Chương 40: Lửa Tình Dâng Trào!(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tay Tĩnh Triệt vẫn chăm chú chăm sóc cái động nhỏ, bởi vì phản ứng vô cùng thích mắt kia nên y liên tục chạm vào điểm đó. Doãn Thừa Ngân bị trêu chọc đến nổi khóe mắt đọng nước.

- Triệt... Thật ngứa!

Doãn Thừa Ngân xoay hông, tiểu huyệt bị Tĩnh Triệt chọc ngoáy ngứa đến khó chịu, ngón tay của y tuy dài nhưng lại không giống như lúc đại điểu tiến sâu vào trong. Cho dù có vào sâu cỡ nào cũng thấy hư không, không đủ. Tĩnh Triệt nhìn thấy Doãn Thừa Ngân đã vội đến mức hông không ngừng lắc, đúng là háu ăn, thật là quá hư rồi, bị y làm đến hư.

- Đừng vội, vi phu sẽ sớm bồi Ngân nhi ăn no.

Doãn Thừa Ngân trong miệng đã ngậm lại đại điểu của Tĩnh Triệt nên cái gì cũng không thể nói, hắn ưm a mấy tiếng trong cổ họng, âm thanh nghẹn ngào bị bắt chặn trong cổ họng. Tĩnh Triệt liếm lên hai túi bìu Doãn Thừa Ngân, y cắn một cái vào trong miệng, cảm nhận người phía trên đang run rẫy khổ sở mà đáy lòng kích thích không chịu nổi. Ngón tay ở trong tiểu huyệt ẩm ướt lại càng lúc càng chuyển động nhanh đến không ngờ.

"Lép nhép"

Âm thanh dâm loạn tục tĩu mỗi lúc một phát ra nhiều hơn, Tĩnh Triệt ở bên dưới đẩy hông lên, đem đại điểu nhồi đầy trong miệng Doãn Thừa Ngân. Mà Doãn Thừa Ngân cũng đã giống như không chịu đựng nổi nữa mà buông lỏng người, hắn gần như áp luôn hạ bộ chính mình trên mặt Tĩnh Triệt, y lúc này buông tha không cắn quanh háng của hắn nữa mà nói.

- Ngân nhi... Ngồi lên đi.

Doãn Thừa Ngân thuận theo lời Tĩnh Triệt mà ngồi dậy, hắn hai chân quỳ hai bên đùi y, tay ngược ra sau nắm lấy đại điểu to lớn đẩy vào bên trong tiểu huyệt đã ướt đẫm dâm thủy.

- A.. Ức!

Đại điểu cứng rắn xuyên qua từng lớp phòng thủ mềm yếu bên trong tiểu huyệt của Doãn Thừa Ngân, gân guốc thô lỗ chà xát với tường thành mỏng manh, không chút lưu tình mà tiến vào càng sâu. Bởi vì Doãn Thừa Ngân xoay lưng về phía Tĩnh Triệt nên y không thể nào thấy được biểu cảm của hắn, chỉ nhìn thấy được tấm lưng trần trụi đang run lên từng đợt cùng với sự xâm nhập rõ ràng.

Cùng với Doãn Thừa Ngân làm chuyện này đúng là một loại trải nghiệm quá sức chịu đựng, đại điểu căng cứng bị bóp chặt, tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng không ngừng co rút giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nát y. Tĩnh Triệt hai tay vờn tới vờn lui vuốt ve trên hông Doãn Thừa Ngân, để hắn áp sát vào vùng bụng dưới chính mình rồi từ bên dưới đỉnh lên, một phát đẩy vào đến tận gốc rễ. Doãn Thừa Ngân bị bất ngờ không kịp phòng bị liền hốt hoảng, hai tay hắn cào loạn lên hai bên đùi Tĩnh Triệt, cào đến chảy máu.

- Ức.. A! A!

Doãn Thừa Ngân lúc này cũng không kìm lại được nữa mà lớn tiếng rên rỉ, hắn cố gắng để có thể rên thật nhỏ vì sợ sẽ có người nghe thấy. Tuy rằng trong phủ Vương gia, phòng của hắn và Tĩnh Triệt là cách biệt nhưng hạ nhân sẽ ở gần chỉ cách vài gian phòng, đề phòng khi hắn có việc cần đến. Ngộ nhỡ bọn họ nghe được thì sẽ rất xấu hổ.

Tĩnh Triệt nhìn thấy Doãn Thừa Ngân rơi vào trầm tư liền nhướng người ngồi dậy, ngực y áp lên lưng hắn, một tay vươn ra trước giữ lấy cằm hắn để hắn xoay mặt lại. Khuôn mặt đỏ ửng lên vì kích thích cùng với nước mắt đang ào ạt trào ra, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho đáy lòng y dâng lên một trận xốc nổi muốn ức hiếp hắn. Y giơ tay còn lại nắm lấy tính khí cương cứng của Doãn Thừa Ngân kéo hắn trở về với thực tại, y chà xát ngón tay lên đỉnh quy đầu, nơi này đã sớm chảy ra không biết bao nhiêu là bạch dịch nhỏ xuống dưới nệm giường.

Xem ra đêm nay lại thêm một lần nữa phải thay nệm đi rồi.

Y bắt lấy cằm Doãn Thừa Ngân để mặt hắn kề sát mặt chính mình, môi hôn phớt lờ trên khuôn mặt nóng rực, y cắn lấy môi hắn, hết cắn rồi lại mút đem lưỡi lấp đầy trong khoang miệng hắn khuấy đảo tung hoành.

- Ức..

Doãn Thừa Ngân bị hôn đến mơ hồ, ngay cả hít thở cũng dần trở nên khó khăn, miệng bị hút lấy, vật giữa khố gian thì bị túm chặt giày vò, tiểu huyệt cũng không ngoại lệ bị xuyên xỏ mãnh liệt. Hắn sung sướng đến nỗi nước mắt sinh lý tràn xuống ướt mặt, hốc mắt đỏ ngầu tràn đầy ý vị tình dục dâng cao.

Tĩnh Triệt nhìn khuôn mặt đầy nước của Doãn Thừa Ngân thấy vô cùng thuận mắt, quả thực vô cùng đẹp đẽ. Doãn Thừa Ngân không giống như những nam tử đọc sách ủy mị yếu đuối, dáng vóc của hắn cường tráng săn chắc, nhưng chạm vào cũng thực nóng bỏng, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho Tĩnh Triệt càng lúc càng hứng tình. Đại điểu y cứ như vậy giống như nung đốt mạnh mẽ chà đạp lên vách tràng của Doãn Thừa Ngân, ép hắn rên lên từng tiếng nặng nhọc.

- A a! Ưm! A...

Doãn Thừa Ngân ở bên trên khó khăn nuốt vào từng đợt cắm rút, đại điểu Tĩnh Triệt giống như càng lúc càng lớn hơn, đưa đẩy càng lúc càng hữu lực không chút lưu tình. Ở đằng sau lưng hắn chính là tấm ngực trần của Tĩnh Triệt không ngừng đụng chạm, da thịt động vào nhau càng lúc càng nhớp nháp mồ hôi, giữa mùa đông giá lạnh lại tuông ra như suối.

- Triệt... Ta sướng quá!

- Sướng quá! A a! Triệt! Ta yêu chàng!

- Hức... A! Ta thật yêu chàng!

Doãn Thừa Ngân mặc kệ là có ai nghe thấy hay không, hắn bây giờ không thể suy nghĩ thêm gì được nữa, tâm trí hiện tại chỉ treo lên từng cú vùi dập của Tĩnh Triệt còn sót lại.
Y nghe những lời kia giống như nuốt phải xuân dược mà càng giã càng hăng, trên đường đi không có cản trở hung hăng đưa đẩy đại điểu cắm sâu vào trong dũng đạo ướt át tràn ngập dâm thủy kia. Nội bích nóng bỏng bao trọn lấy tính khí thô to, lúc mở ra, lúc lại bóp chặt, càng tiến vào càng đê mê. Mỗi lần Doãn Thừa Ngân có ý muốn nâng mông lên thì ngay lập tức bị giữ eo nhấn xuống, để huyệt đạo nuốt vào càng sâu, lại tiếp tục thâm nhập, cho đến tận khi đi vào toàn bộ Tĩnh Triệt mới tận lực từ bên dưới thúc mạch một cái. Cứ như vậy nhẹ nhàng nâng người Doãn Thừa Ngân lên, đưa đẩy nhẹ nhàng rồi lại vịn lấy hông hắn, mạnh bạo thúc lên.

- A.. Ức! A ha, ha...

- Ngân nhi... Quay mặt lại đây nào. Ta muốn nhìn ngươi.

Doãn Thừa Ngân lúc này không còn sức lực để phản kháng, hắn mặc kệ cả người bị Tĩnh Triệt xoay lại rồi áp hắn nằm ngửa ra, y ôm lưng hắn đặt nằm xuống nệm giường mềm mịn. Thân thể xích lõa của Doãn Thừa Ngân lúc này hiện ra ngay trước mắt, từng lớp mồ hôi chảy xuống. Trời về đêm càng lúc càng lạnh lại ở trong tình cảnh này đổ mồ hôi ngừng, Doãn Thừa Ngân liền thấy xấu hổ đưa tay che mặt. Hắn và Tĩnh Triệt cũng quá phóng túng rồi đi!

Chỉ là chưa đến một cái chớp mắt liền bị giật ra, mắt nhìn vào mắt, Doãn Thừa Ngân sớm bị luộc thành một con tôm đỏ. Tĩnh Triệt đem chân Doãn Thừa Ngân nâng cao, nhìn thấy rõ huyệt đạo hô hấp, thấy rõ nếp nhăn màu đỏ hồng mê người, y không nhịn được muốn đi vào. Doãn Thừa Ngân thấy rõ thứ màu tím đỏ to lớn của chính mình đặt trước nơi tư mật day day vài cái rồi từ từ tiến vào, chính mình trước đây không nghĩ là làm chuyện này cùng Tĩnh Triệt sẽ thấy hưng phấn đến vậy, hiện tại lại thấy đúng là sống trên đời không còn gì luyến tiếc. Eo Doãn Thừa Ngân cơ hồ bị gập lại, huyệt khẩu sâu kín tham lam nuốt vào dục vọng cực đại, dũng đạo ướt át dưới sự công kích ra vào cũng không ngừng phát ra tiếng ba ba dâm mĩ. Doãn Thừa Ngân lúc này bị ngạch cho điên dại, đầu óc không thể suy nghĩ được gì, mơ mơ hồ hồ đem thân ảnh trước mắt khắc sâu trong đầu.

- Phu quân... Chàng có luyến tiếc các thiếp thất đã bị chàng ban hưu thư hay không?

- Không.

Doãn Thừa Ngân cười cười.

- Có phải sau này chàng cũng sẽ phụ bạc với ta như vậy hay không, không cần ta nữa, liền hưu ta?

- Ngân nhi đang nói bậy bạ cái gì? Lời vi phu nói mà Ngân nhi cũng không tin tưởng hay sao?

Tĩnh Triệt tay đan vào trong tay Doãn Thừa Ngân, y hôn lên mu bàn tay hắn, nâng niu như đối với bảo vật trân quý trên thế gian.

- Ta lúc trước vì muốn giữ vững vị trí thái tử cho nên nhà có thế lực đưa con của mình tới thì ta buộc phải chấp nhận. Là một thái tử, việc có con nối dõi là quan trọng hơn bao giờ hết, Ngân nhi, ta không có lựa chọn.

- Nhưng chàng quả thật tuyệt tình.

Doãn Thừa Ngân dẫu môi lên quay mặt đi hướng khác, Tĩnh Triệt bị lời nói cùng hành động kia của hắn làm cho đau lòng. Tuy rằng đã có gắn kết thể xác, nhưng hắn không tin tưởng y. Cũng không phải là không tin tưởng mà là đang kiếm cớ giận dỗi, bởi vì trong lòng còn khúc mắc cho nên mới giận dỗi để quên đi. Tĩnh Triệt lại hôn tay hắn.

- Ta yêu Ngân nhi là thật lòng của ta, ta xin thề trước trời đất rằng cả đời ta chưa bao giờ có lúc nào thật lòng hơn lúc này. Ngân nhi...

Doãn Thừa Ngân không trả lời, hắn vẫn quay mặt đi, Tĩnh Triệt lại tiếp tục nói.

- Ngân nhi của ta, thê tử của ta, huynh có nguyện ý cùng ta bước chung cả đời này hay không. Bước đi qua đại sự lần này dù cho thành công hay đổ bể, giữa giang sơn muôn trùng điều kì diệu này thì ta chỉ muốn nắm lấy tay huynh cùng bước đi. Cho đến khi bạc đầu ta vẫn nguyện ý cùng huynh ở một chỗ, Ngân nhi.. Huynh... có nguyện ý hay không?

Doãn Thừa Ngân lúc này đã quay mặt lại, hắn nhìn vào đôi mắt ngập tràn sự chân thành cùng cầu xin của Tĩnh Triệt mà trong lòng rung lên từng hồi. Hơn nữa y còn thay đổi cách xưng hô, đây là lần đầu tiên y gọi hắn là 'huynh' như vậy. Hắn nhướng người hôn lên chóp mũi y.

- Làm gì có chuyện nguyện ý hay không nguyện ý, Doãn Thừa Ngân ta đã gả cho ngươi rồi, lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, ta bây giờ nếu lỡ có chết đi thì cũng là ma nhà họ Tĩnh rồi.

- Đừng nói chuyện xui rủi như vậy... Chỉ cần Ngân nhi nguyện ý ở cùng ta là được rồi, sau này ra sao không quan trọng, ta chỉ mong có thể được ở cùng Ngân nhi mà thôi.

- Ta cũng vậy, thực thích ở cùng chàng.

Doãn Thừa Ngân cười hề hề, một chút hành động nhỏ này khơi mào dục vọng của Tĩnh Triệt, y đem phân thân ngạch thẳng của mình công thành đoạt đất, đem người dưới thân tán nhuyễn ra cũng không ngừng lại. Cho đến khi Doãn Thừa Ngân không đủ sức mở miệng rên rỉ, Tĩnh Triệt mới bế hắn lên đem đi ngâm nước nóng, trong khi chờ đợi hạ nhân chuẩn bị, Tĩnh Triệt lại bế hắn nằm sấp trên bàn, từ phía sau tiến tới một lần nữa áp đảo.
Cho đến khi thỏa cơn thèm khát, nước tắm cũng chuẩn bị xong. Chỉ là Doãn Thừa Ngân giống như một điều gì đó cuốn hút Tĩnh Triệt đến không thể dừng lại, cho đến khi nước nóng đã nguội lạnh y vẫn chưa chịu dừng lại làm cho hắn ngất lên ngất xuống mấy lần.

Mãi cho đến nửa đêm Doãn Thừa Ngân sau khi ngâm mình trong nước ấm cũng từ từ hồi tỉnh, bất quá, cũng là bị ngón tay của Tĩnh Triệt chọc ngoáy cho tỉnh. Vẻ mặt y vô tội nhìn hắn, chỉ là đem bạch trọc ở trong lấy ra, không có thêm ý định gì khác. Doãn Thừa Ngân như hổ gào lên.

- Chàng đúng là sinh lực dư thừa mà!

Doãn Thừa Ngân ở trong thùng nước rộng lớn nhào lên người Tĩnh Triệt, hai tay túm lấy nam tính phía dưới của y bóp chặt bỗng nhiên cả thân người cứng lại ngã luôn trên người y.

- Hức... Hông ta thực đau!

- Đau lắm sao?

Tĩnh Triệt giả vờ vô tội xoa xoa hai bên mông căng tròn, tính khí bị nắm chặt từ từ ngạch lên...

- Tiểu yêu tinh! Chàng lại lên rồi!

Doãn Thừa Ngân đau khổ nhìn đại điểu nam tính to lớn trong tay, lần này quả thực là tự tìm họa cho mình rồi!

Quả thực không để Doãn Thừa Ngân chờ lâu, Tĩnh Triệt đem hắn còn đang đau khổ từ phía dưới công tiến.

- Ưm... Ức!

- Làm nhiều rồi bây giờ đi vào thực dễ dàng

- Ưm... A! A!

Doãn Thừa Ngân bị lời chọc ghẹo làm cho hờn dỗi trong lòng, nhưng hơn hết chính là từng đợt xuyên xỏ bên dưới làm rung rinh đáy lòng hắn. Hắn ôm lấy cổ Tĩnh Triệt mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng không quan tâm nữa.

- Triệt, đêm nay ta muốn thức cả đêm...!

Lời kia có ý gì Tĩnh Triệt sao có thể không hiểu, Doãn Thừa Ngân là muốn cùng y cả đêm lăn lộn bù lại mấy ngày không có động chạm. Tĩnh Triệt như mở cờ trong bụng, y hôn hôn lên mặt Doãn Thừa Ngân.

- Tuân lệnh phu nhân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro