Vụ Án Thứ Năm - Hung thủ tâm thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7 « Hung thủ tâm thần - Kết thúc vụ án »

Sáng ngày hôm sau, khi TKT thức dậy thì theo bản năng đưa tay sờ vào người nằm bên cạnh thì ông thấy trống liền mở mắt.

Duẫn Văn, cậu ấy đâu rồi?

TKT thấy đầu đã đỡ đau liền ngồi dậy thì thấy có tờ giấy trên bàn, ông liền lấy xem

« Khải Thiên, cậu dậy thì ăn cháo đi, phu nhân cậu nấu sẵn rồi, tôi có múc một bát bỏ trong lồng hấp, cậu lấy ra mà ăn, tôi có việc phải làm chút quay về đón cậu đến cảnh cục gặp tụi nhỏ hỏi về vụ án, nhớ ăn xong rồi uống chút sữa, ly sữa tôi rót để tủ lạnh cho cậu rồi. «Duẫn Văn »»

TKT liền ngồi dậy, bước xuống giường đi rửa mặt và tắm rửa.

Khi ông đi ra thì lấy áo mặc vào và chải đầu.

Cửa phòng mở ra, TKT thấy là vợ mình.

Bà mới đi chợ về à.

Chưa, tôi với tiểu Tuyết đi mua chút trái cây trước, một lát nữa mới đi chợ.

Đầu ông còn đau ko ?

Hết đau rồi, ngủ tới giờ này ko còn đau.

Triển mama liền đi lại gần chồng mình nói

Hết đau cũng đúng thôi, có trúc mã bên cạnh.

TKT đang mặc áo khoác liền ngừng động tác, ông bất đắc dĩ nhìn vợ mình.

Bà lại thế rồi.

Cái gì thế rồi, đây là sự thật, sáng sớm nay tôi sợ ông bị sốt, chú Bạch ngủ quên nên ko chăm sóc cho ông ko ngờ mở cửa phòng vào tôi và tiểu Tuyết cảm giác đang làm kỳ đà đó, ông và chú ấy ngủ thật ngon, ngọt ngào ghê luôn, ông còn ôm eo chú ấy nữa.

TKT nhìn trời, đêm qua đúng là ông có hơi lạnh sau đó có lò sưởi miễn phí ngu sao ko ôm.

Thấy vẻ mặt TKT, Triển mama liền tức nói

Ông mau đi ăn điểm tâm đi, tôi đi múc bát cháo cho ông.

Ko phải Duẫn Văn múc sẵn rồi sao, bỏ trong lồng hấp a.

Hả ? Triển mama ko hiểu.

TKT liền đưa tờ giấy cho vợ mình xem.

Bà đọc xong liền nghiến răng nói – ngọt ngào quá, múc sẵn còn rót sữa, tôi sao lại thua chú Bạch được a, chú ấy đâu biết nấu ăn.

Nói xong bà dậm chân đi ra ngoài.

TKT liền cũng đi ra - Ko phải bà nhờ Văn múc cháo dùm sao, tôi đâu biết.

Văn sao ? Triển mama híp mắt

Là Duẫn Văn được chưa, bà đừng thế a, đã nói mấy lần rồi chỉ là bạn thuở bé.

Lúc này Bạch mama từ ngoài đi vào nói - Chị à, chúng ta đi chợ thôi.

Chú Triển, chú khỏe rồi à.

Tôi khỏe rồi. TKT cười nói

Tiểu Tuyết, chị thật thê lương a.

Bạch mama nghe liền chớp mắt - Chị sao thế ?

Chị rõ ràng vẻ ngoài đâu tệ a, chị có thể đánh gục những nữ nhân, nam nhân khác đến gần ông ấy vậy tại sao chú Bạch lại đánh ko bao giờ gục a.

Triển mama kể khổ

Bạch mama liền nhìn trời. Bà cũng cảm giác Triển mama đã đánh gục những người mon men lại gần TKT hoặc tiếp xúc thân mật vậy mà riêng chồng bà lại ko bao giờ đánh gục có khi còn bị TKT xem như ko khí khi chỉ biết có mình BDV, bà cũng từng trải nghiệm.

Chị đừng buồn, cứ xem như chú Triển đào hoa đi, chồng em thì là người cứng ngắc khô khan chỉ khi ở cạnh chú Triển mới có chút tình thú, chúng ta vốn đã cảm nhận lâu rồi.

Chị ko muốn chịu thua chú Bạch. Em xem nè

Triển mama vừa nói vừa đưa tờ giấy sáng nay.

Bạch mama liền xem sau đó mí mắt giật, sau đó nhìn TKT từ trong bếp bước ra tay còn bưng bát cháo ăn.

Chú Triển, đêm qua chú và ông nhà tôi tại sao ko mặc áo mà ngủ thế.

Ko mặc áo. ? TKT mở to mắt nói

Phải. Hai vị mama gật đầu

Ko thể nào, đêm qua tôi có mặc áo ngủ, Duẫn Văn cũng thế.

Hai vị mama liền nhìn ông, nguyện nghe tường tận ông nói

TKT đâu biết tại sao ko mặc áo, ông nhìn vợ mình và phu nhân của BDV cũng đang nhìn.

Lúc này có tiếng xe thì ông biết BDV đã về

Khải Thiên, cậu ăn và uống sữa chưa ? BDV vừa bước vào thi thấy vợ mình cùng Triển phu nhân đang nhìn TKT

Xảy ra chuyện gì ? Cậu lại bệnh sao ?

TKT bỏ bát cháo lên bàn đi đến nắm BDV nói

Đêm qua tôi nhớ, tôi và cậu đều mặc đồ ngủ tại sao sáng nay ko mặc.

Sáng nay cậu dậy ko mặc áo sao. BDV nghe ko hiểu

Sáng nay tôi dậy có mặc, vậy tại sao vợ tôi nói tôi và cậu ko mặc áo.

Ko mặc áo sao ? BDV nói, sau đó ông nhớ ra

Vậy chắc phu nhân của cậu vào phòng khoảng 3h sáng a.

Sáng nay bà và phu nhân của Khải Thiên vào phòng sớm lắm sao.

Đúng là khoảng giờ đó. Hai mama nói

Vậy ko mặc áo là đúng rồi. BDV nói rất hiển nhiên

Cậu........TKT thật muốn đánh BDV

Hai mama liền híp mắt.

BDV nhìn thấy liền giật mình, sau đó ông đã hiểu liền nói

Bà và phu nhân Khải Thiên đừng hiểu lầm, khoảng 2h sáng Khải Thiên đột nhiên bị sốt nên tôi có lấy miếng dán chống sốt đặt lên trán cậu ấy, sau đó cậu ấy nói lạnh thế là tôi tắt điều hòa, vả lại Khải Thiên cứ áp sát là một hồi tôi té xuống đất chẳng còn cách nào khác cởi áo cả hai và kéo cậu ấy vào lòng nên sáng nay mới hết sốt.

Kéo vào lòng. Hai mama nhướng mày sau đó nói

Chúng ta đi chợ thôi mặc kệ hai ông ấy.

Trước khi Triển mama rời đi liền nói

Chú Bạch a, nói gì đi nữa Khải Thiên cũng là của tôi a, cho dù ko thắng chú nhưng tôi vẫn là vợ ông ấy, Dương Mẫn Lam này ko chịu thua chú đâu. Ông là của tôi nhớ kỹ đó.

Ông và chú Bạch cho dù có làm chuyện gì đi nữa cũng chỉ là gian tình, dù sao đều là nam nên tôi yên tâm.

Nếu là người khác thì tôi đã đánh họ mềm xương nhưng là chú nên tôi chấp nhận chú làm tình nhân của ông ấy.

Nói xong Triển mama rời đi.

Tiểu Tuyết chúng ta đi, chị em ta ko thua đâu.

BDV và TKT mở to mắt há miệng lớn nhìn nhau, cả hai thật muốn té xỉu.

Hai người thấy hai vị phu nhân rời đi chỉ còn biết lắc đầu chịu thua.

TKT tay cầm bát cháo thì thấy đã nguội, cảm giác ko muốn ăn liền đem vào bếp.

Cậu ko định ăn cháo sao ? BDV nói

Nguội rồi ko muốn ăn nữa, tôi uống sữa là được.

Đêm qua tôi bị sốt sao.

Gần sáng cậu bị sốt nên tôi mới chăm sóc.

TKT ực hết ly sữa cũng ko nói gì nữa.

Xong rồi, chúng ta đến cảnh cục đi.

Cậu ko kiếm gì ăn thêm, dạ dày cậu đó.

Đến cảnh cục sẽ có đồ ăn, đi thôi.

.............

Cậu định mua gì ở cảnh cục ăn ? BDV vừa lái xe vừa nói

Bạch Diệp chắc có đem thức ăn đến, đến đó ăn ké là được.

BDV chẳng còn gì để nói

..............

BNĐ và TC đang gặm bánh trứng, sau đó bàn kế hoạch tiếp theo.

Cô ta thế nào cũng lộ diện nên trước hết là canh ở gần nhà, sau đó những nơi cô ta tiếp xúc và đi qua. - BNĐ nói

Rõ.

Lúc này cánh cửa mở ra, cả hai thấy hai baba đi vào, hai người liền nhìn nhau sau đó cúi đầu xoa mũi, khi ngẩng lên thì đồng thanh gọi

BA.

Hai vị baba gật đầu

Sao rồi, hai con bắt được cô ta chưa?

Tạm thời chưa đủ bằng chứng hoàn toàn nên con đang lên kế hoạch theo dõi cô ta nhiều nơi mới biết được. BNĐ nói

TC đẩy túi bánh trứng qua nói

Hai ba ăn bánh trứng đi a, là của Bạch Diệp làm.

BDV và TKT nhìn nhau sau đó hai vị baba liền lấy ăn.

Tưởng Bình thấy TKT liền nói

Chú Triển để cháu lấy camera 3D ở ngón tay út của chú tháo ra.

TKT gật đầu, sau đó ông đưa tay cho Tưởng Bình.

BDV đang ăn bánh trứng đột nhiên dừng lại sau đó ông nói

Cái miếng dán đó hoạt động suốt sao ?

Vâng. Tưởng Bình nói

TKT lúc này cũng nhớ lại, sau đó nhìn nhau. Hai người liền muốn té xỉu chuyện đêm qua.

Đêm qua tụi cháu đều mở máy tính bảng xem à.

Sắc mặt BDV đen xuống

Đâu có a, cái đó sếp và tiến sĩ Triển giữ

Tất cả ko hiểu nói

Hai vị baba sửng sốt nhìn qua hai con trai.

Hai con đêm qua ngủ mấy giờ thế ? BDV nói

Hôm qua con và miêu nhi về là ngủ a, ba có thể hỏi Bạch Diệp vì tụi con biết sáng nay cần lên kế hoạch.

TKT và BDV nhìn hai đứa con mình.

Hai bạn chuột mèo trưng ra vẻ mặt ngây thơ vô tội trong sáng hỏi

Sao vậy ạ ?

Hai ông cũng ko biết nói sao.

Lúc này Bạch Diệp và Triệu Tước bước vào

Triệu Tước, đêm qua hai đứa nhỏ ngủ sớm à. BDV nói

Đúng a, lúc về là thấy rất mệt sau đó còn nói tranh thủ ngủ để sáng còn bàn kế hoạch tiếp theo.

Tôi thấy hai nhóc rất vội tưởng xảy ra chuyện gì nên có đi vào phòng mở cửa thì thấy đã trùm chăn ngủ.

Triệu Tước nói

Vậy lúc đó mấy giờ ? BDV hỏi tiếp

Hình như là 9h ngoài.

Hai baba liền yên tâm.

Sao vậy xảy ra chuyện gì à ? Bạch Diệp hỏi

Ko có, chỉ là lo tụi nhỏ ko lo ngủ cứ thức khuya. TKT nói

Chiêu, sao ba ko thấy Bạch Trì, thằng bé đâu ? BDV hỏi

Trì Trì đi mua đồ dùm cháu rồi ạ. Triệu Trinh lên tiếng

Anh vừa nói xong thì điện thoại reo liền nghe máy

Khi nghe xong Triệu Trinh liền đứng dậy.

Xảy ra chuyện gì sao ?

Trì đã bị bắt rồi ? Triệu Trinh nói

Ai dám bắt em ấy ? TC giật mình

Là ả tâm thần.

Cái gì ?

Tất cả nhảy dựng.

Trì đang ở đâu ? BNĐ hỏi

Trì Trì nói đang ở gần khu cảnh cục.

Ở gần cảnh cục. TC nói, sau đó

Tòa nhà đối diện

Tất cả liền chạy đi.

.............

Khi tất cả lên sân thượng tòa nhà đối diện thì thấy Đinh Tố Quyên đang bắt Bạch Trì.

Ko ai được qua đây nếu ko tôi bắt cậu ta chết chung. Tôi ko có giết người, nếu tôi ko có giác quan thứ 6 thì cảnh sát các anh chưa chắc tìm được hung thủ đâu ?

Bình tĩnh đi. BNĐ nói, anh cần ổn định tinh thần cô ta lại

TC thấy liền nói – cô ko phải là người tốt sao, mau thả Trì Trì ra.

Triệu Trinh thấy Bạch Trì đang bị bắt ánh mắt liền lạnh xuống.

Triệu Tước thấy ánh mắt cháu mình liền nhìn qua TKT. Ông liền nhích lại gần thấp giọng nói

Khải Thiên, cậu giúp tôi một việc nha.

TKT ko nhìn ông mà nói – cậu muốn tôi giúp gì ? Bạch Trì đang trong tay cô gái đó, mà cô ta lại tâm thần phân liệt.

Dễ thôi a, tôi ko muốn thấy cháu mình nổi giận nha. Triệu Tước cười tủm tỉm nói

TKT liền nhìn qua và cảm giác Triệu Tước đang tính toán gì đó, ông liền lắc đầu.

BDV liền đưa tay kéo TKT xích qua mình và trừng mắt nhìn Bạch Diệp.

Ông bị BDV nhìn liền đưa tay túm cổ áo ai đó lôi về chỗ cũ.

Triệu Tước ko vui liền giãy ra sau đó đi qua hướng TKT và nhìn Đinh Tố Quyên nói - Này, Khải Thiên sẽ sexy cho cô nhìn.

Khi nghe Triệu Tước nói xong tất cả nhìn TKT.

Sắc mặt ông liền trắng bệch, sau đó trừng mắt nhìn Triệu Tước

Cậu nói cái quái gì vậy ?

Cô có thích nhìn Khải Thiên sexy ko ? Triệu Tước ko nhìn ông liền tiếp tục nói

Đinh Tố Quyên nghe liền nhìn TKT.

Triệu Tước nắm cánh tay BDV đẩy qua một bên nói – cậu tránh ra chút đi.

Cậu định làm gì Khải Thiên ?

Dĩ nhiên phải cứu nhóc thỏ rồi.

Ông trừng mắt nói, sau đó đưa tay nắm lấy áo TKT và xé xuống

Roẹt....soạt......

Tập thể há to miệng nhìn thân hình TKT rất trắng mà còn rất đẹp thật là gợi cảm sexy, ông ko có cơ bụng hay múi bụng nhưng ko quá nhu nhược nhìn cũng rất săn chắc.

TC và BNĐ há to miệng.

Đinh Tố Quyên nhìn thấy thân hình TKT liền đỏ mặt cúi đầu, sau đó tay cũng nới lỏng.

Triệu Trinh thấy liền kéo cậu qua.

Trì, em ko sao chứ?

Em ko sao, thân hình chú Triển thật đẹp lại rất trắng nữa. Bạch Trì đỏ mặt

Cặp song sinh vừa rồi được BCĐ nhắn tin, sau đó chạy tới và khi vừa lên tới thì thấy nói

Oa.......chú Triển, sao chú ăn mặc sexy thế? CMN thật gợi cảm chết đi được.

Nghe cặp song sinh hét lớn, sau đó TC quay đầu trừng mắt nhìn, anh quay lại nhìn Triệu Tước vừa rồi dám xé áo ba anh xuống.

TKT cảm giác mặt mũi đã mất hết, ai cũng nhìn ông.

Nhất là những thành viên mới của SCI, ngắm ông đến si mê.

BDV liền đi qua cởi áo khoác đưa cho TKT.

Cậu mau mặc vào đi nếu ko sẽ cảm lạnh.

Sau đó ông quay qua nhìn Bạch Diệp

Còn cậu mau đem tên yêu nghiệt đó về trói lại đi cho đừng chạy loạn, giữ ko được cậu ta sao.

Bạch Diệp nhìn BDV, ông cảm giác mỗi lần Triệu Tước gây họa là ông đau đầu.

Kế đó cảnh sát đến và giải cô ta đi.

...............

Trở về cảnh cục, trên phòng SCI

Ngọc Đường xem ra bắt được cô ta rồi.

Tuy nói là bắt cô ta nhưng chỉ vì một nguyên nhân đó là cô ta bắt Trì Trì, còn về vụ án muốn tóm cô ta thật sự thì cần thêm một bằng chứng xác thực mới chứng minh cô ta là hung thủ tâm thần.

BNĐ nói

Sếp, vậy bây giờ chúng ta làm sao?

Lúc các cậu đến nhà cô ta ngoài tìm được áo khoác và nón với những bức vẽ trên nền gạch là tín đồ sùng đạo còn tìm được thêm gì ko?

TC hỏi

Chúng tôi ko tìm được gì thêm cả.

Vậy trước hết chúng ta phải quay lại đó tìm thêm có manh mối gì?

Rõ.

Vậy chúng ta cùng đi thôi.

............

Khi tất cả đến nhà của Đinh Tố Quyên thì bắt tay tìm và lục soát cho kỹ.

TC nhìn xung quanh sau đó đưa tay mở cửa phòng và đi vào.

Tiểu Bạch.

BNĐ nghe TC gọi liền đi vào

Mèo, cậu phát hiện gì à?

Cậu nhìn nè.

BNĐ nhìn thấy những bức họa đồ theo tín đồ giáo liền nhíu mày.

Cô ta bị điên sao ? Vẽ đầy phòng trên giường cũng thế.

Chính vì thế đây chính là chứng bệnh tâm thần. Cái này chứng tỏ tinh thần cô ta luôn có vấn đề - TC nói

BNĐ liền thử nhìn xung quanh phòng của cô ta, sau đó anh đi đến gần giường nói

Mèo, tránh xa ra chỗ này.

TC liền né qua.

Tiểu Bạch cậu cẩn thận.

BNĐ liền vung tay vận nội kình làm chiếc giường lật ngang.

Tập thể nghe tiếng động liền chạy lên thì thấy BNĐ đã lật ngã giường sau đó tất cả mở to mắt nhìn bên dưới giường có một tầng hầm.

BNĐ mở ra và cùng mọi người đi xuống.

Khi vừa xuống thì nghe mùi tanh của máu cùng mùi tử thi liền chạy lên lại.

Công Tôn liền nhún khăn ướt sau đó bước xuống xem.

Khi trở lên liền nói

Bị giết rồi, y như những nạn nhân khác, tôi còn tìm được một thứ, các cậu nhìn nè.

Mọi người thấy là hung khí y hệt những hung khí trước.

Bên dưới còn nhiều lắm, tôi xử lý thi thể sơ rồi kêu người xuống đem xác đi đi.

Khi lấy được những bằng chứng còn lại mọi người vui vẻ đi về, có thể phá án rồi.

...............

Tất cả quay về SCI.

Khi về đến nơi, tập thể thấy cuối cùng cũng phá xong án liền mừng.

Lúc này điện thoại bàn reo lên, Tưởng Bình nghe máy. Sau khi cúp máy liền nói

Sếp, cô ta trốn rồi.

Mà lúc này Trương Long cũng vọt vào nói - Sếp, cô ta đã bỏ chạy.

Cái gì ? tập thể nhảy dựng

Cô ta ko thể nào trốn được.

Hình như có ai đó đến mở cửa để cô ta trốn thoát.

Miêu nhi, cậu có biết cô ta chạy đi đâu ko ?

Ba tôi. TC đứng dậy nói

BNĐ ngộ ra liền nói – mèo, cậu gọi điện xem ba giờ ở đâu ?

Sáng nay mẹ tôi có gọi nói khoảng giữa trưa sẽ cùng ba đến trung tâm điện tử mua đồ.

Vậy chúng ta mau đến đó.

............

Lúc này ở trung tâm mua sắm trên sân thượng.

TKT bị Đinh Tố Quyên bắt giữ.

Triển mama sắc mặt đen xì, bà nhớ trước đó đang cùng chồng chọn đồ thì nữ nhân này ở đâu xông tới kéo lấy tay TKT và nói

Anh đi theo em đi.

TKT gỡ tay cô ta ra nhưng ko ngờ nguyên cây sắt hướng mặt vợ ông nên TKT đẩy vợ mình ra cô ta liền tóm lấy ông bắt và kéo đi.

Khi tất cả đến trung tâm và lên sân thượng thì nghe tiếng Triển mama

Đây là chồng của lão nương, cô dám giật chồng tôi sao?

Bà bình tĩnh đi, cô gái này bị tâm thần phân liệt. TKT nhìn vợ mình bạo phát

BDV cũng nghe tin liền chạy tới.

Mà Triệu Tước nghe được liền nhất định lôi Bạch Diệp đi xem Triển mama đánh người.

..........

Lúc này tất cả đều trên tầng thượng thì thấy TKT bị cô ta túm lùi dần về sau.

TKT cảm thấy mình có khả năng rơi từ tầng 20 xuống. Ông liền nói

Cô là một cô gái tốt, tôi biết cô ko giết người cũng ko có bệnh nhưng ko phải cô muốn giúp cảnh sát bắt được hung thủ giết người sao ?

Anh tin tôi sao ?

Tôi tin cô trước hết cô buông tôi ra đi đã, nếu ko tôi và cô cùng rơi xuống như vậy làm sao giúp cảnh sát bắt hung thủ.

TKT giọng nói rất dịu dàng làm cho cô ta dần buông lỏng.

TC nhìn sắc mặt mẹ mình rất đen, anh liền thấp giọng nói

Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm ba đang tìm cách thoát.

Triển mama nhìn con trai mình nói

Ba con lúc nào cũng vậy hết a, bởi thế nữ nhân luôn thích lại gần.

BNĐ cùng những người khác đều vểnh tai nghe được là biết TKT luôn gieo hoa đào.

BDV chỉ còn biết lắc đầu.

Sau đó cô ta vừa buông tay TKT liền ổn định trọng tâm để đứng vững nếu ko ông sẽ ngã về sau và rơi xuống.

Những cảnh viên cảnh sát đã lên tới.

Cô ta thấy thế định túm ông lại thì ông chưa kịp né đã thấy vợ mình chạy tới trước nắm lấy tay cô gái đó và dùng nhu đạo quật xuống.

Tất cả há to miệng mà nhìn Triển mama đang nổi bão.

Cảnh sát chạy tới liền còng tay cô ta và áp giải đi.

Bà đừng như thế, tôi ko làm vậy là bản thân cũng rơi xuống.

Ông bớt thả hoa đào đi. Triển mama trừng mắt.

TKT ko nói được gì.

Cô ta bị áp giải liền lên tiếng

Khải Thiên, ko phải anh nói sẽ tin em sao, em ko bị tâm thần.

Tên chồng của bà ko ai được gọi thân thiết. Triển mama nói

TKT đưa tay túm lại vợ đang nổi giận.

Bà bỏ đi a.

Khải Thiên, chúng ta kết hôn được ko, em yêu anh, em ko giết những người đó.

Triển mama nghe liền xù lông.

Bạch mama thấy Triển mama lại tức giận liền đi qua thấp giọng nói

« chị à, sao ko đánh chủ quyền một lần cho cô gái tâm thần đó thấy a »

Bà Triển liền nhìn qua bà Bạch nói – tôi đâu còn trẻ, tụi nhỏ còn ở đây.

« chị ko làm thì cô gái tâm thần đó nhất định sẽ thoát và quay lại tìm chú ấy »

Mí mắt Triển mama liền giật sau đó bà suy nghĩ và nhìn chồng mình vẫn còn đang nhìn cô gái tâm thần bị áp giải, thế là bà liền nhón chân sau đó vươn hai tay xoay đầu TKT qua và sau đó

Tất cả thấy một màn này liền trợn mắt lớn nhìn.

TC cũng há to miệng nhìn mẹ mình hôn ba mình trước hàng ngàn con mắt.

TKT bị giật mình ông mở to mắt nhìn vợ.

BDV cũng giật mình và nhìn, sau đó đỡ trán.

Oa.......Khải Thiên bị vợ mình cường hôn rồi. Triệu Tước nói

Bạch Diệp ko kịp bịt miệng ông, liền đưa tay túm lấy người lôi đi.

Anh tin em sẽ bị Khải Thiên đánh bầm dập.

Triển mama hôn chồng mình xong liền tách ra liếm môi nói lớn – nghe cho rõ đây, đây là chồng của bà ai dám cướp, lão nương cho biết tay.

Khóe miệng TKT giật liên tục.

Mèo, xem ra mẹ cậu là một người rất mạnh mẽ. BNĐ nhướng mày nói

TC chỉ còn biết mở to mắt nhìn BNĐ nói, anh có cảm giác thời trẻ ba mình chắc rất đào hoa.

Sau đó, BNĐ nhìn qua cảnh tượng đó liền cúi đầu cười khẽ, anh nhớ được một chuyện ngàn năm trước TC từng nói

« nương ta từng nói khi phụ thân cùng nương bị rơi xuống nước, nương đã nói « cái gì ngươi cũng thấy hết rồi, phải cùng ta thành thân » »

Trong ngày hôm đó trên tầng thượng đã có phóng viên chụp lại, sau đó viết thành bài báo đăng lên trang đầu tiên với tin tức « hot » nhất với tựa đề là

« Thẩm phán Triển Khải Thiên và vợ của mình rất là ân ái, phu nhân của thẩm phán đã hôn TKT trước hàng ngàn con mắt, vợ chồng ngài thẩm phán luôn ân ái mặn nồng. »

..........

Qua ngày hôm sau, ko ai ko đọc báo cả, tất cả những người trong thành phố S đều đọc, ngoài ra còn chiêm ngưỡng trên tivi đoạn quay lại Triển mama hôn chồng trước mặt nhiều người còn đánh dấu chủ quyền.

Thế là TKT khi đi làm thì được nhiều người cười nói và còn nói ngưỡng mộ ông và vợ ông.

Ngài Triển, ngài cùng phu nhân thật là ân ái a, hôm nay chúng tôi đều đã đọc báo và có xem đoạn đối thoại trên tivi.

TKT nghe được liền chỉ còn biết lắc đầu nhớ lại hôm qua ông lại đau đầu.

............

Sau khi kết thúc vụ án, BNĐ liền làm bảng báo cáo lại và đến trưa trở về nhà ba mẹ cùng TC.

Mà ko chỉ có TC và BNĐ, còn kéo theo thành viên SCI rất là đông đến chơi.

Mà mấy mỹ nữ của thành viên SCI đến tìm Triển Bạch mama hỏi bí quyết giữ chồng.

............

Mẹ, mẹ có thể kể cho con và miêu nhi nghe về chuyện ba mẹ lúc trẻ ko a ? Là ba đeo đuổi mẹ à ?

BNĐ ngồi một bên nói

Mẹ vốn là nữ cảnh sát, ba con lúc còn trẻ lại là kiểm sát viên luôn đi cùng Duẫn Văn có vài lần đến cảnh cục sau đó gặp mẹ a.

Bà Triển vừa nói vừa cười.

Vậy mẹ có biết chuyện tình của ba Ngọc Đường ko a ?

Cái này à, mẹ chỉ nói cho hai đứa nghe thôi nha, Ngọc Đường con muốn biết rõ thì đi hỏi mẹ con sẽ tốt hơn

Vâng.

Tụi mẹ vốn là bạn thân từ nhỏ với nhau, có lần khi mẹ đang hẹn hò cùng ba con thì ba con có đề cập một chuyện đó là muốn giúp chú Bạch con tìm người yêu nhưng phải biết nấu ăn mới được. Sau đó mẹ mới giới thiệu bạn thân chơi từ nhỏ cũng là chị em tốt với mẹ chính là mẹ của Ngọc Đường.

A......cả hai há to miệng nhìn nhau.

Tiểu Bạch, vậy chút nữa tôi và cậu nghe xong chuyện tình ba tôi thì đi tìm mẹ cậu hỏi chuyện tình ba cậu đi.

BNĐ liền gật đầu.

Sau đó tất cả quay đầu lại thì thấy Bạch mama đang đi vào, nói

Sao lại ở trong này hết vậy, ko ra ngoài à.

TC và BNĐ cùng chớp mắt nói

Mẹ, hai mẹ kể chuyện tình khi quen hai ba đi a, tụi con muốn nghe.

Tụi cháu cũng muốn nghe.

Trong phòng toàn là mỹ nữ Mã Hân, Giai Di, Tề Nhạc, Trần Du và Hà Doanh

Hả? Bạch mama nói

Sau đó bà nhìn Triển mama.

Em qua đây đi chị em ta kể hết thói xấu của hai ông ấy cho tụi nhỏ nghe.

Được nha. Bạch mama mắt sáng lấp lánh

Công Tôn liền lắng nghe.

Còn những người khác đang ở bên ngoài.

BDV và TKT cùng hắt hơi một lúc, sau đó hai người nhìn nhau và nhìn lên lầu liền lắc đầu thở dài.

Bạch Diệp thấy liền dở khóc dở cười.

Triệu Tước đang ngồi trên sopha đột nhiên mở miệng nói

Khải Thiên a, tôi nhớ cậu bị BDV áp đảo năm 12t thế là đã phá thân.

Khi ông nói ra, những thành viên còn lại mở to mắt nhìn hai baba.

Mà hai người sắc mặt thoáng đỏ, sau đó trắng xanh trừng Triệu Tước.

Cậu nói bậy cái gì vậy?

Bạch Diệp liền nhận được hai ánh mắt như dao phóng tới liên tục ông liền đi đến nói

Em dám nói loạn tôi để cho cả hai đánh em đó.

Triệu Tước cúi đầu nói lí nhí "đây là sự thật mà"

Lúc này ông nghe được tiếng nghiến răng từ hai vị baba, sau đó ngẩng đầu lên

Triệu. Tước. Cậu. Có. Gan. Lặp. Lại. Cho. Tôi. Nghe.

Hai người liền đứng dậy đi qua.

Bạch Diệp liền xua tay với giới trẻ nói

Mau né đi kẻo trúng đạn.

Tất cả liền đứng lên bỏ chạy ra xa.

CỨU.....MẠNG......Triệu Tước hét

TC và BNĐ cùng hai mama trong phòng nghe được liền đi ra

Xảy ra chuyện gì vậy? BNĐ nói

Tiểu lão hổ, cứu ta với.......

Tất cả thấy BDV và TKT đang xắn tay áo đánh Triệu Tước.

Đau quá....tha mạng đi.....hai cậu đánh tôi....tôi cũng nói......

Tiểu lão hổ.......nhóc mèo.......ta nói cho hai cậu biết.......Khải Thiên là bị Duẫn Văn áp đảo...nên ...bị phá thân.....năm 12t đó.....

Hai mama nghe xong liền há miệng lớn.

TC và BNĐ mở to mắt.

Hai baba tức đến xanh mặt liền bịt miệng Triệu Tước và đánh.

Duẫn Văn.

Khải Thiên.

Đây là sự thật sao? hai mama lên tiếng

Ách.........ko có.....hai vị baba đồng thanh......

Duẫn Văn ko có phá thân chỉ là khi lấy vợ thôi, chỉ có Khải Thiên chịu thiệt a, lúc nhỏ cả hai đã luôn hôn nhau a, là hôn môi đó. Tôi cũng nhiều khi ghen nữa.

Triệu Tước thấy hai người buông liền đứng lên hét.

Hai vị mama nghe liền muốn xỉu nhưng Triển mama lại muốn ngất ngay lập tức.

Khải Thiên, tại sao ông ko nói. Triển mama nói

Bà đừng nghe cậu ta nói nhảm a. TKT nói

Sau đó ông cùng BDV rượt bắt Triệu Tước đang bỏ chạy.

TKT và BDV tách ra mỗi người một đầu chặn đường nhưng nửa chừng Thạch Đầu lại ngán chân TKT thế là ông ngã về sau.

Khải Thiên.

Ba.

TKT có nguy cơ bị đập đầu xuống đất là vào viện luôn.

BDV ko rượt Triệu Tước liền chạy qua ôm lấy TKT đang ngã.

Ông đưa tay ôm ngang eo TKT lại.

TKT được cứu liền ôm lấy vai BDV tìm cách đứng dậy mà BDV đang ngửa người ôm lấy ông thế là khi cả hai ở tư thế đó liền môi chạm môi.

Lúc này tiếng máy vang lên

TÁCH........

Tất cả quay đầu thì thấy là BNĐ đã dùng điện thoại chụp lại.

Mèo, rất đẹp đó.

TC nhìn qua.

Hai baba hồi thần lại định lên tiếng thì thấy hai vị phu nhân đang trừng mắt nói

Tôi muốn li dị.

Tại sao a, hai ông luôn có gian tình còn mặn nồng hơn tình yêu nữa, tôi ko hấp dẫn sao, ko hấp dẫn bằng chú Triển/ chú Bạch sao a.

Hai vị baba xem như xui xẻo chẳng còn gì nói được.

Hai mama liền nắm con trai mình khóc nói

Chiêu a, ba con bình thường ngủ cùng mẹ thì ko có gì cả, tại sao khi ngủ chung với chú Bạch của con thì lại ôm eo, còn dựa vào ngực ngủ rất ngon a.

Ngọc Đường a, ba con bình thường khô khan cứng ngắc cố chấp, ko có chút lãng mạn vậy mà khi ở cạnh chú Triển của con thì lại dịu dàng ngọt ngào nữa, còn có tình thú. Uống nước ép đứng dưới cây anh đào mà còn có lãng mạn tình thú.

Ba con đang hẹn hò thì chỉ cần điện thoại reo mà là chú Triển con gọi thì xem mẹ như ko khí.

Hai bạn chuột mèo khóe miệng giật liên tục

BCĐ nhìn trời.

Tập thể thì nhẫn cười.

Bạch Diệp đỡ trán.

Hai baba mí mắt giật.

Tôi đã nói, tôi và Khải Thiên là bạn từ bé bà đừng nói thế với con.

Bạn từ bé cái nỗi gì, hai ông vốn là trúc mã với nhau, lúc tôi đưa ông về gặp ba tôi thì ông ấy có nói chồng con là thuộc dạng động thủ bất động khẩu ba ko thích.

Tôi bị vẻ ngoài của ông gạt rồi.

BDV á khẩu nhìn vợ mình

TKT nhìn ông vỗ vai.

Tôi còn nhớ lần đó, ông đang ngồi cùng tôi và nói sẽ đi xem phim, ai dè chú Triển gọi đến ông liền nói

« Khải Thiên, dạ dày ko ổn rồi, anh phải về xem sao, ngày mai sẽ đền bù cho em »

Thế mà ông lại quên chỉ biết ở trong bệnh viện chăm sóc chú Triển.

Được rồi, bà đừng kể nữa, nếu tôi ko yêu bà thì đã ko lấy rồi, là tôi yêu bà đó. BDV nhìn trời nói

Mọi người liền lấy tay che miệng hai bả vai run rẩy.

TKT nhìn BDV cả người cứng ngắc nói, ông liền nói

Cậu muốn nói thì nhìn vợ mình.

BDV liền trừng mắt.

Cậu bớt rộn chuyện đi, chỉ tại cậu bà ấy lại nói cho con cái nghe hết.

TKT trừng lại sau đó đột nhiên mở miệng nói

Duẫn Văn, tôi yêu cậu.

Á...............tập thể hét lên

Triển mama muốn sùi bọt ngất

Khải Thiên, ông dám nói thế.

Triển mama tức giận quên mất mình đang ở lầu 2 liền nhảy xuống

TKT sửng sốt liền chạy đến đưa tay chụp lại và ôm vào lòng

Tôi đang trêu cậu ấy, bà nghĩ cái gì vậy.

Vậy ông hôn tôi, tôi sẽ tin.

Bọn trẻ ở đây, chúng ta ko còn trẻ, bà nói gì thế.

Triển mama liền xị mặt nói – tôi luôn chịu thiệt, mãi mãi ko thắng chú ấy, lúc ông và Triệu Tước còn yêu nhau tôi còn ko ghen nhưng với chú Bạch tôi thật sự ko thắng nổi.

TKT biểu tình liền đơ lại, sau đó ông ko còn cách nào khác thế là trước mặt mọi người ôm vợ và cúi xuống hôn.

Oa..........thì ra đây chính là cách dì Triển giữ được chồng sao a. Tề Nhạc hét lên

Tập thể đỡ trán.

BDV nhìn thấy đành nhún vai nói – cậu đúng là hết thuốc chữa.

Bạch mama đi lại nói – ông ghen à.

Tôi nói rồi, bà đừng hiểu lầm.

Bạch mama nhìn chồng mình, sau đó xoay ông lại và nhón chân lên vươn tay ôm lấy gương mặt BDV và kéo xuống sau đó cũng hôn.

Mèo, ai cũng hôn, tôi cũng muốn hôn cậu.

Nói xong ko đợi TC trả lời thì BNĐ ôm eo TC kéo lại gần và hôn.

Oa........hôm nay là ngày hôn quốc tế sao ? Ai cũng hôn hết, tôi cũng muốn.

Triệu Tước nói

Bạch Diệp nhìn kẻ đang thiên hạ ko loạn ko chịu nổi ông liền kéo lùi lại nói

Em muốn có người hôn phải ko ?

Tôi ko muốn anh hôn.

Ngoài anh ra ai dám hôn em sao, ko bị em thôi miên đến chết sao a.

Nói xong Bạch Diệp ôm người kéo lại và hôn.

TC bị hôn liền muốn giãy ra anh đang ngượng, BNĐ giữ TC lại nhưng dưới chân lỡ dụng lực làm cho lan can cầu thang gãy và thế là

Ngọc Đường.

BNĐ ngã từ lầu hai xuống.

Anh bị bất ngờ nên ko kịp giữ thăng bằng

Sếp.

Bốp..........đầu BNĐ va xuống đất, anh thấy sao trời bay rất nhiều bản thân liền ngất.

Ngọc Đường.

.............

Mọi người liền ko ai hôn nữa mà là chạy qua xem BNĐ thế nào ?

Cuối cùng BNĐ bị đưa vào bệnh viện.

Dương Phàm bước ra nói – ko sao hết, ko va chạm ngay vết thương sau đầu nên chỉ ngất và chân ko bị gãy xương nặng cần nằm tịnh dưỡng.

BNĐ khi tỉnh liền oan niệm nói

Chỉ tại hai ba con mới thế, chân con mới thế, con muốn hai ba chăm sóc cho con.

Triển Bạch baba đành gật đầu.

BNĐ liền nói thêm

Con muốn biết gian tình của hai ba.

Anh nói xong liền bị cốc đầu.

Nhiều chuyện.

.............

BNĐ xoa trán liền nói – thay vì hai ba có gian tình mà hai mama ko nói gì vậy nên yêu nhau cho rồi đi, dù sao hai ba rất đẹp đôi ko yêu thì uổng.

Tập thể há miệng mở to mắt nghe BNĐ nói

TC thì giơ ngón cái ý bảo anh gan thật.

Hai baba gương mặt liền đỏ và nói - Con nói gì thế.

Đó là sự thật, gian tình hai ba con và mèo thấy hết rồi.

Một người cuồng nhiêt, một người mãnh liệt.

Triển Bạch baba mở to mắt, BDV cảm giác đau đầu sau đó đột nhiên choáng váng liền ngã về sau

Duẫn Văn. TKT ôm lại BDV đã ngất

Ba.

.............

>Phiên Ngoại

Chuyện tình của hai vị baba mama

********

PART 1

Một buổi sáng chủ nhật mát mẻ.

BNĐ đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện để tịnh dưỡng vết thương ở chân, hai ngày nữa anh mới được xuất viện.

TC lúc này đi vào nói

Tiểu Bạch, tôi đem điểm tâm đến.

Mèo, chán quá à tôi muốn về nhà.

Cậu ráng chịu khó đi, hai ngày nữa sẽ được xuất viện rồi. Hai mẹ có nói chút nữa đến thăm cậu sẵn tiện sẽ kể chuyện tình cho nghe.

BNĐ nghe tới chuyện tình của hai baba mama mắt liền phát sáng.

Cậu mau ăn đi.

BNĐ liền ngồi dậy ăn.

Sáng sớm nay, BDV trước khi về nhà tắm rửa đã giúp con trai mình rửa mặt và tắm thay quần áo.

Sau đó mới cùng TKT về nhà.

............

Cánh cửa phòng được mở ra, các thành viên SCI đi vào nói

Sếp, sáng hảo. Chân sếp còn đau ko ?

BNĐ gật đầu, sau đó nói chân đỡ rồi, hai ngày nữa sẽ xuất viện.

Các cậu đừng mua trái cây nữa, ngày nào cũng đem đến.

Sếp nên ăn nhiều trái cây mới khỏe. Lạc Thiên lên tiếng

Chú Bạch, đây là hoa của cháu mong chân chú mau hồi phục. Lạc Dương và tiểu Dịch nói

Cám ơn hai cháu.

BNĐ cười nói

Công Tôn anh đang ở đây, anh hai ko đến sao ?

Cẩm Đường có chút việc sẽ đến sau.

Cửa phòng một lần nữa mở ra, hai mama đi vào.

Ngọc Đường, mẹ có hầm canh xương cho con nè, con ăn để chân mau khỏe.

Chút con sẽ ăn, con mới dùng điểm tâm.

Bà Bạch đặt gà mên lên bàn nói

Chân con thế nào rồi ?

Chân con cũng đỡ nhiều, Dương Phàm nói ngày mai sẽ tháo băng, ngày mốt có thể xuất viện.

Con có xuất viện thì về nhà nằm nghỉ cho khỏe, ko có án thì dưỡng chân cho tốt. Triển mama nói

Vâng.

Mẹ, mẹ kể con nghe đi.

Hai mama nhìn hai con trai mắt đang lấp lánh liền nói

Kể ra cũng ngượng lắm.

Aiz.......mẹ và dì cứ kể tụi con nghe, ko cần kể hết cũng được a, kể những gì thú vị đặc biệt là được nhất là gian tình của ba cùng chú Triển

Công Tôn cười nói

Hai mama á khẩu nhìn Công Tôn.

Thôi được để mẹ kể cho tụi con nghe.

Tập thể SCI liền tìm ghế ngồi và ngồi xuống đất lắng nghe, tất cả ngồi chụm lại nghe.

Hai mama thấy thế liền cảm giác đang kể chuyện cổ tích a, liền dở khóc dở cười.

...........

Sau đó tất cả ngồi đợi hai mama kể nhưng ko thấy nói gì cả.

Mẹ. BNĐ gọi

Con đợi chút mẹ đang nghĩ kể từ đoạn nào mới hấp dẫn. Bạch mama nói

Tiểu Tuyết, chúng ta kể lúc thấy được gian tình của hai ông ấy đi.

Nga....đúng nha. Bạch mama vỗ tay nói.

Tất cả nghe được hai từ « gian tình » của hai baba mắt liền phát sáng đến độ cho dù mất điện vẫn sáng trưng.

Hai mama bắt đầu kể

Nói chính xác ra là lúc mẹ chưa đi làm cảnh sát thì đã gặp ba con rồi, năm đó còn học nhưng chỉ là ko tiếp xúc nhiều cũng ko nói chuyện.

Và câu chuyện bắt đầu

.............

Học viện Lăng Vân, là một học viện có đầy nam thanh nữ tú đến học, học phí ko những cao mà còn dành cho những học sinh thông minh tài giỏi.

Năm đó, TKT và BDV cùng Bạch Diệp với Triệu Tước cùng Bao Chửng học chung một lớp.

Với khả năng của Bao Chửng là hơi khó vào học viện này nhưng nhờ bốn 4 còn lại dạy kèm thế là thi vào được.

Triển Khải Thiên năm 15t , dáng người cao gầy còn rất trắng dễ gần nên là trung tâm của các cô nữ sinh, lúc nào cũng rất được nhiều người đeo đuổi.

Bạch Duẫn Văn lại là loại hình trái ngược với TKT, ông cũng rất trắng nhưng đường nét khuôn mặt nhìn nghiêm hơn là dạng người ko biết cách mở miệng nói chuyện, động thủ bất động khẩu nhưng khi đi chung với TKT thì rất nhu hòa.

Trong học viện đó có hai hoa khôi nổi danh lại ko theo đuổi hai vị nam sinh được nhiều người mến mộ.

Ko những là hoa khôi của học viện mà còn là chị em tốt của nhau.

Dương Mẫn Lam năm đó cũng 15t, đã có dáng người cao, lại cực kỳ xinh đẹp cùng với Kiều Diệp Tuyết cũng 15t, hai người được mệnh danh là hoa khôi lại rất thân thiết đi đâu cũng có nhau cùng nói chuyện vui vẻ.

...........

Sau vườn học viện

Khải Thiên, tớ rất thích cậu.

Một cô bạn gái tỏ tình nói

Cám ơn nhưng tớ chưa nghĩ đến chuyện quen bạn trong thời gian còn học.

TKT cười nói

Cô gái đó liền cảm giác đau buồn, sau đó quay đi.

Lúc này từ đằng sau vườn hoa có người lên tiếng

Đây là người thứ 30 suốt buổi sáng rồi.

Cậu luôn từ chối.

Cậu nói hay quá, vậy sao cậu ko quen.

TKT đi vòng qua vườn hoa nhìn một nam sinh đang nằm trên bãi cỏ, nút áo lại ko cài hết lên tiếng.

Anh ngồi xuống bên cạnh nói

Cậu bỏ cái dáng vẻ mặt lúc nào cũng y như ai thiếu mấy trăm vạn thì được theo đuổi rồi, Duẫn Văn.

Cậu nghĩ sao vậy, tôi ko muốn có bạn gái lúc này.

Duẫn Văn, Khải Thiên.

Cả hai quay đầu thì thấy là Triệu Tước và Bao Chửng cùng Bạch Diệp đang đi tới.

Cậu lại được tỏ tình à. Triệu Tước đi lại gần ngồi xuống nhìn TKT nói

TKT liền nhìn trời.

Số người tỏ tình cậu trong ngày tăng nhanh thật, mỗi ngày càng tăng lên.

Bao Chửng cũng nói

Bạch Diệp thì lắc đầu cười.

Mà nói cũng lạ nha, hai hoa khôi trong trường lại ko đi tỏ tình hai cậu. Triệu Tước sờ cằm nói

Cậu nói nhảm gì thế.

Tôi nói thật đó hai nữ sinh đó cùng khối với chúng ta lại xinh đẹp nữa.

Có thể tiêu chuẩn của hoa khôi rất cao. BDV nói

Hừ.....tiêu chuẩn gì cũng bị hai cậu cùng tôi và Bạch Diệp cướp hết rồi.

Triệu Tước trừng mắt.

Đang nói chuyện thì nghe có tiếng cười thanh thoát của nữ sinh, cả 5 liền nhìn qua thì thấy có hai nữ sinh tóc rất dài dáng vẻ xinh đẹp đang đi qua hướng này, chính vì thế nghe đoạn đối thoại rất rõ.

Tiểu Tuyết a, vừa rồi em thấy ko ?

Em thấy rồi, cô bạn đó đi tỏ tình với người họ Triển bị thất bại liền vào nhà vệ sinh khóc, đúng là ngốc.

Đây ko phải gọi là ngốc, em phải nói nam sinh đó chảnh và kiêu ngạo thôi, chỉ có vẻ ngoài.

Chị nói đúng, chúng ta thường thấy một họ Triển một họ Bạch luôn đi chung với nhau, có lẽ cô bạn vừa rồi ko nghĩ tới hai người đó có thể yêu nhau, sau đó đi bày tỏ thế là chuốc lấy tự khổ.

Uhm........em nói cũng đúng chị nghe mấy người bạn nói người họ Triển đó có chất rất là thụ a, có thể bị người họ Bạch áp dưới thân nên ko dám nhận lời tỏ tình của ai cả nếu ko đến đêm sẽ thê thảm a.

Năm người đang nằm nghe được liền trợn mắt.

Triệu Tước che miệng cười.

Còn hai cô nữ sinh đi đến băng ghế ngồi mà đằng sau chính là vườn hoa lớn mà 5 nam sinh đang nằm.

Cái này sáng nay em mới làm chị ăn thử đi.

Oa....tiểu Tuyết, em nấu ăn y như nhà hàng 5 sao, ngon lắm đó

Chị quá khen rồi.

Quên nói với chị chuyện này, hai ngày trước em thấy cái nam sinh họ Bạch đi một mình thì vẻ mặt y như ai thiếu mấy trăm vạn gương mặt lúc nào cũng im lìm, chỉ có vẻ ngoài là em nghe nữ sinh khác nói cực kỳ đẹp trai.

Tiểu Tuyết a, đẹp trai mà ko biết nấu ăn chăm sóc nhà cửa cũng vô dụng đó.

Vậy mẫu chồng tương lai của chị thế nào ?

À, chồng tương lai của chị ít nhất cũng phải cao, còn phải biết nấu ăn giúp dọn dẹp chứ tối ngày trưng ra bộ mặt tưởng đẹp là kêu chị phục vụ sao, người như thế chị đá bay tới mặt trăng. Vả lại phải lãng mạn một chút, còn phải nhất kiến chung tình với chị.

Còn em thì sao ?

Em thì tiêu chuẩn đơn giản lắm, chồng tương lai cũng phải biết nấu ăn quan tâm chăm sóc con cái, yêu thương con, phải lãng mạn và có chút tình thú. Em rất ghét người khô khan, ko chút tình thú lại ko biết nấu ăn. Còn vẻ ngoài đẹp trai chút là được thêm một cái đó là mạnh mẽ a, thân hình ít nhất tám múi.

Oa......em đòi hỏi còn hơn chị.

Hihi.......

Vậy em lấy cảnh sát đi, lấy chồng là cảnh sát cũng rất chăm việc làm lại biết chăm sóc nhà cửa.

Em hổng muốn lấy chồng cảnh sát ?

Tại sao ?

Chồng cảnh sát sao ? Ko những khô khan cố chấp còn bướng bỉnh, lại ko lãng mạn, lấy đúng người thì ko nói lấy nhầm người cái gì cũng ko biết em tiêu đời a, muốn em lấy trừ khi người đó phải cực kỳ đẹp trai, anh tuấn, cơ bụng 8 múi, còn phải cao. Điểm em muốn nhất chính là đẹp trai hơn cả người mẫu nổi tiếng.

Dương Mẫn Lam biều tình trên mặt là hết nói nổi.

Cảnh sát cho dù đẹp trai đi nữa cũng ko hơn được người mẫu đâu.

Em đòi hỏi lắm, chị cũng biết tính ba em mà, ba em ko thích em lấy chồng khô khan đâu.

Chị biết a.

Vậy còn chị thích chồng tương lai làm nghề gì ?

Cái này chị ko rõ, chị muốn lấy một người thật là biết cầu tiến trong công việc còn có thể lo cho gia đình, chị ko thích mấy ông chồng vẻ mặt lúc nào cũng lạnh như băng, khó mà đoán ra muốn gì lắm.

Nói tóm lại anh ta cũng phải đẹp trai, chị thích mấy người dáng vẻ thư sinh a.

Ôi chao là thư sinh à, thế thi chị nên cẩn thận đó.

Tại sao nên cẩn thận. Mẫn Lam chớp mắt ko hiểu

Chị ko biết à, mấy thư sinh thường thích nam nhân lắm có khi trước khi chị lấy còn từng bị nam nhân khác áp dưới thân lúc đó chị ko phải thê thảm luôn sao a.

Ách........sao có quan điểm này.

Ko phải quan điểm a, em có một người bạn có người chị gái có chồng nhìn giống thư sinh văn nhã đâu ai ngờ từng quan hệ với nam a, còn bị áp dưới thân nữa.

Vậy chị ko thèm người tư văn nhã nhặn nữa chị muốn người có cơ bắp mạnh mẽ cho dù từng quen với nam đi nữa cũng là anh ta từng thượng người khác thì mặt mũi chị mới ko mất hết.

Nếu chị nói thế, em thấy cái người họ Triển đó y như có thể chất thụ, chị có bao giờ nghĩ anh ta cùng người bạn họ Bạch đã làm chuyện đó ko ?

Chị ko lấy người như thế đâu, đàn ông cao thước tám bị thước tám đè dưới thân còn nồng nhiệt thì chị chắc chết quá.

Chị có nghe bạn nói nhóm họ là 5 người, trừ một người hơi đen 4 người còn lại chính là trung tâm trong học viện này đó.

Trong đó nghe nói hai người có thể chất thụ, một người giống lưỡng tính hình như cũng họ Bạch người còn lại mấy cô bạn đặc biệt danh rất thú vị

Biệt danh gì thế ? Kiều Diệp Tuyết tò mò

Mặt sắt đó.

Mặt sắt sao ?

Phải.

Phụt.........haha.......tuy em chưa thấy mặt nhưng em cũng nghe nói thế đó a, em nghe bàn tán anh chàng họ Bạch đó chỉ dịu dàng khi đi cạnh người họ Triển còn bình thường y như mấy ông bác gác cổng học viện lúc nào cũng mang vẻ mặt « tại sao đi trễ » già trước tuổi đó.

Nhưng vẻ ngoài nghe nói ko tệ rất đẹp trai.

Đẹp trai thì sao, gương mặt mới nghe diễn tả chính là ông đây chỉ cần người họ Triển ai thèm các cô gái, hừ.....người như thế em cũng ko lấy.

Này tiểu Tuyết, em ko nên thế nha, hay là hôm nào chị em ta đi trêu chọc hai người đó đi.

Thôi miễn đi, chúng ta mà giả vờ tỏ tình thì họ sẽ nói tôi ko muốn yêu ai hết á, cái này ko biết dễ chọc giận người khác sao.

Em nghe xong chỉ muốn đánh người.

Nhưng em đâu học võ sao đánh người nổi.

Ai da, chị biết em có năng khiếu gì mà, vả lại đánh ko nổi thì nữ nhân chúng ta còn biện pháp khác nữa.

Em đang nói khóc sao ?

Phải.

Vậy thay gì em khóc, một họ Triển một họ Bạch chị đánh cho mềm xương luôn.

Ăn xong rồi, chị em ta đi thôi.

Được.

Kiều Diệp Tuyết đang đi đột nhiên quay đầu lại nói

Nam sinh thích nghe lén là tên khốn, chẳng có cái gì được cả, đừng để lão nương biết mặt, dám nói ra lão nương đến tận lớp biến anh thành thái giám luôn, nhớ kỹ đó.

Dương Mẫn Lam nhìn dưới đất có mấy viên đá sau đó nhặt lên đưa cho Diệp Tuyết ra dấu nói

« hai chị em ta ném cho họ sưng như đầu heo luôn »

Cô liền gật đầu và đi đến sau đó ném.

A.....có tiếng hét hai người liền nhanh chân bỏ chạy

Nhớ kỹ dám nói lão nương cầm dao thiến làm thái giám.

................

Bên vườn hoa.

BDV cùng TKT với Bạch Diệp cùng Triệu Tước bị đá chọi trúng đầu đau đến nhe răng, Bao Chửng nhờ ngồi cách xa nên ko bị, liền thở nhẹ ra.

Hai người đó là hoa khôi thật sao, sao lại hung dữ thế, có chết tôi cũng ko lấy.

BDV xoa đầu nói

Chỉ tại cậu nên tôi bị liên lụy. TKT xoa đầu

Nữ nhân hung dữ tôi ko thích, có lấy vợ cũng phải lấy người thục nữ dịu dàng. BDV nói

Thay vì lấy thục nữ ko, cậu nên nói lấy vợ biết nấu ăn nữa, nếu ko cậu chết đói.

TKT trừng mắt

BDV liền nhìn trời.

Này cô nữ sinh kia nói người lưỡng tính là Bạch Diệp sao. Triệu Tước lên tiếng

TKT và BDV khóe miệng giật.

Bạch Diệp đưa tay đỡ trán, bản thân lại bị xem là lưỡng tính.

................

Học viện còn có khu KTX đa số học sinh đều ở nhưng chia hai khu một nam một nữ.

Tối ngày hôm đó

Kiều Diệp Tuyết và Dương Mẫn Lam cùng mấy cô bạn thi chơi trò gan dạ, khi thi xong hai người đều thắng nhưng Dương Mẫn Lam làm rơi đồ ở khu bị cấm ra vào trong học viện thế là nửa đêm liền rủ chị em tốt là Diệp Tuyết đi đến đó tìm lại đồ đã đánh rơi và thế là phát hiện được một chuyện đầy hấp dẫn.

...............

Khoảng 22h tối

Chị có nhớ bị rơi ở đâu ko ?

Hình như ở khoảng này sau đó hai chúng ta có đi vào phòng KTX cũ này, em nhớ ko ?

Nhớ a.

Nên chị nghĩ rớt gần đây.

Thay vì tìm bên ngoài, chúng ta vào phòng hôm đó xem có bị rớt ko a. Diệp Tuyết nói

Được.

Sau đó hai nữ sinh đi vào phòng đó tìm và đang loay hoay tìm thì nghe có tiếng chân liền giật mình.

Có ma sao ?

Ko thể nào, ma đi đâu chạm đất.

Hay là bác bảo vệ.

Bác bảo vệ cũng bị cấm vào đây.

Vậy chị nghĩ là ai ?

Chị ko biết chúng ta mau trốn xuống gầm giường đi, mau lên.

Được.

Hai chị em liền chui xuống gầm giường trốn, sau đó nhìn thấy có cái tủ rất lớn và còn có tấm gương cực lớn liền xoay người theo hướng có gương nhìn vào có thể xem ai đến hai người dưới gầm giường liền im lặng.

.............

Cậu làm sao rồi ?

Uống nhiều quá nên thân thể khó chịu.

Mấy tên đó chơi trò quái đản, tôi lại gặp xui.

Đừng có nói nữa, trước hết vào đây nghỉ tạm đi.

Văn, nơi này cấm vào.

Vậy cậu trở về KTX được sao, tôi và cậu đều có mùi rượu sẽ bị phạt, lão gia tử nhà tôi ko xé xác và đánh tôi mới lạ, anh hai tôi hôm nay xin phép về nhà nếu ko trốn tạm vào cũng được.

Nơi này ko ai dám đến, cậu nên nằm xuống nghỉ đi.

Văn, tôi muốn nước.

Hai chị em nhìn thấy nhưng do gương hơi mờ nên ko thấy rõ hết mặt vả lại nhìn từ dưới lên nên chỉ thấy thân hình dáng người cao của hai người nọ ko thấy được mặt nhưng nghe được tiếng nói.

Nước nè, cậu uống đi.

Tôi khó chịu, ko biết trong rượu có gì ko thân thể rất lạ.

Cậu nói cái gì ?

Nóng, tôi cảm giác nóng.

Nam sinh tên Văn giật mình.

Văn. Tôi muốn tắm.

Nước đâu cho cậu tắm, tôi cũng muốn tắm, cậu trúng thuốc xuân dược sao?

Cậu nói gì? Mấy tên đó dám chơi thuốc.

Tôi nghĩ ko phải dành cho cậu a, cậu ko nhớ mình uống nhầm ly sao, bây giờ tôi nhớ lại vẻ mặt khác thường của mấy người bạn rồi.

Vậy.......

Vậy cái gì, tôi giúp cậu là được.

Ko được lỡ có người vào.

Nơi này ko ai vào chỉ có tôi và cậu.

Thiên, cậu sao rồi?

Khó chịu.

Hai chị em nằm dưới gầm giường ko dám lên tiếng chỉ nhìn nhau và ra dấu thì biết hai nam sinh kia một Văn một Thiên sắp làm chuyện gì đó.

Hai người liền đỏ mặt nhưng ánh mắt của Diệp Tuyết lại hơi phát sáng nháy mắt với chị em tốt ý bảo

"có phim miễn phí xem rồi"

Dương Mẫn Lam cũng nghĩ thế liền chớp mắt

"thay vì xem phim nam nam yêu nhau ko khích thích bằng hai người đang trên giường nha có thể xem trực tiếp"

"đúng a"

Sau đó hai chị em tiếp tục nhìn vào gương

.............

Ân......đừng.......Văn........ko....được.......ahaa......khó......mau.....

Cậu......mau thả lỏng..........

A.......ư..........tôi....muốn.......

Hai chị em bên dưới cố gắng nhìn vào gương để thấy cảnh trên giường.

Sau đó hai chị em đỏ mặt há miệng, ánh mắt đều nói "oa.....lớn....."

"chị, người tên Thiên rên động tình thật....."

"gật ....gật....anh ta trúng xuân dược nên tiếng rên nghe rất hấp dẫn......"

"em có thấy người tên Văn rất mãnh liệt ko?"

"gật...gật......anh ta động thân rất nhanh nha....người kia làm sao chịu nổi, chị nhìn kìa...."

"chị thấy rồi....người tên Thiên thở dốc rất nhanh"

"oa........cái này xem hấp dẫn nha, bình thường ba em ko cho em xem mấy phim tình cảm mà nhất là mấy cảnh nóng này đều bị bắt tắt đi, bây giờ có thể xem rồi"

"thế à, chị thì ở trong phòng mở máy tính xem rất nhiều nha, để tương lai đối phó với chồng a"

"chớp mắt...chị thật tài nha"

Hai chị em vừa ra dấu nói chuyện vừa nhìn vào gương, liền xoa mũi.

"người tên Văn đó ngốc thật nên rút ra sau đó cho một phát thật mạnh, người kia chắc chắn sẽ thét lớn vui lắm a"

"chị nói đúng, ngốc quá đi"

"chà.......em xem kìa, hôn thật mãnh liệt, chị thấy lưỡi người nọ vừa đưa vào thì người tên Thiên đã đáp lại"

"oa.....cuối cùng cũng xong sao, tiếng người tên Văn nghe cũng gợi cảm lắm, tiếng thở dốc cũng thế, chị có thấy ko?"

"thấy a, thật hấp dẫn hai người này lại trắng a"

Thiên, cậu sao rồi?

Ân.......

Đừng nói với tôi thân thể cậu phản ứng nữa đó.

Có lẽ thế.

Cậu mau gọi hỏi cái đám chết tiệt đó cho bao nhiêu xuân dược thế? Tôi khó chịu.

Sau đó người tên Văn gọi điện.

............

Sao rồi?

Ờ.....xem ra tôi phải giúp cậu hai lần nữa. Nam sinh đó nhìn trời nói

Hai lần.....thắt lưng tôi ko gãy mới lạ, tôi ko muốn nữa.

Tôi có thể ko làm nhưng cậu sẽ khó chịu, tôi cũng ko muốn thế đâu, dù sao chúng ta chỉ là bạn thuở bé"

"chị, họ là trúc mã với nhau a, giống chúng ta"

"nhưng chị em ta là thanh mai nha"

« chị nghe ko hai lần nữa đó, người kia chịu nổi sao, tiếng anh ta nghe hấp dẫn thật, động tình thật nhanh »

« chị thấy người tên Thiên đó đêm nay thắt lưng tiêu rồi »

« cái nam sinh tên Văn tiếng cũng thật gợi cảm a »

« em nói đúng đó »

« này em nhìn kìa, người tên Văn cũng ko rút thứ đó ra chứng tỏ nam sinh đó nói cậu muốn tiếp ko ? »

« đúng nha, cậu ko muốn nhưng tôi muốn, rõ ràng người tên Thiên nói ko muốn »

« ôi chao, em ngốc quá, đây gọi là có người dâng thịt miễn phí, ngu sao ko ăn »

« cũng đúng, nếu là em, em làm cho người tên Thiên rên động tình hơn làm cho nam sinh đó ko đi nổi mới vui a »

« tiểu Tuyết, em thật độc nha, nhưng chị cũng muốn thế ai bảo nam sinh ấy thân hình rất đẹp đó »

« chắc chắn sáng mai nam sinh Văn đó sẽ hỏi câu « cậu còn đau ko ? » »

« hắc...hắc....đúng nha, thế nào người kia mặt cũng đỏ như tôm luộc »

Thiên, cậu thế nào rồi ?

Tiếp đi, thân thể tôi lại khó chịu.

Cậu chịu khó một chút, xong tôi sẽ tìm cách đưa chúng ta về ký túc để tắm rửa.

Nam sinh kia gật đầu.

Sau đó hai chị em há miệng nhìn hai người trên giường lại tiếp tục hiệp 2.

"oa.........hấp dẫn y như phim 3D luôn a"

"em nói đúng nhưng phim 3D còn phụ thuộc vào loa âm thanh đã được lồng tiếng và giảm bớt âm nén, cái này âm thanh chân thật lắm, nghe thật là thích nha, nam sinh kia xem như động tình rất mạnh là tiêu rồi, bị ăn sạch a, trong ngoài đều thê thảm, ai mà lấy xem như xui luôn vì chồng bị thượng mất rồi còn đâu"

Nam sinh tên Văn đang làm thì cảm giác có gì đó đang rất lấp lánh liền nhìn xuống đất.

Cả hai nhìn trong gương thấy liền giật mình vì sợ bị phát hiện nhưng sau đó thở nhẹ ra vì nhớ ra là nệm ra giường rất dài nên che đi bên dưới gầm.

Thiên, cậu nhìn thử dưới đất cái viên ngọc đó là gì?

Cậu......ư......a.........nam sinh tên Thiên rên lên sau đó cố gắng nhìn qua.

"nam sinh kia có vấn đề cái đầu sao? Đang làm người ta mà còn bắt người ta nhìn đúng là ko có tình thú"

"em nói đúng, đang kích thích đúng là phá ngang"

Văn, sao lại có ngọc trai ở đây, còn màu hồng nữa.

Ngọc trai. Nam sinh tên Văn nói

Dưới gầm hai chị em nghe được ngọc trai hồng thì nhìn nhau

"cái đó chị bị rơi tìm được rồi sao a, chẳng lẽ bị ân ái của họ nó tự lăn ra trước đó đâu thấy"

"chị...chị bình tĩnh, ngọc trai bị âm thanh dâm mỹ đó làm cho lăn ra thì ko phải chị em ta cũng lăn ra được sao"

Đừng suy nghĩ nhiều mau giúp tớ khó chịu quá.

Được.

Người kia liền khẽ động thân thì bên dưới gầm giường có động tĩnh hai người liền nghĩ "chuột sao?" chẳng lẽ rất lớn.

Đột nhiên dưới gầm giường có bóng người vọt ra lao đến nhặt viên ngọc trai hồng và nói

Là nó thật rồi, tiểu Tuyết nhìn nè, mất cái này chị tiêu luôn, mau ra đây.

Dương Mẫn Lam mừng quà nên quên sạch hết.

Lúc này người dưới gầm giường lẫn hai người trên giường đang.....liền sửng sốt.

Người dưới gầm chui ra nói

Chị, chị đúng là ko ý tứ.....sao phá chuyện ám muội a, nghẹn chết người đó, mau chạy đi.

Á.......Dương Mẫn Lam nhớ lại liền đỏ mặt xoay lại nói

Nha........tôi ko thấy gì hết...phi lễ rồi....tiểu Tuyết chạy thôi....hai người nên tiếp tục nếu ko nghẹn chết a, tội nghiệp người bị trúng xuân dược....

Dương Mẫn Lam nắm tay người còn lại bỏ chạy rất nhanh.

Hai người trên giường im lặng sắc mặt đỏ lên và trắng bệch xen lẫn.

Oa...là màu hồng phấn.....Diệp Tuyết lên tiếng

Em còn ở đó, mau đi thôi.

Khi bị kéo đi, Kiều Diệp Tuyết nói

Chị....đợi chút.....

Hả? Em định vào đó phá đám à.

Ko phải.

Cô nói và quay lại thò đầu hí mắt vào nhìn nói

Này, Văn gì ơi, làm phải thật biết cách đó nha, ko thôi hỏng, cái đó lớn lắm, nên làm cho người dưới thân rên thật động tình nữa mới có tình thú a. Tôi ko thấy gì hết đi đây, hai người muốn làm ít nhất cũng đem chăn theo a, thấy hết rồi, làm sao chị em tôi dám lấy chồng đây, thật là........chúng tôi ko lấy chồng được sẽ đem hai người làm thái giám đó.

Nè, em đừng nói thế mau đi đi, làm họ nghẹn chết, cứ tiếp tục đi.

Hai người trên giường vẫn còn nhìn ra cửa đã đóng lại, sắc mặt đỏ tới mang tai cư nhiên cái gì cũng bị thấy hết còn.........

Thiên.....chúng ta......

Cậu......mặt mũi tôi tiêu rồi.........

Thay vì cậu nói nhiều tôi ko còn đủ sức nữa thật là nghẹn chết người rồi.

Hai người này chính là TKT và BDV.

Cậu ko nghe họ nói sao? Họ thấy hết nên ko lấy chồng được sẽ biến chúng ta thành thái giám đó.

Vậy tôi và cậu lấy hai nữ sinh đó là được. Hình như chính là hai nữ sinh hôm trước ném đá trúng chúng ta.

Cậu mau .......

Cậu muốn nữa sao? BDV nhìn trời

Thuốc cũng mất tác dụng bởi hai nữ sinh vừa rồi, cậu nghĩ còn mặt mũi làm sao.

TKT tức giận

Đừng tức nữa tôi đưa cậu về KTX.

...........

Thiên, hai nữ sinh vừa rồi thật ko thục nữ hay e lệ thật là bạo dạn.

Đúng là thế.

Tôi có cảm giác sau này còn gặp lại. BDV nói

TKT cũng cảm giác.

..............

Nói thế hai mẹ đã thấy chuyện đó của hai ba sao? BNĐ và TC nhìn trời hỏi

Phải a, đó là lần đầu thấy gian tình a nhưng còn nữa mãi sau này khi ba con thấy viên ngọc trai hồng của mẹ mới nhớ ra đêm hôm đó chính là mẹ cùng tiểu Tuyết.

Tập thể há miệng nói ko thành lời.

Bên ngoài phòng bệnh hai baba đang đỏ mặt và đỡ trán.

Mẹ vậy còn ba thì sao? BNĐ nói

Ba con à, mẹ sau này khi đang hẹn hò cùng ba con, đột nhiên mẹ lùi lại nhìn bóng lưng cùng dáng người đó mẹ mới nhớ nam sinh tên Văn đó chính là ba con.

Khi mẹ vừa nhắc lại lúc đó biểu tình ba con rất thú vị đó nha.

Bạch mama vừa nói vừa cười.

Vậy hai mẹ thấy lúc nào nữa thế?

Lúc đại học a.

Oa.......tập thể há miệng nói

Tụi cháu muốn nghe.

Hai mama liền gật đầu.

BCĐ nhìn hai ba đang nhìn trời.

Khải Thiên, tôi và cậu đi du lịch thời gian đi nếu ko mặt mũi đâu nhìn tụi nhỏ.

TKT cũng cảm giác thế.

Bạch Diệp lắc đầu, còn Triệu Tước xoay người vào tường một tay che miệng cười một tay đấm tường chân thì dậm liên tục.

Bây giờ ông nhớ lại lần đó khi TKT và BDV về phòng thế là ông nghe tiếng động sau đó chạy qua hỏi thì thấy cả hai mặt đỏ hỏi gì cũng ko nói, còn nói gặp xui rồi.

............

Mẹ vậy lúc đại học sao hai mẹ phát hiện a.

Nga......cái này sao, lúc đó là hình như ba con bị say rượu, đau đầu gì đó. Bạch mama nói

Tiểu Tuyết, em nhớ lầm rồi, phải nói là trong buổi party đại học lần đó chị em ta thấy hai ông ấy cùng khiêu vũ sau đó còn ôm hôn nữa, quên rồi sao.

Sau đó chị em mình đi tìm hai ông ấy để hỏi thế là thấy cảnh đó đó nhớ ko?

A .......chị nói em mới nhớ.

Mẹ vậy chuyện đó thế nào a?

Để mẹ kể cho hai con nghe.

Ba con cùng chú Triển khiêu vũ trong buổi party còn bốc thăm trúng nữa, sau đó hôn rất nồng nhiệt giữa các sinh viên, thật là dễ giận a.

............ mỗi խ��@"

PART 2

Đại học thành phố S

Trường đại học này rất lớn bao gồm nhiều khoa để học.

Năm đó BDV chọn về luật và cảnh sát, TKT thì luật và pháp y, Triệu Tước là tâm lý học cùng khoa thí nghiệm và y học, Bao Chửng học cùng khoa với BDV, còn Bạch Diệp chọn về khoa nhân văn cùng y học.

Dương Mẫn Lam học cảnh sát, Kiều Diệp Tuyết học về kinh tế.

Tất cả cùng học chung một trường đại học chỉ là khác dãy khoa.

.............

Sau khi trải qua kỳ thi năm nhất thì khoa luật cùng ngành cảnh sát mở party trong trường tổ chức cũng rất lớn nhiều người tham gia.

BDV và TKT cũng tham gia mà Bạch Diệp thì lo chạy đi túm Triệu Tước chạy đi ra ngoài chơi nên ko tham gia.

Dương Mẫn Lam cũng tham gia liền kéo theo chị em tốt chính là Diệp Tuyết cùng đến tham dự chơi cho vui, chính vì thế đã chứng kiến một phong cảnh tuyệt đẹp và lãng mạn.

...........

Tối hôm thứ sáu lúc 7h

Tiếng nhạc ầm ĩ cùng tiếng xôn xao của những sinh viên.

Hai chị em tìm cách chen lên trên để xem có sinh viên nào đẹp trai sau đó mời họ khiêu vũ.

Lúc này khi vừa chen lên thì nghe tiếng các sinh viên hét

Nhảy đi, nhảy đi cùng khiêu vũ đi.

Hai chị em nhìn thấy ở giữa sân có hai nam sinh viên đang đứng đối diện nhìn nhau.

Chị, chị có cảm giác họ quen ko a.

Uhm.....chị cũng có cảm giác đó hình như chúng ta thấy ở đâu rồi, ko nhớ nổi nhìn đẹp trai thật.

Hai sinh viên đó chắc đang đợi nhảy với ai.

Em ko cảm giác thế, em cảm giác hai người đó sẽ khiêu vũ cùng nhau.

Hả?

Aiz......chị ko biết sao, ai cấm nam nam ko được khiêu vũ, cái này giống thư sinh kia mang chất thụ quá, chắc chắn sẽ bị áp.

Sau đó Dương Mẫn Lam nhìn qua Kiều Diệp Tuyết, cô phát hiện được cô em thanh mai này từ nhỏ đã được dạy nghiêm nên cứ nghĩ cái gì cũng ko biết rất hiền lành khuê nữ ai ngờ đâu càng lớn càng thay đổi chứ lúc nhỏ rất đáng yêu, bây giờ rất giống một bộ dạng lưu manh.

Sao cái gì em cũng biết thế?

Em xem trên máy tính đó nha. Tiểu Tuyết cười nói

Nhưng thật sự sau đó là hai nam sinh viên đó nhảy với nhau, còn ôm nhau nữa.

Whoa........tiếng hét rất lớn cùng với lời xôn xao nghị luận

Đã nói hai người họ rất đẹp đôi mà ko yêu thì uổng a.

Thật là ghen tỵ a. Nữ sinh viên hét lên, tại sao chúng ta ko được a, nắm tay cũng ko được nói chi ôm.

Chà.......xem ra hai người đó là một đôi.

Đúng nha.

..........

Khi vừa nhảy xong thì các sinh viên nói

Hai cậu mau chọn một quả bóng đi.

Các cậu thật là.......

Thôi cậu đừng làm vẻ mặt đó hôm nay cứ chơi thoải mái đi.

Văn lấy cái màu xanh.

Chị, chị nghe anh ta gọi gì ko? Văn đó?

Văn sao? Hình như từng nghe tiếng người kia nha. Dương Mẫn Lam suy nghĩ

Chị, chị còn nhớ năm cấp 3 ko a? Trong KTX bỏ hoang đó.

A......là hai người đó sao? Nhưng em nhìn kỹ đi hình như ko giống cho lắm.

Uhm.......hình như cũng hơi giống, em thấy thế.

Em đừng nói bậy ra đó lỡ ko phải chị em ta sẽ xấu hổ.

Em biết rồi.

Sau đó hai chị em nhìn tiếp thì thấy tờ giấy trong quả bóng rơi ra.

Người kia lấy lên xem, sau đó mắt mở lớn nói

Cái này là ai viết thế ?

Nam sinh viên kia đưa tay lấy xem thì cũng há miệng nói

Các cậu làm cái gì đây.

Một sinh viên chạy qua nhìn thử sau đó hét lên nói

Hai cậu ấy lấy được mảnh giấy là hôn nhau trong 15 phút.

Whoa........hôn đi.....hôn đi......n lần........

Chị họ sắp hôn nhau rồi.

Đúng, đúng chúng ta có thể chiêm ngưỡng xem a.

Hôn đi.......hai chị em cũng hét theo

Sau đó hai sinh viên nhìn nhau thì phát hiện họ bắt đầu ôm và

Whoa.......hôn rồi kìa.......mau đếm thời gian đi......

...........

Đúng 15 phút cả hai liền tách ra.

Chỉ 15 phút xem hổng đã, sao chỉ ôm hôn nên sờ vài cái mới đúng.

Cả hai chị em chẹp miệng nói thì tất cả nghe được liền quay đầu nhìn, trên mặt cùng một biểu tình nói

« hai cô sinh viên này còn đáng sợ hơn »

Hai chị em liền quay đầu bỏ chạy mất dạng.

Thiên, cậu có cảm giác hai sinh viên nữ đó trông quen ko ?

Bóng lưng nhìn thấy ở đâu rồi a, tôi ko nhớ.

..............

Năm đại học thứ hai

Ngày hôm đó, Dương Mẫn Lam đang đi tìm cô em thanh mai thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một sinh viên nam rất cao và trắng dáng thon gầy đứng trước mặt.

Người đó xoay lại nói – em là Dương Mẫn Lam

Phải. Cô gật đầu

Anh là ai ?

Triển Khải Thiên.

Có chuyện gì sao ? Cô hỏi

Làm bạn gái anh được ko ?

Á.........Dương Mẫn Lam há to miệng nhìn sinh viên nam rất đẹp trai đã mở lời tỏ tình, cô theo bản năng nói - Biết nấu ăn ko ?

TKT khẽ cười nói – biết.

Được, vậy quen nhau.

TKT nhìn thấy cô sinh viên rất xinh đẹp chiều cao ít nhất cũng mét bảy ngoài.

Này anh cao mét mấy ?

Tám mươi tư.

Whoa......Dương Mẫn Lam hai tay nâng cằm miệng há chữ O nghĩ

« chiều cao lý tưởng của mình, anh ta còn biết nấu ăn, lại đẹp trai, quen thật tốt »

TKT thấy vẻ mặt này liền khẽ cười.

Cô liền thu lại biểu tình nói – tôi cũng rất cao, mét bảy mươi bảy.

Bảy mươi bảy. TKT ngạc nhiên nói

Phải.

Nếu thế thì chiều nay, em rảnh ko ?

Rảnh a.

Vậy chúng ta đi chơi.

Cô liền gật đầu.

Vậy anh phải trở về lớp trước.

Được.

Khi thấy người rời đi, Dương Mẫn Lam cười khúc khích, quen được bạn trai rồi, haha.......anh ta đẹp trai còn biết nấu ăn.

Mà khoan đã, có phải trí nhớ mình có vấn đề ko a, hình như năm nhất mình từng thấy anh ta a, uhm........lúc buổi party thì phải, lúc đó ánh đèn hơi chói nên mình ko nhìn thẳng được chỉ nhớ sơ qua gương mặt đó.

Thôi, đi tìm tiểu Tuyết trước.

...........

Khi tìm được Kiều Diệp Tuyết, cô liền đem chuyện mới được tỏ tình kể ra.

Whoa......chị sướng rồi, đẹp trai cao ráo lại còn biết nấu ăn nữa nha.

Nhưng chị có cảm giác thấy anh ta ở đâu rồi, vả lại rất giống anh chàng trong đêm party năm nhất.

Hả ? Trí nhớ chị tốt lắm mà sao ko nhớ.

Aiz........ko phải ko nhớ, chị ko biết anh ta có phải là nam sinh đã hôn cùng nam sinh kia ko nữa , lúc đó đèn chói nên hai chị em mình đâu nhìn rõ.

Uhm......cũng đúng Diệp Tuyết ngẩng đầu suy nghĩ.

Quên nói em biết, chiều nay ko thể đi chơi cùng em rồi, em rủ bạn học đi chung nha, chị phải hẹn hò với anh ta thử xem. Nếu hợp nhau chị sẽ tiến tới sau đó giành anh ta về cho riêng mình, chứ mỹ nam dạng này nữ nhân thích rất nhiều, người này khả năng gieo hoa đào rất cao a.

Thế thi chị nhớ chộp cơ hội trước, đánh dấu chủ quyền trước, phải là bá vương ngạnh thượng cung, đừng để cho ai lại gần a. Em đi chơi một mình cũng ko sao, em ủng hộ chị cố lên nhất định phải cua được anh ta nha.

Tiểu Tuyết nói

Được chị sẽ cố nhất định phải giành nam sinh này về.

Sau đó hai chị em vỗ tay với nhau.

Chiều em giúp chị trang điểm thật đẹp nha.

Được, trông chờ vào em hết.

...............

Chiều hôm đó

Lam, con có bạn trai rồi sao ? Hôm nay diện rất đẹp đó.

Ba, sao nói thế a, chưa phải là bạn trai đâu nha.

Chị ngại làm gì, để em giúp chị cho.

Chú a, chị ấy vừa được tỏ tình sáng nay, nam sinh viên rất đẹp trai cao ráo là mỹ nam đó còn biết nấu ăn.

Thật sao, vậy thì quá tốt rồi, con mau đưa về cho ba gặp.

Ba thiệt là........Dương Mẫn Lam đỏ mặt ngượng ngùng

Ôi chao, ông đừng trêu chọc con gái chúng ta a, con bé mới quen à, để từ từ xem người đó tốt ko lúc đó đưa về cũng ko muộn.

Mẹ.....

Con mắc cỡ cái gì, đến tuổi có người yêu rồi, tiểu Tuyết cháu cũng nên tìm người yêu sau này kết hôn cùng Lam nhà dì.

Dạ được.

Vậy hai đứa đi chung sao ?

Dạ ko a, cháu giúp chị ấy trang điểm thật đẹp để hẹn hò, cháu đi chơi với bạn.

Vậy hai đứa đi chơi đi.

...........

Chị khi hẹn hò xong về kể em nghe nha.

Ok, em đừng lo, chị đi đây, chị phải đến chỗ hẹn.

Bái bai, chị đi chơi vui vẻ.

Bai em, tối về chị sẽ kể.

Cô liền gật đầu.

Khi thấy Dương Mẫn Lam đi khuất cô liền ỉu xìu, có phải mình đòi hỏi cao quá ko a, nhiều nam sinh tỏ tình mà mình chẳng thích ai cả, thiệt là........

Cô vừa đi trên đường thế là chân đá cục đá dưới mặt đường đi nhưng ko ngờ cục đá đó văng lên và trúng đầu người đang đi phía trước.

A.......người đó dừng lại quay đầu nhìn.

Cô liền há miệng, sau đó nhìn xung quanh, nói

Nhìn cái gì, ko phải lão nương đá trúng, nói xong cô liền bỏ chạy.

Người nam đó khóe miệng giật, sau đó thấy người đã chạy mất dạng tay anh liền xoa đầu.

Này Duẫn Văn, cậu ko sao chứ?

Tôi biết đau đó, cô gái đó thiệt là......một câu xin lỗi cũng ko.

Thôi đừng giận nữa, hôm nay Khải Thiên đi hẹn hò rồi, em định đi đâu chơi?

Em định đi loanh quanh chơi. Anh hai, ko phải Triệu Tước hẹn anh mua sách sao? anh nên mau đi, em đi chơi với tiểu Bao.

Tiểu Bao chúng ta đi thôi.

Được.

.............

TKT đang hẹn hò với Dương Mẫn Lam, cả hai người đi ăn đi khu vui chơi.

Đến khi cùng đi dạo trên đường xung quanh đầy lá phong, phong cảnh rất lãng mạn và đẹp.

Dương Mẫn Lam kéo tay áo lên chỉnh chiếc vòng trên tay.

TKT liền thấy nói – chiếc vòng của em rất đẹp.

Cái vòng này là ba em mua cho em ở nước ngoài về.

Cô vừa nói vừa xoay chiếc vòng.

TKT thấy viên ngọc trai màu hồng liền suy nghĩ nói – hình như anh từng thấy viên ngọc trai này rồi.

Hả? Anh thấy lúc nào a.

Ko nhớ.

Đúng rồi, em có quen cô bạn nào biết nấu ăn còn phải biết chăm sóc nhà cửa ko?

Sao anh hỏi thế?

Anh có một người bạn, cậu ta ko biết nấu ăn gì cả, nhà cửa ko phải ko biết chăm sóc chỉ là nhiều khi bận nên quăng đồ tùm lum.

Vậy bạn anh có cao ko? Có đẹp trai ko?

TKT nghe liền nhìn cô, sau đó bật cười và chỉ chính mình

Có chiều cao ngang với anh, rất anh tuấn đẹp trai, còn có người anh song sinh.

Cô chớp mắt mấy cái, sau đó suy nghĩ

Uhm.....ân....như vậy đi, ngày mai anh dẫn theo bạn còn em dẫn theo chị em tốt của mình cho gặp mặt, em ấy nấu ăn rất ngon lại biết dọn dẹp tương lai là bà nội trợ giỏi lắm đó nha.

Thế thì tốt rồi.

Bạn em nhỏ tuổi hơn em sao?

Ko có nha bằng tuổi em nhưng vì sinh sau em hai tháng nên mới thế. Tụi em vốn là thanh mai từ nhỏ, chị em tốt lắm.

Được, vậy ngày mai anh sẽ dẫn theo bạn.

Bạn anh có cơ bụng ko?

Sao em hỏi chuyện này.

Tiểu Tuyết rất chú ý nha, tiêu chuẩn hơi cao vì tiểu Tuyết rất xinh đẹp cũng cao bằng em, là con gái độc nhất của gia tộc nữa.

TKT nghe liền cười rất tươi "Duẫn Văn xem như tôi giúp cậu kiếm vợ, xem ra là một khuê nữ rồi rất hợp"

Cậu ấy có cơ bụng, là 8 múi. TKT nói

Whoa.....thật sao.

Là thật.

"yeah....mình giúp em ấy tìm đúng tiêu chuẩn rồi"

Vậy cô bạn của em có từng luyện võ ko?

Ko a, vừa ko học võ lại ko biết lái xe, rất dịu dàng.

TKT liền nhướng mày "cậu ta đang cần mẫu phu nhân dạng này, thế thì tốt quá"

Bạn anh tên gì?

Bạch Duẫn Văn.

Tên đẹp nha. Nhưng sao nghe quen quá.

Hả? Em quen bạn anh sao? Cậu ấy là bạn từ bé của anh.

A, hai anh là trúc mã với nhau à.

TKT gât đầu.

Sau đó đột nhiên trong đầu anh nhớ được một hình ảnh lúc còn học cấp 3.

Ngọc trai hồng ? TKT vừa đi vừa suy nghĩ, sau đó đột nhiên dừng lại mở to mắt.

Dương Mẫn Lam cảm giác TKT đang dừng lại liền quay đầu nhìn thì thấy anh đang mở to mắt, vẻ mặt rất là lạ.

Khải Thiên, anh làm sao thế ? Vẻ mặt sao giống thấy ma a.

Cô đi lại gần nói

TKT khóe miệng giật, mí mắt cũng giật mở miệng nói

Ngọc trai hồng trong phòng KTX học viện Lăng Vân.

A, anh cũng từng học ở học viện Lăng Vân s.........Cô chưa nói hết đột nhiên im lặng

KTX? cô liền mở to mắt, sau đó miệng há lớn và chớp mắt mấy cái

Nha.........anh........

Sau đó cô thử đi lại gần TKT.

TKT theo bản năng lùi lại và cười gượng.

Lúc cô đứng song song với TKT thì mới phát hiện. Sau đó hai tay ôm má và hét

Nha.........A.........ko thể nào.........cô liền bỏ chạy động tác rất nhanh đã mất hút.

TKT bị gió lạnh thổi qua, bản thân anh cũng dở khóc dở cười ko ngờ lại gặp được.

Sao lại thế này? TKT ko còn gì để nói, mặt mũi mình để ở đâu nữa.

...............

Cô chạy một hơi về nhà, sau đó chạy lên lầu trốn trong phòng đắp chăn nằm xuống mong mình đang nằm mơ, cô ko ngờ người tỏ tình mình lại là......

Lúc này tiếng gõ cửa

Lam, con mau mở cửa con làm sao vậy, mau mở cửa cho ba mẹ.

Cô liền rời khỏi giường mở cửa.

Khi mở xong cô liền nhào đến ôm mẹ mình khóc

Oa.......mẹ.......sao con xui quá a..........sao lại thế này........anh ta......lại là....

Con gái nói cho ba biết có phải tên hẹn hò với con làm gì con ko?

Oa.........cô ko nói lại khóc.

Bà mau dỗ con đi rồi hỏi.

Ông xuống dưới trước đi.

Được.

Sau đó mẹ cô hỏi, cô cũng ko nói chỉ rút trong chăn.

.............

Kiều Diệp Tuyết nghe tin được liền qua nhà nói chuyện.

Chị, chị làm sao vậy?

Tiểu Tuyết a, chị gặp xui rồi, sao lại là....hu.....

Chị đừng khóc nói cho em biết đi anh ta làm gì chị rồi. Anh ta ăn hiếp chị hay trêu ghẹo em đi tính sổ.

Cô đều lắc đầu.

Tiểu Tuyết chỉ còn biết ngồi bên cạnh nhìn Dương Mẫn Lam đang đờ ra.

Xảy ra chuyện gì a?

............

TKT lúc này cầm trên tay bảng điều tra về Dương Mẫn Lam.

Chạy nhanh được thế thì ra từng thi điền kinh và đoạt giải, lại là nhu đạo tam đẳng.

Cậu quen ai mà nhu đạo tam đẳng? BDV ngồi kế bên nói

Dương Mẫn Lam. TKT nói

Vậy hôm nay hẹn hò thế nào rồi? Triệu Tước ngồi một bên nói

Sau đó thấy tất cả thấy vẻ mặt TKT rất quái lạ.

Này cậu làm sao vậy? BDV hỏi

TKT nhìn anh, sau đó vẫy tay ý bảo qua đây.

BDV đứng lên đi đến bên cạnh sau đó nói nhỏ vào tai.

Khi nghe xong biểu tình trên mặt BDV cứng đờ mà còn đỏ, vẻ mặt giống như khóc ko ra nước mắt.

C....ca.....cậu chắc chắn chứ?

TKT gật đầu

Ngọc trai hồng.

Á....BDV hét lên, sau đó nói - Vậy cậu tiêu rồi.

Tôi tiêu nhưng cậu chưa tiêu nên đừng lo, nếu ngày mai chia tay đi nữa tớ cũng ko trách được, ngoài ra sẽ nhờ cô ấy dẫn cô bạn kia đến để cậu làm quen.

Tớ ko muốn đâu, lỡ như giống cô ấy chắc tớ chết cho rồi.

Cậu yên tâm đi là khuê nữ đó, ko hề biết võ cũng ko biết lái xe, rất dịu dàng lại biết nấu ăn.

Thật sao? BDV nói

Là thật.

Bạch Diệp thấy cả hai rất lạ liền lắc đầu cười, anh đưa tay cầm bảng điều tra xem thử

Dương Mẫn Lam.

Triệu Tước cũng thò đầu qua nhìn

Whoa......con nhà danh môn vọng tộc, lại còn thi điền kinh đoạt giải còn có nhu đạo tam đẳng, trong đây còn ghi tương lai sẽ là nữ cảnh sát.

Một cô gái đầy mạnh mẽ, lại rất đẹp a, ko tệ đâu Khải Thiên. Bạch Diệp nói

Rất xứng với cậu.

Xứng thì sao tôi nghĩ cô ấy bỏ chạy mất dạng luôn rồi.

Tại sao?

TKT bất đắc dĩ nhìn trời.

BDV cũng nhìn thử thì tiếc cho bạn mình, cảm giác chỉ tại mình mà con gái thấy TKT chạy xa mấy mét a.

.............

Sáng ngày hôm sau, phía sau vườn trường đại học

Em gặp anh là nói chia tay phải ko? TKT nhìn

Dương Mẫn Lam khoanh tay suy nghĩ "mới hẹn một ngày đã chia tay, anh ta lại là mẫu người mình thích, sao mình xui thế"

Đúng a. Cô ngẩng đầu nói

Xin lỗi, đã làm em hoảng sợ. TKT cười

Cô liền nhìn trời.

Em xin lỗi mới đúng , ko nên như thế.

Chuyện chúng ta đừng nói tới, chiều nay em có thể dẫn bạn đến ko?

Được. vậy hẹn 4h chiều gặp ở quán N & M. Cô nói

Anh liền gật đầu.

Anh nói với bạn anh là bạn em mặc bộ váy màu lam nhạt là được, em ko có đến.

Ok. Mà bạn em tên gì?

Kiều Diệp Tuyết.

Bạn anh là Bạch Duẫn Văn, hôm qua anh có nói rồi.

Sau đó cả hai xoay người rời đi.

............

4h chiều

BDV đã đến chỗ hẹn và đợi, trước khi đi TKT có nói với anh.

Nhớ kỹ đó, cô gái đó mặc bộ váy màu lam nhạt, tên Kiều Diệp Tuyết.

Tôi biết rồi.

...........

Lúc này anh đang nhìn bên ngoài thì thấy có một cô gái rất xinh đẹp diện váy màu lam nhạt đang đi vào, dáng người vừa cao vừa đẹp, phải nói là một mỹ nhân, tương lai chắc chắn còn đẹp.

Diệp Tuyết đi vào và nhìn xung quanh, cô nhớ Mẫn Lam nói người đó tên Bạch Duẫn Văn.

Anh liền thử vẫy tay.

Tiểu Tuyết thấy liền đi qua.

Khi cô gặp trực tiếp thì trong lòng đã đánh trống liên tục "oa.......anh ta đẹp trai anh tuấn thiệt nha, chị ấy nói ko sai, nghe nói anh ta còn có 8 múi bụng, chậc....mẫu người mình thích, chỉ là ko biết nấu ăn cũng ko sao"

Chào anh. Kiều Diệp Tuyết khẽ cúi đầu

Chào em, anh là Bạch Duẫn Văn. Anh cười

Em là Kiều Diệp Tuyết.

BDV liền kéo ghế cho cô.

Cô liền ngồi xuống.

Sau đó phục vụ đi tới.

Hai anh chị dùng gì?

Diệp Tuyết, em uống gì cứ chọn?

Cô liền cầm menu xem, sau đó nói

Cho tôi chocolat lạnh.

Café. BDV nói

Xin đợi chút.

BDV nãy giờ cũng có đánh giá cô và phát hiện đây là một cô gái ko hề có võ, đều này nhìn qua đã biết.

Kiều Diệp Tuyết cũng đang nhìn BDV, sau đó cô nhớ lại

« em nhớ đừng lộ bản tính thật ra đừng gặp anh ta rồi kêu cho xem múi bụng người ta bỏ chạy đó, đừng giống chị »

Em cũng học ở đại học thành phố S

Vâng.

Em học khoa nào? BDV hỏi

Em học khoa kinh tế.

Đúng rồi, em có làm món bánh, mời anh ăn thử.

Cô nói và lấy hộp bánh đặt bên cạnh mở ra

Lúc này phục vụ cũng đem nước tới.

BDV nhìn thấy mấy cái bánh rất đơn giản ko cầu kỳ, liền đưa tay ăn thử.

Khi anh bỏ vào miệng và nhai thì ngẩn người

"bánh này còn ngon hơn nhà hàng năm sao mình từng ăn, vả lại ko quá ngọt"

Em làm rất ngon, ngon hơn những nơi anh từng ăn.

Anh quá khen. Cô cười nói

"ya.....thành công rồi"

BDV là người ko biết mở lời nói chuyện, nói được một hai câu liền im lặng.

Kiều Diệp Tuyết cảm nhận được một chuyện đó là .... "đừng nói với mình người này khô khan nha, chỉ có vẻ ngoài là cực bắt mắt thôi, nếu vậy mình cũng tiêu rồi"

BDV cảm giác ko biết nói gì, anh ko giống TKT biết gợi chuyện nói.

Kiều Diệp Tuyết cảm giác thật chán liền nói - Em đi vệ sinh chút.

BDV gật đầu.

Khi cô rời đi, anh liền lấy điện thoại gọi cho TKT.

- Khải Thiên, giúp tôi với, tôi ko biết nói cái gì với cô ấy.

- Trời đất, đừng nói nãy giờ cậu im lặng nha. Anh nói và thấy đầu kia im lặng liền muốn té xỉu

- Tôi ko biết nói chuyện gì nữa.

- Cậu tìm chuyện để nói đi, còn ko cứ nói anh dẫn em đi chơi, em muốn đi đâu?

- Rồi sao nữa.

- Nè, là cậu hẹn bạn gái đâu phải tôi, cậu tự suy nghĩ đi, Văn a làm ơn đừng khô quá mãi mới tìm được cho cậu đó.

- Tôi biết rồi.

- Cậu nhớ kỹ lời tôi nói, đừng bao giờ xem cách hẹn hò trên mạng bây giờ ai cũng biết hết, cậu mà áp dụng cô ấy bỏ chạy liền.

- Được rồi, sẽ tự suy nghĩ.

...........

Trong nhà vệ sinh, Kiều Diệp Tuyết cũng đang nói điện thoại

Chị à, anh chàng này là người khô khan cứng ngắc, anh ta cứ ngồi im ko nói gì hết á, bảo em là nữ mà nói chuyện một mình sao, đây là nam nhân dạng gì a.

Anh ta đẹp trai ko?

Đẹp trai a, cực anh tuấn nhưng tính cách thôi rồi. Chẳng lẽ em nói với anh ta là cho em xem múi bụng đi, anh khô khan em cũng lấy trừ khi anh tám múi.

Em đừng thế, chịu khó chút đi, xem thế nào.

Em biết rồi.

Sau đó cô nhăn mũi đi ra.

« sao mình gặp cái dạng người cứng ngắc này chứ ko chút tình thú, cũng ko biết lãng mạn, xui rồi »

Khi ra đến cô trưng lên vẻ mặt bình thường.

Xin lỗi, em bắt anh đợi lâu rồi.

Uống nước xong, em muốn đi đâu chơi ?

A..... « cái gì vậy nè, trước giây đó thì giống như khúc gỗ, sau một giây lại hiểu thế, đừng nói tìm người làm hướng dẫn nha, kiểu này mình mà quen đừng nói mình cầu hôn trước a »

BDV thấy vẻ mặt của cô, anh liền hơi ngượng.

« oa......ngượng sao, thật đáng yêu, haha....cái này trêu đã lắm nha »

Vậy chúng ta đi khu vui chơi nha. Cô nói

Được. BDV cười khẽ

« di.......anh ta cười lên rất đẹp, mình chịu thiệt chút cũng ko sao »

Sau đó ngày đầu hẹn hò rất thành công.

Lúc về cô kể cho chị em mình nghe.

Whoa...em may thật đó

...........

Ngày thứ hai đầy đặc sắc cùng với sự phát hiện của cô

Cả hai đi dưới những tàn cây lá phong dày đặc và ngồi trên ghế nói chuyện.

Thời trung học, em học ở trường nào ? BDV đang ăn bánh mà cô đã làm mang theo

Em học ở học viện Lăng Vân.

Em cũng học ở đó sao ? anh cũng từng học ở đó.

A, thì ra anh cũng học ở đó vậy mà chưa từng gặp nhau a.

Đôi khi tùy duyên nữa. BDV cười

Cô liền gật đầu « anh ấy giống như đã được có người dạy qua cách hẹn hò a, nói chuyện thật khác hôm qua »

Khi em còn học ở đó, em học khối nào ?

Em ở khối A, lúc đó em và chị em tốt chính là hoa khôi a.

Hoa khôi ? BDV hơi ngỡ ngàng, sau đó giống như nhớ được gì nhưng ko nhớ rõ.

Sau đó trong đầu anh hiện lên vài hình ảnh rời rạc.

Duẫn Văn, anh làm sao thế ?

Ko có gì.

Đúng rồi, chút anh đi cùng em đến khu trung tâm mới khai trương chơi đi.

Anh liền gật đầu.

...........

Khi đi trên đường, cô cảm giác dường như BDV rất quen nhưng ko nhớ gặp ở đâu, giọng nói cũng rất quen.

Lúc đang đi thì BDV gặp vài người bạn.

Văn, cậu hẹn bạn gái à, ko đi cùng Thiên sao ?

Các cậu nói gì thế. Anh trừng mắt nói

Mấy cậu bạn liền biết sau đó im lặng nói – vậy đi chơi vui vẻ.

Duẫn Văn, anh và bạn anh là trúc mã với nhau sao ?

Khải Thiên là bạn từ bé. BDV gật đầu nói

Cô gật đầu, sau đó đi tiếp và nhớ lại « Văn sao ? »

Bình thường mấy người bạn của anh cũng gọi anh là Văn à.

Ít khi lắm thường gọi anh là Duẫn Văn.

Cô nghe liền suy nghĩ « Văn, Thiên. Nghe quen lắm nha »

Sau đó cô ngẩng đầu nhìn BDV, đột nhiên cô có cảm giác có vẻ quen lắm.

Cô liền lùi lại nhìn bóng lưng của anh.

BDV thấy cô tụt lùi liền ko hiểu quay đầu lại.

Động tác quay đầu đã làm cho cô nhớ tới một người, sau đó cô há miệng và chớp mắt nói

Có phải anh cùng bạn anh là Khải Thiên gì đó từng ở khu KTX trung học đã bỏ hoang ko ?

BDV hơi giật mình.

Cô thấy vẻ mặt của anh, liền nhướng mày – hai anh chính là người trên giường làm rất mãnh liệt sao.

Gương mặt BDV cứng ngắc, trên mặt lại đỏ.

Sau đó cô mở to mắt và hét lên cuối cùng bỏ chạy

Nha........sao lại thế ? Sao tôi xui xẻo a........

Cô vừa chạy mất hút kèm theo tiếng hét

Tôi ko lấy được chồng, tôi sẽ biến anh thành thái giám, nhớ kỹ đó.

BDV đứng lặng như tờ, biểu tình cực sốc trên mặt, giữa gương mặt có vết rạn, anh ko ngờ chính là cô gái đã quay lại nói câu đó.

Nghe tiếng và cách nói này.

« Này, Văn gì ơi, làm phải thật biết cách đó nha, ko thôi hỏng, cái đó lớn lắm, nên làm cho người dưới thân rên thật động tình nữa mới có tình thú a. Tôi ko thấy gì hết đi đây, hai người muốn làm ít nhất cũng đem chăn theo a, thấy hết rồi, làm sao chị em tôi dám lấy chồng đây, thật là........chúng tôi ko lấy chồng được sẽ đem hai người làm thái giám đó. »

.........

Cô chạy một hồi về nhà, cũng trốn trong phòng trùm chăn.

« nha.......sao mình xui a, thì ra hai người đó lại là..... »

Tiểu Tuyết mở cửa đi là chị nè.

Cô liền phóng xuống giường mở cửa và đưa tay kéo Mẫn Lam vào phòng vừa khóc vừa nói

Chị, em gặp xui rồi, chị em ta đều gặp xui.

Anh ta khi dễ em sao ? Cô ko hiểu liền hỏi

Chị quên rồi sao, một người tên Văn một người tên Thiên đó, trên giường a, động tình đó.

Cái gì? Cô mở to mắt nói

Sau đó hai chị em ôm nhau khóc.

...............

Mà BDV lúc này đang nằm bẹp dí trên giường.

Văn, cậu đừng như thế nữa, xem như tôi và cậu cùng với hai cô ấy có duyên đi.

Duyên nổi sao? Tôi......sao lại xui a, ko ngờ chỉ vì câu nói của tôi và cậu năm đó bây giờ gặp thiệt còn muốn làm quen, thê thảm thật.

Thiên, tôi mới là người chịu thiệt đó, cái gì cô ấy cũng thấy hết. Lúc nãy cô ấy còn nhắc mặt mũi tôi biết vứt đi đâu.

TKT dở khóc dở cười.

Vậy ngày mai cậu định tính sao?

Chưa biết nữa nhưng phải nói thật bánh cô ấy làm rất ngon, tớ rất thích.

Vậy ngày mai cậu đi bày tỏ đi, rồi nói chuyện qua rồi đừng nhắc lại.

Tôi.........BDV ôm gối quay đầu nhìn TKT.

Đừng tôi hay ko tôi, nghe lời tôi đi, mãi cậu mới tìm được một cô gái như thế.

Nhưng cô ấy đâu có thục nữ hay e lệ.

Cậu ko phải muốn có mẫu vợ tương lai biết nấu ăn cùng chăm sóc nhà cửa sao, còn ko cô ấy thích nam nhân tám múi cậu cởi áo ra cho cô ấy ngắm đi thế nào cô ấy cũng chịu.

Cậu làm như tôi bán thân a.

Bây giờ cậu có nghe tôi nói ko? TKT trừng mắt nói

Biết rồi.

............

Ko ngờ ngày hôm sau khi BDV đến khoa kinh tế tìm người thì nghe mấy sinh viên nữ nói

Kiều Diệp Tuyết cùng một cô bạn thanh mai đã du học rồi, ko học trong nước nữa.

BDV cả người giống như pho tượng đứng im.

............

Du học sao? TKT nói

Phải, xem ra bị tôi và cậu là cho kinh hoảng rồi.

TKT nhìn trời và vỗ vai BDV an ủi.

.............

Sáu năm sau

Học viện quân sự đào tạo cảnh sát và quân y

Dương Mẫn Lam.

Có.

Sau khi nghe gọi tên cô liền đi đến và cầm súng lên bắt đầu bắn.

Ba phát súng đều trúng hồng tâm.

Tốt.

Các cô bắt đầu chạy 40 vòng, sau đó quay lại đây.

Rõ.

Dương Mẫn Lam càng ngày càng xinh đẹp, cô năm nay cũng hai mươi ngoài.

............

Khu vực dành cho nam.

Bạch Duẫn Văn.

Anh bước lên bắt đầu cầm súng lên và bắn.

Sáu phát đạn trúng vào hồng tâm.

Triển Khải Thiên.

Ba phát ko hề trúng hồng tâm chỉ trúng vòng thứ 3, ba phát còn lại ko biết đã mất dạng.

Cậu về luyện thêm tuần sau thi lại.

Vâng. TKT vẻ mặt ko đổi lên tiếng, anh vốn biết bản thân bắn rất tệ.

.............

Tiểu Tuyết, em rảnh ko?

Chị, em đang thực tập khoảng 4h em mới rảnh.

Vậy được, giờ đó chị em mình đi chơi.

Ok.

Lúc này trong học viện quân sự

Dương Mẫn Lam nhìn thấy một người, sau đó cô xoay người đi.

..........

Mấy ngày sau

BDV thực tập xong liền đi đến ngân hàng.

Khi vào bên trong đang chuyển tiền thì gặp bọn cướp nhà băng.

Anh liền bị bọn chúng hướng súng nên đành đứng im.

Bên trong đều bị bọn chúng bắt mà lúc này cửa ngân hàng lại có người đi vào.

Tôi muốn chuyển tiền. - Một cô gái rất xinh đẹp bước vào nói

Một tên đứng gần đó lặng lẽ đi tới.

Cẩn thận đó. BDV hét

Á....cô gái đó bị bắt.

Thả người ra. BDV nói trên tay anh đã cầm súng

Mày.......mày mau bỏ súng xuống nếu ko tao giết con nhỏ này.

Nha...cứu mạng.......cô gái nói và ngẩng đầu lên thì thấy BDV, sau đó sửng sốt

Là anh sao?

BDV nhìn cô gái đó liền suy nghĩ - Kiều Diệp Tuyết?

Mí mắt cô giật sau đó lên tiếng

Này, tên chết tiệt mau bỏ lão nương ra.

Con nhỏ này, mày muốn chết sao.

Đau.....báng súng đánh ngay trán cô.

Tuyết.

Hờ........Kiều Diệp Tuyết nghe, cảm giác rất thích sau đó hai con ngươi đảo một vòng nói

Nha.......Văn a, mau cứu em với.

Ai nghe xong cũng muốn té ngã, trước 1 giây hung dữ sau 1 giây đáng thương.

BDV nhìn cô cũng bất đắc dĩ, sau đó anh dùng ánh mắt ra dấu.

Cô chớp mắt, sau đó ko phải là gật đầu tỏ ý hiểu mà là đột nhiên lên tiếng nói

Có phải anh chưa từng phá thân phải ko ? Chỉ có người tên Thiên bị anh áp dưới thân, anh vốn là công à.

BDV tay cầm súng cũng run

Tất cả những người khác đều mở to mắt nhìn anh.

Kẻ đang bắt cô cũng run rẩy.

Cô thấy thế liền dùng khuỷu tay đánh vào bụng hắn và chạy.

BDV liền bắn.

Một phát súng trúng cánh tay hắn.

Anh liền nhanh chân chạy qua sau đó nắm và quật đòn vai.

Rầm......

Cô nhướng mày "nha...anh ta ko tệ, thôi bỏ đi, dù sao anh ta chưa phá thân, haha....."

BDV quay đầu lại đi đến nói - Em ko sao chứ?

Ko sao.

Chuyện năm xưa bỏ đi, em làm bạn gái anh được ko?

Cô liền gật đầu, sau đó nói - Trước hết em cần đánh dấu chủ quyền.

Hả? BDV ko hiểu.

Anh định cất súng ko ngờ bị Diệp Tuyết nhướn người lên sau đó kéo mặt ông lại gần

Chụt.

BDV sững sờ, sau đó thoáng đỏ mặt.

"dễ ngượng ghê"

Ai cũng vỗ tay.

................

Mà lúc này TKT đang đi mua sách và khi trong nhà sách anh lại bị người khác sờ mông.

Anh quay đầu lại thì ko thấy là ai vì phía sau lưng anh có rất nhiều người nên ko biết vừa rồi.

Anh quay đầu đi thì lại bị lần này lại cố tình sờ.....

Này, muốn chết à, trong nhà sách mà dám giở trò dê trai sao, muốn sờ thì ra ngoài mà sờ, ngươi ko có cái đó sao, sờ người khác làm gì hay là của bản thân ngắn lắm.

Ai cũng há miệng nhìn cô gái cực xinh đẹp lại nói chuyện thật đáng sợ.

TKT quay đầu lại thì thấy sau đó hơi sửng sốt.

Cô gái đó đang đi tới, nắm lấy cánh tay kẻ vừa rồi và dùng nhu đạo quật xuống.

Cô.....cô......làm gì đánh người tôi báo cảnh sát...kẻ đó nói

Lão nương là cảnh sát, ngươi dám xâm phạm người khác, bắt chết ngươi luôn.

Nói xong cô túm kẻ đó lôi đi.

Hắn muốn giãy cũng ko ra.

TKT nhận ra cô gái vừa rồi.

...........

Đợt thực tập qua đi là BDV bắt đầu hẹn hò và làm trong cảnh cục.

Mà TKT giúp BDV khám nghiệm thi nên thường đến cảnh cục và nhiều khi cùng BDV qua phòng đối diện thì gặp được Dương Mẫn Lam.

Sau đó qua vài lần nói chuyện, anh đã bày tỏ

Chuyện trước đây, cứ xem như đừng nhắc tới, em làm bạn gái anh nha.

Muốn tôi làm cũng được nhưng hình như anh hẹn hò với người tên Triệu Tước mà, tôi ko thích một chân đạp hai thuyền.

Anh và cậu ta chỉ là bạn. TKT cười nói

Thôi được.

..............

Mà lúc này Kiều Diệp Tuyết nhìn đứa bé trai đứng cạnh BDV.

Đây là con trai của anh sao.

BDV khẽ gật đầu.

Anh có vợ rồi còn muốn lấy tôi, biến đi.

Em nghe anh nói đã. BDV nắm tay cô lại nói

Đây là con trai của người anh song sinh, anh ấy qua đời nên anh phải chăm sóc.

Cái người Bạch Diệp gì phải ko?

Phải.

Cô liền ngồi xuống đưa tay xoa đầu cậu bé hỏi

Cháu tên gì?

Bạch Cẩm Đường.

Thật ngoan.

..................

Vài năm sau

TKT cùng BDV cùng tổ chức hôn lễ chung.

Hai cô gái nắm tay đi ra.

Duẫn Văn

Khải Thiên.

.............

12h 30 khuya, ngày 26.9.1980 trong bệnh viện

Có tiếng khóc trẻ con vang lên

Tiên sinh, vợ tiên sinh sinh được bé trai.

TKT liền đưa tay bế con trai mình.

Khải Thiên chúc mừng cậu.

Cám ơn cậu, Duẫn Văn, tiểu Bao

Một tiếng sau cũng là bước qua ngày mới

27.9.1980

Tiếng khóc trẻ con lại vang lên.

Bác sĩ phụ sản bế một đứa bé trai đi ra và đưa cho BDV

Là con trai. BDV nói

Vợ tiên sinh hạ sinh một bé trai.

Duẫn Văn, chúc mừng cậu làm ba.

Cám ơn cả hai.

...........

Một năm sau

BA. Hai tiếng non nớt vang lên và gọi làm cho TKT và BDV cảm giác đã làm cha.

Lúc này bên ngoài cổng rào có bóng người thập thò lấp ló.

BCĐ thì đã đi học.

BDV nhìn qua thì thấy bóng người đó, liền vỗ vai TKT đang bế con trai.

Ông quay qua và nhìn thấy, sau đó bế con đi ra nói

Tôi biết làm gì rồi, cậu đã chuẩn bị chưa.

Người đó gật đầu.

Tôi chỉ cho cậu một điều này, tới phòng thí nghiệm đi.

Duẫn Văn cậu bế theo Ngọc Đường đi.

Được.

.........

Cái này cho cậu là hình hai đứa bé khi vừa ra đời ngủ chung trong nôi.

TKT nói và đưa mặt dây chuyền có hình hai đứa bé tròn vo trắng nõn nằm cạnh nhau

Người đó liền cười, tuy ko thể nói chuyện thành tiếng nhưng khẩu hình đó

Khải Thiên, Duẫn Văn cám ơn.

..........

Hai người bế con mình rời đi.

Khi BDV bế con trai dựa vào thân cây anh đào liền nói

Thời gian thật nhanh.

Đúng là nhanh thật, chúng ta đều làm ba. Cậu nghĩ xem là thật hay ảo.

Tôi ko rõ nhưng tôi sẽ chăm sóc cho con trai mình để nó đừng như chúng ta.

TKT quay đầu nhìn BDV sau đó môi kề sát tai ông nói

Dù thật hay ảo tôi vẫn sẽ ở bên cạnh cậu.

BDV quay qua liền cười khẽ.

...........

Bên đường có hai người phụ nữ khoanh tay nhìn thấy và nghiến răng

Lại nữa, hai ông ấy thích sáp lại nhau ghê.

Chị nói đúng.

Em đỡ hơn chị a, chồng chị là bị áp dưới thân chồng em.

Aiz..........đừng nhắc chuyện này nữa, về thôi chị em mình ko thắng nổi đối phương.

Em nói đúng.

...........

Mọi chuyện là thế đó con trai, hai baba của tụi con thật đáng giận.

Mẹ à, hai mẹ cũng đâu có hiền. BNĐ nói

Con nói gì ? Hai mama híp mắt nhìn

Anh liền lắc đầu – ko có

« mèo, xem ra hai ba cũng thê thảm với mẹ lắm »

TC gật đầu.

Tập thể cảm giác hai mama thật kinh khủng và đáng sợ.

Hai vị baba bên ngoài đã bỏ chạy mất dạng từ lâu.

......... END .........

sty��ٜ�[

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro