Một đoản H ngắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Biết sai chưa?" Hắc Hạt Tử trượt vào, rồi ngừng di chuyển, đưa tay còn lại tinh tế xoa bắp đùi đầy mồ hôi của tiểu đồ đệ, Tô Vạn khẽ run lên, cơ thịt ở nơi đó đều không tự giác mà co rút.

Nhịn không được muốn kêu nhưng từ trong cổ họng chen ra chỉ có tiếng rên rỉ và thở hổn hển một hồi.

Người đàn ông vừa nâng tầm mắt, liền thấy thiếu niên giống như một con cá bị ném lên thớt, dùng sức ngửa đầu về phía sau, mồ hôi trượt xuống từ giữa lồng ngực phập phồng kịch liệt, trực tiếp chảy vào rốn, Hắc Hạt Tử thản nhiên chèn thêm một ngón tay vào thân thể cậu, ấn vào tuyến tiền liệt của cậu, lực đạo có vẻ không nhỏ.

Tô Vạn rốt cục không thể chịu đựng được nữa, toàn bộ thân thể trẻ tuổi lập tức căng thẳng, dồn dập thở dốc, còn xen lẫn với tiếng nức nở đứt quãng.

Trong cơn mê man, cậu lại nghe thấy Hắc Hạt Tử mở miệng: "Đừng để tôi lặp lại lần hai."

Thiếu niên cố sức giãy dụa, dùng tay sờ soạng đẩy hông và cánh tay sư phụ cậu ra, sau khi tốn rất nhiều sức lực mới chấp nhận số phận mà ngã xuống, muốn lùi về sau, thắt lưng lại bị giữ chặt, Tô Vạn lúc này không còn cách nào khác, môi khẽ mấp máy: "Sai rồi... Em sai rồi, sư phụ, anh buông ra đi."

Đứa trẻ thức thời - đàn ông phải luôn luôn rõ ràng như vậy.


---------------

Tác giả: Hứa Vạn Đồ

Nguồn: https://xuwantu.lofter.com/post/1f00ff0c_1cca2a0ee


--------------

Đúng nghĩa ngắn gọn xúc tích :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro