1. Hàng xóm nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

Jeon Jungkook có một vị hàng xóm, thoạt nhìn không nhiều tuổi lắm, một lần đi chung thang máy mới ngại ngùng bắt chuyện.

Vị hàng xóm này tên là Jung Hoseok, vừa tốt nghiệp đại học, hàng ngày không đi làm, chỉ ở nhà vẽ truyện tranh, thu nhập tàm tạm cũng đủ sống.

Jeon Jungkook cảm thấy cậu nhóc này trông thật nhỏ nhắn, chẳng khác nào học sinh trung học. Lịch sự tiếp chuyện đôi câu rồi im lặng.

“Còn anh? ”

Cậu nhóc hỏi.

“Tôi á? ”

“Anh làm nghề gì? ”

Jeon Jungkook làm ở công ty xây dựng, hôm nào cũng đi sớm về khuya, hai người hiếm khi chạm mặt.

Ngày nọ Jeon Jungkook hoàn thành công trình nên về nhà sớm hơn thường lệ.

Vừa bước tới cửa, mùi thịt thơm xông vào mũi khiến váng đầu hoa mắt, không khỏi thở dài một tiếng: “Thơm vậy ta! ”

Đúng lúc hàng xóm nhỏ ra ngoài đổ rác, hai người bối rối nhìn nhau.

Hàng xóm nhỏ cứ định nói nhưng lại thôi, sau cùng vẫn lên tiếng: “Tôi hầm thịt bò. ”

“Hầm rất nhiều. ”

“Một mình không ăn hết. ”

“Mà ăn không hết thì phải đổ đi, cực kì lãng phí. ”

“Nè! ”

“Hở? ” Jeon Jungkook có chút mơ màng.

“Anh có muốn qua nhà tôi ăn chung không! “

*** 1 ***


Chương 2

Jeon Jungkook sang nhà hàng xóm nhỏ để xơi thịt, còn cầm theo chai rượu vang, khả năng cậu nhóc sẽ bảo không biết uống, nếu thế thì chẳng còn cách nào, hắn đành uống một mình thôi.

Tay nghề nấu nướng của hàng xóm nhỏ vô cùng xuất sắc, Jeon Jungkook không tiếc lời khen ngợi ngay trong bữa cơm.

Jung Hoseok được khen lại thấy ngượng ngùng, đỏ ửng cả mặt liền uống rượu hòng che giấu bối rối.

“Chén này của tôi mà... ” Lời Jeon Jungkook muốn nói chạm môi nhưng không bật thành tiếng.

Sáng hôm sau Jeon Jungkook đi làm, vị hàng xóm nhỏ nghe thấy động liền mở cửa trước, ấp úng chào hỏi Jeon Jungkook rồi đưa cho hắn một túi vải, bên trong đựng hai hộp cơm.

“Đồ còn dư hôm qua đó. ”

“Còn thừa nhiều lắm, mình em ăn không hết nổi. ”

“Anh giải quyết một ít giúp em nhé!! Cứ để vào lò vi sóng hâm lại là được, đẩy chỗ này trên hộp ra... ”

“Thực sự rất cám ơn em. ” Jeon Jungkook đón lấy túi vải. “Suốt ngày gọi đồ ăn ngoài, nhiều dầu tới nỗi bụng anh sắp bự ra rồi. ”

Buổi trưa ngồi ở công ty ăn sạch đồ ăn cậu bạn nhỏ Jung Hoseok chuẩn bị, Jeon Jungkook vừa rửa hộp cơm vừa ợ, nghĩ cách cảm ơn người ta.

Tay nghề nấu nướng của cậu nhóc này cực kì khá, ngay cả đồ dư vẫn ngon.

Buổi tối Jeon Jungkook cố ý về sớm, gõ cửa nhà Jung Hoseok.

“Hộp cơm của em này. Cơm mang đi ngon lắm. ”

“Hôm nay em làm cá sốt cay, một bát đầy ụ, nhiều quá em không ăn hết được nên anh có muốn sang ăn cùng không? ”

Jeon Jungkook vừa nghe liền đáp: “Anh không khách sáo đâu nhé. ” bước luôn qua cửa rồi thay dép.

Hôm nay hàng xóm nhỏ làm cá sốt cay, địa tam tiên, rau xà lách xào, còn có một bát canh rong biển, cực kỳ phong phú.

“Vậy thì... ”

“Được rồi... ”

Hai người cùng lúc lên tiếng.

Jeon Jungkook cười bảo: “Em nói trước đi. ”

“Vậy thì... Ngày nào em cũng làm nhiều đồ ăn lắm, mà ăn không hết, hơn nữa một mình ăn cũng lẻ loi. Em thấy hầu như anh không nấu nướng mấy, nếu không ngại thì hàng ngày sang đây ăn cùng em! ”

Jeon Jungkook đáp: “Anh cũng muốn nói chuyện này. Trong nhà cũng chẳng có ai, ăn mãi cơm hộp bên ngoài thì dạ dày quả thực chịu không nổi. Hay là vầy, anh gửi em tiền ăn hàng tháng, nếu về sớm thì anh ăn cơm tối cùng em luôn, em thấy sao? ”

“Dĩ nhiên là được! Thế nhưng không cần tiền ăn đâu, không có anh thì em cũng nấu nhiều vậy mà, nấu ít quá mùi vị cũng khác nữa. ”

“Vẫn nên gửi tiền ăn, em đã mua nguyên liệu, phải có tiền công nữa. Dù sao nhóc con chân ướt chân ráo vừa tốt nghiệp đại học, nên lưu tâm quản lý tài sản hơn.” Vừa dứt lời liền đặt phong bì lên bàn cơm.

“Không phải nhóc mà! ”

“Ha ha ha! ” Jeon Jungkook đứng dậy đi rửa bát.

Chờ người ta đi rồi, Jung Hoseok mới mở phong bao.

“Nhiều quá... ”

Áp lực lớn rồi đây!

*** 2 ***

Chương 3

Jung Hoseok chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn.

Đợi cả đêm chẳng ai đến.

Có chút tủi thân, từ đau thương phẫn nộ chuyển thành cảm giác thèm ăn, liền chén sạch chỗ thức ăn nguội ngắt.

Ngày thứ hai, Jung Hoseok nghiên cứu thực đơn mới, lại chuẩn bị một bàn đầy ắp.

Song vẫn chẳng thấy người!

Hơn nữa cậu ra mắt thần quan sát, ngay cả bóng dáng hàng xóm cũng biệt tăm!

Sáng ngày thứ ba nghe thấy tiếng động, Jung Hoseok nhảy dựng rồi chạy ra, vừa mở cửa, hai đôi mắt gấu trúc đối diện nhau.

Jeon Jungkook lên tiếng trước: “Thực sự rất xin lỗi, đột nhiên có dự án, nhịn đói hai đêm ở công ty, còn quên để lại cách liên lạc cho em mà cũng chẳng đi được, anh xin lỗi, để em chờ quá lâu rồi! ”

“Có ma mới đợi anh! ”

Jeon Jungkook đưa tay định sờ đầu Jung Hoseok, Jung Hoseok nghiêng đi né tránh, rồi hỏi: “Hôm nay anh về có sang ăn cơm không? ”

“Anh về tắm rửa thay quần áo, rồi phải về công ty. Mấy tuần này rất gấp, em không cần làm cơm cho anh đâu. ”

Jung Hoseok nhìn vẻ mặt tiều tụy của hắn, có chút đau lòng.

Jeon Jungkook rút di động ra bảo: “Vẫn nên lưu lại số điện thoại nhỉ! ”

Trao đổi danh bạ với nhau, thêm cả WeChat, Jeon Jungkook về nhà tắm rửa xong xuôi, leo lên giường định chợp mắt một lát, mở di động xem qua rồi vào Wechat của cậu nhóc hàng xóm ngó qua bạn bè, quả nhiên toàn đồ ăn.

Xem một lát Jeon Jungkook cười cười rồi ngủ lúc nào chẳng hay.

Trong mơ các khay thức ăn bay rợp quanh đầu hắn, nào vịt quay bắc kinh, nào đại áp, thịt viên sốt, có cả tôm sú chao dầu...

/Editor: Đúng là muốn làm người iu của Jeon Kookie thì phải biết nấu ăn/

Ngủ tầm hai tiếng, Jeon Jungkook dậy ăn mặc chỉnh tề rồi đi làm, Jung Hoseok đã chờ sẵn bên ngoài, đưa túi cho hắn và dặn dò: “Bữa trưa và bữa tối. ”

Hộp cơm còn nóng hổi, xem ra vừa mới làm xong.

“Ngày mai nếu anh vẫn chưa về được, thì em mang cơm đến công ty nhé! ”

“Không cần đâu, vậy làm phiền em quá. ”

“Nhưng anh gửi em tiền rồi! ”

“Không cần thật mà. ”

“Em mặc kệ! Thế nào em cũng tìm ra địa chỉ công ty anh ở trên mạng! ”

Cơ bản đâu cần tìm kiếm chứ, ngay trên WeChat hắn có đề thông tin cơ bản mà.

“Được được được, anh chờ cơm ngon của em, đầu bếp nhỏ! ”

“Không nhỏ chút nào nhá! “

*** 3 ***

Chương 4

Jeon Jungkook ngủ ở cơ quan, nhóm chạy dự án gồm sáu thành viên, chị Sun là người thân nhất với Jeon Jungkook, buổi trưa chị Sun gọi cơm hộp, hỏi Jeon Jungkook có muốn một suất không, hắn đáp không cần.

Cơm hộp được đưa đến nên chị Sun sang phòng ăn, Jeon Jungkook đã ngồi ở đó.

Có một cậu nhóc mang cơm cho hắn.

“Em trai chú à? “

“Không phải. ”

“Thế con trai à? ”

“Chị biến ra chỗ khác đi. ”

Jeon Jungkook mở hộp cơm, màu sắc bên trong cực kì phong phú, trông cứ phải gọi là thèm nhỏ dãi. Hắn hỏi Jung Hoseok: “Em đã ăn chưa? ”

“Ở nhà em ăn rồi. ”

“Lần sau đem thẳng qua công ty anh rồi cùng ăn, chẳng phải em bảo ăn một mình cũng buồn sao. ”

“Biết rồi nha! ” chị Sun bảo: “Cô dâu nhỏ mới cưới tên gì thế? Nói chị biết đi nào? ”

“Dạ, tên là Jung Hoseok cô ạ! ” Jung Hoseok ngồi đối diện Jeon Jungkook.

Thức ăn từ suất cơm gọi về đắng nghoét trong miệng chị Sun, còn Jeon Jungkook đằng kia thấy ngon miệng lắm nha!

Jeon Jungkook giải thích: “Hàng xóm của em, coi như góp gạo thổi cơm chung! Mỗi tội cơm toàn nhờ cậu ấy nấu. Chị nếm thử coi, cũng ngon lắm. ” nói rồi đẩy hộp cơm về phía chị Sun.

Chị Sun chăm chú quan sát hộp cơm của Jung Hoseok, trông thèm thuồng kinh dị, thế nên chị gắp miếng thịt to nhất, vừa nhai vừa nói: “Ngon thật! ”

“Vậy chị ăn thêm nữa đi. ”

Gương mặt nhỏ nhắn của Jung Hoseok ửng đỏ, chị Sun không trêu cậu nữa, lại quay về với hộp cơm mua ngoài.

Ăn xong bắt đầu làm việc, Jeon Jungkook đưa Jung Hoseok dạo một vòng quanh công ty, sau đó tiễn cậu về.

Trước khi đi còn dặn: “Buổi tối cùng ăn nhé.

*** 4 ***


Chương 5

Đến tối Jung Hoseok quay lại, mang theo phần cơm cho ba người, nhưng là ba suất cơm cực kì đầy đủ, cho cả chị Sun.

Chị Sun ăn cơm mà cảm động rớt nước mắt, khiến những đồng nghiệp khác cũng gọi Jung Hoseok là cô vợ nhỏ, hiền lành đảm đang.

Sau một bữa cơm, tất cả đều thành người quen.

Jung Hoseok biết Jeon Jungkook rất lợi hại, nhưng chẳng ngờ rằng người lợi hại nhất không chỉ có mình hắn. Tất nhiên chính là chị Sun.

Sau khi ăn xong Jung Hoseok hỏi: “Hôm nay anh có về không? ”

“Có chứ, về còn tắm. ”

“A, vậy em chờ anh về cùng nhé! ”

“À, có khi đừng đợi, anh xử lý công việc xong xuôi chắc phải nửa đêm mất. ”

“Không sao đâu, để em chờ anh. ” Jung Hoseok đáp xong, ngẫm nghĩ một chút lại hỏi: Có bất tiện gì không? ”

“Không đâu.” Jeon Jungkook trả lời. “Để anh tìm máy tính cho em tha hồ nghịch nhé. Anh cố làm nhanh cho xong. ”

Một đám người tăng ca cùng nhau, chị Sun vừa làm vừa buôn chuyện với Jung Hoseok.

”Bạn nhỏ làm gì thế? ”

“Em vẽ truyện tranh. ”

“Ế? Sinh viên mỹ thuật à? ” Hai mắt chị Sun ngời sáng. “Em biết dùng Photoshop không? ”

“Dạ có... ”

“InDesign, hoặc PPT thì sao? ”

“Dạ biết ạ... ”

Chị Sun vỗ tay bốp một cái. “Ây da, lão Jeon này, chú đừng để mình chết vì bận rộn chớ, chẳng phải bên cạnh có trợ lý nhỏ sao! ”

Jeon Jungkook vừa định từ chối, thì Jung Hoseok đã lên tiếng đầy chờ mong: “Chưa chắc em đã làm tốt nhưng có thể thử xem sao ạ. ”

Jeon Jungkook thấy cậu nóng lòng muốn thử sức, đành phải tìm mấy phần việc sắp chữ cho cậu làm.

Kết quả khá tốt, hai người liền cùng nhau ngồi vẽ bảng phân tích.

Hiệu suất tăng gấp đôi, Jeon Jungkook và cô vợ nhỏ tan ca sớm nhất.

Trời tối nhà lại chẳng xa, hai người cùng tản bộ về.

Jung Hoseok vẫn chờ được khen, im lặng không nói suốt đường đi.

Jeon Jungkook có chút rầu rĩ vì đã làm phiền tới hàng xóm nhỏ, dọc đường cũng lặng thinh chẳng lên tiếng.

Tới cửa nhà, Jeon Jungkook lấy chìa khóa rồi bảo: “Anh về trước đây. ”

Cả người Jung Hoseok ủ rũ.

Jeon Jungkook xoa xoa đầu cậu: “Hôm nay làm phiền em rồi, anh còn được ngủ thêm một lúc nữa chứ. Nhóc con thông minh lắm, cái gì cũng làm tốt hết trơn. ”

Jung Hoseok mặt đỏ tía tai như cà chua chín, lại cố nén cười, xong chịu không nổi liền, “bốp ” một cái gạt tay Jeon Jungkook rồi chạy về nhà.

*** 5 ***







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro