[1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ nhạy cảm đột nhiên đến! A nhà mình sao lại đáng yêu như thế! Kỳ nhạy cảm quả nhiên là mùa xuân của O mà!

Một chiếc phi thuyền dừng trước cổng học viện, chỉ có mỗi Lăng Lộ bước xuống, người duy nhất chào đón Lăng Lộ cất tiếng chào mềm mại "Chào cậu ạ".

"Cục quân sự của đế quốc bóc lột nhân viên thế này à? Vừa đến biên tinh đóng quân nửa năm, trở về mà chẳng có nổi một kỳ nghỉ nguyên đán nào? Công đoàn đế quốc sao chưa kéo đến trước khu quân sự biểu tình kháng nghị?" Tuy Lăng Lộ có thể đoán được lý do, nhưng vẫn chẳng thể nào vặn lại cách chào đón của em trai nhà mình.

"Thật ra hôm nay cục quân sự chưa sắp xếp công việc cho mọi người, vốn dĩ anh và Cẩn Thành đã hẹn cùng nhau về, nhưng trước khi tan ca, cậu ấy bỗng dưng nhờ anh tới đón các em trước." Dưới ánh mắt hung ác của Lăng Dược, Lăng Lộ sờ mũi, ngồi xổm xuống vẫy tay với đứa cháu nhỏ ngoan ngoãn đang được Lăng Dược dắt.

Hạ Du ngẩng đầu ngó Lăng Dược, tay nhỏ gãi vào lòng bàn tay Lăng Dược vài cái, coi như an ủi ông bố không được gặp ba. Tiếp đó chạy chậm hai bước bổ nhào vào lòng cậu mình, "Cậu ơi ôm!"

Lăng Lộ xoa khuôn mặt mềm mại của Hạ Du rồi nói với Lăng Dược: "Em cũng đừng lo lắng quá, nếu thật sự có nhiệm vụ khẩn cấp quan trọng nào thì anh cũng phải ở lại cục quân sự chứ chẳng ở đây đâu."

Mày Lăng Dược nhíu chặt vẫn không giãn ra, hắn nhìn hai người đang chơi đùa rất vui vẻ kia, "Vậy Lăng Lộ phiền anh đưa Tiểu Du về nhà trước, em muốn đi đón Cẩn Thành."

"Được, trên đường chú ý an toàn." Lăng Lộ dẫn Hạ Du đến trước phi thuyền của mình, cùng Hạ Du vẫy tay với Lăng Dược. "Còn nữa, nhớ đừng đậu phi thuyền trước cửa tòa nhà quân sự." Trước khi lên phi thuyền Lăng Lộ còn bồi thêm một câu.

Lăng Dược xua tay, xoay người lên phi thuyền của mình. Hôm nay từ lúc Hạ Cẩn Thành ra ngoài, đáy lòng hắn vẫn luôn có một loại cảm giác khó tả, chưa tới mức lo lắng nhưng cũng chẳng phải tâm trạng tốt đẹp.

Mãi đến khi đoan não trên cổ tay bắt đầu nhấp nháy, trái tim Lăng Dược bỗng đập mạnh, trực tiếp hủy bỏ chế độ điều khiển tự động, một cước dẫm mạnh chân ga, phi thuyền lập tức đạt tới tốc độ tối đa, chỉ để lại một đường cong trong không khí.

Vòng tay đặc biệt của Lăng Dược và Hạ Cẩn Thành đều do chính tay hắn chế tạo, có thể kiểm tra tình trạng cơ thể của hai bên cũng như truyền dữ liệu cho nhau, vòng tay nhấp nháy cho thấy Hạ Cẩn Thành có lẽ đã xảy ra vấn đề gì rồi. Hắn vừa điều khiển phi thuyền, vừa gọi đến đoan não của Hạ Cẩn Thành, nhưng chẳng ai trả lời.

Sự lo lắng của Lăng Dược lập tức kéo đến mức cao nhất, hắn nhảy xuống phi thuyền rồi lao ngay đến tòa nhà quân sự, vài giây trong thang máy khiến hắn càng thêm lo lắng cho anh, tự hỏi xem có nên yêu cầu tăng tốc độ thang máy của tòa nhà quân sự, hay là cứ đổi thành bước nhảy không gian cho rồi.

Cửa văn phòng của Hạ Cẩn Thành bị khóa chặt, Lăng Dược gõ vài cái mà bên trong vẫn không phản ứng, hắn lập tức kiểm tra định vị trên chiếc vòng tay, Hạ Cẩn Thành đang ở trong văn phòng.

Lăng Dược tiếp tục gõ cửa, càng gõ càng mạnh, mỗi lần gõ đều mang theo lửa giận, cơ mà cửa cục quân sự quả thật rất kiên cố. "Ưm." Lăng Dược nhạy bén nghe thấy âm thanh yếu ớt truyền ra từ bên trong cánh cửa, hắn dừng lại đợi vài giây, ngay lúc hắn định tiến lên đạp một cước thì cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.

Lăng Dược thoáng chốc thu lại sức lực, chẳng hề ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt ALPHA nhà mình. Vẻ mặt Hạ Cẩn Thành vô cùng mệt mỏi, sắc mặt đỏ hồng khác thường, sau khi mở cửa anh vẫn luôn cầm chặt tay nắm cửa, như thể không chống đỡ được cơ thể mình, tình trạng của anh trông không ổn lắm.

Lăng Dược ôm chặt Hạ Cẩn Thành, đỡ tay đối phương lên vai, để anh dựa sát vào người mình.

Lăng Dược đóng cửa lại, hai người ngồi trên ghế sô pha nhỏ trong văn phòng, hắn duỗi tay sờ trán Hạ Cẩn Thành, nhiệt độ bình thường, đâu giống bị sốt.

"Anh không đi đón em với Tiểu Du, em tức giận ư?" Giọng nói phát ra từ người đang vùi trên vai mình, rầu rĩ còn hơi khô khốc.

Lăng Dược nghe lời này có chút kỳ lạ, không nói tới hắn chưa từng tức giận với Hạ Cẩn Thành, nhưng giọng nói này sao cứ run rẩy mang theo tiếng khóc nức nở vậy chứ.

Lăng Dược nâng Hạ Cẩn Thành dậy, bỗng nhiên không kịp phòng bị va vào đôi mắt đẫm lệ của Hạ Cẩn Thành, đôi mắt màu hổ phách của anh trước đây còn được cư dân mạng bầu chọn là "Bảo thạch của đế quốc", giờ đây viên đá quý này mông lung khúc xạ làm Lăng Dược chưa kịp lấy lại tinh thần.

ALPHA nhà mình khóc, cũng đẹp quá đi mất!

Nước mắt Hạ Cẩn Thành lướt qua làn da bóng loáng, rơi từng giọt xuống gò má anh. Hạ Cẩn Thành lặng lẽ khóc, đôi mắt nhìn thẳng vào Lăng Dược.

Lăng Dược thật sự đâu thể chịu nổi ánh nhìn của anh người yêu nhà mình, loại trầm mặc yếu ớt ấy khiến trái tim hắn thoáng chốc bị bóp chặt.

"Sao lại nghĩ như thế? Từ khi chúng mình quen nhau đến nay, em đã từng tức giận với anh bao giờ chưa?" Nước mắt nhỏ giọt trên mu bàn tay Lăng Dược, hắn cúi người hôn lên một giọt lệ vừa trượt ra khỏi khóe mắt anh.

Lúc này Lăng Dược mới nhận ra Hạ Cẩn Thành đang tiến vào thời kỳ nhạy cảm. Hắn đặt chân anh lên đùi mình, dùng một tay ôm eo Hạ Cẩn Thành, hoàn toàn ôm trọn lấy anh vào lòng.

Nhận ra Hạ Cẩn Thành tiến vào kỳ nhạy cảm, hắn chẳng những trút bỏ nỗi lo lắng trong lòng, mà còn có một niềm vui mơ hồ dâng lên từ đáy lòng. Ờm, điều này không thể để Hạ Cẩn Thành biết nha.

Thời kỳ nhạy cảm của Hạ Cẩn Thành luôn đến rất đột nhiên, lần này bọn họ đã tách nhau nửa năm, kỳ nhạy cảm của Hạ Cẩn Thành tới dường như càng hung mãnh hơn. Lăng Dược cảm thấy cơ thể anh căng cứng, cho dù dựa vào người mình vẫn không thả lỏng. "A Cẩn, em sẽ không bao giờ giận anh. Em nói rồi, nếu bảo trên đời này có thứ gì khiến em quan tâm, vậy nhất định phải là anh. Ở chỗ em, toàn bộ thế giới cũng chẳng sánh bằng anh."

Lăng Dược nắm lấy một tay Hạ Cẩn Thành quấn lên cổ mình, tay kia thì cùng hắn mười ngón tay đan chặt vào nhau, "A Cẩn, em yêu anh, thật sự thật sự vô cùng yêu anh." Lăng Dược nói vài lời tận lực xoa dịu cảm xúc của anh, "So với anh nghĩ còn phải nhiều hơn rất nhiều, tin tưởng em, tin tưởng vào tình yêu của em, được không anh?"

Nghe được những lời thẳng thắn của Lăng Dược, hô hấp Hạ Cẩn Thành dần dần thả chậm, từ từ dựa đầu vào vai Lăng Dược, một lát sau mới khẽ "ừm" một tiếng, cứ giống làm nũng ấy, khiến Lăng Dược cảm thấy tim mình thoáng cái bị bắn trúng.

Hô hấp ấm áp lướt qua cổ Lăng Dược, trái tim cũng như bị thứ gì đó nhẹ nhàng quét qua, ngưa ngứa, "Chúng ta về nhà, anh nhé?" ALPHA thời kỳ nhạy cảm cần chất dẫn dụ vỗ về, nhưng khi ở ngoài hai người đều dùng miếng dán ức chế. Chẳng ai ngửi được hương vị chất dẫn dụ của đối phương, chỉ dùng nhiệt độ cơ thể để ổn định lẫn nhau.

Chờ hồi lâu mà Hạ Cẩn Thành vẫn chưa trả lời, Lăng Dược đoán chắc anh cũng chẳng muốn về nhà đâu, liền hỏi: "Nếu không chúng ta đến khách sạn nhé, nán lại ở văn phòng cũng không tốt lắm."

Hạ Cẩn Thành vẫn chẳng đáp gì, nhưng Lăng Dược vừa cúi đầu đã trông thấy lỗ tai anh đỏ tưng bừng. Trong lòng lập tức kêu gào, mặc kệ, chơi tới bến luôn.

"Đặt hai tay lên cổ em, ôm chặt nè." Hạ Cẩn Thành còn biết mình đang ở cục quân sự, đưa tay đẩy Lăng Dược tỏ ý bất mãn. Nhưng Lăng Dược mặc kệ, hôn lên môi Hạ Cẩn Thành, hôn đến khi anh từ bỏ chống cự, hắn thì không chút hoang mang vươn tay ôm lấy chân anh, tay kia đặt sau lưng, bế Hạ Cẩn Thành bước ra khỏi văn phòng.

Bây giờ chẳng thiếu những OMEGA có tư duy thể lực cường tráng như Lăng Dược, dễ như ăn kẹo nhẹ nhàng nâng Hạ Cẩn Thành lên.

Hạ Cẩn Thành được bế lên vội vàng chôn đầu vào lòng Lăng Dược, chẳng muốn đồng nghiệp nhìn thấy dáng vẻ lúc này của mình tí nào. Động tác lén lút của Hạ Cẩn Thành thật sự đáng yêu quá đi mất, Lăng Dược không khỏi cười khẽ thành tiếng, kỳ nhạy cảm đúng là thứ tốt mà, quá chi là tốt đối với OMEGA ấy chứ!

Lăng Dược cũng ôm chặt Hạ Cẩn Thành, không muốn người ta phát hiện kho báu của mình, may mà hiện tại là thời gian tan ca hơn nữa là ngày nghỉ lễ, một đường xuống dưới họ đều không đụng ai, mấy cô gái ở quầy lễ tân đi hẹn hò hết rồi, ngay cả phi thuyền dừng trước cửa chính cũng chưa bị dán hóa đơn phạt.

Phi thuyền chậm rãi thong thả được điều chỉnh thành chế độ tự động điều khiển, khi ngồi vào chỗ ghế lái Lăng Dược cũng ôm Hạ Cẩn Thành không buông tay, hai người dựa sát vào nhau.

Vừa đúng lúc trả lời cuộc gọi video của Lăng Lộ gọi tới, khi nhận máy liền trông thấy khuôn mặt tròn trịa của Hạ Du. "Cha, cha đón được ba con chưa? Hai người đến đâu rồi ạ?"

Cảm xúc Hạ Cẩn Thành dao động quá lớn, hơi mệt mỏi nên anh chỉ cười với Hạ Du mà không lên tiếng. Lăng Dược trả lời, "Ừm, ba con đang ở đây nè!" Nói rồi cánh tay ôm eo anh càng siết chặt hơn.

Bên cạnh Hạ Du còn có Lăng Lộ, Lăng Lộ chú ý tới động tác nhỏ của họ, quay đầu đi coi như không thấy.

Ánh mắt Hạ Du đảo qua đảo lại trên người hai ông ba nhà mình, cuối cùng giọng điệu nhóc có hơi bất mãn nói: "Hai người không định về nhà chứ gì, lại muốn ném con cho cậu ạ. Con không cần! Con muốn chơi với ba!" Quả nhiên nhóc với cậu mới là đồ dư thừa, không, sau này cậu sẽ có OMEGA, chỉ mỗi nhóc là dư thừa nhất thôi!

"Tiểu Du, con cứ ở cùng cậu vài ngày trước đã, mấy hôm nữa chúng ta sẽ về." Lăng Dược ra hiệu với Lăng Lộ, Lăng Lộ bất đắc dĩ cảm thán trong lòng: Cẩu độc thân quả nhiên không có nhân quyền mà!

Bên Lăng Dược là tường đồng vách sắt, Hạ Du quay đầu mở to đôi mắt nhìn chằm chằm Hạ Cẩn Thành, lông mày đều cong lại viết thành mấy chữ thương tâm luôn rồi.

"Tiểu Du ngoan, con hãy chơi với cậu vài ngày đi nhé?" Giọng Hạ Cẩn Thành hơi suy yếu, Hạ Du nghe xong liền lo lắng, nhóc hiểu chuyện gật đầu, nhóc biết ba và cha mình ở bên nhau mới tốt hơn. "Dạ vậy ba chơi với cha con vài ngày trước, nhưng sau khi trở về ba nhớ phải chơi với con nhé, con còn muốn ngủ chung với ba nữa!"

"Được." Theo tiếng đồng ý của Hạ Cẩn Thành, Lăng Dược lập tức cắt đứt cuộc trò chuyện. Hắn bổ nhào lên người anh, "Anh đã hứa với tên nhóc kia nhiều yêu cầu như thế, vậy thì mấy ngày nay anh cũng phải đồng ý với yêu cầu của em."

Lăng Dược tiến đến trước mặt Hạ Cẩn Thành, "A Cẩn, hôn em đi! Nào, hôn em chút thôi!" Nhưng Hạ Cẩn Thành chỉ thẹn thùng quay mặt đi, thấy đòi hôn không thành, Lăng Dược chỉ có thể chủ động xuất kích, hôn Hạ Cẩn Thành vài ngụm, rồi ngồi lại bên cạnh anh.

Lăng Dược mở đoan não bắt đầu đặt khách sạn, đang rối rắm không biết có nên chọn phòng có phong cách ngọt ngào một chút hay không thì đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó mềm mại chạm lên má mình, hắn nhanh chóng quay đầu lại, đúng lúc bắt gặp Hạ Cẩn Thành vừa trộm hôn xong đang lùi về sau, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng dưới cái nhìn của hắn.

Trong lòng Lăng Dược thỏa sức la hét sao ALPHA nhà mình lại có thể đáng yêu đến như vậy! Kỳ nhạy cảm quả nhiên là mùa xuân của OMEGA! Trong khi ngón tay vẫn đang điên cuồng thao tác, mặc kệ, giường nhất định phải lớn nhất phải mềm mại nhất!

---✿---

Lời tác giả: Tui đã viết truyện này trước Tết Nguyên đán nhưng giờ mới đăng lên, ban đầu tui định đăng vào ngày đầu năm mới cơ orz


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro