Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19:
76.
Gãy chân công hỏi: “Thứ bảy gặp nhau ở đâu?”

Nhân thê thụ nói: “Còn chưa chọn nữa.”

Gãy chân công nói: “Vậy để họ tới nhà đi.”

Nhân thê thụ nghe lời anh.
Chỉ cần có anh ở bên, nhân thê thụ sẽ rất yên lòng.

77.
Đến thứ sáu, ba mẹ nhân thê thụ đến như đã hẹn.

Vợ chồng hai người không ngờ nhân thê thụ sẽ sống ở một khu chung cư cao cấp thế này, lúc vào nhà không ghìm nổi mà đánh giá xung quanh.

Nhân thê thụ đã nhiều năm không gặp mẹ mình rồi, lúc gặp lại nhận ra bà đã già nua rất nhiều, tóc cũng đã điểm bạc.

Trong lòng nhân thê thụ chua xót, kêu một tiếng: “Mẹ.”

Hốc mắt mẹ Nhiệm phút chốc đỏ lên.

Dù sao cũng là con trai ruột của mình, năm đó sau khi nhân thê thụ bỏ đi không thèm quay đầu lại, một mình mẹ Nhiệm đau lòng rất lâu.

Vậy nên hôm nay nói nhớ cậu lúc gọi điện, cũng không phải nói dối.

78.
Bên này đang diễn tiết mục mẹ con gặp lại, cha dượng mặt đầy thịt của nhân thê thụ bên kia rất không thức thời mà sáp lại.

Cha dượng cười đến là nịnh nọt, thịt trên mặt dồn hết vào nhau.

Lão nói A Kì ơi, sao không kêu ba.

Nhân thê thụ cau mày, vờ không nghe thấy.

Gãy chân công đi tới, kéo nhân thê thụ cách ra một chút.

79.
Lúc này vợ chồng hai người mới chú ý đến gãy chân công đang đứng bên cạnh.

Gãy chân công tuấn tú lịch sự, không biết vì sao lại phải chống gậy, hình tượng bị kéo xuống một quãng dài.

Cha dượng không xem anh ra gì, tùy tiện hỏi một câu: “Mày là ai?”

Gãy chân công nói: “Tôi là chồng Nhiệm Kì.”

Sắc mặt của cha dượng cứ như nuốt phải ruồi.

80.
Cha dượng nói với nhân thê thụ:
“Lần này chúng ta tới cốt là muốn bàn bạc chuyện ra nước ngoài của em trai con.”

“Thật ra thì, chuyện này cũng vì tốt cho con cả thôi, con xem loại người như các con thế này mai sau cũng chẳng thể có con cái, già rồi lại chẳng có nơi nương tựa, chẳng phải là phải nhờ vào sự giúp đỡ của em trai hay sao.”

“Giờ đây con tốt với em trai mình chút, tương lai khi con cần nó nó cũng sẽ đền đáp con.”

81
Cha dượng nói một đống rõ ràng mạch lạc, nhân thê thụ vẫn cứ lặng thinh lắng nghe.

Cha dượng thấy có hi vọng, trên mặt lại lộ ra nụ cười bóng dầu.
“Cho nên, A Kì à…”

“Cho nên hồi trước lúc ông không tốt với em ấy, sao lại không nghĩ tới tương lai cũng có một ngày ông sẽ cần đến em ấy?” gãy chân công đánh gãy lời nói của lão.

82.
Mặt cha dượng hơi sượng lại, miệng vẫn cố lấp liếm: “Sao có thể giống nhau được chứ, điều kiện trong nhà khi đó không so được với hôm nay, nuôi hai đứa con chẳng dễ dàng gì, anh trai nhường nhịn em mình chút đỉnh thì có làm sao.”

Gãy chân công cười: “Ồ vậy đúng là không giống nhau, tình hình bây giờ là, bọn tôi có tiền, nhưng sẽ không cho ông.”

Cha dượng lập tức đen mặt, dẹp luôn nụ cười giả trân, nhảy lên chỉ tay vào mũi gãy chân công chửi.
“Đm mày tưởng mày là ai! Có chút tiền thì làm sao? Tao nói cho mày biết, nếu không phải mẹ nó cứ muốn tới, thì tao cũng chẳng hiếm lạ gì chút tiền của bọn mày!”

83.
Gãy chân công đoán là lão thẹn quá hóa khùng, tâm trạng khá tốt bồi thêm một câu: “Không tiễn.”

Vừa nãy vì xấu hổ nên mẹ Nhiệm vẫn cứ ngồi im không nói, giờ đây lại chẳng còn cách nào im lặng ngồi nhìn nữa, vội vàng kéo cha dượng ra ngoài.

Cha dượng không nuốt trôi được cục tức này, lúc ra tới cửa hất tay mẹ Nhiệm ra, khạc một bãi lên đất, hét vào mặt nhân thê thụ: “Đồ đồng tính chết tiệt, sớm muộn gì cũng mang bệnh!”

Gãy chân công hung dữ giơ lên cái chân bó bột, đạp một đạp lên trên mông cha dượng, đạp lão ra khỏi nhà.

84.
Gãy chân công vừa đóng cửa, đã đắc ý vỗ vỗ tay.

Kết quả vừa quay lại nhìn thì thấy nhân thê thụ đang gục đầu đứng phía sau mình.

Gãy chân công hoảng hốt, phải chăng hồi nãy mình nặng lời quá rồi, nói thế nào cũng là ba mẹ người ta, mình thì trút giận, nhưng nhân thê thụ sẽ nghĩ ra làm sao.

Gãy chân công hấp tấp xin lỗi: “Cưng ơi anh xin lỗi, mới nãy anh nóng quá, thật ra thì không phải chúng ta không thể bỏ ra chút tiền này.”

Nhân thê thụ không nói gì.
Gãy chân công ôm chặt nhân thê thụ dỗ dành: “Cưng ơi, Kì Kì, vợ à….”

Nhân thê thụ cười, cạn lời ngẩng đầu lên: “Đừng kêu nữa, em không có giận anh.”

Gãy chân công được voi đòi tiên: “Vậy thơm một cái.”

Nói xong đè nhân thê thụ lên tường, hôn sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro