Chương 7: Giằng Co

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng Thanh Hoa tất nhiên là vội quay về chỗ Thẩm Viên báo tin này.

Bọn họ đều biết khi xưa Nhạc Thanh Nguyên đã từng tẩu hỏa nhập ma, nhưng việc đó với việc mất hết linh lực là hoàn toàn khác nhau.

"Đại thần, theo thiết lập trước đây của huynh trong «Cuồng Ngạo Tiên Ma Đồ», sau khi chưởng môn áp chế phong ấn có bị tổn thất gì về tu vi không?"

"Không hề. Đó là trường hợp hệ trọng, chưởng môn thậm chí còn tự khắc được mở thêm một loại bí thuật khác. Chỉ cần có ấn chưởng môn là được."

"Đó là gì vậy?"

Đó là gì, Thượng Thanh Hoa làm sao nhớ được! Truyện của y chỉ là một cuốn văn ngựa đực có được không! Y viết là để thỏa mãn chính mình, không rảnh mà nhớ hết một đống thiết lập trong lúc ngứa tay viết ra.

"Chuyện này... Dưa huynh, ta làm sao nhớ được?"

"Aizzz, sao cứ những cái cần nhớ là huynh lại quên chứ?"

"..."

Thượng Thanh Hoa chỉ Mạc Bắc Quân:

"Vậy ta và y đi trước, điều tra được gì sẽ báo lại với huynh."

"Đại thần, phiền huynh rồi."

Hai người vừa ra khỏi thủy đàm, Mạc Bắc Quân đã ôm ngang hông Thượng Thanh Hoa, dịu dàng hỏi:

"Ban nãy gặp Nhạc Thanh Nguyên, ngươi có bị thương ở đâu không?"

Hỏi thừa! Chính Mạc Bắc Quân là người chắn trước gánh team rồi, y có muốn bị thương cũng không được ấy chứ!

Tất nhiên, biết thế nhưng Thượng Thanh Hoa vẫn phải nhân cơ hội này làm nũng một chút:

"Đại vương, ta không sao, chỉ là bây giờ hơi mệt. Ngươi đưa ta về nghỉ đi, nha!"

Không ngờ tên đầu gỗ kia nghĩ y mệt thật, còn định đưa tay ra truyền linh lực, giúp y điều tức.

Truyền linh lực! Đúng rồi!

"Nhớ ra rồi! Đại vương, chúng ta quay lại thủy đàm."

"Chờ đ..."

Mạc Bắc Quân cõi lòng đau khổ tột cùng. Ta chỉ vừa mới ở với y một lúc thôi mà! Còn đống kinh nghiệm câu dẫn phải muối mặt đi học nữa. Ta vẫn còn chưa dùng hết kia!

Mà thôi, ít nhất y chịu làm nũng với ta rồi! - Mạc Bắc Quân nghĩ thầm, vô thức mỉm cười đuổi theo Thượng Thanh Hoa.

Đúng lúc đó Thượng Thanh Hoa vừa hay quay đầu lại, sau đó đơ luôn.

Mạc Bắc Quân, hắn cười kìa! Là thật đó!

Thật soái nha ~

"Đại vương, ngươi cười sao?"

"Không có!"

Miệng nói không có, mà mặt đã đỏ như vậy rồi.

"Vậy sao người đỏ mặt?"

"Ta... Vì ngươi đó!"

Thượng Thanh Hoa còn chưa kịp load hết xem chuyện gì đang xảy ra thì đã cảm thấy người nhẹ bẫng.

Mạc Bắc Quân nâng eo y lên, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi môi ai đó.

Trời ơi trời ơi trời ơi ai cho ta biết chuyện gì đang xảy ra được không!

Thượng Thanh Hoa khó lắm mới dứt ra được một chút:

"Ưm... Đại vương, ng....."

Lại là một nụ hôn nữa. Y muốn nghẹt thở luôn rồi.

Chả lẽ Mạc Bắc Quân cũng bị đoạt xá? - Thượng Thanh Hoa nghĩ thầm.

---------------

Thẩm Viên đang mơ màng thì thấy tên kia quay lại. Y không nhìn đã trực tiếp hỏi:

"Lên Giời à, hôm nay huynh vào đây ba lần rồi đó. Còn chuyện gì không vậy?"

"Bí thuật lúc nãy ta nói đó, nhớ ra rồi."

"Vậy sao?" Thẩm Viên bây giờ mới để ý mặt Thượng Thanh Hoa.

"Từ từ đã, môi huynh sao thế kia?"

"Dưa Leo của ta ơi, huynh làm ơn nói vào trọng tâm một chút được không?"

"Không nha!"

Thẩm Viên thở phào. Vậy là đại thần nhà y và Mạc Bắc Quân đã thành một đôi rồi.

Y chợt nhớ đến Lạc Băng Hà.

Băng Hà, giờ này ngươi ổn không?

"Huynh! Ta kệ đó, đi đây!"

Thượng Thanh Hoa nói xong câu đó, quay người định đi thật.

"Chờ đã! Đại thần! Có gì từ từ nói! Ta sai được chưa. Quay lại!"

Thượng Thanh Hoa quay lại thật, nhưng gương mặt hầm hầm sát khí nhìn thôi đã thấy "sợ" rồi.

"..."

"..."

"Bí thuật như nào? Huynh kể đi."

"Chưởng môn hoàn toàn có thể dựa vào ấn, truyền lại tu vi của mình cho người khác, nếu thực sự đã áp chế xong."

Vậy nên, dựa vào những gì Thẩm Cửu đã nói từ khi tỉnh lại, đã có thể đoán được khá chắc chắn kế hoạch của hắn:

"Đầu tiên, đánh ngất "Thẩm Thanh Thu", cũng chính là Thẩm Viên, phong bế linh mạch giả chết. Điều này chỉ có Nhạc Thanh Nguyên mới làm được. Lấy máu từ cơ thể Thẩm Thanh Thu, kích hoạt phong ấn, sau đó áp chế phong ấn để mở bí thuật. Trong năm năm, Nhạc Thanh Nguyên tìm cách đưa Thẩm Cửu trở lại xác, đồng thời vạch ra một câu chuyện để che mắt mọi người... Lên Giời, ta đoán vậy có đúng không?" - Thẩm Viên hỏi.

"Đúng. Câu chuyện đó chính là câu chuyện Thẩm Cửu kể cho Lạc Băng Hà mấy ngày trước. Hắn cũng lấy chính câu chuyện đó biện hộ trước mặt các phong chủ khác cho việc mình bị hủy kim đan."

Thẩm Viên nói tiếp:

"Thẩm Cửu sau khi tỉnh lại, tìm cách dụ Lạc Băng Hà đồng hóa y để tìm đường sống, như hệ thống đã từng nói. Nhạc Thanh Nguyên hiểu rõ bản chất của Thẩm Cửu, tất nhiên nhìn thấu kế hoạch trả thù của hắn, mà như chúng ta đã đoán là giết Lạc Băng Hà, chiếm Huyễn Hoa Cung trở thành Ma tôn. Tất nhiên y sẽ không bao giờ để sư đệ mình như vậy. Vì vậy, y chắc chắn sẽ lập sẵn kế hoạch dự phòng."

Thượng Thanh Hoa nghe đến đây, gật đầu.

"Theo ta đoán, việc mở bí thuật truyền linh lực kia chính là kế hoạch đó. Khả năng cao là nếu Thẩm Cửu có được linh lực cùng tu vi đã sớm đạt đến Nguyên Anh của Nhạc Thanh Nguyên, hắn sẽ không chết."

Hai người nhìn nhau như hiểu ý đối phương, rồi quyết định.

Quyết định hỏi hệ thống

"Những chuyện vừa rồi đoán có đúng không, hệ thống?"

«Hệ Thống» Hoàn toàn chính xác. Quý khách còn một lượt hỏi.

Suy đoán của họ đã được hệ thống xác nhận. Nói vậy, nghĩa là người thực sự đứng sau tất cả là Nhạc Thanh Nguyên, hay đúng ra, là Nhạc Thất! Y vì chấp niệm với Thẩm Cửu năm xưa, đã vạch ra toàn bộ kế hoạch.

"Nhưng không có bằng chứng. Vả lại, Nhạc Thanh Nguyên làm như thế nào để Lạc Băng Hà hoàn toàn tin tưởng Thẩm Thanh Thu đã chết?"

"Và cũng không biết tại sao Nhạc Thanh Nguyên lại biết đến sự tồn tại của hệ thống?"

----------------

Phía Lạc Băng Hà.

"Mạc Bắc Quân, ngươi tra ra được gì chưa?"

"Quân thượng, phía người tra ra được gì chưa?" - Mạc Bắc Quân hỏi ngược lại.

Lạc Băng Hà biết là hắn hỏi ngược lại là có chủ đích. Y quyết định thuật lại những chuyện đã tra được cho Mạc Bắc Quân.

Vậy là quân thượng cũng đã biết đến phần nào sự tồn tại của Thẩm Viên rồi. Thiết nghĩ cũng không cần giấu y nữa.

Nghĩ vậy, Mạc Bắc Quân nói lại toàn bộ cho Lạc Băng Hà.

"Sư tôn, người đang ở đâu?"

"Quân thượng, chuyện ta biết ta cũng đã nói rồi. Nếu bây giờ người thật sự đi tìm Thẩm Viên, vậy sẽ gây sự chú ý. Chi bằng, vấn đề này để sau đi."

Lạc Băng Hà thở dài:

"Vậy được."

Ai cũng biết cơ thể tạo ra từ Nhật Nguyệt Lộ Chi Hoa chỉ là tạm thời. Vì vậy, vẫn là phải tìm biện pháp khác hồi sinh Thẩm Viên.

Sư tôn, bằng mọi giá, ta phải đưa người trở về.

---------------

Nhạc Thanh Nguyên ôm Thẩm Thanh Thu trong lòng.

Tên Thẩm Viên kia thì sao chứ?

Tại sao mọi người đều muốn hại A Cửu? Đệ ấy đâu có gây ra tội lỗi lớn đến mức các ngươi tìm đủ mọi cách không cho đệ ấy tồn tại?

Thẩm Viên sống, Thẩm Cửu chết.

Thẩm Cửu sống, Thẩm Viên chết.

Nhưng hồn hai người lại liên kết với nhau.

Một người chết, cả hai chết.

Nhạc Thanh Nguyên trầm mặc một lúc, cuối cùng hỏi:

"Hệ Thống, bây giờ ta nên làm gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro