+[Drabble|SA][K][ChanBaek] A Bus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Baek Hyun leo tót lên xe buýt, nhưng chưa vội tìm chỗ ngồi xuống ngay.

Mặc dù trên xe hôm nay rất vắng người, bởi đây không phải là giờ cao điểm. Cậu bị muộn học một tiếng đồng hồ rồi. Có trách thì trách cái đồng hồ báo thức chết tiệt kia ấy, chẳng chịu reo đúng giờ gì cả.

Vấn đề ở đây là, chỗ ngồi trong góc yêu thích của cậu đã bị một kẻ lạ mặt khác chiếm mất. Và vừa vặn làm sao, kẻ-lạ-mặt ấy cũng học chung lớp với cậu mới hay ho chứ!

“Chào!”

Lại còn vẫy tay tươi cười với cậu. Làm như thân thiết lắm không bằng! Baek Hyun hừ mũi một cái coi như đáp lại, rồi chọn một chỗ khác ngồi xuống.

Chan Yeol, tên của kẻ-khốn-đã-cướp-chỗ-ngồi-yêu-thích-của-cậu, dường như chẳng bận tâm đến thái độ chán ghét của cậu, vẫn hồn nhiên đổi chỗ sang ngồi cạnh cậu bắt chuyện.

“Hôm nay chúng ta cùng đi học muộn nè! Trùng hợp ghê ta ~”

Có gì mà cậu ta phải hào hứng như thế?

Baek Hyun trừng mắt nhìn Chan Yeol một cái, ý nói nếu cậu ta không chịu im lặng, thì cả cậu ta lẫn nụ cười nhiều răng kia sẽ bị ném bay ra ngoài cửa ngay lập tức.

À, dọa thế thôi. Baek Hyun là người tuân thủ luật an toàn giao thông, và là một công dân lương thiện, tuyệt đối sẽ không làm chuyện bất nhân như vậy.

Nhưng là với điều kiện sức chịu đựng của cậu vẫn còn nằm trong giới hạn.

May mắn là cậu không phải lo xa, vì Chan Yeol đã ngay lập tức ngậm chặt miệng lại.

Baek Hyun xoay mặt ra ngoài cửa sổ, đeo earphone lên tai và nhàm chán nhìn ngắm nhìn cảnh vật lướt qua tầm mắt.

Im lặng thế này. Sao đột nhiên lại cảm thấy có chút không thoải mái vậy nhỉ?

“Muốn nghe cùng không?”

Và thì chút nữa Baek Hyun đã không nhịn được cười khi thấy khuôn mặt ngạc nhiên của Chan Yeol lúc cậu đưa một bên tai nghe cho cậu ta.

“Anh còn tưởng chú mày bị làm sao mà cúp nguyên hai tiết học.” Kris từ đâu đi đến huých vai Chan Yeol một cái.

Chan Yeol nhìn bóng lưng Baek Hyun đi trước cách mình khá xa, chỉ im lặng mỉm cười.

Sáng nào Chan Yeol cũng dậy từ rất sớm để để đi cùng với Baek Hyun, vẫn luôn ngồi đằng xa lặng lẽ đi theo cậu.

Baek Hyun không biết, và có lẽ không bao giờ biết.

Thực ra hôm nay Chan Yeol không hề đi muộn, cậu đã ngồi trước đó cả tiếng đồng hồ rồi. Chỉ là đang chờ Baek Hyun bắt kịp chuyến xe đó thôi.

Và bây giờ thì cả hai đã có thể ngồi cạnh nhau trên chuyến xe đó. Hàng ngày.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro