Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Góc nhìn của Hắc Hạt Tử.

Đêm đó tôi có một giấc mơ.

Giấc mơ ở biển cát. Tôi không thích đoạn hồi ức đó, đã rất nhiều năm tình trạng sức khỏe của tôi chưa từng kém đến mức đó, đối với những người như chúng tôi mà nói, thân thể dần dần mất kiểm soát là một chuyện rất nguy hiểm, không khác gì báo trước cái chết.

Giấc mơ vẫn vậy, không khí trầm mặc và nghiêm trọng, tôi cũng tham gia vào kế hoạch đó, nhưng khác là không có chuyện gì xảy ra khi tôi ngồi trong lều.

Tôi nhớ lời hứa đó, nhưng mọi thứ nằm ngoài tầm kiểm soát và tôi không có cơ hội trở lại. Ký ức sau đó trở nên mơ hồ, cuối cùng đọng lại chỉ là cái xác của đứa trẻ.

Tất nhiên tôi không nhớ đến thực tế trong giấc mơ của tôi. Nhưng tâm trạng lại cực kỳ chân thật, có thể nói là tôi không bất ngờ với kết quả như vậy, ngay cả khi đã hứa với đứa nhỏ kia tôi đã đoán được rất có khả năng sự tình sẽ phát sinh như thế. Sau tất cả, đây là một thế giới hợp lý, nơi phép màu không bao giờ xảy ra. Chuyện như vậy tôi hiển nhiên đã từng trải qua, nhưng đúng như đã nói với Ngô Tà, cho dù là tôi cũng không thể làm ngơ được.

Giấc mơ đột ngột kết thúc vào lúc đó. Lúc mở mắt vẫn còn có thể cảm nhận được những gì còn sót lại của nỗi bi thương ấy. Tô Vạn còn đang ngủ, cúi đầu nhìn thấy đứa nhỏ kia vẫn còn nằm trong lòng tôi, gối lên một cánh tay của tôi. Chân đặt trên bụng tôi. Thảo nào trong giấc mơ tôi cảm thấy nặng nề như vậy.

Cậu ta lúc ngủ giống như bị nhớ hơi người, thường xuyên dính lấy lúc nửa đêm, giống như con gấu túi. Lúc tỉnh táo lại rất kiềm chế, chỉ có ánh mắt là không biết cố ý hay vô tình dán vào tôi.

Trạng thái này ít nhiều lấp đầy được khoảng trống trong giấc mơ của tôi, ít ra cũng mang lại chút an ủi.Tiếc là tôi không ngủ được nữa. Tốt hơn là cậu ta ra. Tô Vạn vẫn không tỉnh, chỉ cuốn chăn trở mình, lộ ra sống lưng bóng loáng. Không còn cách nào khác, đối phương ở loại chuyện chỉ là một đứa nhỏ, tôi đành phải đắp chăn lại cho cậu ta.

Khi tôi đứng trong sân châm một điếu thuốc, tâm trạng của tôi đã bình tĩnh hơn.

Đây là lần đầu tiên tôi mơ về cái gì gần với những gì tôi đã hình dung như vậy. Thậm chí khiến tôi hoài nghi hiện thực của tôi bây giờ thật ra cũng chỉ là một giấc mơ. Trong cuộc sống của tôi, có rất ít chuyện kỳ diệu nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi như vậy.

Làm nghề này của chúng tôi, thường thường đều là ngươi chết ta sống, hiếm khi có hai người thân tín giao tính mạng cho đối phương để tranh thủ tìm ra một cục diện mới.

Nhưng những quyết định dưới biển cát đó giống như tia hy vọng do cậu ta tạo ra. Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải loại chuyện này, huống chi đối phương chỉ là một đứa trẻ.

Nếu có một thỏa thuận giữa chúng tôi, thỏa thuận đó chỉ mới được thực hiện một nửa. Tô Vạn bảo tôi phải có trách nhiệm với cậu ta, nhưng trước khi tôi cứu được cậu ta, cậu ta đã tự thay đổi số phận của chính mình.

Điều này làm cho tôi ít nhiều cảm thấy bất an trong lòng, tôi không thích mắc nợ người khác, tôi muốn cho lại cậu ta thứ gì đó, nhưng Tô Vạn cũng không quan tâm đến chuyện này. Kinh nghiệm và kỹ năng tích lũy trong cuộc sống lâu dài của tôi không còn quan trọng đối với thế hệ bọn họ. Tôi thậm chí không thể đoán được tại sao cậu ta ở lại đây, tồn tại sống động đến như vậy, làm cho tôi nhận ra rằng mình cũng đang tồn tại.

Tôi thậm chí bắt đầu hối hận về những gì mình đã nói vào thời điểm đó, bởi vì sau khi tôi bảo cậu ta học cách chịu trách nhiệm, cậu ta không chỉ học cách chịu trách nhiệm cho chính mình, mà còn bắt đầu nghiên cứu quá khứ của tôi, muốn có trách nhiệm với tôi và tương lai của chúng tôi.

Tô Vạn là một đứa trẻ rất quyết đoán, đây là chuyện tốt, nhưng khiến tôi cảm thấy hơi bất lực. Tôi thậm chí không có cơ hội suy xét, đã bị nhét vào phạm vi ảnh hưởng của cậu ta. Đây là lần đầu tiên tôi ở gần ai đó như vậy, chờ đến lúc nhìn lại đã đắm chìm trong đó. Tôi không biết đó là tình yêu hay là gì khác, thậm chí không thể diễn tả sự mê muội của tôi về mối quan hệ này.

Chỉ là sinh ra rất nhiều cảm xúc, nếu lúc ấy thật sự giống như tưởng tượng của tôi, như vậy tất cả đều chỉ là một phần của rất nhiều bi thương trong quá khứ. Nhưng đứa trẻ này, cho dù đó là kỳ tích hay cơ hội của cậu ta, đã thay đổi tất cả mọi thứ.

----------------------

Tác giả: Vọng Vãn

Nguồn: https://vivian967.lofter.com/post/1d596a9a_2b4cdf8b5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro