phần 31: Không gian oán khí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bồ đề sơn ba hồi trống lớn. Ta cùng Thượng Cầm được dắt ra trước một đại sảnh lớn. Mẫu đơn niệm chú, trước mắt chúng ta liền hiện lên một cánh cổng không gian lớn, bên trong dày đặc oán khí

Chúng đệ tử không khỏi rùng mình một phen kinh hãi, phàm là người tu đạo vẫn sợ nhất là bản thân bị cắt đi tu vi, chìm trong ma khí thân xác tan rã , ba hồn bảy phách không thể luân hồi. Mà vừa vặn thay, không gian kia lại chính là nơi làm cho con người ta trở nên như thế.

- Thượng Cầm, ngươi một thân ma khí nặng nề, chỉ có oán khí may ra mới có thể gột rửa được ngươi. Làm gì ngươi có thể tự biết, không cần ta phải nói.

- Lam lam ở đâu?

Thượng Cầm mở miệng, ánh mắt lạnh như băng.

Mẫu đơn nhướng mày, khóe miệng như giả vờ một tia bất đắc dĩ.

- Lam lam vốn bị ngươi liên lụy, cơ bản không có lỗi, nàng sẽ bị xử phạt, cấm túc trong phòng giam một tháng. Niệm chú sám hối.

Thượng Cầm cười hai tiếng.

- Vậy cũng tốt.

Ta ngoáy ngoáy lỗ tai cực kỳ bất mãn.

- Mẫu đơn. Ngươi có gan thì ném ta xuống cùng hắn xem.

Lời này thốt ra sắc mặt Mẫu đơn liền hiện lên vẻ vô cùng khó coi. Nàng chớp mắt nhìn ta.

- Lam lam, ta biết ngươi vì một phút bất cẩn mà tin theo ma đạo. Ta không trách ngươi. Ngươi cũng không cần tự mình chịu thiệt.

- Ta nói ngươi ném ta xuống cùng hắn xem. Còn nữa, ngươi dựa vào gì bảo Thượng Cầm hắn là ma đạo.

Một lão đạo sĩ già bước lên trước đối mặt với ta nói:

- Lam lam, tất cả sư đồ trong Bồ Đề Sơn đều đã tận mắt nhìn thấy hắn ma khí đầy mình. Là dòng dõi yêu ma thuần chủng.

Xong đâu đó lão cúi đầu với Mẫu đơn bước đến bên Thượng Cầm dùng dao rạch một đường lên lòng bàn tay hắn

- Ngươi....

Lão già lắp bắp. Sư đồ ở Bồ Đề Sơn được một phen kinh ngạc không thể nói nên lời, nguyên do trước mắt máu của Thượng Cầm lại là màu đỏ thẫm.

Ta cười cười. Đừng nói Thượng Cầm là yêu ma, hắn so với các ngươi máu càng thuần khiết hơn.

Mẫu đơn trầm tư vài giây, sau cùng nàng ta bước đến. Ta cảnh giác nắm chặc tay. Thượng Cầm đêm qua được ta truyền một ít chân khí, một mình có thể tự thoát thân. Nhưng ta biết hắn cũng là người rất cố chấp, lúc nào cũng mang theo ta làm vướng bận.

Mẫu đơn cách Thượng Cầm  năm bước, ta liền chớp nhoáng lao vào một đệ tử đứng gần đó, cầm kiếm trên người hắn niệm chú phóng vào Thượng Cầm .

- Đi.

Bốn bề vì hành động đột ngột này của ta mà ngưng thần trong giây lát. Mẫu đơn cũng xuất ra tiên kiếm ngăn chặn ta.

Hai luồng sáng đối chọi nhau, kiếm của ta lui về sau hướng đến Thượng Cầm, chỉ cần dựa vào chân khí ta truyền cho hắn, thi triển Ngự kiếm thoát khỏi đây không thành vấn đề.

Kiếm bay về phía Thượng Cầm, hắn đứng im đón nhận, không nói hai lời liền đánh vào mấy lão đạo trưởng đứng trước mặt.
- Muốn đi, hai ta liền đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro