9-10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9

Tống Vân chưa nghĩ đến việc cho con bú nhưng không ngờ giờ lại bị trướng sữa.

Lần đầu tiên phát hiện, Tống Vân cảm thấy rất mới lạ, ngực nở phình lên, chạm vào đau như bị kim chích. Đầu vú sung huyết cương cứng, trở nên cực kỳ nhạy cảm, lúc cọ xát với quần áo sẽ vô cùng kích thích.

Tống Vân nghĩ để yên hai ngày chắc sẽ ổn, thế là không quan tâm đến cơn đau châm chích này, kết quả là hai ngày sau sữa không những không dịu xuống mà thậm chí còn sưng to hơn nữa.

Tống Vân vô cùng luống cuống, tra Baidu một lúc lâu, phát hiện ra nếu muốn hết trướng đau thì phải bài trừ hết ra, thế là cậu thừa dịp Cố Phán ra khỏi nhà để thử.

Tống Vân chưa từng làm việc này nên không nắm được kỹ năng, tựa vào bồn rửa tay đưa hai tay ôm vú , dùng lực mạnh bóp nhưng một giọt cũng không rỉ ra còn làm bản thân đau đến nhe răng.

"Hít, sao lại không ra được." Ngực bị bóp trở nên càng đau, Tống Vân có chút tức giận, khẩy mạnh đầu vú sưng đỏ, "Có thể nghe lời một chút không? Hừ?"

"Tống Vân, em ở bên trong hả?" Trong lúc cậu tìm mọi cách để ép sữa ra, Cố Phán đã trở về.

Cố Phán gõ cửa toilet, bên trong không có phản ứng, "Có chuyện gì vậy em? Cần anh giúp không?"

"Anh vào đi." Tống Vân kéo áo lên trên ngực, Cố Phán vừa vào là nhìn thấy ngực của cậu, đầu vú thẳng đứng.

Kề sát vào mới thấy rõ, vùng xung quanh ngực bị vệt đỏ che kín, giống như bị ai đó ngược đãi.

"Em, bị trướng sữa à?" Cố Phán quan sát một chút, chần chừ một lát mới mở lời dò hỏi.

"Ừm!" Bị người khác nhìn như vậy vẫn khiến Tống Vân cảm thấy có chút ngại, "Anh đừng nói nữa, nhanh giúp em hút, hút sữa ra đi!"

Cố Miện không nghĩ cậu sẽ bị trướng sữa, học mát xa trong thời kỳ mang thai bây giờ đã có tác dụng.

"Em chờ chút." Cố Phán nói xong liền tìm một cái khăn mới ở ngăn tủ bên cạnh, nhúng vào nước ấm, vắt hai lần rồi cầm khăn đi đến phía sau Tống Vân, "Em kéo áo lên trên chút nữa."

Tống Vân nghe lời kéo lên một đoạn, Cố Phán ôm cậu từ phía sau, đắp khăn lông lên đầu vú sưng to.

Khăn bông có chút nóng nên gây đau đớn, Tống Vân khó chịu vặn vẹo cơ thể, Cố Phán ở sau lưng kìm cậu lại, "Đừng nhúc nhích."

Hai bàn tay đặt trên ngực chuyển động, khăn lông ấm cũng từ từ đẩy lên trên, rồi lại từ hai bên sườn đẩy vào giữa, đẩy một lần thì dừng lại, chờ Tống Vân thích ứng. 

Ngực mềm bị chèn ép lên một cái rảnh nông, Cố Phán di chuyển chậm rãi, đảm bảo mọi động tác đều phái mát xa đúng chỗ.

Sau khi xoa bóp một lúc lâu, Tống Vân đã thấy nhẹ hơn một chút, nhưng kích thích như vậy sữa vẫn không chảy ra.

Cảm giác ngực vẫn căng trướng như trước, Tống Vân tức giận đẩy tay Cố Phán ra, "Anh làm được không đấy?!" Ngực bị hơi ấm hung đỏ lên, Tống Vân cộc đến choáng váng, bóp vú nói với Cố Phán, "Vẫn không được thì anh hút ra giúp em đi."

Lời này nói xong hai người đều sửng sốt, khuôn mặt Tống Vân đỏ bừng, hiếm khi ngượng ngùng nói, "Em, em nói giỡn......"

"Thử xem." Bên tai Cố Miện có chút đỏ lên, giả bộ bình tĩnh nói, "Có thể thử."

Nói xong Cố Phán ôm Tống Vân ngồi lên bồn rửa tay, cụp mắt không dám nhìn vào mắt cậu, "Anh bắt đầu đây."

"Hưm, ưm a..." Tống Vân khó chịu vòng tay qua cổ Cố Phán, ưỡn ngực dâng đầu vú vào miệng anh.

10

Cố Phán vòng tay qua eo cậu, bàn tay nhẹ nhàng xoa ngực, ngón tay se đầu vú vỗ về chơi đùa, cảm giác ngứa râm ran từ đầu vú truyền đến khiến Tống Vân không ngừng run rẩy.

Đầu lưỡi quấn núm vú sưng to vào miệng, đầu vú to bằng hạt đậu được liếm láp cẩn thận, Cố Phán vừa liếm vừa hôn khắp ngực khiến nó được bao phủ bởi một lớp chất lỏng sáng bóng.

Đầu ngực sưng to khiến Tống Vân trở nên nhạy cảm hơn, chỉ vuốt ve liếp láp như vậy thôi đã đang lại khoái cảm cho cậu, dương vật đẩy quần lên, đầu quy đầu chảy nước thấm ướt quần ngủ.

"Hưm...Anh nhanh lên...Ha a!" Tống Vân sợ hãi kêu lên, giơ tay nắm tóc Cố Phán, "Ưm a ... Thật... Thật là lạ..."

Cố Phán hút đến hai má hõm vào trong, còn không ngừng quét đầu lưỡi quanh khe ngực đang hé mở, động tác trên tay cũng không ngừng lại, bàn tay đỡ sau eo từ từ trườn xuống lưng, ngón tay sờ vào sườn eo, khiến cơ thể Tống Vân run rẩy.

"Ha a... Ưm... Đừng......" Tống Vân có chút hoảng loạn muốn đẩy Cố Phán ra, cảm giác chưa từng trải qua này làm cậu có chút kháng cự, "Cố Phán... Hưm... Tránh ra......"

Đầu lưỡi lại dạo chơi quanh đầu vú một vòng, Cố Phán mới nhả nó ra, bàn tay vẫn không ngừng xoa tròn ngực, "Nhưng không chảy ra được thì em vẫn sẽ đau."

"Nhưng, nhưng mà nó lạ lắm." Tống Vân vừa thở dốc vừa lui về sau, hai tay chống trên mặt bàn, cách xa Cố Phán một chút, "Anh chậm, chậm một chút, đợi tí thử lại."

"Ừm." Cố Phán gật đầu, giơ tay vén tóc dính trên sườn mặt cậu ra sau tai, thuận tay nhéo vành tai cậu, "Thả lỏng. "

Tống Vân cũng không nói chuyện, ngốc nghếch nhìn chằm chằm mặt tường phía sau Cố Phán một lát, đợi hơi thở ổn định rồi chủ động giang tay về phía Cố Phán. 

Cố Phán khom người về phía trước, Tống Vân thuận thế ôm cổ anh, hô hấp của cậu vẫn còn hơi nặng nề, úp mặt vào vai anh nhỏ giọng nói, "Đi lên giường."

Cố Phán không nói chuyện, trực tiếp bế cậu lên, Tống Vân vùi cả mặt lên trên vai Cố Phán, lúc được đặt lên giường cậu xấu hổ quay mặt sang một bên, không dám nhìn anh, "Em, em đã sẵn sàng."

Áo ngủ mỏng manh trên người bị ném xuống dưới giường, Tống Vân đỏ mặt, vô thức nắm chặt ga giường, cắn môi ưỡn ngực lên, đầu vú bị liếm một vòng lại ngây ngô, bị nhìn chăm chú liền run lên.

Cố Phán cúi đầu ôm má Tống Vân, cạy đôi môi đang mím chặt của cậu, ngậm lấy đôi môi đang bị cắn đến trắng bệch, mút mạnh vào, lưỡi Tống Vân bị hôn đến tê dại, yết hầu phát ra những tiếng nức nở.

Cả căn phòng tràn ngập tiếng nước mút lưỡi hôn môi.

Ngực cũng không bị bỏ quên, ngón tay anh vuốt ve nhào nặn bộ ngực theo từng nhịp nụ hôn, đầu vú bị kích thích dựng thẳng lên.

Tống Vân không kiềm được mà ấn cổ Cố Phán, ngón tay không ngừng cọ xát thịt mềm trên cổ, lúc môi lưỡii tách rời tách rời còn dính một sợi chỉ bạc trượt xuống khóe miệng. 

Cố Phán lại hôn lên đôi môi đỏ của cậu, ngước mắt lên liền vô tình chạm vào ánh mắt cậu. Tống Vân bối rồi khi bị bắt gặp, ánh mắt tránh né mở miệng nói, "Anh nói sẽ làm, là anh muốn làm cái này?" 

Nhìn quanh lại hôn môi một chút hắn sưng đỏ môi, vừa nhấc mắt cùng Tống Vân không cẩn thận đối diện thượng. Tống Vân có loại bị đương trường trảo bao hoảng loạn cảm, ánh mắt trốn tránh mở miệng nói, "Làm ngươi làm cái gì tới, ngươi chính là như vậy làm a?"

"Em muốn anh làm gì?" Cố Phán trêu đùa nói, lại cúi đầu hôn môi cậu, "Muốn anh làm gì cho em?"

"Anh có ý muốn cùng em... Ô......" Cảm giác khi bị đầu ngón tay đột nhiên xẹt qua đầu vú vẫn quá là kích thích, Tống Vân có chút không tình nguyện trả lời,"Muốn anh, cho em..."

"Hửm?"

Tống Vân quay mặt đi, bất chấp tất cả lớn tiếng nói, "Em muốn anh hút sữa cho em, hút sữa ra!"

"A!" Đột nhiên Tống Vân bị anh tấn công đến hét lên một tiếng, rút ra từ bài học vừa nãy, Cố Phán quyết định lần này cần phải tốc chiến tốc thắng, ngậm đầu vú vào trong miệng rồi mút mạnh, đầu lưỡi vói vào khe đầu vú bắt chước bắt chước giao hợp thọc vào rút ra, Tống Vân bị kích thích đến mềm eo, chỉ có thể nắm tóc Cố Phán lớn tiếng rên rỉ.

Vừa mút mạnh, vừa không quên xoa nắn ngực, dưới sự kích thích nhân đôi như vậy, Tống Vân cảm thấy có thứ gì đó muốn chảy ra, vài giọt sữa vàng nhạt tràn ra từ đầu vú.

Vị sữa có chút tanh ngọt, Tống Vân vội vàng muốn anh nhả ra, nhưng yết hầu anh lăn một cái, nuốt hết sữa vào bụng.

"Sao anh, sao anh nuốt xuống?!"

Lượng sữa rất ít, Cố Phán hút được mấy hớp, nghe vậy còn ngẫm một chút, "Rất ngọt."

"Không được, vậy thì anh cũng không thể cứ thế mà nuốt xuống được!" Tống Vân nhéo hai má anh, ý muốn anh nhả ra.

"Phun không ra." Cố Phán nói rồi vươn tay xoa bên ngực còn lại, "Lần sau anh sẽ nhả ra."

Tống Vân đối với chuyện Cố Phán uống sữa của cậu hoàn toàn không có khả năng tiếp thu, bình thường chơi quá trớn thì vẫn ổn, nhưng cái này, cái này có chút quá mức.

"Anh đừng có nuốt nữa!" Tống Vân ưỡn ngực, nhắm mắt lại nói, "Anh, nhanh một chút."

Cố Phán miệng thì đồng ý nhưng đến khi sữa được hút ra, anh vẫn nuốt xuống.

"Anh, sao anh lại như thế?!" Tống Vân thẹn quá hoá giận đánh lên cánh tay Cố Phán, "Anh vừa mới hứa với em đó!"

"Quên mất." Trong miệng Cố Phán tràn ngập mùi sữa, "Lần sau nhất định nhớ kỹ."

"Biến!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro