🍝🍝Đoản🍝🍝

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tề Thiên Vũ gật đầu nhưng cậu bé lập tức nhăn nhó: "Daddy và mami cháu chán nhau, thế có nghĩa là họ không còn thích đối phương nữa? Vậy có phải là Tiểu Vũ sẽ bị bỏ rơi, không có cơm ăn?"

Lam Tư gật đầu: "Có khả năng đó."

Tề Thiên Vũ cất giọng nghẹn ngào: "Không, cháu không muốn bị đói bụng."

Lam Tư nở nụ cười yêu mị: "Chẳng phải cháu là nam tử hán hay sao? Cháu đừng quên có đứa nào dám nói với chú từ "lấy", còn đòi nuôi cơm chú nữa?"

Tề Thiên Vũ giơ tay ôm cổ Lam Tư và nở nụ cười ngọt ngào: "Nam tử hán phải biết thích nghi với mọi hoàn cảnh. Bây giờ cháu không có cơm ăn nên chú xinh đẹp lấy cháu. Đợi một ngày nào đó cháu đổi đời, cháu sẽ cưới lại chú xinh đẹp.


/daotinh/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro