Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17:
59.
Gãy chân công thêm bạn với bác sĩ, nhưng bác sĩ lại không hề để ý tới anh, gãy chân công nhanh chóng vứt chuyện này ra sau đầu.
Mấy tuần sau tự dưng bác sĩ gửi tin nhắn tới, là một bức ảnh đã hơi ố vàng, người trên ảnh là bác sĩ và nhân thê thụ hồi cấp ba.
Nhân thê thụ hồi đó còn gầy hơn bây giờ nữa, mặc một bộ đồng phục rộng rãi, khi cười lộ ra hai chiếc răng hổ nho nhỏ trắng ngần.
Mà bác sĩ bên cạnh cao hơn nhân thê thụ nửa cái đầu, dáng người dong dỏng cao, một tay nắm chặt đầu vai nhân thê thụ, nhìn qua thấy thân thiết vô cùng.
60.
Gãy chân công nói có ý gì?
Bác sĩ không trả lời, thẳng thừng quăng một tấm nữa qua.
Lần này là dáng vẻ nhân thê thụ úp sấp trên bàn ngủ thiếp đi.
Hàng mi cong dài phủ bóng trên làn da trắng mềm, xinh đẹp như muốn dụ dỗ người ta phạm tội.
Lúc nãy gãy chân công máu trào lên não, xém chút nữa là chân mất cảm giác luôn rồi.
“Cậu đã làm gì em ấy?!”
Bác sĩ trả lời một nẻo: “Mặt nó mềm lắm.”
61.
Hôm nay nhân thê thụ vừa về tới nhà, gãy chân công đã lao vào, ôm lấy mặt cậu hôn điên cuồng.
Nhân thê thụ vừa cười vừa lau nước miếng trên mặt, hỏi sao thế.
Gãy chân công làm mình làm mẩy, không nói.
Nhân thê thụ cứ tưởng là cách yêu đương mới, bèn có gì học nấy, cũng hôn một đống lên mặt gãy chân công.
62.
Gãy chân công vừa lòng, tức thì trả lời bác sĩ.
“Em ấy nói, mặt của tôi cũng mềm lắm.”
Bác sĩ nói liên quan gì tới tôi, tôi cũng chẳng muốn hôn anh.
Sau đó lại gửi thêm mấy tấm hình chụp chung với nhân thê thụ qua.
Gãy chân công rất hiếm khi gặp người mặt dày hơn mình, lúc này lại sản sinh ra một loại cảm giác tinh tinh tương tích.
(Tinh tinh tương tích ý là chỉ việc được người có cùng tính cách, chí hướng hoàn cảnh yêu quý, cảm thông, ủng hộ. Xuất xứ từ Tây Tương Kí)
63.
Bác sĩ nói với gãy chân công, A Kì là người tôi xem trọng và yêu quý nhất, nếu anh dám làm nó tổn thương, tôi sẽ đánh gãy chân anh.
Gãy chân công trả lời, không đâu, tôi rất yêu em ấy.
Tin nhắn không gửi đi được.
Bác sĩ đã xóa bạn rồi.
Gãy chân công lưu hết mấy tấm hình lại.
Sau đó cắt hết bác sĩ ra.
64.
Gãy chân công ngắm nhân thê thụ mười tám tuổi trên ảnh rất lâu.
Anh không nhịn được mà nghĩ, nếu năm đó ở trường đại học, người anh nhìn thấy đầu tiên là nhân thê thụ thì tốt biết bao.
Vậy phải chăng anh cũng có thể có được những năm tháng học sinh của nhân thê thụ rồi không.
Anh muốn mỗi ngày nắm tay nhân thê thụ show ân ái trong sân trường.
Còn muốn đạp xe chở cậu đi thư viện, chở cậu đến rừng cây nhỏ phía sau sân vận động…
Anh nhất định sẽ không để nhân thê thụ lén lút trốn trong góc nhìn theo bóng lưng anh.
Càng không để nhân thê thụ phải khóc không thành tiếng trong đêm khuya.
Anh có thể yêu nhân thê thụ thêm thật nhiều năm.
65.
Gãy chân công nói hết mấy suy nghĩ này cho nhân thê thụ, nói mình thấy tiếc nuối, lỡ mất những ngày tháng tốt đẹp đó.
Nhân thê thụ lại cười cười, nói sự thật có thể không giống như anh tưởng tượng đâu.
Nhân thê thụ từ lúc vừa vào đại học, mỗi ngày phải làm thêm ít nhất hai công việc, áp lực cuộc sống khiến cậu mất đi sức sống và tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ, khiến cậu trở thành một người dễ bị xem nhẹ nhất khi đi trong sân trường.
Còn gãy chân công lại chói mắt như vậy, đi tới đâu cũng là tâm điểm đám người, nhân thê thụ tự ti vốn chẳng dám tới gần.
Nhân thê thụ nói, dù cho lúc đó gãy chân công có thể vượt qua đám người bước đến bên cạnh cậu, thì cậu cũng không có cách nào bước tiếp trong một khoảng cách to lớn như vậy.
“Trời cao đã sắp đặt để anh được gặp em vào lúc thích hợp nhất, em đã biết đủ rồi.”
66.
Gãy chân công ôm nhân thê thụ không buông.
Anh biết những lời nhân thê thụ nói đều là sự thật cả, hồi sinh viên bản thân mình có đủ điều kiện vượt trội, vừa kiêu hãnh vừa phô trương, không phải người cùng một đường với nhân thê thụ.
May là thời gian đã để nhân thê thụ chầm chậm lộ rõ dáng vẻ mình yêu thích, mà đúng lúc mình vẫn ở nguyên chỗ cũ, quay đầu thì có thể gặp được nhau.
Không sớm không muộn, đúng lúc để họ yêu nhau.
Gãy chân công nhìn nhân thê thụ trên ảnh yêu thích tràn đầy.
Sau đó âm thầm dán hình mình vô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro