Chương 5: Sự Hứng Thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.  .  .

   Tiếng nhạc du dương vang lên từ chiếc radio cũ được đặt trên bàn, phòng thoang thoảng mùi cà phê thơm lừng, kèm theo vài tiếng cót két từ chiếc ghế cũ. Lương Tố ngồi cạnh cửa sổ, ngắm nhìn khung cảnh bình yên của những ngôi làng gần đây. Ngọn gió không tên bay vào, đùa nghịch với rèm cửa rồi làm tóc ả khẽ đung đưa.

    Ả cũng chẳng nhớ khung cảnh yên bình này có xuất hiện tại thế giới cũ của ả không. Ước gì trái đất vẫn tươi đẹp như này nhỉ? Nghĩ vậy, ả rũ mi đầy thất vọng. Con người là do Chúa sinh ra, là sinh vật mà Người đặt hết lòng tâm huyết của Người vào chúng, nhưng cũng vì chúng mà Trái Đất tan rã.

    Thật chớ trêu.

"Cốc cốc"

- Lady Of The Lake.

    Chất giọng trầm ấm vang lên đằng sau cánh cửa gỗ, khiến ả giật mình. Ả đặt nhẹ cốc cà phê đã vơi đi một nửa xuống bàn, đứng dậy rồi tiến đến cánh cửa. Chiếc ghế mất trọng lực từ ả, khẽ kêu lên vài tiếng cót két khi ả rời khỏi nó. Lương Tố từ từ mở cửa ra, hai đôi mắt lại sáng rực lên như một đứa trẻ khi nhìn thấy chàng vệ sĩ đầy quen thuộc của mình.

- Mikhail! Có chuyện gì sao?

      Anh khẽ khựng lại, đôi mắt biểu hiện sự không vui khi nghe thấy ả gọi bản thân như vậy. Biết được con gấu này đang giận dỗi, ả mới lúng túng sửa lại.

- Ui- Tôi quên mất! Gấu. Được chưa?

- Dạ rồi...

     Ôi trời ơi. Cái câu "dạ" của anh ngọt sớt như đường vậy, suýt chút nữa đã khiến ả phải lăn ra giãy đành đạch rồi đấy! Lương Tố cười trừ, cố ngăn chặn lại con quỷ thiếu liêm sỉ trong lòng ả.

- Vậy thì em có chuyện gì sao mà đến tận đây để gọi tôi vậy?

- Dạ, ngài Aiden gọi nàng xuống dùng bữa sáng ạ.

    Nhìn con gấu cao to kia và cô thiếu niên nhỏ bé này, chắc hẳn cũng chẳng ai biết được Mikhail lại nhỏ hơn em hai tuổi đâu nhỉ? Mà thôi kệ. Bị nhầm lẫn là chuyện đương nhiên mà.

    Ả khẽ gật nhẹ đầu cùng nụ cười nhạt trên môi. Thấy bàn tay anh đưa ra, ả cũng hiểu ý mà đặt một bàn tay của bản thân lên đó. Anh cẩn thận dẫn ả xuống phòng bếp, hễ có ai đi ngang qua ả, hoặc nhìn ả thôi là anh lườm liền. Gấu con này giữ chủ ghê quá ta.

"Cạch"

- Ồ, Tố Tố. Em đến rồi sao?

   Aiden mỉm cười chống cằm nhìn em. Nơi mắt gã xuất hiện những tia thích thú và chiều chuộng đến khó tin. Tất nhiên, điều này khiến ả rùng mình đôi chút. Ả lùi lại vài bước, nép vào người anh với vẻ mặt cau có. Mikhail cũng theo đó mà chắn một cánh tay trước người ả, thầm lườm gã mặc dù anh không biết vì sao nữa.

- Ô kìa? Sao lại rụt rè như vậy cơ chứ?

    Mặc kệ tiếng gọi của nữ chính, gã đặt đũa xuống, đứng dậy khỏi bàn rồi mỉm cười tiến đến chỗ ả. Gã nâng cằm ả lên, đôi mắt kia nhìn thẳng vào ả. Ả liền ngay lập tức cảm thấy mình đang bị xúc phạm, vung tay lên và tát thẳng vào mặt gã một cái.

"PẶC"

- Nuh uh my dear. Không chơi đánh đâu nha~

    Gã phản ứng rất nhanh, liền nhanh chóng bắt lấy tay ả trước khi nó chạm được vào khuôn mặt điển trai của gã. Gã mỉm cười toe toét, nhìn vẻ mặt bực tức của người trước mắt mà khẽ phì cười. Tay gã buông ra khỏi cổ tay mảnh khảnh của Lương Tố, rồi đan ra sau lưng của gã. Aiden khẽ nghiêng đầu, đôi mắt híp lại mà cất tiếng mời em vào bàn.

- Nào, vậy nàng ngồi vào bàn đi. Đồ ăn gần nguội hết rồi.

- ...

    Ả khẽ nhíu mày lại, nghi ngờ nhìn gã rồi mới ngồi xuống cạnh Muguet. Nàng nhanh chóng ôm lấy một bên tay ả, dựa đầu vào vai người kế bên mà lải nhải với giọng đầy chán nản, thi thoảng còn lấy khăn chấm chấm nước mắt giả của bản thân. Lương Tố mỉm cười đầy bất lực, để yên cho nàng thích làm gì thì làm, còn mình thì dùng bữa.

    Bỗng, một mùi nồng nặc xộc thẳng vào mũi ả, khiến ả buông đôi đũa trên tay ra, che miệng ho sù sụ như bị ốm. Muguet giật mình, tưởng ả bị sặc liền dùng tay đập nhẹ vào lưng ả. Ánh mắt nàng liền xuất hiện những tia lo lắng cho người con gái ấy.

     Nồng thật đấy, đây là độc sao? Thiếu nữ nọ nheo mắt nhìn món bít tết thơm lừng trước mặt. Theo như kinh nghiệm dùng độc hơn mười mấy năm của ả, loại độc này được chiết xuất từ một loại hoa thuộc họ mao lương, ấu tàu. Để lấy độc từ nó thì chỉ cần ép nó ra thành một cốc nước. Một vài giọt nước ép từ rễ loài hoa chết người này có thể khiến nạn nhân bị suy tim và tê liệt cơ tim. Trong vài trường hợp, rễ của ấu tàu cũng có thể gây tê và ngứa ran.

     Đây là đang thách thức ả sao? Lương Tố đánh mắt qua những kẻ có mặt trong phòng. Tất cả những kẻ ở đây đều là những kẻ tình nghi duy nhất, vì những người hầu đã rời phòng từ khá lâu, có lẽ là sau khi ả vào phòng.

     Nữ chính Aeri. Mẻ ta ngồi khá xa chỗ của ả, cũng chẳng có động cơ gì khiến mẻ ta phải hãm hại ả cả. Vu vống thì sẽ làm mất mặt bản thân. Với lại, có Aiden bên cạnh, mẻ ta đến động đậy còn chẳng dám, huống gì cho loại độc chết tiệt này vào bít tết của ả? Loại.

      Muguet. Nàng rất rất hiền, và có vẻ đây là đối tượng ả tin tưởng thứ hai trong phòng. Nhìn cái đệm từ chiếc ghế nàng đang ngồi, nó chưa lún xuống nhiều cho lắm. Có lẽ nàng vừa ngồi vào bàn đúng lúc ả đến phòng. Dựa vào mùi nồng nặc và thịt của bít tết, có lẽ kẻ đầu độc đã đổ loại độc này vào khoảng mười phút trước. Nàng không thể bỏ độc ngay vào lúc ả đến được, độc sẽ khiến thịt trông không ngon. Vậy loại bỏ cả nàng đi.

      Mikhail, chịu, anh đi cùng ả từ nãy đến giờ. Lúc ả vẫn còn trong phòng riêng của ả, anh có lẽ đã đứng ở ngoài chờ sẵn. Gấu Nga này cũng là người mà ả tin tưởng nhất, không có lý do nào khiến anh hãm hại ả. Loại luôn.

       Vậy thì chỉ có Aiden. Gã từ nãy đến giờ cứ dán mắt vào ả, đôi lúc còn nhếch miệng cười như thể đang chờ đợi cái gì đó. Gã là kẻ ả không hề tin tưởng được một chút nào kể từ khi ả gặp gã ở thế giới cũ.

      Lương Tố xê dịch cái ghế của mình ra một chút, đứng dậy một cách nhẹ nhàng thanh lịch. Ả cầm bát bít tết nóng hổi ấy, tiến đến chỗ gã. Đôi môi đỏ mọng ấy vẫn mỉm cười một cách hiền dịu.

- Ái chà? Nàng định đú-

      Chưa để gã nói xong một cách hớn hở, ả đã đập thẳng cái bát bít tết vào mặt gã. Nước sốt thơm lừng từ chiếc bít tết đã nát toét dính lên khuôn mặt mà gã vốn tự hào. Gã giật mình ngã ngửa ra sau, chiếc ghế va chạm mạnh với nền đất.

- Địt mẹ. Mày thích đầu độc tao không thằng điên điên khùng khùng kia?

     Ả ngay lập tức sắn tay áo lên, chuẩn bị lao ra đánh nhau với tên Đức Vua này. Muguet hoảng hốt chạy ra, ôm lấy eo ả để cản ả lại. Nàng không muốn đánh nhau đâu! Bé con của nàng sẽ bị thương mất. Mikhail đang đứng mơ mộng gần đó nghe thấy tiếng rầm rõ to, cũng hoàng hồn mà chạy ra kéo Lương Tố lại.

    Trong khi đó, gã ngồi bệt dưới đất, bên cạnh là mẻ nữ chính đang ồn ào hét toáng lên mà lau khuôn mặt đẹp trai cho gã. Nhân lúc chẳng ai để ý, gã liền mỉm cười một cách đầy thỏa mãn.

- *Thú vị thật...*

.  .  .

     Robot AI của Lương Tố tàn hình đứng một góc. Nó nhìn thấy được nụ cười nham hiểm của Aiden, khẽ rùng mình.

[ *Chết mẹ hình như tên này máu M...* ]

.  .  .

[ ĐN Rekkyou Sensen ] Lady Of The Lake 

Chương 5: Sự Hứng Thú - Hết 

Những dòng chữ xàm xí được gửi từ tác giả:

Welllll-

Bây giờ tớ mới viết truyện được;-;

Bí quá euwugfywgfuevfuy-

Mong các độc giả tha lỗi cho tớ huhu 🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro