Chapter 1: Yukie Unmei và cuộc đời số chó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy đọc cho kĩ cái giới thiệu của truyện rồi hẵng vào đọc.
À nói luôn, bản này có nhiều từ chửi bậy hơn đấy
___________________________________

Mở đầu như thế nào cho hợp lý?

À, hôm nay bầu trời Tokyo quang đãng, lặng gió ít mây, hẳn là một ngày khá yên bình và dễ chi....

-ĐJT MẸ MÀY CON 4' KIAAAAAA!

.....hoặc là không.....

Nếu bạn thắc mắc ai mà có thể độc mồm độc miệng như thế, thì xin chúc mừng, câu trả lời là chị gái nữ chính của chúng ta....YUKIE UNMEI.
Hôm nay là ngày đẹp trời với ai chứ với cô thì ĐÉO.

-Này, mày ồn ào quá đấy...Unmie-chan~ - Trước mặt cô, một con ả "nhìn rất khả ái đáng yêu nhưng lại rất mất dạy", Ryoba Ayako, tầm một ngày trước thì nó vẫn là bạn của Unmei.

-Ayako...tao đéo thể tin nổi....mày lại hèn hạ tới mức đến cả người yêu tao mày cũng cướp là thế nào?! -Unmei nghiến răng, hai tay nắm chặt lấy cổ áo "người bạn" của cô.

-Oya oya~ mày đã quá ngây thơ rồi Unmei-chan~ Mày nhìn xem, Makoto anh ấy yêu tao hơn mày mà~ - Nó cười khinh bỉ, hai tay đẩy mạnh cô ra làm cô xuống nền vỉa hè.

Đằng sau nó, là Makoto, kẻ "đã từng là người yêu" của Unmei, hắn lườm cô, tay hắn vòng qua eo của Ayako rồi nói với giọng điệu ngọt xớt như vừa nuốt hai trăm tấn đường vào mồm ấy

-Thôi nào Ryoba-tan, không cần dây dưa với con wibu dị hợm này nữa, đi thôi~

-Này nhé....- nghe đến từ wibu, máu chó cô nó dồn lên nào- ĐJT MẸ MÀY NHÉ MAKOTO!? Mày nợ tao 200 yên mày còn chưa trả, rồi đm còn gọi tao là wibu nữa, cho tao hỏi trong thời gian yêu nhau mày đã coi tao là cái đách lờ gì chưa??

-Nghe này, tôi chỉ coi cô là cái thú vui thôi, chứ yêu cô có khác quái gì yêu một con thú - Hắn nhếch miệng cười khinh bỉ rồi quay lại cười một cách soái ca và lãng tử - Yêu em lắm cơ Ryoba cưng ❤

Nghe câu vừa rồi, da gà da vịt của Unmei, người đi đường và tác giả nổi hết cả lên, sến thấy bà cố tổ tiên.

-NÀY CẨN THẬN!! BIỂN QUẢNG CÁO RƠI KÌA!!!

Tiếng hò hét thất thanh của đám người đi đường bắt đầu gây sự chú ý tới cho Unmei, Ryoba và Makoto. Cơ mà chính Unmei cũng chả quan tâm là bao, cô cứ thế lao thẳng tới hai con người đang phát cẩu lương kia đấm cho mỗi đứa một phát khiến chúng ngã lăn ra đất. Nhưng số phận cô lại hẩm hiu thay, việc cô lao tới đó vô tình biến cô thành mục tiêu của cái biển quảng cáo đang rơi kia

Cô nhẹ nhàng ngước lên nhìn cái thứ siêu to không lồ kia dần dần rơi xuống theo lực hút của trái đất. Thời gian bông quay chậm lại như phim truyền hình dài tập Ấn Độ

Aa~ Lão thiên này~ Lão già ác lắm....tôi ăn ở có đức với lão như thế mà lão đối sử với tôi thế này đây....

Biểu cảm của cô từ giận dữ bỗng thành hiền hậu lạ thường, cô cúi xuống nhìn hai người kia, hai con người còn đang ngẩn ngơ sau cú đấm

Nghiêng đầu, cô cười, một nụ cười thật hiền lành và nết na, mở miệng ra như chuẩn bị nói gì đó

-Makoto...Ryoba....

Ở đây chắc sẽ có nhiều người nghĩ (và chính tác giả cũng nghĩ) rằng cô gái Unmei tội nghiệp sắp chết kia chuẩn bị nói một câu đậm chất ngôn tình trung của với người yêu cũ với người bạ...

-Đjt mẹ chúng mày, lũ vô văn hóa chúng mày chết hết đi :)

...à thôi, dẹp đi.

Và *RẦM* sau câu nói cuối cùng của Yukie Unmei là âm thanh cực lớn của cái biển quảng cáo rơi xuống theo lực hấp dẫn của trái đất. Hiện trạng của Unmei bây giờ cũng chả toàn thây, chỉ còn có cái tay dơ ngón giữa vẫn hiên ngang sống sót, còn lại đều bị đè bởi cái biển sắt siêu to khổng lồ kia.

--------------
À chết tiệt! Sao cuộc đời tao nó số chó thế?
Nhớ rõ là chết thảm hơn cả Lão Hạc rồi cơ mà.....

DUDIME SAO TAO ĐANG Ở CHỖ QUẦN QUÈ NÀO ĐÂY??

Unmei sau khi tỉnh lại, cô thấy mình toàn thân lạnh ngắt, ngồi giữa một không gian toàn màu đỏ.
"Hẳn là địa ngục rồi...."
Vừa nghĩ, cô gật đầu tán thành với ý nghĩ của chính mình và... nằm xuống, thư thái nhắm mắt ngủ.
"Hoặc đây là mơ."

-Kẻ tội nhân kia...NGƯƠI THẬT TO GAN!- Một chất giọng khàn đặc, giận dữ khiến cô giật mình ngồi dậy và hiện ra trước mặt cô là một người đàn ông, da dẻ màu đỏ thẫm như máu, đôi mắt trợn trừng như con thú dữ chuẩn bị vồ lấy con mồi, nhìn dáng vẻ y có vẻ rất trang nghiêm

-Ông là?

-Ta là Diêm Vương đại nhân, ta đã giết ngươi để ngươi không gây họa tới Địa giới- Y vẫn ngồi đó, gằn giọng nhìn Unmei với đôi mắt tức giận.

-Hả? Vậy...Do ông à? - Cô làu bàu, mép trái giật giật -TÔI ĐÃ LÀM GÌ NÊN TỘI CHƯA??????

-RỒI ĐẤY! Cướp của, hại người, làm con giáp thứ mười ba, lừa người, phản bội, bao nhiêu tội thế mà ngươi còn chối?- Lão gân cổ lên đáp

-CÁI DUDIME ÔNG, TÔI MỚI LÀ NẠN NHÂN NÀY! - Unmei chịu không nổi, gân cổ nổi hết lên mà cãi

-Ờm....Tên ngươi là......Ryoba Ayako phải không?- Nghe cô nói, lão tự dưng lôi ra một cái danh sách nào đó

-ĐÉO! TÊN TÔI LÀ YUKIE UNMEI NHÉ!! -Cô gào ầm lên, mấy người hầu thân cận của Lão Diêm phải bịt tai lại- Này....đừng nói là...

-Ờm....Có vẻ như là ta giết nhầm người....- Lão lấy một tay xoa trán

-Cái đ.....Con 4' Ayako đấy số hưởng nhở - Cô nhìn Lão diêm và bày ra cái bộ mặt như ai ăn hết của 10 đời nhà cô ấy

Lão Diêm ngồi suy tư một lúc lâu

-Thôi thì ta cho ngươi hồi sinh sang thế giới khác coi như là xin lỗi

-Chuyển sinh? Như mấy cái truyện chuyển sinh á?- Unmei nghe nói là mắt sáng rực như cái đèn pha - Chuyển sinh đi đâu á?

-Cái đấy thì tùy...Hay là nhẫn giới? Ngươi thấy thế nào?

-Ồ HỐ! Thế giới Naruto á?- Mắt cô hiện tại đã sáng hơn cả đèn pha

-Ân, đại loại thế.- Lão gật đầu

-Chu choa mạ ơi!!!! Tôi là Fan cứng của Naruto nèeeeee

- Éc ta cũng..... À không, thôi thì người ngồi yên ta niệm chú cho- Lão cũng hứng thú lắm cũng chả vừa nhưng nhớ ra mình phải giữ lại liêm sỉ nên lão mới nén lại

-HÚUUUUU , Đỉnh nhất là trận đấu với Madara á, ngầu thấy bà cố á!

-Không, ngầu nhất là trận với P.... À thôi, nghiêm túc đi, hoặc là ngươi không có cơ hội tiếp theo nữa- Lão nhau mày nhìn con dở đang hò hét như điên kia

-Rồi rồi, ngồi yên nhé, đừng chuyển sinh vào nhân vật chính, phiền thấy mẹ

-Được rồi ta niêm đây, ngồi cho yên đấy. - Lầm bầm thần chú, cơ thể Unmei bắt đầu mờ dần, rồi tan biến

Được lắm! Nhẫn giới ta tới đây! 10 năm coi Naruto là để chuẩn bị cho khoảng khắc này đây!!

-------End-----------

Do anyone hóng my stories?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro