Chương 72:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nhìn thấy cương thi bị đám người V tiên sinh, Chung Nam bắt được, cảnh sát trưởng Trình có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng ông ta không thể nhận ra được.

Ông ta nói: "Đây, đây có phải là người trong trấn Trang Phủ không?"

Hai cương thi bị nhét thanh gỗ vào miệng để ngăn chúng gầm rú hoặc bị cắn khi vô tình đến gần.

Cảnh sát trưởng Trình không khỏi nhìn về phía sở trưởng Lý.

Trước đây ông ta đã giải thích một số tình huống cho sở trưởng Lý.

Ông ta đã ngay lập tức đốt xác của những người chết vì bệnh dịch và những người bị cương thi cắn để ngăn bọn họ bị biến thành cương thi.

Dù sao trước đây cũng thường xuyên có những người cản thi (người dẫn đường cho xác chết) đi qua đây, đồng thời cũng có một số tin tức về cương thi, chẳng hạn như những người bị cắn sẽ biến thành cương thi, rồi việc dùng gạo nếp để giải độc linh tinh.

Cảnh sát trưởng Trình chỉ biết một chút về mấy cái này.

Nhưng điều đó cũng không ngăn được việc ông ta sợ chết, bỏ qua sự phản đối của gia đình những người đã chết, thi thể vẫn phải hỏa táng.

Hơn nữa, ông ta còn nhốt tất cả những người không chết vì bệnh tật và những người bị cương thi cắn nhưng không chết vì vết thương nhẹ.

Cũng đặc biệt cử người canh giữ, có thể trị thì trị.

Nếu không thể trị hoặc trị không hết thì đều bị lôi đi...

Nhờ có cảnh sát trưởng Trình sợ chết nên trấn Trang Phủ hiện tại cũng xem như đang được kiểm soát khá tốt.

Nhưng dù cẩn thận đến đâu thì cũng khó tránh khỏi mắc phải sai sót, rất có thể một trong những người bị cắn đã trốn thoát mà không hề hay biết, và khả năng kẻ đó lại biến thành cương thi cũng không phải là không thể.

Cảnh sát trưởng Trình cũng không dám khẳng định.

Sở trưởng Lý: "..."

Nhìn xem ông ta đang làm cái gì? Chẳng lẽ ngay cả có phải là người của trấn Trang Phủ hay không ông ta cũng không nhận ra sao?

Lúc này, giáo sư Đường và Jack vốn đang tuần tra ở cổng sân trước và khu vườn nhỏ cũng vội vã quay lại, bọn họ không ngờ rằng ở sân trước không có xảy ra chuyện gì, nhưng ở sân sau lại xuất hiện cương thi.

"Những cương thi này đi vào từ chỗ nào vậy?" Giáo sư Đường nhịn không được thắc mắc.

Cảnh sát trưởng Trình nói: "Sân sau có một cánh cửa, nhưng không đúng, cửa đã bị khóa, cương thi tại sao lại đi vào được?"

Ông ta lập tức cau mày, quay người ra lệnh cho người hầu: "Đi kiểm tra cửa sân sau xem có khóa hay không."

"Có phải các người không làm theo lệnh ta hay không? Mẹ kiếp, tụi mày dám làm cho có lệ à, mau đi coi!"

Vốn dĩ người hầu không dám đi giờ bị đá cho một cước, lúc này mới lăn lộn chạy đi.

Người hầu còn lại vội vàng cười lấy lòng: "Lão gia, xin ngài bớt giận, cửa nhất định đã được khóa, vậy... a, đây không phải là người của thôn Trang Phủ sao?!"

Sau khi người hầu tiến vào trong sân, bọn họ cũng không dám ngẩng đầu nhìn cương thi.

Lúc nãy vừa nói hắn ta vừa vô tình liếc nhìn một cái, rồi đột nhiên chỉ vào một trong những cương thi bị trói trên cây cột với vẻ mặt kinh ngạc.

Rất rõ ràng là hắn ta nhận ra được.

"Thôn Trang Phủ? Anh có chắc chắn không?" Ngũ Hạ Cửu hỏi.

Người hầu gật đầu liên tục, trên mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên xen lẫn sợ hãi: "Chắc, chắc chắn, tôi biết người này."

"Anh ta thường xách một gánh hàng lên thị trấn để bán, tôi đã mua hàng của anh ta mấy lần, thật sự là nhìn đã quen mặt."

"Anh ta là người thôn Trang Phủ, nhưng không phải toàn bộ thôn Trang Phủ đều..."

Thôn Trang Phủ bùng phát dịch bệnh, không phải mọi người trong thôn đều chết hết rồi sao? Sao anh ta lại trở thành cương thi?

Nghĩ tới đây, người hầu không khỏi càng sợ hãi hơn, toàn thân run rẩy.

Lúc này V tiên sinh mới nói: "Những cương thi này đều có vết cắn trên cổ, chứng tỏ đã bị cương thi cắn khi còn sống nên sau khi chết không lâu đã biến thành cương thi."

Xem ra thôn Trang Phủ này quả thật có vấn đề.

Cảnh sát trưởng Trình không khỏi nhìn về phía Trang lão gia đang bất động, tự mình lẩm bẩm: "Có phải sau khi chết Trang lão gia đã biến thành cương thi rồi đi cắn người dân thôn Trang Phủ không? Nhưng không đúng, thời gian không khớp......"

Đội phó Thời nghe vậy liền hỏi: "Cảnh sát trưởng Trình, cái chết của Trang lão gia và bệnh dịch ở thôn Trang Phủ, cái nào trước cái nào sau?"

Cảnh sát trưởng Trình ngẩng đầu lên nói: "Để tôi nghĩ kỹ lại, hình như... cũng không khác là mấy, tất cả đều là hơn một tháng trước."

"Cậu cũng biết, dịch bệnh kéo dài rất lâu."

"Khi tin đồn lan truyền về việc gần như tất cả mọi người trong thôn đều đã chết, thì không ai trong thị trấn dám ra ngoài, lão Trang đã chết vào thời điểm đó."

"Trình gia của chúng tôi đã giúp Trang gia sắp xếp việc chôn cất, nếu không, Diệu Linh cũng chỉ là một tiểu cô nương lại còn bệnh tật ốm yếu, căn bản không thể làm được gì cả."

"Chúng tôi chôn cất lão Trang ở ngọn núi phía sau trấn Trang Phủ, ai biết ông ấy vậy mà lại biến thành cương thi đi ra cắn người."

Khi nói xong câu cuối cùng, cảnh sát trưởng Trình có vẻ rất sợ hãi.

Ngũ Hạ Cửu giống như nhớ tới điều gì đó dò hỏi: "Trang lão gia có phải bệnh chết không?"

"Tôi đã xem trên người Trang lão gia không có dấu vết bị cương thi cắn, chuyện này chứng tỏ ông ta không bị biến thành cương thi vì bị cắn."

"Vậy trước và sau khi chết có cái gì bất thường không? Phương pháp mai táng là như thế nào? Quan tài có được chôn bình thường không?"

Nếu không phải biến thành cương thi sau khi bị cắn, điều đó có nghĩa là ông ta đã biến thành cương thi sau khi bị chôn dưới đất.

Nhưng nếu là chết hoặc chôn cất bình thường, thi thể làm sao có thể biến thành cương thi? Vả lại còn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy...

Trong đó chắc chắn có vấn đề.

Mặc dù thân phận của Ngũ Hạ Cửu chỉ là cảnh sát bình thường, nhưng nhìn thấy vừa rồi cậu hợp tác với đội phó Thời dũng mãnh bắt lấy cương thi, còn là người góp sức nhiều nhất nên thái độ của cảnh sát trưởng Trình cũng trở nên lịch sự hơn.

Ông ta trả lời: "Ai nha, tôi cũng không giấu mọi người nữa, thực ra Lão Trang, ông ấy không chết vì bệnh mà là chết vì thượng mã phong." (chết vì đột quỵ trong lúc quan hệ)

"Trước khi chết còn phong lưu một chút, không ngờ vì thế mà bỏ mạng."

"Ông ấy thực sự không có gì bất thường trước khi chết, sau khi chết, tôi đã theo dõi toàn bộ quá trình nhập quan, hoàn toàn giống như khi một người bình thường chết."

"Phương pháp chôn cất cũng là một hình thức cũ được lưu truyền trong thị trấn của chúng tôi, mọi người đều chôn cất người chết như thế này, cũng chưa từng xảy ra vấn đề gì trước đây."

"Phía sau núi có một nghĩa địa, chuyên dùng để chôn cất người trong trấn."

"Lão Trang chiếm một địa điểm tốt, phong thủy cũng tốt, lão Trang chính là được chôn cất ở đó, sau khi đặt quan tài xuống, dùng đất vùi lấp cũng không có vấn đề gì."

Khi cảnh sát trưởng Trình nói ra lời này, cảm xúc cũng hơi kích động mà nắm chặt hai tay.

Ông ta thực sự không thể hiểu được tại sao Trang Hưng Tài lại biến thành cương thi, lại còn đến Trình gia cắn người.

Cảnh sát trưởng Trình đang tự hỏi liệu có phải vì Trang Diệu Linh đã ở đây hay không, trước đó cương thi đã đột nhập vào Trang gia, mà bây giờ Trang Diệu Linh đang ở trong Trình gia của ông ta, nên cương thi lại đến nữa?

Ngay lúc vẻ mặt của cảnh sát trưởng Trình không khỏi thay đổi với suy nghĩ này, người hầu được phái đi kiểm tra cổng sân sau đã quay lại.

Khi nhìn thấy cảnh sát trưởng Trình, hắn ta vội vàng nói: "Lão, lão gia, ổ khóa cổng sân sau bị phá rồi, ngài, ngài nhìn này..."

Người hầu đem ổ khóa đi tới đưa ra.

Thoạt nhìn rõ ràng giống như một vụ phá hoại ―― có ai đó đã phá khóa cửa sân sau rồi mở cổng ra.

Bằng không, nếu cương thi tông cửa để vào, nhất định sẽ phát ra tiếng động lớn, không thể đợi cho đến khi cương thi đã xông vào trong sân mọi người mới phát hiện.

Nhưng ai đã phá khóa cửa?

Ý định của những người đứng đằng sau việc này là gì?

Sắc mặt của cảnh sát trưởng Trình lập tức trở nên rất khó coi.

Chung Nam lẩm bẩm: "Có kẻ trộm à?"

Vụ khóa cửa nhất định phải điều tra, cảnh sát trưởng Trình dâng lên lửa giận, dự định sẽ tiến hành điều tra kỹ lưỡng và chấn chỉnh lại.

Ngũ Hạ Cửu nhíu nhíu mày.

Bất kể khóa cửa sân sau bị hỏng như thế nào hay là ai đã mở cửa.

Nếu đã không có vấn đề gì khi còn sống và việc chôn cất sau khi chết, làm sao Trang lão gia lại có thể biến thành cương thi?

Cậu không thể không đi đến chỗ Trang lão gia ngồi xổm xuống, cẩn thận kiểm tra cơ thể của ông ta.

Sở trưởng Lý nói với cảnh sát trưởng Trình: "Thôn Trang Phủ chắc chắn không chỉ có bệnh dịch đơn giản như vậy."

"Bây giờ cương thi đang hoành hành trong thị trấn, giết người khắp nơi, Trang lão gia đã biến thành cương thi không rõ nguyên nhân, có lẽ có ai đó đứng phía sau phá rối."

"Chỉ dựa vào lực lượng cảnh sát thì có thể không đủ để đối phó với cương thi."

"Cũng may ta có quen biết một vị đạo trưởng rất có uy tín, có thể phái người mời ông ấy tới giúp đỡ, ông có ngựa không?"

Nghe xong lời này, cảnh sát trưởng Trình liên tục gật đầu, nhanh chóng nói: "Có, có ngựa, sở trưởng Lý, ngài muốn bao nhiêu con ngựa, nói cho tôi biết, tôi có thể chuẩn bị cho ngài."

"Hai con ngựa là đủ rồi, càng sớm càng tốt, ta sẽ phái người xuất phát đi tìm đạo trưởng khi trời vừa sáng."

"Được, được!" Cảnh sát trưởng Trình vội vàng kêu người đi tìm ngựa.

V tiên sinh, Chung Nam, giáo sư Đường và những người khác tụ tập xung quanh Ngũ Hạ Cửu, nhìn thấy những ngón tay của cậu ấn chỗ này chỗ kia trên cơ thể Trang lão gia, hoặc là nhấc tay ông ta lên để xem móng tay dài của ông ta sau khi thành cương thi.

Chung Nam không khỏi nghi hoặc hỏi: "Quan Chủ, cậu nhìn ra cái gì sao?"

"Có phải Trang lão gia đã bị đào lên sau khi được chôn cất, sau đó bị chế tạo thành cương thi?"

"Tôi thấy trên TV có cách biến con người thành cương thi, nhưng việc đó chỉ được thực hiện sau khi chết không lâu. Tôi chưa bao giờ nghe nói rằng có thể được tạo ra sau khi đã được chôn cất..."

Câu sau anh nói rất nhỏ, không ai có thể nghe thấy ngoại trừ V tiên sinh, và đám người giáo sư Đường đang tụ tập xung quanh.

Ngũ Hạ Cửu nghe xong ngước mắt nhìn Chung Nam nói: "Cũng có thể, kỳ thật chia nhỏ các loại cương thi ra thì có thể có đến mười tám loại, mà cương thi chỉ là một thuật ngữ chung."

"Ngoài cương thi, thi thể sau khi trải qua các môi trường hoặc điều kiện khác nhau còn có huyết thi, ấm thi, hành thi, mao thi, nhục thi..."

"Trong đó, loại cương thi hung ác nhất là cương thi và huyết thi, còn loại có oán khí nặng nhất là ấm thi và đấu thi."

"Ấm thi còn gọi là dưỡng thi, có thể chia thành xác khô và xác ướt, thông thường nó có nghĩa là sau khi chôn một người, tóc và móng tay vẫn sẽ phát triển..."

Ngũ Hạ Cửu nói xong liền cúi đầu: "Tình huống của Trang lão gia có chút giống như sự thi biến của ấm thi, ấm thi sau khi chết sẽ ăn thịt người."

"Nhưng nói chung, những kẻ ăn thịt người sẽ bắt đầu từ con cháu của chính mình, nhưng..."

Cảnh sát trưởng Trình nghe vậy lập tức nói: "Lão Trang lúc đầu là quay lại Trang gia."

Đội phó Thời tiếp tục những gì Ngũ Hạ Cửu đã nói: "Tuy nhiên, trước khi thảm kịch xảy ra ở Trang gia, cương thi đã xuất hiện ở trấn Trang Phủ."

"Bi kịch cương thi cắn người xuất hiện ở Trang gia, thời gian rõ ràng là muộn hơn."

"Cảnh sát trưởng Trình, cương thi gây ra bi kịch lần trước ở Trang gia cũng là Trang lão gia? Cương thi xuất hiện làm hại người dân trong thị trấn cũng đều là do Trang lão gia gây ra sao?"

Cảnh sát trưởng Trình có vẻ lúng túng nói: "Tôi, chuyện này tôi cũng không rõ, lần trước tôi không nhìn thấy nó ở Trang gia, không chắc có phải là lão Trang hay không."

Ông ta vừa nghe nói là ấm thi ăn thịt đồng loại bắt nguồn từ những người cùng huyết thống, nên đã buột miệng nói ra.

Lúc này, Ngũ Hạ Cửu đột nhiên nói: "Trên người Trang lão gia hình như có thứ gì đó..."

Hết chương 72.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro