Trần Tình ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Vô Tiện cười đến vui vẻ, ôm ghì y vào lòng, bàn tay linh hoạt bắt đầu tháo gỡ từng lớp, từng lớp y phục, chỉ chừa lại một lớp sa y mỏng manh lót trong cùng, phòng y bị lạnh.

Hắn để y ngồi lên đùi mình, vùi đầu vào ngực y mà liếm mút, trong khi tay liên tục xoa bóp, giữ chặt hai cánh mông y, tránh cho Lam Vong Cơ bị ngã ngửa ra sau.

Tiếng thở dốc ái muội đã vang đầy căn phòng, khoái cảm bị khơi lên ngày càng mạnh mẽ, khiến y si dại, không làm chủ được bản thân mà bắt đầu đưa đẩy, cọ cọ phân thân trần trụi đang trong tình trạng bán cương lên đùi hắn. Do cách một tầng vải lại càng khiến nó khó chịu, cứng rắn hơn.

Sắc tình hồng nhạt tắm đẫm gò má y, hai cánh môi hé mở, mấp máy hít lấy từng mảng không khí đầu vội vã đứt quãng, trong khi đôi mắt cương nghị, lạnh lùng thường ngày đã ươm một tầng nước mỏng của tình dục, tựa như chỉ cần một làn gió khoái lạc mãnh liệt bay tới là đủ để tầng nước ấy rơi xuống.

Chợt, một xúc cảm mềm mại mà ấm áp bao trùm lên đôi môi y, đầu lưỡi nóng bỏng mạnh bạo đẩy vào trong, len lỏi, khám phá khắp nơi trong khoang miệng Lam Vong Cơ.

Không để y kịp định thần, Ngụy Vô Tiện đã đẫm một ngón tay vào trong hậu huyệt y, khiến Lam Vong Cơ giật mình một cái, bám chặt vào cổ hắn như bám vào một khúc gỗ nổi giữa dòng sông chảy xiết.

Ngón tay ấy nhanh nhẹn đảo vài vòng như đùa bỡ tiểu huyệt nhỏ bé, xong liền nép qua một bên, nhường đường cho một ngón tay khác từ bàn tay còn lại của hắn đâm vào.

Chúng đua nhau gãi loạn, khuấy đảo khắp mọi nơi phía trong y, bức cho nơi bị kích thích tới chảy ra dâm thủy trong suốt, lại chẳng có gì an ủi cho phân thân đã cương cứng phía trước, hại y phải vừa cố gắng đuổi hôn đuổi theo hân, vừa nén lại ngượng nhùng mà chà sát phân thân vào đùi Ngụy Vô Tiện.

Chợt, hai ngón tay ấy bị rút ra ngoài, nhưng ngay lấp tức đã bù lấp bằng một khối cao nho nhỏ. Khối cao ấy theo nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng cao của y mà chảy ra, trong khi cơ thể y bị chỉnh lại, chân hắn co lại, đẩy cơ thể y lên cao, lại cố tình để đầu gối mình nằm dưới phân thân y, khẽ cọ.

Tư thế này khiến toàn bộ nước cao bị đổ vào trong, lại vừa hay bỡn cợt được cả "tiểu Lam Trạm" bị ngó lơ nãy giờ. Nhưng lúc này mà lỡ có ai đi vào phòng sẽ thấy rõ khẩu huyệt đang liên tục co bóp, cố gắng nuốt lấy mấy ngón tay của hắn trong khi chính nó đã bị nước cao và dâm dịch tưới ướt, dâm đãng tới vô vùng.

Tay hắn đỡ lấy bụng bầu của y, nhĩ đi nghĩ lại một chút mà sợ đứa trẻ bên trong bị rơi xuống khi ở tư thế này, liền chấm dứt bụ hôn nồng nàn kia với y, kéo ra một sợi chỉ bạc tinh khiết khi tách rời môi lưỡi của hai người.

Ngụy Vô Tiện hai tay xoay chuyển, đặt y ngồi lên đầu gối của bản thân, khẩu huyệt ở ngay đỉnh đầu gối của mình. Lam Vong Cơ lúc này thần trí mơ hồ, tùy hắn bài trí, tới khi nhận ra đã thấy mình bị thả trượt từ trên đầu gối y xuống, không nhịn nổi mà kêu "ah" một tiếng, khẩu huyệt ma sát với vải quần thô cứng mà co bóp kịch liệt, chảy ra càng nhiều dâm dịch.

- Bảo bảo, chơi có vui không? Sau này ngươi ra đời ta sẽ cho ngươi đi trượt lá, giờ chỉ có thể trượt ở đây thôi, không thì "mẫu thân" ngươi sẽ giận đó!

Hắn tinh nghịch nói, tay xoa xoa bụng của y như đang thực sự được nói chuyện với người con kia. Lại len lén nhìn lên trên, bắt gặp vẻ mặt phụng phịu, không vừa lòng tới khả ái của y, không nhịn được mà nổi lên chút ý nghĩ xấu xa. Tự mình nằm xuống giường, nhưng lại giữ chặt hai tay ở eo y, bắt Lam Vong Cơ ngồi lên túp lều nho nhỏ ở giữa hai chân hắn.

- Giờ ta cho ngươi đi cưỡi ngựa nhé! Vui lắm đấy, sau này chắc chắn ngươi sẽ rất thích a~~

Tiếng "a" ấy được Ngụy Vô Tiện ngân ra thật dài như hận không thể biểu lộ ý muốn trêu chọc của mình ra rõ hơn. Hông bắt đầu di chuyển, đẩy lên đẩy xuống, mỗi lần đều đem nơi cao nhất đâm vào huyệt nhi bị trêu đùa tới ửng đỏ của y. Nhưng... dù sao cái thứ đó cũng bị kiềm hãm bằng một lớp khố và quần dài, chỉ đỉnh mở hậu huyệt y một chút, dường như còn chẳng chui vào trong, khiến nơi ấy của Lam Vong Cơ ngứa ngáy khó chịu không thôi, lại vì chút tự tôn của bản thân mà nhịn xuống những lời nói dâm loạn, van xin hắn cho mình được sung sướng.

Chợt, Ngụy Vô Tiện đặt y nằm xuống giường, nhặt lại mấy lớp y phục đã bị cởi bỏ kia mặc lại cho y. Ranh mãnh nói:

- Hôm nay chơi vậy đủ rồi~~ Ta tới trù phòng kiếm chút đồ ăn đây, đói quá! Ngươi có muốn ăn gì không A Trạm?

Sự hụt hẫng, khó chịu, ngứa ngáy lan đầy cơ thể y, trong vô thức, Lam Vong Cơ đã tự thỏa mãn hậu huyệt đói khát của mình bằng mấy ngón tay thon dài của bản thân, tay còn nắm lấy phân thân hồng nhạt tuốt lộng đầy khó khăn, ngượng ngịu nhưng vẫn không mở lời cầu xin hắn thao mình.

Ngụy Vô Tiện lại là một kẻ ưa đùa dai, loáng cái đã biến mất, để y nằm vật vã, khổ sở trên giường, tự giải quyết khoái lạc của bản thân.

Sau khi xác nhận không ai vào đây nữa, Lam Vong Cơ mới đánh bạo, dựa lưng vào thành giường, hai chân mở lớn đem tất cả nơi tự mật phơi bày ra ngoài, không chút ngượng ngịu mà tự xử lý mọi thứ.

Nhưng có lẽ đã quen với động chạm, mùi hương và cơ thể của Ngụy Vô Tiện, dù rất cố gắng nhưng y không thể "giải phóng" được. Mắt dáo dác nhìn quanh phòng tìm một món đồ của hắn, con ngươi dừng lại ở một câu sáo đen quen thuộc, tay liền vươn ra, nhanh chóng chộp lấy nó.

Y từ từ ổn định nhịp thở của bản thân, chậm dãi đem cây sáo đẩy vào bên trong cơ thể của mình, hai bắp đùi thi thoảng lại co giật một chút vì tiếp nhận dị vật lạ, vừa lạnh lẽo, gồ ghề lại vô cùng thân quen.

" Ưm... thật dài... nhưng chưa đủ to... của Ngụy Anh vẫn tốt hơn..."

Lam Vong Cơ thầm đánh giá, lại lắc đầu vài cái, tự nhắc nhở bản thân không nên sa đọa như vậy. Tuy thế, cũng không kìm được bàn tay đang đẩy cây sáo tên Trần Tình của Ngụy Vô Tiện vào thật sâu trong cơ thể.

Y thở hắt ra một tiếng, hai tay buông lỏng như nghỉ ngơi giữa hiệp. Cây sáo đen vẫn nằm ở nơi huyệt đạo non mềm chỉ còn chừa một đoạn nhỏ ở nhoài. Thân sáo rỗng tuếch, làm nơi thông giữa mị thịt ấm nóng bên trong với không khí lành lạnh bên ngoài, không khỏi khiến y rùng mình vài cái. Tay lại muốn đem Trần Tình kéo ra, giả động tác khi giao hợp để thảo mãn dục vọng của cơ thể, nhưng nơi đó đã bị bàn tay của một người khác nắm lấy...

- Hàm Quang Quân a~~ Ta thực không ngờ ngươi dâm đãng tới vậy đó, tới cây sáo của ta cũng không tha. Thực khiến phu quân ta đây lao lực mà!

- Ngụy Anh...

Y run run gọi hắn, giọng nói mang chút lo sợ, ngượng ngùng muốn chối bỏ lại như muốn thừa nhận. Đem mọi cảnh giác của bản thân buông lỏng, tạo ra thời cơ để hắn làm càn, há miệng ngậm lấy khúc sáo còn thừa ra, thổi mạnh một hơi, làm cho Lam Vong Cơ giật nảy mình, hai tay theo phản xạ che đi chỗ kín của cơ thể lại bị cây sáo cản trở, khiến nó thành động tác gợi dục, câu dẫn.

Lúc này, Ngụy Vô Tiện cũng đã thoát hết y phục, kéo tay y đặt vào nam căn nóng bỏng, to lớn đang ngạo nghễ vươn cao, nổi đầu gân xanh tím tới đáng sợ.

Lam Vong Cơ hơi rụt tay lại, nhưng đôi mắt y đã phản bội lại cử chỉ ngại ngùng ấy. Nó cứ chăm chú nhìn vào đó, con ngươi màu lam nhạt khẽ xao động như vô cùng thèm muốn nam căn ấy. Y hai tay ôm lấy phần bụng vủa bản thân như muốn bảo vệ nó, miệng lắp bắp nói:

- Ngụy Anh... cho ta được không?...  - thấy hắn hơi lắc lắc đầu, tay chỉ chỉ vào hậu huyệt kiều diễm kia, tỏ ý muốn y bói cho rõ. Lam Vong Cơ bèn cắn răng nói tiếp - T- ta muốn nam căn của ngươi lấp đầy ta... nhưng nhẹ một chút, không được tổn thương bảo bảo.

Toàn câu ban đầu y muốn nhắc hắn làm nhẹ chút, căn bản vẫn là sợ sẽ mất sinh linh bé nhỏ này, nhưng lưng trừng lại phải bổ xung thêm câu nói dâm đãng kia, ngượng tới vừa dứt câu đã tự vùi đầu vào cái gối sau lưng, che đi đôi mắt ướt lệ đầy ủy khuất.

Ngụy Vô Tiện cũng chỉ cười mỉm một cái, kéo ra Trần Tình đã được tắm ướt dâm thủy, ném sang một bên, thay thế bằng nam căn của bản thân. Miệng vui vẻ hôn hôn khắp cơ thể y như sủng nịnh, làm nũng.

Tiếng rên rỉ dâm loạn lại vang lên lần nữa, rèm buông, cửa đóng, mọi sự thuận lợi, hậu bối tự giác rút về phòng. Cho tới khi trăng đã lên cao, treo trên ngọn cây ngọc lan trắng muốt, âm thanh ấy mới ngừng lại. Một tối như vậy là đủ rồi.

=================================
Là độc giả cũng cần có lương tâm một chút. Đọc xong thấy hay nhớ vote cho ta nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro