Chương 2 : Lời dụ dỗ của quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trần Tỉnh Phi triệt để ngơ ra

Con gái xăm mình, bấm lỗ tai, còn đi đến quán bar uống rượu, làm loạn với đàn ông...

Đây còn là một đứa con gái ngoan ngoãn nữa à?

Vương Đông nhỏ giọng tấm tắc:" Đi chơi ở vũ trường hoang dã nhất, uống loại rượu mạnh nhất,lại gả cho người đàn ông thành thật nhất, em gái này thật là không giỏi quá đi mất."

" Trần Ý Mạn bản tính phản nghịch, nhưng cũng không phải là cô gái hư đốn gì, chỉ là quý quỷ nhập thể, đã làm cho bản tính của cô ấy được phóng thích triệt để mà thôi." Ta giải thích

Trần Tỉnh Phi quay đầu nhìn ta:" Lý đại sư, cứu con gái của tôi, tôi sẽ đi tìm Hoàng Nhã Vân!"

Cuối cùng ông ta cũng thỏa hiệp rồi

Lữ Thiên Lỵ vui vẻ :" Mẹ tôi luôn nhớ mãi không quên ông, ông tìm bà ấy rồi cùng nhau yên ổn sống qua ngày, hai năm sau cũng đừng quay lại nữa."

" Được !" Trần Tỉnh Phi cắn răng

Ta chỉ vào trung trinh phù :" Uống nó trước đi."

Trần Tỉnh Phi lại do dự một chút, sau đó ngâm vào nước uống, đồng thời ta cũng dạy ông ta thề, nếu như bỏ rơi Hoàng Nhã Vân, sẽ gặp phải âm quỷ quấn thân, không được an bình

Trần Tỉnh Phi cũng thề, rồi sau đó uống hết chén nước trung trinh phù

Bỗng nhiên trong phòng nổi lên gió lạnh, hiển nhiên đã có ma quỷ nhận lời thề của Trần Tỉnh Phi, đã nhắm vào ông ta

Vương Đông vuốt vuốt da gà trên tay, " Thật là tà môn, ai mở điều hòa đấy?"

Thực ra ta cũng cảm thấy rất là tà môn, thuật thái thanh của ta đi con đường âm tà, nếu người của chính đạo mà có nhìn thấy chắc sẽ giết chết ta mất

" Được rồi, tôi phải bắt đầu rồi, Vương Đông cậu đi mua giấy vàng, chu sa..." Ta không lề mề nữa

Vương Đông lập tức đi, cậu ta đã quá quen thuộc với việc này rồi

Trần Tỉnh Phi thì bỗng nhiên nghĩ ra, vội hỏi :" Lý đại sư, tôi vẫn còn đang trói Thường Khánh Huy, nhưng cậu ta luôn mồm nói cậu ta vô tội, cậu có cách nào cậy mở miệng cậu ta không?"

Bao nhiêu ngày thế rồi vẫn còn trói á?
tên Trần Tỉnh Phi này gan to thật, chỉ là người nhà Thường Khánh Quân cũng hèn, không dám đắc tội Trần Tỉnh Phi

Ta nói vậy thì đi xem Thường Khánh Huy đi, có nhân chứng thì tốt quá rồi

Trần Tỉnh Phi lập tức dẫn ta đi đến đằng sau biệt thự, ở đây có một cái chuồng của sủng vật, rất lớn, phải mười mấy mét vuông

Vừa bước chân vào nơi này ta đã nghe thấy tiếng cầu xin :" Ông chủ Trần, thật sự không phải là tôi dụ dỗ con gái ông, là cô ấy tự muốn đến quán bar chơi, còn chơi rất nhiệt tình, tôi nào dám bắt nạt cô ấy chứ ?"

" Con gái của tao ngoan ngoãn như thế, nếu không phải mày dụ dỗ nó nó lại đi tìm mày chắc!" Trần Tỉnh Phi mở miệng mắng đồng thời mở cửa ra

Một người đàn ông nhếch nhác xuất hiện ở trước mắt

Cậu ta bị trói tay chân, ngồi ở trong chuồng của sủng vật không cách nào tránh thoát, cả người bẩn thỉu, mặt mày bầm tím, hiển nhiên đã bị Trần Tỉnh Phi đánh

" Ông chủ Trần, ông tha cho tôi đi, cha tôi sẽ gom tiền bạc đền cho ông." Thường Khánh Huy đau khổ cầu xin, vô cùng sợ Trần Tỉnh phi

Trần Tỉnh Phi là làm về ngành vui chơi, ít nhiều cũng có chút thủ đoạn đen tối, không phải là người mà người thường có thể trêu chọc được

Ta quan sát tướng mặt của Thường Khánh huy, thấy cậu ta vành tai rõ ràng, dái tai dày mà cân đối, lông mày dày mà dài, là một tướng mặt không tồi

Người như thế này có thiện tâm, không có gan làm điều ác, có lẽ là người háo sắc nhưng không có gan làm việc cường bạo

Vậy thì cung tử nữ của Trần Tỉnh Phi phải giải thích như thế nào đây? Trần Ý Mạn chắc chắn là sẽ bị cường bạo? trừ phi người đó không phải Thường Khánh Huy

Còn có người khác!

Ta hỏi :" Thường Khánh Huy, tối đó cậu muốn làm gì ?"

" Tôi chỉ muốn tổ chức sinh nhật, muộn chút đưa Trần Ý Mạn về nhà, tự tôi lại đi thuê phòng. Tôi thật sự không dám động vào Trần ý Mạn, nhưng mà cô ấy xinh đẹp như thế, tôi thích ở cùng chỗ với cô ấy." Thường Khánh Huy nói khô cả miệng, đôi mắt chân thành sạch sẽ

" Lúc đầu Trần Ý Mạn làm thế nào tiếp xúc cậu?" Ta lại hỏi

" Cô ấy tự đi đến quán bar, nói là lẻn chạy ra, muốn phát tiết một chút, cô ấy ở nhà quá áp lực, đúng rồi, cô ấy nói là bạn cùng bàn giới thiệu đến quán bar của tôi."

Ta không hỏi thêm gì nữa, nhìn về phía Trần Tỉnh Phi :" Thả Thường Khánh Huy ra đi, tránh cho việc ép quá cha cậu ta lại báo cảnh sát."

" Hắn dám!" Trần Tỉnh Phi tức giận trợn mắt, dọa cho Thường Khánh Huy sợ tới mức liên tục bảo đảm :" Cha tôi không dám, cha tôi không dám đâu, ông tha cho tôi đi."

Trần Tỉnh Phi không muốn thả người, nhưng mà ta đã nói rồi, ông ta vẫn phải thả

Thường Khánh Huy vội vàng chạy, chạy còn nhanh hơn cả thỏ

Ta thì lại im lặng không nói, kết quả Trần Ý Mạn lại ở trên lầu gào lên :" Ta phải mua quần áo, ta phải ăn đồ ăn, ta phải tìm đàn ông!"

Cô ta hơi giống người điên

Trần Tỉnh Phi hỏi ta phải làm thế nào

Ta nói đợi Vương Đông trở về

Chúng ta chờ đợi, không lâu sau Vương Đông đã mua xong các thứ trở về, ta không nói nhiều bắt đầu vẽ phù, một cái Thủ linh phù, 1 cái Trấn tà phù

Sau khi vẽ xong, ta giao nó cho dì Lệ :" Cái thủ linh phù này dán ở gan bàn chân của Trần ý Mạn, cái Trấn tà phù này dán ở chỗ đó của cô ấy, tối nay không được đi giải, 5 giờ sáng ngày mai mới được đi."

" Lý đại sư, cái này có tác dụng gì ?" Trần Tỉnh Phi hỏi ta

" Dương khí của con gái ông tiết ra từ dưới gan bàn chân, cần phải thủ linh . Mà bụng dưới của cô ấy xuất hiện mặt quỷ, đấy là biểu hiện của tà quỷ nhập thể, quý quỷ thích nhất là nơi phong nguyệt, mà chỗ đó của con gái ông là nơi phong nguyệt lớn nhất. Tôi dùng trấn tà phù tạm thời trấn trụ, đợi điều tra rõ là loại tà quỷ nào rồi mới có thể xử lý được."

" tà quỷ không phải là Qúy quỷ hả?" Trấn Tỉnh Phi mơ hồ

" Qúy quỷ là cách xưng hô thống nhất của những quỷ quái sinh ở ở cung Qúy trong thiên can, nếu tôi đoán không lầm, quý quỷ xuất từ quán ba Lán Khẩu, ngày mai chúng ta sẽ đến đó một chuyến."

" Được!"

Không nói nhiều nữa, Dì lệ đi dán hai lá phù, Trần Ý Mạn quả nhiên yên tĩnh lại, ngủ một giấc đến hôm sau.

Trần Tỉnh Phi chuẩn bị bữa sáng tinh xảo, ta cũng không khách khí, ăn hết sạch

Mà Dì lệ đi đến báo lại :" Lý đại sư, tiểu thư đi giải rồi, nước tiểu là màu đỏ."

Trần Tỉnh Phi lại một lần nữa khẩn trương

Ta không nói gì, đi tới nhìn Trần Ý Mạn

Khí sắc của Trần Ý Mạn tốt lên không ít, chỉ là ngơ ngác nhìn ta, dường như đây là lần đầu tiên nhìn thấy ta vậy

Ta nắm lấy chân của cô ta kiểm tra, những sợi tơ màu đen đã ít đi hơn nửa, có thể thấy Qúy quỷ tạm thời đã bị trấn trụ rồi

" Trần Ý Mạn, lần đầu tiên cô tới quán bar là khi nào?" Ta hỏi

Trần Ý Mạn nhìn về phía Trần Tỉnh Phi đang đau lòng, cúi đầu nhỏ giọng nói :" Hơn nửa tháng rồi, tối nào cũng đi."

" Sao mày lại thế, con gái con đứa, tao đánh chết mày ! " Trần Tỉnh Phi vừa kinh ngạc vừa tức giận, đưa tay muốn tát xuống, dọa cho Trần Ý Mạn ôm đầu gào khóc, run rẩy không ngừng

Vẫn may ta nắm lấy tay của Trần Tỉnh Phi, nhăn mi nói :" Đây là cách dạy dỗ của ông ? Nếu không phải ông nhiều năm ép cô ấy, Qúy quỷ làm sao tìm được cơ hội ?"

Trần Tỉnh Phi thu tay lại, sắc mặt bi thương, không nói gì

Ta an ủi Trần ý Mạn, tiếp tục nói :" Trong nửa tháng này, cô có cảm thấy chỗ nào không ổn không."

" Có, mỗi tối khi tôi về nhà ngủ, luôn mơ thấy ba người đang ở bên tai tôi nói chuyện, một người nói muốn mặc quần áo đẹp, một người nói muốn ăn món ngon, một người nói muốn tìm đàn ông vui vẻ." Trần Ý Mạn vừa nói vừ ngại ngùng cúi đầu.

" Lời dụ dỗ của quỷ, quý quỷ đang tẩy não cô , giải phóng bản tính của cô." Ta sờ sờ cằm

Lời dụ dỗ của quỷ có sự mê hoặc rất lớn, người thường vốn dĩ không thể chống lại được

Nửa tháng tối nào cũng có lời ma quỷ, Trần Ý Mạn chỉ là một học sinh trung học sao có thể chống lại?

Cho nên việc cô ấy muốn mua quần áo, muốn ăn món ngon, muốn tìm đàn ông đều là cách nghĩ của quý quỷ

" Lý ca, rốt cục là quỷ gì ?" Vương Đông tò mò, chưa bao giờ nghe nói đến loại quỷ này

" Tôi cũng không rõ lắm, thế giới này quỷ quái vô số, mỗi loại đều có hình thái và cách hại người khác nhau, tôi phải đi đến quán bar nhìn xem." Ta không có cách nào đưa ra kết luận quá sớm

Lữ Thiên Lỵ nói bây giờ đi, đừng làm chậm trễ

Trần Tỉnh phi lập tức chuẩn bị xe, nhưng vội vàng lại nghĩ đến một việc :" Lý đại sư, trước đây tôi có mời một đạo sĩ ở miếu thành hoàng tới, ông ta nói một quỷ thành tam quỷ, tam quý hóa thất quỷ, phải có 7 người mới trừ được quỷ, thế nên ông ta mới sợ chạy mất."

Một quỷ thành tam quỷ, tam quỷ hóa thất quỷ?

Cũng chính là cái gọi là cách nhìn quỷ của người đạo gia, thầy phong thủy xem tướng, mỗi bên có sở trường riêng. Nếu như đạo sĩ ở miếu thành hoàng đã nói như vậy, chắc chắn là phải có căn cứ.

" Ông ta còn nói gì nữa không?"

" Ông ta cũng không biết là quỷ gì, nhưng ông ta đoán là tổng cộng có bảy con quỷ, không phân ai với ai, hóa thành tam quỷ, một con động thì tất cả cùng động, trên thực tế lại là 1 con."

Nếu vậy thì rất phức tạp

Ta nhớ kỹ trong lòng, nói xuất phát đi quán bar nhìn xem

Nói xong, bốn người chúng ta liền xuất phát

Đi được nửa đường, ta bảo Vương Đông xuống xe đi mua một cái gương đồng

Loại gương này là loại mà người trong đạo giáo thường sử dụng, là sản phẩm bằng đồng, rất nặng

Vương Đông cầm gương soi bản thân :" Loại gương này quá mơ hồ, còn không bằng cái điện thoại huawei của em mấy năm trước."

" Chiếu vào quỷ thì sẽ rõ ràng, cậu là người thì đương nhiên là không rõ rồi." Ta buồn cười

Vương Đông bị dọa, vội vàng úp mặt gương xuống đùi, không dám soi nữa

Lại tiếp tục đi thêm một lúc, chúng ta đến quán bar Lán Khẩu. Bởi vì là ban ngày, quán bar này không mở cửa, ngay cả bóng của một con quỷ cũng chẳng thấy

Ta xuống xe quỳ xuống nhìn địa khí của mặt đất, phát hiện rất thịnh vượng, không phải nơi tà môn

Địa khí có liên quan đến phong thủy, trong thành phố không có cách nào nhìn núi nhìn nước, chỉ có thể nhìn địa khí để tính toán. Ta học thuật thái thanh, cũng coi như là có thể cảm nhận được địa khí.

" Lý đại sư, sao rồi?"

" Bên ngoài không sao, phải xem bên trong." Ta chỉ về hướng quán bar

" Tôi đã liên hệ với tên khốn Thường Khánh Huy rồi, cậu ta lập tức sẽ mở cửa."

" Được."

Chúng ta tiếp tục đợi, Trần Tỉnh Phi đưa thuốc cho bọn ta, ta không hút ,Lữ Thiên lỵ cũng không hút. Vương Đông lại nhận lấy, vừa hút thuốc vừa dùng gương đồng soi bên ngoài :" A di đà phật, xem tao không chiếu chết chúng mày."

Đang soi, bỗng cậu ta gào lên :" Ôi dm, tay đau quá!"

Pằng một cái, gương đồng rơi xuống đất, phát ra một tiếng uông, khiến cho cả đám bọn ta sợ nhảy dựng lên

Lữ Thiên Lỵ vội nói :" Vương tiên sinh, sao cậu lại vứt cái gương đi?"

" Không phải là tôi vứt, hình như có cái quái gì cắn tôi, đau chết tôi rồi." Vương Đông sờ tay, trên mặt không có dấu vết gì, nhưng mà đau

Trong lòng ta nghi ngờ, gương đồng rơi xuống lệ quỷ sinh ra, bảy con quỷ này không bình thường a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro