Chapter 119 : Nơi ở mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___3rd POV___

Sáng sớm, ánh dương le lói qua rèm cửa, báo hiệu ngày mới đã đến.

Đi xuống giường, Jin bước tới bên cửa sổ, đem cửa sổ mở ra.

Hiện ra ở Jin trước mặt chính khung cảnh khác với ở Roswaal dinh thự.

Jin đang ở một căn dinh thự khác với vẻ cổ lão cùng rộng lớn hơn cái trước nhiều..

Dinh thự cửa chính đến bậc thềm vào khu nhà là một khung đường khá dài với hai bên là tu chỉnh qua mặt cỏ cùng cây cảnh.

Một cái bể phun nước tọa lạc tại cửa chính bên phải.

Khu nhà giữ địa long tọa lạc tại mặt bên trái.

Tại xung quanh bể phun nước là đủ các loại hoa cỏ sắp xếp tinh vi, đẹp đẽ, lộ ra cảnh đẹp ý vui.

Mà ở chính diện, phía trên vòng cửa , còn khắc lấy một cái gia văn.

Đó là một cái diều hâu gia văn.

Gia văn đại biểu là lãnh địa người thống trị, tức nhà Bá Tước, Mathers.

Giờ này khắc, Jin nơi ở chính là Mathers gia tộc dinh thự chính.

"Cũng đã hai tháng rồi đi." (Jin)

Kể từ khi「 Thánh Địa 」nhận được giải phóng, mọi người tại Roswaal an bài tiến vào căn dinh thự này sinh hoạt

Bởi vì, ở gần Arlam thôn cái kia biệt thự đã bị Ram một mồi lửa thiêu đốt dưới lệnh của Roswaal

Dưới tình huống như vậy, cả bọn tự nhiên phải thay chỗ ở mới được.

Và thế là họ chọn nơi này, Mathers gia tộc dinh thự chính làm nơi ở.

"Thời điểm cần rời đi đã gần tới." (Jin)

Cậu đã ở nơi này gần nửa năm, đã đến thời khắc phải tiếp tục hành trình của bản thân.

Mà trong khoảng thời gian này, cậu cũng đã làm được kha khá việc. Tiêu biểu chính là thành lập Kỵ Sĩ Đoàn cho Emilia.

Đề nghị này vừa ra, lập tức là đưa tới cực lớn ồn ào.

Nhưng mà, một nhóm người lại là vô cùng đồng ý.

"Crusch-sama có quân đội riêng của mình, Anastasia-sama có chính mình dong binh đoàn, liền Priscilla-sama đều có lãnh địa quân đoàn, Felt-sama cũng là nhận được ủng hộ từ Kiếm Thánh, Astrea gia tộc, Emilia-sama dù có Jin-kun bên người nhưng vẫn là có chút bó tay bó chân." (Roswaal)

Đây là ý kiến của Roswaal.

"Những người không muốn chiến đấu vậy thì đừng miễn cưỡng bọn họ.."

Đây là ý kiến của Ryuzu.

"Liền tuyển ra một bộ phận tinh nhuệ gia nhập, còn lại xem như thông thường lĩnh dân, an bài đến các nơi đi cư trú đi." (Frederica)

Đây là ý kiến của Frederica.

"Ohh đây không phải là càng tốt sao ? Kỵ sĩ đoàn ! A ! Thực sự là siêu ngầu đi ! Lão đại !" (Garfield)

Đây là ý kiến Garfield .

Cuối cùng, ngoại trừ có chút hoang mang Emilia thì liền Rem cùng Beatrice đều đồng ý.

"Lấy Jin-sama vĩ đại, sớm nên có được chính mình bộ hạ cùng cấp dưới." (Rem)

"Xem như Betty tinh linh sứ, đoàn trưởng vị trí cũng là chuyện đương nhiên chắc có." (Beatrice)

Yep, hai cô nàng này cơ bản đã đem kỵ sĩ đoàn đoàn trưởng vị trí dự định là Jin chứ không ai khác.

Thế là, Jin đem「 Thánh Địa 」các cư dân toàn bộ tụ tập một chỗ, dùng thời gian ba ngày làm rất nhiều khảo hạch, cuối cùng chọn lựa ra ba mươi cái kiêu dũng thiện chiến kỵ sĩ.

Bọn hắn có am hiểu chiến đấu, có am hiểu hậu phương viện binh, có am hiểu tại cận thân vật lộn, có am hiểu tại ma pháp năng lực, có thể nói là cực kỳ toàn diện kỵ sĩ đoàn.

Kỵ sĩ đoàn xây thành về sau, Jin cũng hợp lý đương nhiên trở thành đoàn trưởng.

Đến nỗi Phó đoàn trưởng, nhưng là bị Garfield đoạt lấy.

"Ngoại trừ lão đại, ta đây ai cũng không phục ! Mà xem như lão đại tiểu đệ, đương nhiên vị trí số hai không phải ta thì còn là kẻ nào ? " (Garfield)

Bản thân Garfield chính là dõng dạc nói như vậy.

Mà Rem nhưng là trở thành Jin thư ký, Beatrice tự nhiên vẫn là Jin khế ước tinh linh.

Trong sân luyện tập, Jin cùng Garfield đang đối luyện dưới sự vây xem của các đoàn viên kỵ sĩ khác.

"Ohh ! đúng vậy, đánh mạnh vào đoàn trưởng !"

"Phó đoàn trưởng lúc nào cũng chật vật như thế sao ? Cậu ta luôn chấp mấy thằng chúng ta cùng một lúc mà ?"

"Haha cậu mới vào nên không biết, hôm nay là có tiến bộ rồi đấy, chậc chậc, nhớ lại mấy ngày trước 10 giây là cậu ta đã nằm xuống rồi."

"Thôi đi ông, phó đoàn trưởng đã được tính là xuất sắc rồi, nhớ khoảng thời gian đầu cả 30 gã lao lên cùng một lúc cũng không đủ đoàn trưởng một tay đánh."

"Quả nhiên là 'Kiếm Ma', lục địa tối cường đi."

"Đó là đương nhiên ! Đoàn trưởng của chúng ta ngay cả Kiếm Thánh cũng có thể đánh bại !"

Mà người trong cuộc, tức Jin cùng Garfield lúc này bỏ ngoài tai mọi lời bàn tán mà tập trung đối luyện.

"Orraahh !" (Garfield)

"Đừng cố giữ khoảng cách khi đã có thời cơ tấn công, thế mạnh của cậu là áp sát cùng bộc phát. Nhớ rõ cách di chuyển mà anh dạy cậu hôm qua mà phát huy." (Jin)

Dễ dàng nghiêng đầu tránh đi nắm đấm của Garfield, Jin xoay người dùng kỹ xảo quất bay Garfield ra bên ngoài. Nhưng Garfield dường như đã quen với việc này nên nhanh chóng lộn nhào tiếp đất và bứt tốc lên tấn công cậu.

"Không tệ, đúng là có năng khiếu." (Jin)

Jin ở một bên dạy dỗ, một bên tán thưởng thiên phú chiến đấu của Garfield.

Cậu hiểu rõ Garfield sẽ không thích đi theo một khuôn khổ võ thuật nào nên cách duy nhất để huấn luyện tên này đó là để cho Garfield chiến đấu thật nhiều, càng gian khổ thì cậu ta càng tiến hóa.

Và nó đích xác có hiệu quả, ít nhất là Jin cảm thấy vậy.

"Haahh !"

Nắm đấm đánh vỡ bức tường không khí, chỉ để lại tàn ảnh trong mắt người khác liên tục tập kích Jin. Mà dưới loại tình huống này thiếu niên tóc trắng không nhanh không chậm đỡ lấy toàn bộ và phản công.

"Kukk !"

Chỉ một cú đấm đơn giản vào phần bụng, Garfield liền cảm thấy mình đã có thể đầu thai.

Người xem xung quanh có thể thấy rõ một luồng kình phong bắn ra tứ phía, xuyên thấu Garfield và hất tung đất cát gần đó.

"Ahh vẫn là không đánh trúng, cmn !" (Garfield)

Thô lỗ gào lên, Garfield ỉu xìu đứng dậy xoa xoa chỗ vừa bị tác động bởi Jin.

"Có tiến bộ rồi đó, anh nghĩ cậu sẽ bắt kịp được anh sớm thôi." (Jin)

Cười cười phủi bụi trên quần áo, Jin nói.

Garfield nghe xong có chút u oán đáp lại.

"Nhưng mà em có chạm tới nổi một sợi tóc của lão đại đâu.." (Garfield)

Thiếu niên tóc trắng lập tức cho cậu ta một cái tay đao vào đầu.

"Ah đau, vì cái gì lão đại đột nhiên đánh em ?" (Garfield)

Bĩu môi tỏ vẻ ương bướng, Garfield không phục, thở phì phó nói ra.

Jin cười híp mắt, cảm thấy sắp có cái để chơi, đáp lại một câu khiến Garfield rợn cả tóc gáy.

"Vậy tăng cường luyện tập nhá ?" (Jin)

Là người đã trải qua những ngày tháng huấn luyện địa ngục của Scathach, Jin thế nhưng là đủ tư bản để cho Garfield biết thế nào mới là 'huấn luyện' thật sự.

"Ehh... V-Vẫn là thôi đi.. H-Haha~.." (Garfield)

Bán nhân thiếu niên túng, cậu nhớ lại tháng đầu mình xin Jin luyện tập cho và lập tức cảm thấy hối hận vì quyết định của mình.

Lần đầu nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của Garfield, các đoàn viên kỵ sĩ thật sự là nhịn không nổi bèn đua nhau cười to.

"Hahahaha ! Phó đoàn trưởng mà chúng ta biết thế mà cũng làm bộ mặt này !"

"Ta là Garfield-sama, ta có thể chấp 3 tên các ngươi nhưng ta rất sợ cùng đoàn trưởng luyện tập ! Hahaha !"

"Đáng tiếc là chúng ta không có Metea lưu lại hoạt ảnh lúc này, nếu không thì, chậc chậc.."

Garfield nhanh tức nổ, cậu ta gào thét đáp trả.

"Orrah ! Tên nào cười lập tức bước ra đây cùng ta luyện tập ! "

Mà khác với huyên náo ở bên dưới, trong dinh thự lúc này lại dị thường tĩnh lặng.

Rem đang làm nhiệm vụ của một hầu gái của riêng Jin, đó là chăm sóc cho quần áo của cậu.

Nhìn chiếc áo choàng đen tuyền với những đường vân huyền bí cùng ma pháp ký tự được yểm lên này, Rem cẩn thận làm sạch nó.

Sau một hồi lâu, chiếc áo choàng cũng đã sạch như mới, hơn nữa còn mang hương thơm ngát của bột giặt cao cấp.

Giơ nó trên tay, Rem tựa như là lâm vào do dự gì đó. Cuối cùng, cô vẫn là làm ra quyết định và đưa chiếc áo choàng lên.. Mũi ?

Dụi mặt vào áo choàng của Jin, Rem ngửi ngửi một lúc, thỏa mãn hẳn thì mới buông ra.

(Vẫn còn mùi của Jin-sama..) (Rem)

Đây thực sự là... Không biết nên bình luận như thế nào.

Cô hầu gái nhỏ này thế mà có chút sở thích kỳ cục như vậy ? Cơ mà nếu Jin biết được...cậu hẳn sẽ thấy vừa vui vừa xấu hổ cho mà xem.

Dù sao, sau khi cùng Rem lẫn nhau cháo lưỡi ngày ấy, Rem có thể nói là dính Jin gần bằng Beatrice.

Cô nàng cũng vô cùng thông minh, lợi dụng lúc Jin cùng Emilia trao đổi tình cảm sau đó liền chạy ra lộ rõ tồn tại cảm của bản thân, khiến cậu dở khóc dở cười không biết làm sao. Cuối cùng vẫn là phải quấn nhau trên sofa hôn chùn chụt một hồi thì Rem mới chịu dừng nhìn chằm chằm cậu.

Rũ lại áo cho Jin lần nữa, Rem tung tăng cất đồ thay giặt cho Jin vào tủ. Mà đúng lúc này cửa phòng lại mở ra.

Jin bước vào, Rem thấy cậu trở lại thì cũng là nhanh chân tiến tới với khăn bông trên tay.

"Anh vất vả rồi, Jin-sama." (Rem)

Rem cười rạng rỡ, dùng khăn bông thay Jin lau đi mồ hôi trên trán cậu. Mà Jin cũng là vui vẻ hẳn lên, đem Rem kéo tới ngồi bên cạnh mình.

Được một lúc, Rem không biết là đỏ mặt nói gì đó rồi liền leo lên đùi Jin ngồi đối mặt với cậu.

Tóc xanh nhỏ nhắn mỹ thiếu nữ lúc này đang dùng ánh mắt mê ly nhìn lấy thiếu niên, bộ ngực gấp 3 lần chị gái của cô liên tục đè ép vào cậu, khiến cậu càng là miệng đắng lưỡi khô.

Mà Jin đương nhiên không thể không có phản ứng. Cậu thuần thục thể hiện ra kỹ năng bóc trứng cùng nắn và ăn đào của bản thân, Rem cũng không kém, cô cúi đầu xuống giúp phần dưới của cậu dịu lại bằng mấy chiêu mới học gần đây.

Sau một hồi lâu, Jin liền bắt đầu vào việc và hiện đang mạnh mẽ đẩy Rem từ đằng sau, mặc cho tiếng da thịt va vào nhau cùng tiếng thở hổn hển ngọt ngào ngập tràn cả căn phòng.

Đến tình cảnh này thì mọi người hẳn là hiểu điều gì xảy ra rồi đi.

Hai người này cái gì cũng đều đã làm. Và cả dinh thự không ai biết gì về điều này ngay cả Beatrice.

Nói nhảm, Jin thế nhưng là bố trí đủ loại kết giới cùng ma trận mỗi khi cùng Rem bàn luận tạo em bé giáo điển. Cậu cũng không muốn trải nghiệm sự lúng túng giống như hồi ở DanMachi một lần nữa.

Chiều muộn, thái dương đã xuống núi. Trong phòng ngủ Jin vẫn đang chăm chỉ cày cấy trên người Rem, mặc cho ga giường đã là một bãi hỗn độn, và mãi một hồi lâu sau cả hai mới kết thúc.

Thở dốc nằm trong ngực Jin, Rem rũ lấy tán loạn, ướt đẫm tóc xanh, tỏ vẻ vô cùng mệt mỏi. Cô mặc dù là quỷ tộc nhưng so thể lực là không thể so nổi với Jin.

Nhìn lấy mỹ nhân trong ngực, Jin phức tạp nhớ tới cuối tháng trước, thời điểm cả hai làm loại chuyện này lần đầu.

Hôm ấy là buổi tối muộn, Jin nghiên cứu thuật thức rất khuya nên mãi mà đèn trong phòng không có tắt. Mà Rem thì lo lắng cho sức khỏe của cậu nên tới xem và chẳng biết cô nàng nghĩ thế nào mà mặc một bộ đồ ngủ vô cùng bại lộ tới phòng cậu.

Jin đương nhiên rõ ý đồ cùng lý do của Rem khi mặc bộ đồ đó đến đây.

Chẳng là, vì để ý đến Rem hơn trước nên Jin cũng không nhịn được mà tia vài nơi không nên tia của cô và loại ánh mắt này đương nhiên bị cô nàng phát hiện.

Phát hiện ra Jin có hứng thú với mình, Rem triển khai toàn diện tiến công với đủ loại hành động câu dẫn vô tình nhưng cố ý và sau 2 ngày thì Jin thất thủ.

Đương nhiên, dâng đến tận miệng mà còn từ chối thì thật sự không phải nam nhân. Vậy nên Jin cũng là cân nhắc trên cơ sở cảm tình của cả hai mà triển khai hình thức 'bác nông dân', chăm chỉ 'cày' lấy ruộng đồng trước mắt.

Đây cũng không phải ý chí lực của Jin không đủ. Tuyệt đối không phải !

Ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Rem, tận hưởng một chút hiền giả thời gian xong thì Jin cũng là có chuyện nghiêm túc muốn nói.

"Rem, anh sẽ phải rời đi trong ít ngày nữa." (Jin)

Câu này vừa nói ra, không khí ngọt ngào trong phòng liền đọng lại.

Điều đáng sợ nhất mà Rem không muốn nghĩ tới vẫn là đến. Nhưng mà không đợi cô chìm trong cảm xúc thì Jin đã nói tiếp.

"Anh muốn em đi cùng. Và anh có một số điều về thân phận của anh cần nói cho em nữa" (Jin)

Rem mở to mắt, tựa như bảo thạch con ngươi liên tục lấp lóe hưng phấn hào quang. Cô biết, những gì Jin chuẩn bị nói ra sẽ mãi mãi xác nhận định mệnh của hai người.

Mà Rem, thế nhưng là chờ khoảnh khắc này đã rất lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro