Chương 16: Thế giới hai [1] H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bị hạ dược, túm người bên cạnh mà phóng thích dục hỏa)

Nóng quá.

Đầu Tư Niên u ám, ở sâu trong nội tâm giống như bị nhen một mồi lửa, đốt hắn hốt hoảng.

"Ách......"

Tư Niên mơ hồ chạm vào một thân thể ấm áp, vung tay lên ôm đến dưới người mình.

Cảm nhận được người dưới thân kịch liệt giãy dụa, Tư Niên miễn cưỡng tập trung tinh lực, mở hai mắt ra, tầm mắt mông lung trong thấy không rõ mặt mũi của cậu, chỉ có cặp mắt sợ hãi bất lực vẫn rõ ràng như thế.

"Ngoan, bảo bối đừng sợ."

Trong lòng Tư Niệm có một cỗ thương tiếc chi tình, cúi người hôn lên tầm mắt của cậu, động tác thô bạo dần dần chậm lại, chịu đựng dục vọng mạnh mẽ của thân thể, kiên nhẫn trêu đùa điểm mẫn cảm của cậu.

Không bao lâu, Tư năm cảm giác được thân thể của tiểu nhân nhi chậm rãi biến mềm, tê liệt ngã vào lòng mình, miệng nhỏ phát ra tiếng thở hổn hển.

Lòng trìu mến của Tư Niên tăng lên, mở miệng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu.

Thật mềm, thật trơn...... Tư Niên mê muội hôn, đầu lưỡi lớn không ngừng trêu chọc, phát ra những âm thanh ướt át.

Tay to của Tư Niên thò vào quần bên trong của cậu, thân thể tiểu nhân nhi cứng đờ bắt đầu giãy dụa, Tư Niên bất mãn ôm chặt cậu, hôn càng lúc càng sâu, lúc này thân thể mềm mại trong ngực mới không còn vết tích phản kháng.

Tư Niên hài lòng buông miệng nhỏ ra, môi dán chặt vào da thịt của tiểu nhân nhi một đường hướng phía dưới, để lại từng vết tích mập mờ, tay to dừng lại tại cửa huyệt ướt mềm một hồi, sau đó không ngừng dò xét đi vào.

Thân thể dưới thân một nháy mắt cứng đờ, sau đó nương theo động tác của Tư Niên, hô hấp càng lúc càng gấp rút.

Mị thịt trong huyệt dâm không ngừng mút thỏa thích ngón tay của Tư Niên, Tư Niên bị hút chặt tâm thần dập dờn, thẳng đến khi trong huyệt dâm có thể đưa vào ba ngón tay, rốt cuộc kìm nén không được, cởi quần tiểu nhân nhi ra, phóng xuất ra đại nhục bổng sưng đỏ, từng chút một đi vào.

"Bảo bối thật chặt, ách, đại nhục bổng thao có thoải mái hay không."

Tư Niên vô thức hỏi thăm, người dưới thân bị Tư Niên nói ngượng ngùng không thôi, ngón tay gắt gao bắt lấy cánh tay Tư Niên, móng tay cũng cắm vào.

Không nghe được tiểu nhân nhi thở gấp, Tư Niên có chút tiếc nuối, cảm nhận được huyệt dâm dần dần thích ứng, Tư Niên nâng cao bắt đầu chuyển động.

Mỗi lần đại nhục bổng rút ra, đều mang ra mị thịt đỏ tươi, dòng nước trong huyệt dâm tràn ra càng dồi dào, cửa huyệt đều bị mang theo một vòng bọt trắng.

Tư Niên trầm mê trong nhục dục, tiểu nhân nhi bị thao lợi hại, đổ vào trong ngực Tư Niên thở hổn hển, huyệt dâm co rút lại, chỉ trong thời gian ngắn đã bị thao đến cao trào.

Cảm nhận được trong huyệt dâm điên cuồng nhúc nhích, Tư Niên không chút keo kiệt phun ra đạo tinh đặc thứ nhất, nhưng dục hỏa trong cơ thể xa xa không có kết thúc, cũng không lâu lắm, tiếng nước đọng cùng tiếng va chạm lại lần nữa vang lên trong phòng......

"A!! Hai người đang làm gì!"

Sáng sớm, Tư Niên bị một trận âm thanh chói tai đánh thức, thân thể hơi động một chút, cảm nhận được áp lực từ trên người truyền đến.

Tư Niên cúi đầu xem xét, một thiếu niên có khuôn mặt thanh tú đang cuộn tròn trong lồng ngực của mình, trên người lưu lại dấu vết lốm đốm lấm tấm, khiến Tư Niên xấu hổ chính là, đại nhục bổng của mình còn chôn trong huyệt dâm của thiếu niên.

Thiếu niên cũng bị tiếng thét chói tai đánh thức, phát giác được tình cảnh của mình, cả khuôn mặt lập tức trắng bệch, trong mắt tràn ngập sợ hãi.

Tư Niên trong lòng tê rần, trở tay ôm chặt thiếu niên trong ngực của mình, dùng chăn bông bao trùm toàn thân, không để lộ ra một tia khe hở.

Đại nhục bổng theo một cử động kia chôn đến sâu hơn trong huyệt dâm, mị thịt hấp thụ đại nhục bổng của Tư Niên, đem Tư Niên kích thích không rõ, vậy mà trong trường hợp như vậy chậm rãi cứng rắn.

Cảm nhận được thiếu niên trong ngực đột nhiên cứng ngắc, Tư Niên cũng có chút xấu hổ, nhưng lúc này sự tình quan trọng không chỉ riêng việc này.

"Tư Niên anh xứng đáng với tôi sao, trong ngày sinh nhật của tôi lại làm tình với cậu ta sao?"

Thanh niên vừa mới thét lên lúc này một mặt lên án nhìn Tư Niên, trong mắt nước mắt nước mắt không ngừng rơi, cộng, phối hợp dung nhan diễm lệ, người tâm địa cứng rắn cũng sẽ ở trước mặt cậu ta mềm xuống.

"Tiểu Tứ."

"Vâng ký chủ."

Tiểu Tứ nhanh chóng xuất hiện, đem tuyến thế giới ném vào trong đầu Tư Niên.

Trình độ văn minh của thế giới này tương đương với thế giới trước, đều là thế giới độ hiện đại hoá cao, nguyên chủ là tổng giám đốc của một công ty cao cấp, năm nay 28, thanh niên diễm lệ đang lên án hắn là vị hôn phu của hắn.

Phối trí tràn ngập hương vị người thắng nhân sinh, nhưng nguyên thân ở trong tuyến thế giới bất quá là bàn đạp trên con đường tình yêu của nhân vật chính.

Nhân vật chính của thế giới này chính là vị trước mặt Tư Niên, cậu ta tên Lạc Minh, Lạc Minh vốn dĩ dựa theo kế hoạch thành thành thật thật gả cho nguyên thân, trải qua cuộc sống của phu nhân giàu có.

Nhưng nguyên thân cũng không yêu Lạc Minh, thái độ cũng rất khuôn mẫu, Lạc Minh dần dần không chịu nổi những ngày như vậy, bắt đầu hoài niệm ánh trăng sáng của bản thân.

Trong những ngày tháng trống rỗng, sau lưng nguyên thân liên lạc với ánh trăng sáng, trên đường đi hẹn hò không cẩn thận gặp tai nạn xe, Lạc Minh không chết hết, mà may mắn trở về trước khi kết hôn.

Lạc Minh không muốn sống lại cuộc đời như xưa, lần nữa liên lạc với ánh trắng sáng vừa chia tay, quay đầu đánh thuốc mê nguyên thân, đưa thứ vướng víu của mẹ kế mang đến lên giường nguyên chủ.

Trong tuyến thế giới nguyên bản, Lạc Minh trong lúc nguyên thân và Lạc Ninh sau đó nhảy ra, bộ dáng bị phản bội, biểu hiện được mười phần thương tâm khổ sở, dẫn đến nguyên thân áy náy không thôi.

Lạc Minh muốn chính là nguyên thân áy náy, mặc dù cậu ta không yêu nguyên chủ, nhưng trong lòng không bỏ xuống được quyền thế của nguyên chủ, lúc này mới chủ động thiết kế một trận này.

Sau đó hết thảy dựa theo dự đoán của Lạc Minh, cậu ta và nguyên thân triển khai một đoạn ngược luyến tình thâm, cuối cùng Lạc Minh vẫn 'Không tiếp nhận được' nguyên thân phản bội, sau một hồi giằng co đã rơi vào vòng tay của ánh trăng sáng.

Nguyên thân đau khổ mất người yêu, đem hết thảy đều tính lên người Lạc Ninh, mất trí tra tấn Lạc Ninh, Lạc Ninh sống trong ngày tháng không ánh sáng dần dần mất đi hi vọng sống, dùng hết sức lực cuối cùng, lựa chọn cùng nguyên thân đồng quy vu tận.

Cuối cùng nguyên thân và Lạc Ninh đều không được kết thúc yên lành, chỉ có Lạc Minh và ánh trăng sáng của cậu ta, cầm tài sản của nguyên thân trải qua cuộc sống tiêu sái.

Đây là kịch bản ngu xuẩn gì, Tư Niên mặt không biểu cảm nghĩ đến, đồng thời càng thêm đau lòng ôm chặt người trong ngực của mình.

Không có gì bất ngờ xảy ra, cậu chính là đối tượng cứu vớt của thế giới này, Lạc Ninh sẽ bị nguyên thân dằn vặt đến chết.

Trong đầu hắn đã sắp xếp xong cốt truyện, chỉ chớp mắt đã có thể nhìn ra thế giới bên ngoài, Tư Niên trầm mặt, bất vi sở động trước lời lên án của Lạc Minh.

Lạc Minh trong lòng đột nhiên thay đổi, nhận ra có gì đó không đúng, nhưng rắm cũng đánh một nửa rồi, muốn từ bỏ cũng không thể nào.

Tiếng la khóc của Lạc Minh đưa đến đám người Lạc gia, người Lạc gia nhìn cảnh tượng bừa bộn trong phòng trợn mắt hốc mồm, nhất là mẹ kế của Lạc Minh, sắc mặt thảm bại, hai chân run run, tựa như một giây sau sẽ ngã quỵ.

"Ô ô ô, Tư Niên em sao có thể đối xử với anh như vậy."

Đám người chạy đến đã cho Lạc Minh rất nhiều tự tin, Lạc Minh dứt bỏ sự bất an vừa rồi, tiếp tục khóc quát lên.

"Được rồi, chuyện tôi bị người của Lạc gia các người hạ thuốc, cậu cho là thật sự không biết rõ tình hình sao."

"Cái gì!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro