Chương 4: Tam thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Tỉnh Phi không dám để sảy ra sai lầm, đêm đó bắt đầu ngâm dây thừng đánh quỷ hơn nữa cứ cách 1 giờ đồng hồ lại nhỏ 1 giọt máu, mãi cho đến 7 giờ sáng

Đợi chúng ta thức dậy, nhìn thấy Trần Tỉnh Phi môi khô nứt nẻ sắc mặt trắng bệch, miệng vết thương để nhỏ máu bị cắt đi cắt lại tới bảy lần

Ông ta quả nhiên rất yêu thương Trần Ý Mạn

" Trần Tỉnh Phi ông có thể đi nghỉ rồi, tôi sẽ đánh quỷ." Ta nắm lấy dây thừng, thấy màu sắc tươi sáng, cảm giác ở tay trơn trượt, rất tốt.

" Lý đại sư, tôi không cần đi nghỉ ngơi, tôi phải trông chừng con gái tôi." Trần Tỉnh Phi sao có thể yên tâm về Trần Ý Mạn, nhất định đòi xem ta đánh quỷ

Ta cũng không từ chối, mang theo đoàn người đi vào phòng của Trần Ý Mạn

Trần Ý Mạn đã tỉnh rồi, chỉ là lại một lần nữa trở lên ngây dại, miệng thỉnh thoảng phát ra những tiếng cười quái dị

Dì Lệ nói với ta:" Đại sư, nước tiểu của cô chủ càng ngày càng đỏ, phải làm sao giờ ?"

" Đầu quỷ trên bụng nhỏ của cô ấy đậm hơn rồi à? " Ta hỏi

Dì Lệ lắc đầu, vẫn là bộ dạng cũ, giống như là được vẽ lên nhưng không không bị đậm hơn.

Thế thì tốt.

Ta không nói nhiều, lại một lần nữa dùng thái thanh thần khí nuôi dưỡng thần quang của Trần Ý Mạn, nhưng lần này không cho cô ấy ngủ, mà chỉ khiến cô ấy tạm thời giữ tỉnh táo

Rất nhanh, Trần Ý Mạn khôi phục thần trí, mở miệng là hướng về phía Trần Tỉnh Phi khóc :" Ba, có ba bóng hình cứ nói chuyện bên tai con, con sợ lắm!"

" Con gái ngoan, có Lý đại sư đây rồi." Trần Tỉnh Phi vụng trộm lau nước mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm ta

Ta ngồi bên cạnh Trần Ý Mạn nói " Trần Ý Mạn, cô không nên đến quán bar, đây là cô sai."

" Tôi biết sai rồi, là bạn của tôi nói ở đó chơi rất vui, cho nên tôi mới đi xem, kết quả sau đó ngày nào cũng muốn đi." Trần Ý Mạn cúi đầu, đã nhận ra cái sai của bản thân

Điểm này rất tốt, còn về việc bạn học của cô ấy, hiện giờ ta chưa tiện để điều tra

Ta giơ dây thừng lên :" Trần Ý Mạn, cô phạm lỗi, ông bà cô muốn đánh cô, tôi sẽ hỏi cô có biết sai hay chưa, cô phải lớn giọng nói đã biết sai rồi, tốt nhất là phải khóc."

Trần Ý Mạn không hiểu, bất an nhìn Trần Tỉnh Phi

" Con gái nghe lời, mấy cành cây này chặt ở một tổ nhà mình, đại diện cho thế hệ ông bà, con phải nhận lỗi với ông bà nội." Trần Tỉnh Phi an ủi cô ấy

Trần Ý Mạn gật đầu, cô ấy không hề phản cảm với người thế hệ trước, chỉ là phản cảm với cha của mình mà thôi

Ta thấy đã chuẩn bị xong thì bảo Trần Ý Mạn nằm trên giường, không được động đậy

Sau khi Trần Ý Mạn nằm xuống, trên mặt lộ ra sự ngại ngùng, che mặt không dám nhìn ta

Ta giơ dây thừng lên :" Trần Ý Mạn, cô biết sai chưa?"

Pằng một tiếng, đánh rất mạnh tay, Trần Ý Mạn bị đau kêu lên một tiếng, nước mắt lập tức chảy ra:" Tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi!"

Trần Tỉnh Phi quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn

Ta tiếp tục đánh, đánh đủ bảy cái. Trần Ý Mạn khóc chết đi sống lại, luôn mồm nói đã biết lỗi rồi

" Lý ca, đừng đánh nữa, đánh nữa thì mông cũng nở hoa mất." Vương Đông không nhịn được nữa, cậu ta trước giờ đều rất thương hương tiếc ngọc

Ta thu dây thừng về, bảo Trần Ý Mạn ngẩng đầu lên

Cô ấy mặt còn vương nước mắt ngẩng đầu, ta nhìn nét mặt cô ấy, đã hồng hào trở lại, thần quang giữa hai mắt cũng đã sáng rõ

" Qúy quỷ đã bị dọa sợ rồi, trong vòng ba ngày chắc sẽ không dám hành hạ Trần Ý Mạn nữa." Ta đưa dây thừng đánh quỷ cho dì Lệ, bảo dì ấy đặt ở chỗ thoáng gió sau nhà, không được tự ý động vào

Lữ Thiên Lỵ thì hỏi :" Lý đại sư, cậu đánh mấy cái như vậy mà quý quỷ đã bị dọa sợ à?"

" Bị quý quỷ ám, là lợi dụng vào sự tự buông thả của Trần Ý Mạn, nói trắng ra là, quỷ mượn thế của người mà thôi." Ta bắt đầu giải thích :" Theo lẽ thường, người ốm đau bệnh tật, nội tâm bi quan, muốn tự sát....đều rất dễ dàng bị ám, đây đều là quỷ mượn thế người, lợi dụng chỗ trống mà thôi."

" Tôi hiểu rồi, Trần Ý Mạn tự mình buông thả, đây chính là chỗ trống." Vương Đông cướp lời

Ta bảo đúng vậy, ta đánh Trần Ý Mạn để cô ấy hối hận, thực tế là đang lấp chỗ trống, chỗ trống được lấp đầy, quỷ không thể mượn thế của người nữa, Qúy quỷ biết Trần Ý Mạn sẽ không tự buông thả nữa, tự nhiên thu mình lại, đây là chiến thuật tâm lý

Mấy người nghe chỗ hiểu chỗ không, chỉ là thấy khí sắc của Trần Ý Mạn đã tốt rất nhiều, nên cũng biêt những điều ta nói đều là thật

" Lý đại sư, rất cảm ơn cậu, chỉ cần chữa khỏi cho con gái tôi, tôi cho cậu một triệu!" Trần Tỉnh Phi kích động nói

Tiền tài của ông ta còn lâu mới bằng Lữ Tú Lâm, một triệu với ông ta đúng là không phải con số nhỏ

Ta thì không để ý lắm, yêu tiền thì yêu tiền, cứu người thì cứu người, lúc cứu người thì không nên nghĩ đến tiền

" Tùy ông, tiếp theo phải đợi tin tức của Thường Khánh Huy, hi vọng trong vòng ba ngày cậu ta có thể điều tra rõ ràng, không thì quý quỷ lại đi ra hành hạ Trần Ý Mạn."

" Tôi lập tức giục Trần Khánh Huy, bảo cậu ta nhanh chóng đi điều tra." Trần Tỉnh Phi lập tức gọi điện thoại

Buổi tối cùng ngày hôm đó, Thường Khánh Huy vội vội vàng vàng chạy đến, căn bản không cần đợi đến ba ngày

Vừa đến nơi cậu ta đã cho chúng ta xem một tờ báo cũ, đây là báo của thành phố này, đầu đề là " Vụ hỏa hoạn ở quán bar Cuốn Hút, bảy người bị thiêu sống trong phòng riêng.

Quán bar Cuốn Hút là tên cũ của quán bar Lán Khẩu, lúc đó bị cháy hơn nửa, sau đó lại trang hoàng lại, tiếc là không được như trước." Thường Khánh Huy giải thích

Vương Đông chê bai:" Bảy người đều bị thiêu chết ? Đạo sĩ trong miếu thành hoàng không phải bảo là có bảy con quỷ à? Chẳng lẽ là bọn họ?"

Ta trầm mặc, hỏi Thường Khánh Huy :" Bọn họ là loại người nào?"

" Là nhị thế tổ trong thành phố, bốn nam ba nữ, không nghề không nghiệp, tụ tập với nhau uống rượu buông thả, cũng không sợ bị nhiễm bệnh." Thường Khánh Huy đều không quen nhìn loại người này

Ta đứng lên đi hai bước, hình như đã có chút đầu mối nhưng lại không dám chắc

Ta nói với Trần Tỉnh Phi :" Tôi phải nhìn cái đầu quỷ ở bụng dưới con gái ông, tôi sợ dì giúp việc nhìn không rõ."

" Cái này.... " Trần Tỉnh Phi có chút khó xử, bụng nhỏ của con gái dù sao cũng là nơi tư mật

" Ông còn do dự cái gì ? Chỉ là nhìn bụng nhỏ mà thôi, Lý ca của chúng ta có phải biến thái đâu!" Vương Đông bĩu môi

Lúc này Trần Tỉnh Phi mới đồng ý, còn bảo ta phải cẩn thận, không được làm Trần Ý Mạn sợ

Ta cũng không lề mề, một mình đi vào phòng ngủ

Trần Ý Mạn đang nằm, mông còn đau, đôi mắt xưng đỏ

Thấy ta đi đến, cô ấy bắt đầu khẩn trương:" Đại sư, cậu lại định đánh tôi à?"

Ta nói đương nhiên không phải, chỉ là phải nhìn bụng nhỏ của cô, cô phải kéo quần áo lên

Trần Ý Mạn hơi ngơ ra, có chút sợ hãi hoang mang

Ta cười nhẹ :" Yên tâm, cô cứ coi tôi là bác sĩ khoa sản là được, tôi nhìn thấy nhiều phụ nữ rồi."

Thực ra chưa từng nhìn của ai cả, tôi chỉ là an ủi cô ấy mà thôi

Trần Ý Mạn nhấp môi, nằm xuống nhắm mắt lại, đồng thời kéo quần áo lên, lộ ra bụng nhỏ trắng nõn

Ta nhìn kỹ, bên trên đúng là có một cái đầu quỷ, tròn trùng trục, có mắt mũi mồm, nhe nanh trợn mắt vô cùng đáng sợ

Ta đưa tay ra sờ, rồi ngửi thử ngón tay, ngửi thấy mùi kỳ quái, giống mùi trong quán bar

" Đại sư, đó là cái gì? " Trần Ý Mạn lúc này đã mở mắt ra, sợ hãi nhìn cái đầu quỷ trên bụng mình

Ta không trả lời, trầm tư suy nghĩ, lại vận chuyển thái thanh thần khí quanh đầu ngón tay, đồng thời dùng sức lau vào đầu quỷ. Lau một cái, cái đầu quỷ lại bị lau đi.

Ta ngơ ra, bỗng nhiên tỉnh ngộ

" Đây không phải là do quý quỷ làm, là do người vẽ, gọi là tam thi quỷ đầu, là một lại ký hiệu tà ác." Ta nghiêm túc nói

Ta vốn cho rằng là do quý quỷ nhập dẫn đến, còn nghĩ là con quỷ này vô cùng khủng bố, còn biết làm ký hiệu, không ngờ là do người làm

" Do người làm? Có người vẽ giúp tôi à?" Trần Ý Mạn lộ ra biểu tình mê man

" Đúng, đây là ký hiệu của con người, dùng máu thiên quỳ trộn với vài hợp chất đặc biệt làm thành, rất khó rửa." Ta sờ sờ ngón tay " Người đó vẽ tam thi quỷ đầu, là muốn dẫn tà ác nhập thể, cô chỉ là vật trung gian mà thôi."

Lúc này, bọn Trần Tỉnh Phi nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng, lần lượt đi vào

" Lý đại sư, sao rồi?" Trần Tỉnh Phi là người quan tâm nhất

" Đầu quỷ là do người vẽ, không phải do quỷ quái làm ra, vấn đề giờ đơn giản rồi, nhưng cũng lại thành phức tạp." Ta trả lời như vậy

" Là ý gì ? sao vừa đơn giản lại vừa phức tạp ?" Vương Đông không load được

" cái đầu này gọi là tam thi đầu quỷ, là một loại bù chú tà ác của đạo môn, nói trắng ra là, có người đánh dấu tam thi lên người Trần Ý Mạn, mục đích là để hấp dẫn tam tà. Tam thi tà đã nhập vào người Trần Ý Mạn, chỉ cần dẫn nó ra là được, cho nên mới nói là đơn giản."

Ta lại tiếp tục giải thích :" Nhưng tam thi tà là do người dẫn đến, chắc chắn có người đứng sau, chúng ta không những phải trừ tà, còn phải phòng bị người nọ, cho nên phức tạp."

" Tam thi tà là gì?" Lữ Thiên Lỵ hỏi

" Đạo giáo cho rằng, người có tam thi, lần lượt ở thượng, trung, hạ đan điền ,là cội nguồn của tham, sân, dục. Thượng Thi thích trang sức, trung thi thích mùi vị, hạ thi háo sắc dục, người phải cắt tam thi, mới có thể thoát thai hoán cốt, phi thăng thành tiên."

Ta nói như vậy, tất cả mọi người lập tức hiểu ra

Dì giúp việc cũng bắt đầu phân tích :" Chẳng trách ngày nào cô chủ cũng kêu khóc đòi đi mua sắm, thích ăn ngon, thích tìm đàn ông, thì ra là bị tam thi ảnh hưởng, trang sức, mùi vị, sắc dục, đây vốn là tam thi mà."

Ta nói không sai, Trần Ý Mạn chính là bị tam thi nhập thể, đêm đêm chịu ảnh hưởng bới lời nói dối của quỷ

" thế bảy người bị thiêu chết đó, không nghề nghiệp gì, ngày ngày ăn uống chơi bời, hơn nữa háo sắc lạm giao, xem ra là bọn họ hóa thành tam thi tà! " Thường Khánh Huy chỉ ra hung thủ

Ta cũng gật đầu

Vương Đông đưa ra nghi ngờ :" Lý ca, sao bảy người kia lại biến thành tam thi ? rốt cục là bảy con quỷ hay ba con quỷ, hoặc là một con quỷ?"

" Bảy người bị thiêu chết, người mà bị thiêu chết, linh hồn dễ bị dính vào với nhau, giống như thi thể của bọn họ vậy, khó mà nhận ra." Ta trầm giọng nói " Còn về bảy con quỷ biến thành ba con quỷ thì là do tác dụng của phù tam thi, nó dẫn dắt bảy con quỷ biến thành tam thi nhập vào người, mà thượng, trung, hạ đan điền của con người là một , cho nên ba quỷ là một quỷ, một con hành động tất cả cùng hành động."

" giờ phải làm thế nào ? Một con hành động tất cả cùng hành động, thế chẳng phải là rất khó xử lý à?" Trần Tỉnh Phi lo lắng, càng nghe ta nói càng không yên tâm

Ta nói đúng là rất khó xử lý, ta phải dùng cách đặc biệt, chỉ có thể cứng đối cứng

" Biện pháp đặc biệt gì ?" Mọi người đồng thanh hỏi

Ta cười thần bí:" Đi mua quần áo trước đi, mua của các thương hiệu nổi tiếng, size của Trần Ý Mạn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro