữa liền không chịu nổi, tay hắn cào loạn trên lưng Tĩnh Triệt, cổ lại bị y gặm nhắm vừa nhột vừa đau lại kích thích thần trí mơ hồ của hắn, khiến hắn giống như rơi vào vũng lầy.

- Ưm.. A a! A! Hức!

Hắn bị đỉnh mạnh đến nổi chỉ có thể há miệng rên rỉ, nước bọt cũng tràn ra chảy xuống tận cổ, trượt xuống xương quai xanh của hắn tạo thành vũng nước nho nhỏ. Tĩnh Triệt nhìn thấy hắn thích đến nỗi hai mắt híp lại liền muốn chơi đùa một chút. Y chỉ đỉnh vào một chút liền rút ra, cứ như vậy không đi sâu vào chỉ nhợt nhạt cắm tại bên ngoài huyệt của hắn, như có như không, không tiến cũng không lùi. Doãn Thừa Ngân mở to mắt nhìn y, cảm giác thích thú vừa rồi không còn nữa chỉ cảm thấy trống rỗng không nói nên lời, bên trong hắn hư không ngứa ngáy, đại côn mới vừa bắn ra đã từ lúc nào hiên ngang thức dậy, hắn muốn, thêm nữa.

- Nữa... thêm một chút! Triệt! Cho ta! Lại cho ta.. Nữa!

Doãn Thừa Ngân đã vội đến mức nức nở van xin, nơi hậu đình trống rỗng làm hắn vừa ngứa vừa lạc lỏng, hắn muốn thứ kia của Tĩnh Triệt, muốn y mạnh mẽ thao hết đến khi hắn không còn chút sức lực nào nữa mới thôi.

Tĩnh Triệt nhìn hắn, trên môi y treo một nụ cười nhàn nhạt, y nhích người một chút đem đại điểu đẩy vào được phân nửa thì lại rút ra, nhợt nhạt cắm rút không dùng lực. Doãn Thừa Ngân bị y đùa uất ức đến đỏ mắt, hắn cắn môi trừng y một cái, dưới ánh nến càng làm cho vẻ mặt hắn thêm mê hoặc dụ người. Tĩnh Triệt lại đỉnh mạnh một cái đem tất cả đẩy vào đến tận gốc rồi lại nhanh chóng rút ra.

- A.. A! Ngươi..!

Bị chơi đùa như thế này làm cho Doãn Thừa Ngân tức giận đến muốn khóc, Tĩnh Triệt muốn trêu hắn, Tĩnh Triệt vậy mà lại dám trêu hắn? Doãn Thừa Ngân trợn mắt cố nhướng người nhìn đại điểu ngạo nhân kia cứ mạnh mẽ tiến vào rồi lại nhanh chóng rời đi làm cho cảm giác hư không bên trong hắn càng thêm mạnh mẽ, nơi đó của hắn đã sớm ngứa đến nổi dâm thủy cũng tràn cả ra ngoài ướt một mảng lớn nệm giường.

- Triệt... Ngươi, nếu dám đùa ta thêm nữa! Ta sẽ... Ghét ngươi!

Tĩnh Triệt bị lời này dọa thật sự, y dừng lại động tác trêu đùa, Doãn Thừa Ngân lúc này mới lẳng lặng thở ra một hơi, hơi thở đứt quãng nói cũng không thành lời. Tĩnh Triệt bị hắn dọa cũng không dám làm ra hành động kia nữa, y lúc này sáp tới, vật nam tính to lớn kia từng tấc một đỉnh vào cơ thể Doãn Thừa Ngân, mạnh mẽ cắm rút không chút lưu tình. Doãn Thừa Ngân hai tay ôm chặt cổ y, mặt chôn lên hõm vai y thở dốc, hắn nghe rõ ràng bên tai hơi thở của y cũng đã có phần dồn dập hơn. Y hai tay bắt lấy đùi hắn dang rộng ra, hắn bị y đẩy đến nỗi nước da màu đồng cũng bị làm cho đỏ lên. Hắn vừa rên rỉ lại giống như nức nở cầu xin được tha thứ, hắn càng rên Tĩnh Triệt lại càng mạnh mẽ "làm" hắn.

Hắn lúc này giống như một con rối lớn đã không thể động đậy chỉ có thể phó mặc cho Tĩnh Triệt muốn làm gì thì làm. Lại thêm men rượu càng làm hắn trước mắt mơ hồ, lý trí cũng bị giẫm cho nát vụn. Tĩnh Triệt vừa mạnh mẽ trừu sáp vừa nâng niu gỡ tay hắn đang bám víu trên cổ y ra, tay đan vào tay, y động tình hôn lên mi mắt hắn, hôn đi giọt nước mắt vì thư khoái mà chảy ra của hắn. Y càng làm càng dữ, Doãn Thừa Ngân đã muốn khóc không nổi nữa, phía sau bị đại điểu hung tàn hết cắm rồi lại rút, đâm đến cơ bụng hắn hơi hơi co rút ngay cả hít thở cũng không thông thuận.

- A! A! Ưm.. A!

Doãn Thừa Ngân dường như đã không thể nhẫn nhịn được nữa, hắn nghe da đầu từng trận đau nhứt theo từng đợt va chạm của Tĩnh Triệt, hắn hai chân điên cuồng quấn lấy hông y mà run lên, côn thịt lúc này co giật bắn ra, bạch trọc trong cơn thõa mãn dâng cao từng đợt bắn lên bụng hắn, bắn lên thân hình dán sát của Tĩnh Triệt dính nhớp dâm loạn.

Hắn sau khi bắn ra liền cảm thấy có chút suy kiệt thả lỏng thân thể, đáy mắt mờ mịt nhìn lên mành treo bằng lụa thượng hạng. Nghĩ lại căn phòng này cũng là dành cho khách quý, từng thứ trong phòng cho đến chăn, nệm giường đều là vật phẩm đắt tiền. Vậy mà đã bị hắn và Tĩnh Triệt giày vò đến thảm hại nhăn nhúm lại thành một đống.

Tĩnh Triệt nheo mắt nhìn hắn, y quệt một chút chất lỏng dinh dính kia nhét vào miệng Doãn Thừa Ngân, hắn lè lưỡi liếm lấy. Trước đây cứ nghĩ không thể nuốt được tinh dịch nhưng sau mỗi lần cùng Tĩnh Triệt làm, nuốt cũng đã sớm quen miệng. Hắn muốn mở miệng nói điều gì nhưng lời còn chưa kịp nói ra đã bị Tĩnh Triệt hung hăng nuốt lấy, y giống như sói mà cắn lên môi hắn, giày vò khoang miệng vẫn còn ẩn ẩn mùi tanh của thứ kia.

- Ưm..

Hắn có chút run rẫy, đại côn ngạo nghễ của Tĩnh Triệt vẫn còn ở trong cơ thể hắn lại bắt đầu thao lộng, y lật úp hắn lại, hai tay ở trên eo hắn kéo mông hắn cao lên rồi từ phía sau đâm tới. Lần này Tĩnh Triệt không có một chút lưu tình nào, uy lực chỉ có dư chứ không thiếu mà làm hắn.

- A! A...!

Doãn Thừa Ngân vẫn còn đang trong cơn tận khoái bị làm có chút trướng muốn van xin tha thứ lại không thể tránh được vùi dập như vũ bão phía sau. Tĩnh Triệt càng thao càng ngoan đem chút khó chịu còn dư lại của Doãn Thừa Ngân đuổi đi sạch, làm cho hắn vừa rên vừa khóc, lưng cũng bị từng tầng khoái cảm làm cho run lên, côn thịt vừa bắn cũng từ từ ngẩng đầu bị Tĩnh Triệt ở phía sau bắt lấy.

- Không.. Không thể nữa! Tha ta... Triệt! Triệt, tha ta!

Tĩnh Triệt sao có thể tha, vừa rồi ai mới nức nở van xin y làm hắn, bây giờ muốn tha làm sao có thể tha?

Tuy rằng nghĩ vậy nhưng Tĩnh Triệt vẫn thuận theo lời Doãn Thừa Ngân làm chậm hơn nhưng vẫn là đi vào cực sâu, mỗi một lần đều cắm đến cực hạn bên trong hắn, chạm đến điểm yếu ớt nhất của hắn. Doãn Thừa Ngân giống lúc này đã không còn chịu nổi nữa, hắn hai tay bấu chặt nệm giường, bụng từng trận co rút đạt đến cao trào liền bắn ra. Tĩnh Triệt bị hắn siết đến đau, tiểu huyệt từng trận co thắt làm y cũng không nhịn được mà run rẫy, một cổ nhiệt lưu nóng bỏng rót đầy trong tiểu huyệt Doãn Thừa Ngân.

Tĩnh Triệt sau khi bắn ra liền đỡ Doãn Thừa Ngân nằm sấp xuống, y thủ thỉ bên tai hắn.

- Ngươi ăn ta thật ngon, nhưng xem ra còn chưa có no.

- Ừ hử.. Hử?

Doãn Thừa Ngân vừa là muốn hỏi nhưng trong lòng đã có sẳn đáp án, buổi trưa Tĩnh Triệt đã nói là sẽ bồi hắn ăn no.

Doãn Thừa Ngân không nói thêm gì mà chỉ lặng lẽ buông một tiếng thở dốc, hắn xoay người nằm ngửa lại làm cho đại điểu trong hậu đình hắn bị rút ra đánh "chóc" lên đùi chính mình một cái. Hắn xấu hổ cúi mặt, sau một hồi lại ngước mặt lên, hắn vòng tay qua cổ Tĩnh Triệt hôn hôn lên môi y, giọng lí nhí.

- L..lại đến, đút no ta!

Tĩnh Triệt nghe thấy lời này liền giống như phát hỏa, y ôm lấy người đã đỏ như tôm luộc ở phía dưới kéo hắn ngồi lên người chính mình. Y để nơi đó của hắn ngay trên đại điểu chính mình mà ấn xuống. Doãn Thừa Ngân bị đột ngột này làm cho hoảng hốt, hai đầu gối hắn kẹp chặt hai bên hông Tĩnh Triệt, tay lại siết chặt vai y bấu như muốn tróc cả da ra.

- A! Aa!

Tĩnh Triệt từ bên dưới thô bạo đâm lên làm cho bụng hắn giống như bị xé ra, từng đợt, từng đợt điên cuồng ập tới. Hắn cong lưng giống như muốn quỳ rụp xuống, không may lại bị Tĩnh Triệt ngậm lấy khỏa thù du trước ngực làm cho khoái cảm càng thêm mãnh liệt. Hông eo bị y sáp đến mỏi nhừ. Sau hai lần bắn ra Doãn Thừa Ngân liền tìm được cảm giác tận khoái, lại muốn thêm nhưng khi Tĩnh Triệt làm tới rồi hắn lại thấy thật khó thở. Y xoay hắn ra phía thanh giường rồi bước xuống dưới, để mông hắn sát với mép giường rồi đứng bên dưới đẩy tới.

Doãn Thừa Ngân bị Tĩnh Triệt áp ngửa ra như một con cá, y giống như lang sói mà vồ vập xông tới. Giường so với chân Tĩnh Triệt thấp hơn nên tư thế này có chút khó khăn nhưng lại không làm y chậm lại chút nào. Doãn Thừa Ngân nằm đó y lại có thể mạnh mẽ đứng mà làm tới, chỉ cần dùng một chút sức lực đã làm hắn giống như cá chết. Bạch trọc cùng dâm thủy hòa quyện vào nhau nương theo đùi Doãn Thừa Ngân rơi xuống đất, nệm giường bằng lụa thượng hạng đã bị hắn nắm làm cho lộn xộn cả lên.

- Ưm.. A!! A!

Hắn lúc này ý thức mơ hồ không còn nghĩ được gì nữa, mặc kệ Tĩnh Triệt hết nằm rồi lại đứng làm hắn, sau đó lại lôi kéo áp hắn lên tường, y chỉ nâng một chân hắn lên rồi mạnh mẽ thao lộng. Doãn Thừa Ngân chân bị kéo căng có chút đau nhưng lại càng muốn y tới, hắn cắn lên cổ, lên vai y để giảm đi bớt một chút kích thích từng đợt dâng trào. Hắn không biết là chính mình đã bắn ra bao nhiêu lần cho đến khi trở lại giường thì cả thân mình đã ướt đẫm bạch trọc nhìn vô cùng dâm loạn. Tĩnh Triệt trở lại tư thế nguyên thủy nhất mà làm hắn, mỗi lần động đều đem giường lớn rung lên kẽo kẹt vô cùng xấu hổ.

- Không.. Không A.. A...được nữa!

Doãn Thừa Ngân không biết chính mình đã chảy ra bao nhiêu nước mắt. Hắn nghe bụng từng trận co rút dữ dội lại thêm một lần nữa bắn ra, Tĩnh Triệt lần này cũng không nhịn được nữa bắn vào trong cơ thể hắn, thêm một lần nữa cùng hắn đi đến cao trào.

Doãn Thừa Ngân từng trận thở dốc, tay hắn vuốt ve đỉnh đầu Tĩnh Triệt đang chôn ở hõm vai chính mình, lắng nghe hơi thở nhàn nhạt ở ngay bên tai. Tĩnh Triệt liếm liếm cổ hắn, mồ hôi có chút mặn lại vô cùng kích thích, y buông một tiếng thở nhè nhẹ.

- Ngân nhi của ta đã no hay chưa? Có còn muốn ăn thêm hay không?

Doãn Thừa Ngân hai mắt lờ mờ khép lại, men say chếch nhoáng làm hắn không thể nào tỉnh táo được. Hậu đình ẩn ẩn đau cùng với hông eo mỏi nhừ, âm thanh trách móc cũng trở thành rì rì trong cổ họng.

- Ngươi thật là không biết tiết chế gì cả.

Tĩnh Triệt nghe thấy Doãn Thừa Ngân nói vậy liền cười hì hì, y vuốt ve lên tấm lưng trần của hắn, mồ hôi lúc này đã ướt giống như nước mưa. Y xoa xoa hông hắn.

- Ta kêu người chuẩn bị nước tắm, sạch sẽ một chút Ngân nhi ngủ sẽ thỏa mái hơn.

Doãn Thừa Ngân vẫn còn men say trong người, cũng không muốn nói thêm lời gì để thêm mệt nhọc, hắn ấp sấp nằm đó chờ đợi thùng nước nóng được đem tới. Tắm một chút chắc sẽ thỏa mái hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro