4. Lão tài xế thụ cùng lão công của hắn đại khí sinh hoạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Quẹt thẻ lên xe

Sau lần gặp gỡ đó, Kim Nam Tuấn cùng Trịnh Hạo Thạc giao du cũng đã được mấy tháng, dọn về ở chung cũng gần một tháng.

Mà Trịnh Hạo Thạc cuối cùng cũng lý giải được chữ "chất phác" trong miệng người khác là người nào, chính là Kim Nam Tuấn đó a!

Hắn vì muốn câu dẫn Kim Nam Tuấn, thủ đoạn nào cũng đều thử qua một lần —— Mặc áo sơmi của người yêu, đeo tạp dề lõa thể, tắm uyên ương dục, ở trước mặt người yêu tự an ủi, so ra chỉ còn thiếu điều bỏ thuốc cho cậu uống a.

Nhưng người này cứ như gỗ đá không chút động tình. Mặc áo sơmi của cậu mà câu dẫn thì cậu lại làm như không nhìn thấy, tạp dề nude thì bị lăng mạ hồ đồ sau đó còn giúp hắn mặc vào bộ quần áo ở nhà. Cùng tắm rửa thì cũng không thấy Kim Nam Tuấn cứng lên, chứ nói chi là ở trước mặt đối phương tự an ủi! Khi đó Kim Nam Tuấn đỏ cả mặt, tông cửa ra khỏi phòng, lưu lại một mình hắn tự biên tự diễn, hận không thể chết quách đi cho xong.

Không quen ai đã lâu, hắn cũng muốn bị nam nhân làm cho thoải mái a.

Vì cái gì mà có bạn trai rồi nhưng vẫn còn chưa thể trải qua sinh hoạt tính phúc đây?

Không phải có mấy bữa sáng sớm, Trịnh Hạo Thạc phát hiện tiểu huynh đệ của Kim Nam Tuấn rất có tinh thần, bằng không thì hắn quả thực sẽ hoài nghi đối phương là bị liệt dương a.

Bỏ thuốc?

Trịnh Hạo Thạc đột nhiên thông suốt.

Tuy rằng bỏ thuốc không quá an toàn nhưng uống rượu xong mất lý trí cũng được chứ? Cũng không cần quá chén, đem "Kim khúc gỗ" nửa tỉnh nửa say là được, sau đó tuốt cho hắn cứng, còn không phải là nhân lúc sự tình làm một pháo à?

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy cách phương pháp này có thể dùng được. Từ trong tủ rượu lấy ra bình rượu đỏ đắc tiền mà cha tặng mình, xếp lên bàn thêm hai cái ly chuyên dùng khi uống rượu vang.

Sắp tới hoàng hôn, giờ làm việc theo quy luật của Kim Nam Tuấn đã kết thúc, vậy là cậu sắp về đến nhà.

Cậu vừa đẩy cửa ra, liền nhìn thấy Trịnh Hạo Thạc mặc bộ áo ngủ tơ lụa, một tay vừa chống cằm ngồi ở bên cạnh bàn ăn vừa nhìn cậu. Ánh mắt kia như hổ như sói, còn kém đem cậu ăn luôn thôi.

[Thì rõ ràng đó là mục đích chính của Thạc Thạc còn gì? .-.]

Có điều, Kim Nam Tuấn trì độn tất nhiên sẽ không có chú ý khác thường của người yêu, mà là có chút ngạc nhiên nhìn Trịnh Hạo Thạc, lại nhìn trên bàn sắp xếp bàn cơm Tây tinh xảo chờ đón, hỏi: "Thạc Thạc, này—— Là anh làm?"

Bao công sức chuẩn bị, tạo dáng của Trịnh Hạo Thạc thoáng chốc vỡ tan, lại nhìn người này hồ đồ biểu hiện ngây thơ như tiểu bạch thỏ, chỉnh lại tư thế kiên trì nói: "Tôi kêu cơm bên ngoài, cậu không thể không biết, tôi sao mà làm cơm a......"

"Thì ra là như vậy", Kim Nam Tuấn hiểu rõ, ngồi xuống đối diện Trịnh Hạo Thạc, mắt nhìn người yêu lộ ra lồng ngực, cau mày nói "Thạc Thạc, sao lại ăn mặc mỏng như thế? Mặc nhiều chút đi, nếu không sẽ bị cảm mạo mất a".

Trịnh Hạo Thạc cảm giác mình tức giận đến đỉnh đầu bốc khói—— Vì cái gì, vì cái gì mà lại có người trì độn đến mức này a?

Nội tâm hắn dâng lên mãnh liệt sóng trào, thế nhưng ngoài mặt vẫn phải giả bộ làm ra vẻ nhẹ như mây gió, giải thích: "Trong nhà không phải có máy sưởi rồi sao? Hơn nữa, ngày hôm nay tôi khui rượu, uống chút rượu sẽ không lạnh nữa".

[Mà sẽ cực nóng a ^^]

Lúc này Kim Nam Tuấn đúng là có chút phản ứng lại, nghi ngờ nói: "Thạc Thạc, hôm nay là ngày đặc biệt gì à? Sao đột nhiên lại gọi món ăn rồi còn uống rượu đỏ nữa a?"

——Ngày hôm nay là ngày cậu thoát ly thân phận xử nam a.

Trịnh Hạo Thạc nghĩ nghĩ, đối với Kim Nam Tuấn chỉ cười mà không nói, giả bộ diễn xuất vẻ mặt ôn nhu hiền thục.

Kim Nam Tuấn nhận thức muộn, cảm giác người đối diện ngày hôm nay là lạ, suy đi nghĩ lại cũng vẫn không nói ra được có điểm gì lạ.

"Không có gì a, đột nhiên nghĩ đến liền muốn làm như thế......" Trịnh Hạo Thạc thấy đối phương không rõ, cũng không chờ được đến lúc Kim Nam Tuấn thông suốt, hắn nghĩ trước tiên đem đối phương quá chén lại nói, liền mở miệng qua loa quá khứ.

Một ly, hai ly, ba ly......

Báo ứng thích đáng.

Trịnh Hạo Thạc cảm giác trước mắt mình đã bắt đầu mơ hồ say, có lẽ là say đến không xong rồi. Kết quả, đối phương không biết uống mấy ly nhưng một chút men say đều không có, thậm chí mặt cũng không có hồng. Trước giờ, hắn chưa từng thấy Kim Nam Tuấn uống rượu, không thử không biết, cậu có tửu lượng đặc biệt tốt, thực sự xứng danh ngàn chén không say a!

Hắn tư duy cũng có chút trì độn, lắc thân thể đứng lên, chậm rãi mở miệng hỏi: "Nam Tuấn......Cậu sao lại...... Như thế có thể...... Uống...... A......"

Kim Nam Tuấn đi tới bên cạnh hắn, đỡ lấy thân thể uống đến xụi lơ của hắn, một cái cuốn lại hắn eo nhỏ nhắn, đáp: "Tôi được di truyền...... Thạc Thạc, anh uống say rồi, tôi dìu anh lên giường".

Trịnh Hạo Thạc đột nhiên quàng hai tay lên cổ Kim Nam Tuấn, nhảy lên kẹp chặt hai chân quanh eo đối phương, cả người như cái túi treo ở trên người Kim Nam Tuấn nhất quyết không buông, say rượu xong cố tình gây sự.

"Kim Nam Tuấn, Kim Nam Tuấn......" Trịnh Hạo Thạc trong miệng nhỏ giọng lầm bầm, cong lên khoé môi muốn hôn môi người yêu.

Không còn cách nào, Kim Nam Tuấn có chút bất đắc dĩ tùy ý để người yêu hôn mình, không có biện pháp đem môi người này hôn đến nước bọt chảy dài.

"Tôi ở đây". Kim Nam Tuấn ôn nhu nói, không ngừng xoa xoa đối phương.

Vóc người Trịnh Hạo Thạc so với cậu nhỏ một vòng, nhốt vào trong ngực mình, eo nhỏ tinh tế, có vẻ đặc biệt nhỏ nhắn. Nhìn ra tâm cậu cũng biến thành mềm mại, hận không thể đem hết thảy yêu thương đều trao cho đối phương.

"Kim Nam Tuấn, cậu sao lại chán ghét như thế a......" Trịnh Hạo Thạc nhỏ giọng oán giận, ngoài miệng đối phương cắn xuống một cái cho hả giận.

"Tôi sao lại chán ghét? Tôi đối với anh không phải rất tốt sao?" Kim Nam Tuấn nghe không hiểu sao trong giọng nói đối phương có chút hờn dỗi, buồn phiền.

Trịnh Hạo Thạc càng làm tới, đưa tay lấy xuống mắt kính Kim Nam Tuấn, tức giận nói: "Cậu sao không cùng tôi lên giường?"

Bởi vì tư thế điều chỉnh, Kim Nam Tuấn thay đổi tay mà nâng mông Trịnh Hạo Thạc. Thật không nghĩ tới, người yêu lớn gan trong áo ngủ không mặc quần lót, tay hắn trực tiếp tiếp xúc được da thịt Trịnh Hạo Thạc nhẵn nhụi. Lại nghe thấy Trịnh Hạo Thạc vừa phát ra âm thanh mê người, tay nâng mông thịt không khỏi nắm chặt hơn chút nữa, hoàn toàn phủ hết bề mặt mông thịt đầy đặn, mềm mại của đối phương.

Trống vắng đã lâu Trịnh Hạo Thạc bị đối phương nắm bắt mông thịt mẫn cảm như thế, không nhịn được ưm một tiếng, mặt đỏ chôn sâu vào hõm vai Kim Nam Tuấn.

"Thạc Thạc, tôi......" Kim Nam Tuấn có chút chần chờ mở miệng.

"Tôi cái gì mà tôi a......" Trịnh Hạo Thạc chôn ở hõm vai Kim Nam Tuấn cất tiếng trầm ấm.

Hắn uống một chút rượu, vừa rồi lại cùng người yêu đùa giỡn một hồi, thân thể từ lâu đã nổi lên dục vọng. Vì kế hoạch hôm nay, trước đó hắn thậm chí rửa ruột cho mình, lại còn dùng gậy mát-xa mở rộng để dương cụ nam nhân có thể thuận tiện "hành sự". Hiện tại, dâm huyệt lại bắt đầu nhớ nhung mùi vị côn thịt, cô quạnh mà co rút liên tục.

Kim Nam Tuấn khó khăn lý giải sự tình: "Không phải tôi không muốn lên giường với anh......"

"Ân?" Trịnh Hạo Thạc ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hừ một tiếng.

"Tôi chỉ là sẽ không quá......" Kim Nam Tuấn nói, trên mặt càng cũng bởi vì thẹn thùng mà nhiễm màu đỏ ửng.

Trịnh Hạo Thạc nâng mắt nhìn cậu, thoáng chốc tức giận dần tan biến, cười hì hì nói: "Không sao a, tôi dạy cho cậi mà......"

"Vậy tôi......đi tắm." Kim Nam Tuấn mặt càng lúc càng đỏ, vành tai cũng đều nhiễm phải vẻ ngượng ngùng. Cậu ôm Trịnh Hạo Thạc nhẹ nhàng đem đối phương đặt ở trên giường, sau đó liền xoay người tiến vào trong phòng tắm.

Cũng không biết nhà Kim Nam Tuấn là ai trang trí, phòng tắm lại lắp đặt kính mờ. Phía trước có rèm che, hắn càng nhìn càng không nghĩ ra có cái gì khác thường. Nếu là nhà thiết kế hiểu rõ bản tính Kim Nam Tuấn, vậy cũng thực sự là quá thú vị rồi a.

Mà thiết kế như vậy thực sự rất thuận tiện cho Trịnh Hạo Thạc nhìn trộm.

——Sao có thể gọi nhìn trộm, rõ ràng là quang minh chính đại nhìn mà.

Đừng hỏi vì cái gì mà bọn họ ở chung đã lâu, nhưng Trịnh Hạo Thạc còn chưa từng thấy Kim Nam Tuấn lõa thể. Mỗi ngày, người yêu đi làm so với mình sớm hơn, buổi tối tắm rửa đều kéo rèm che, áo ngủ kín đáo, ai có thể có đôi mắt vàng chói lửa thần thông quảng đại, xuyên thấu quần áo nhìn thấy cơ thể Kim Nam Tuấn a?

Khiến Trịnh Hạo Thạc không nghĩ tới chính là, mỗi ngày ở phòng nghiên cứu nhưng vóc người Kim Nam Tuấn lại còn rất tốt—— Không, là tương đối tốt. Hắn trước kia cảm thấy đối phương vai rộng, mà cởi quần áo mới phát hiện, người này lại còn là mẫu người sở hữu vóc người tam giác hoàn mỹ. Nhìn xuyên qua lớp kính mờ, hắn tựa hồ có thể thấy da thịt mạnh mẽ cùng cơ bắp khoẻ mạnh của Kim Nam Tuấn, kích thích thị giác hắn làm sắc dục dâng trào, quả thực có thể làm cho hắn cả người dục hoả đốt cháy.

Hắn đem tầm nhìn hướng xuống phía dưới, phát hiện phân thân đối phương cũng có chút cứng, hơn nữa so với hắn bất luận về mặt nào cũng đều lớn hơn! Ước chừng cũng cỡ mười tám mười chín centimet—— Thậm chí còn có thể hơn a. Bao quy đầu đã cắt, đầu đỉnh có hình dạng đặc biệt đáng yêu, cũng sẽ không bởi vì quá bự mà cảm thấy khi đi vào sẽ không quá thoải mái, côn thịt thô to nhưng hùng vĩ đến ngộp thở

*** 4 ***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro