Sau đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi tỉnh lại, Tô Vạn ngửi thấy trong không khí một mùi khói nhàn nhạt, cảm giác rất quen thuộc, có lẽ là loại mà Hắc Hạt Tử thường hút.

Quả nhiên, khi đứa nhỏ tê liệt nghiêng đầu liền nhìn thấy mặt sư phụ cậu đang nhìn ra ngoài cửa sổ với điếu thuốc trên miệng, không cần phải nói, cực kỳ đẹp trai.

Cậu cố dùng khuỷ tay chống đỡ cơ thể, nhưng Tô Vạn lại ngã vào trong chăn. Cơn đau nhức kéo dài từ lưng xuống phía sau chân khiến cậu không thể cử động được.

Mẹ nó thật đúng là tra tấn người.

Tô Vạn than thở trong lòng nhưng trên mặt vẫn là vẻ tươi cười không đứng đắn

—— Vì Hắc Hạt Tử tình cờ quay mặt lại.

Người nọ cười nhạo một chút, nhìn thấy dáng vẻ há mồm không biết nên nói gì của tiểu quỷ, vươn ngón tay út vuốt mái tóc gãy trên trán khiến Tô Vạn cảm thấy trong lòng có chút ngứa ngáy.

"Tỉnh rồi?"

"Đúng."

"Có muốn đi tắm không?"

"Sư phụ, đồ đệ của người chắc là bị gãy eo rồi, dậy không nổi."

Học đánh nhau hay võ thuật còn chưa học kỹ, nhưng công phu nói nhảm này lại tiếp thu không sót cái nào.

Hắc Hạt Tử lia điếu thuốc trong miệng, xuống giường đi vài bước đi đến bên cạnh Tô Vạn, bàn tay to này nâng đứa nhóc đang than vãn trên giường lên.

"Chậc chậc, nặng thật."

"Sư phụ, anh rõ ràng đang mở to mắt mà nói bậy. Ở với anh không được ăn ngon, làm sao có thể mập."

Nghe vậy, Hắc Hạt Tử cảm thấy buồn cười, hắn dùng tay vỗ nhẹ vào mông Tô Vạn, âm thanh giòn giã này khiến người ta không nói nên lời.

"Cho cậu rút lại câu rồi."


---------------

Tác giả: Thỏ tai cụp không ăn cỏ

Nguồn: https://chuntuv.lofter.com/post/1f4c9b23_12c29e55

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro