Chương 14: Ngọc Mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Kagome cùng Yui đi lại trong thôn trang, mà lúc này Kagome lại nói:

"Yui, chúng ta thử ra ngoài đi."

"Nhưng..Kagome nee-chan, Kaede bà bà đã nói là không nên đi quá xa..."

"Không sao. Em sao lại nhát gan như vậy. Có chị ở đây, làm sao có thể để em có việc gì."

Kagome vỗ ngực chắc chắn nói, sau đó kéo tay Yui đi.

...

"Này, hình như hơi xa rồi..."

Yui run rẩy cầm tay Kagome, lo lắng nói.

Kagome cũng cảm thấy được hơi xa, vì thế kéo tay Yui quay lại.

"Chúng ta về thôi."

"Muốn đi đâu?"

Một thanh âm vang lên, sau đó trước mặt liền xuất hiện hơn 10 người thô to.

Hai người giật mình, sau đó thúc thủ vô sách bị bọn chúng bắt đi.

Đi về đến một toà miếu nhỏ , bọn cướp đẩy hai người vào, nói với người ngồi im ở góc nhà:

"Đại ca, người chúng ta đã bắt được."

"?!"

Yui đảo mắt qua tên đó, sau đó cả người run lên.

Kagome thấy thế hỏi nàng làm sao vậy, lúc này Yui gấp đến độ muốn nhảy lên :

"Yê..yêu..yêu quái! Hắn là yêu quái!!"

Kagome nghe thế kinh sợ, mà lũ người kia không vui nói:

"Đại ca là người, yêu quái ngươi muội!"

Kagome cũng cảm thấy quái dị. Vì sao Yui có thể biết được đó là yêu quái? Nghĩ đến nàng là nghĩ nhiều Kagome vỗ đầu Yui trấn an:

"Đừng nghĩ nhiều, Yu--"

Đúng lúc này, từ tim của tên đại ca kia một con quạ chui ra, bổ nhào về phía Yui cùng Kagome

Mấy tên đàn em kia sợ đến mức ngã xuống, con quạ kia không để tâm gào thét:

"Đưa ta...đưa ta Ngọc Tứ Hồn!!"

Hai người lăn trên mặt đất một vòng, Ngọc Tứ Hồn tựa hồ vẫn không có phản ứng, Rơi xuống trên mặt đất.

Kagome nhìn yêu quái, lại nhìn Ngọc Tứ Hồn lập tức đem ném ra bên ngoài. Yui đồng tử mở lớn, lập tức đứng dậy muốn chạy ra nhặt lên, nhưng không kịp nữa rồi.

Con quạ đem Ngọc Tứ Hồn tha mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro