Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kukuro Manami từ khi sinh ra đã có một đôi mắt vô cùng kì dị. Cũng bởi vì đó mà cô bé bị kì thị, cô lập và bắt nạt.

Bạn bè trêu chọc.

Người thân xa lánh.

Hằng ngày đều bị chà đạp, chửi mắng.

Vì sao vậy ?

Vì sao ?

Vì sao, lại đối xử, với tôi như thế ?

Tôi, cũng là con người mà ?

Không phải sao? 

Con nhỏ ngu ngốc! Ngươi lại tự dằn vặt mình chỉ vì lũ loài người ngu xuẩn đó.

A-chan, có phải, tôi cũng, giống ông không? là một con quái vật...?

Ngươi là con người! Nhưng ngươi đặc biệt hơn lũ người kia nhiều. Hơn nữa, ta là quỷ, không phải quái vật.

A-chan thấy tôi, đặc biệt sao?

Lũ người thấp hèn ngoài kia không xứng đáng để được chiêm ngưỡng sức mạnh của ngươi. Kukuro, kết thúc đi. Kết thúc cuộc sống này đi, ta sẽ giúp ngươi.

Nếu A-chan muốn...

Trong căn phòng nhỏ, bóng hình cô bé ngồi bên cửa sổ cùng con dao bạc và vũng máu đỏ sẫm. Kukuro Manami mỉm cười, rực rỡ như ánh mặt trời lại mang theo tia ưu thương đến đau lòng. 

Hãy nhắm mắt lại.

Mọi thứ sẽ kết thúc.

Rồi khi mở mắt ra.

Một câu chuyện mới lại bắt đầu.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro