Chap 8: Ai là Người thừa kế của Slytherin?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu với những điều cơ bản nhất." Toàn bộ Nhà Slytherin tụ tập chật cứng trong phòng sinh hoạt chung. Mới chỉ là học sinh năm hai, Hermione và các bạn của cô đã bị đẩy đến gần tường, bị đẩy khỏi chỗ ngồi bởi những học sinh lớn hơn. Đứng giữa Draco và Theo, ai đó đã giữ chân cô kể từ khi họ nhìn thấy dòng chữ và cô đã chuyển từ cảm giác khó chịu sang sợ hãi, một nỗi sợ hãi mà cô đã kiềm lại được bằng cách tự mình tìm hiểu các sự kiện về Lịch sử Pháp thuật. Bây giờ thì Draco giật cuốn sách ra khỏi tay cô và chọc cô để khiến cô chú ý đến cô gái năm thứ bảy đang đứng ở giữa căn phòng.

"Có ai ở đây nghĩ anh ta là Người thừa kế Slytherin không?"

Một tiếng cười lo lắng chào đón câu hỏi của cô ấy và một số đùa lại, "Có thể là một cô gái."

"Hay cô ấy?" cô gái thêm vào với một cái đảo mắt.

"Người thừa kế của Slytherin là gì?" Hermione rít lên với Draco. Tuy nhiên, Theo là người trả lời cô. "Hậu duệ của Salazar Slytherin. Thực sự là một huyền thoại. Mình khá chắc rằng cả gia đình đã chết từ nhiều thế hệ trước, nhưng ý là người đó sẽ có sức mạnh giống như Slytherin."

"Như thế nào?"

"Xà ngữ, nói chung không thích máu b... Người gốc Muggle."

Cô gái dẫn đầu cuộc họp lại nói. "Có ai nghĩ sẽ rất dễ thương nếu để lại tin nhắn đó trên tường không?"

"Mọi người ghét chúng ta đủ rồi," một cậu bé tựa tay trên một trong những chiếc ghế dài - Hermione nghĩ cậu ta là học sinh năm sáu - lẩm bẩm. "Những giáo sư chết tiệt sẽ trừ điểm nếu chúng ta nhìn họ một cách châm chọc và nhớ vụ Cúp Nhà năm ngoái? Ai lại ngu ngốc đến mức cố gắng làm cho những người như chúng ta ít đi?"

"Đây là năm O.W.L của tôi," một cô gái nói, giọng cô ấy nhuốm màu kích động. "Tôi không có thời gian cho Người thừa kế và Phòng chứa và -"

"Có ai có vấn đề gì với những người gốc Muggle không?"

"Chừng nào họ còn ở trong Nhà của chúng ta," ai đó lẩm bẩm.

"Nghiên cứu về Muggle thật cmn phí thời gian," một người khác nói trước sự đồng tình chung."Tôi không thích môn đó chút nào."

Draco nhìn Hermione mang ý xin lỗi và cô lắc đầu. "Cái gì? Cậu ấy nói đúng."

"Thấy không?" Một sinh viên gần cô nói. "Ngay cả Hermione, cư dân gốc Muggle của chúng ta, cũng nghĩ rằng lớp học đó là một sự lãng phí."

"Đó là bởi vì cô ấy không phải là một đứa ngốc," ai đó nói và một tràng cười vang khắp phòng.

"Có Xà ngữ nào trong Nhà không?" cô gái dẫn đầu cuộc họp hỏi và lại có một tràng cười nữa.

"Xà ngữ là gì?" Hermione rít lên với Theo, cậu nói nhỏ hết mức có thể, "Khả năng nói chuyện với rắn. Salazar Slytherin có nó. Chúa tể Hắc ám có nó. Nó... nó thường không được coi là một phẩm chất tốt, nó không phải là thứ mà mọi người bàn tán. Đó là thứ mà Người thừa kế sẽ có."

"Chúng ta làm gì bây giờ?" Marcus Flint hỏi. "Các bạn biết tất cả mọi người sẽ đổ lỗi cho chúng ta."

"Đừng để bị bắt gặp đang nói chuyện với rắn?" Một người đề nghị.

"Tôi không biết chúng ta có thể làm gì," cô gái dẫn đầu cuộc họp thừa nhận. "Chúng ta hãy hạn chế gây sự chú ý, trông chừng lẫn nhau--"

"Vẫn như cũ thôi" có người cay đắng nói. "Nếu có gì không ổn, đó luôn là một trong số chúng ta."

"Nếu Chúa tể Hắc ám vẫn còn ở đây..." ai đó bắt đầu nhưng nhanh chóng bị những người đứng gần anh ta huýt im lặng.

*********************************************

Trong tuần tới, tất cả những gì học sinh có thể bàn tán là về Phòng chứa và Người thừa kế. Những suy đoán lan tràn về việc Người thừa kế bí ẩn phải là ai, với những người bị chia rẽ giữa Harry Potter ("Chà, cậu ta đã đánh bại Kẻ-mà-ai-cũng-biết") và một số Slytherin ("Chà, đó phải là một trong những con rắn đó, phải không?") Hermione dành phần lớn thời gian để nghiên cứu, thậm chí còn đẩy Theo ra xa khi cậu cố lôi cô ra khỏi sách. Cuối cùng, cậu và Greg dàn dựng cái mà họ gọi là "sự can thiệp".

"Bồ phải dừng lại," Greg nói. "Bồ sẽ làm cho mình phát điên. Bồ đang tìm kiếm điều gì nữa?"

"Mọi bản sao của 'Hogwarts: A History' đã được kiểm tra," Hermione nói với vẻ thất vọng,

"Và mình đã để bản sao của mình ở nhà."

"Vì đó là cuốn sách duy nhất nhàm chán hơn cuốn Sổ đăng ký xã hội phù thủy nên mình phát khiếp khi bồ sở hữu một cuốn," Theo nói. "Bồ đang muốn làm cái gì? Giết chính mình bằng sự buồn chán?"

"Không, đồ khốn," cô nói, giật mạnh cuốn sách cậu cầm trên tay. "Mình đang cố tìm hiểu Phòng chứa là gì. Mình biết nó ở đó, mình có thể nhớ tên, nhưng mình không thể nhớ nó là gì."

Cô có cơ hội tìm hiểu trong Lịch sử Pháp thuật. Lớp học được nhiều người coi là buồn tẻ một cách đau đớn; đó là lớp học duy nhất được dạy bởi một hồn ma và Giáo sư Binns dường như tin rằng các kỹ thuật sư phạm đủ tốt cho thế kỷ XVII cũng đủ tốt cho ngày nay.

"Giáo sư!" Cô giơ tay trong không trung và Theo gục đầu xuống bàn với một cú đập vang mạnh.

"Trò - err?" Binns có vẻ giật mình vì bị cắt ngang bài phát biểu về Hội nghị Pháp sư năm 1289.

"Granger, thưa thầy. Và em xin lỗi vì đã cắt ngang nhưng em muốn biết thầy có thể cho chúng em điều gì đó về Phòng chứa Bí mật."

Mọi người quanh phòng ngừng vẽ nguệch ngoạc và nhìn lên theo câu hỏi của cô.

"Trò Granger." Con ma trông gần như cáu kỉnh trước câu hỏi của cô. "Đây là lớp lịch sử. Nếu trò muốn nghiên cứu thần thoại và văn hóa dân gian, tôi khuyên trò nên thử đến thư viện." Ông dừng lại. "Hoặc có lẽ là tìm hiệu trưởng Dumbledore."

Một tiếng cười giữa các Slytherin trong phòng với câu nói cuối cùng đó.

"Nhưng thưa thầy," cô tiếp tục, "chắc chắn hầu hết huyền thoại ban đầu đều dựa trên thực tế. Mới tuần trước, khi thầy nói về những tài liệu chính mà chúng ta nên sử dụng để xem xét lịch sử, thầy đã thừa nhận rằng..." cô bắt đầu lật lại các ghi chép của mình và Binns nhìn hơi ngạc nhiên rằng cô đã ghi lại bất kỳ điều nào trong lớp của ông ấy.

"Rồi, được thôi." Ông dừng cuộc tìm kiếm của cô lại. "Trò hoàn toàn đúng. Chỉ là đó là một câu chuyện giật gân và lố bịch và..." Ông nhìn lên căn phòng với những khuôn mặt say sưa và chớp mắt vài lần. "Rất tốt. Nhưng điều này sẽ không có trong bài kiểm tra tiếp theo. Đây không phải là một phần của chương trình giảng dạy."

"Như các trò chắc chắn đã biết, Hogwarts được thành lập bởi bốn người, một trong số họ là Salazar Slytherin. Ông ấy và những người đồng sáng lập của mình có quan điểm khác nhau về việc ai nên được cung cấp nền giáo dục phép thuật, trong đó ông ấy cảm thấy những người gốc Muggle nên bị loại khỏi trường. Cuối cùng, ông ấy rời trường vì những khác biệt này, nhưng theo lời đồn đại, ông ấy đã để lại một căn phòng bí mật mà chỉ Người thừa kế thực sự của ông ấy mới có thể mở được." Con ma nhìn quanh phòng. "Tất nhiên điều đó là vô nghĩa. Mọi người đã tìm kiếm Phòng chứa trong hàng trăm năm."

"Phòng chứa Bí mật thì có gì to tát?" Lavender Brown, một trong những nữ sinh nhà Gryffindor kém thông minh hơn hỏi. "Nơi này đầy những căn phòng không ai sử dụng."

"Có đấy," Binns cau mày nói với cô gái, "có một con quái vật trong Phòng. Tất nhiên, một lần nữa, hoàn toàn vô lý, nhưng truyền thuyết kể rằng Người thừa kế thực sự sẽ có thể điều khiển con quái vật và nó sẽ tống khứ tất cả những người gốc Muggle của trường đi."

"Tôi biết Slytherin thấp hèn," Weasley dài giọng, "nhưng tôi không biết họ đã bắt đầu mấy thứ dị đoan về dòng máu thuần chủng. Tôi sẽ không ở trong Ngôi nhà đó dù người ta trả tiền cho tôi. Tôi thề, nếu chiếc mũ đó đã cố gắng đưa tôi vào Slytherin, tôi sẽ quay lại ngay trên tàu và yêu cầu về nhà."

"Thật vớ vẩn," Hermione nói, đặt bút lông xuống và lườm Weasley. "Tôi là người gốc Muggle và tôi không gặp vấn đề gì ở Slytherin."

"Chưa đâu," Weasley nhe răng cười với cô. "Nhưng bây giờ Người thừa kế đã mở Căn phòng đó, chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi một trong những Người bạn cùng nhà yêu quý của cậu tống khứ cậu và mái tóc rậm rạp, khủng khiếp đó."

"Chắc chắn rồi," Potter lẩm bẩm và Hermione cũng quay sang lườm cậu.

"Thật phi logic và ngu ngốc," Hermione nói to. "Nếu Salazar Slytherin muốn những người gốc Muggle biến mất nhiều như vậy thì tại sao lại để một con quái vật trong một căn phòng rồi ra ngoài và bắt họ vào một ngày nào đó? Tại sao không tự mình giết hết họ đi?"

"Trò Granger đúng là có vấn đề với truyền thuyết," Binns nói. "Với tư cách là nhà sử học, chúng tôi xem xét những nguồn như thế này thì điều tối quan trọng là chúng tôi -"

"Và," cô tiếp tục, "khi trường được thành lập, không phải dân Muggle vẫn giết phù thủy và pháp sư sao?"

"Quả thực là vậy," Binns đang cố gắng giành quyền kiểm soát lớp học khỏi Hermione nhưng cô cứ tiếp tục.

"Salazar Slytherin có lý do chính đáng để loại bỏ những người gốc Muggle sinh ra vào năm 990. Những lý do đó thậm chí không còn phù hợp cho một nghìn năm sau." Cô tự mãn trở lại chỗ ngồi của mình. "Những người duy nhất khó chịu với tôi về nguồn gốc Muggle là những người như cậu, Weasley. Nhà Slytherin đã thay đổi; thật tệ là cậu dường như thì không."

"Gần đây mình đã nói với bồ rằng bồ rất thông minh chưa?" Draco hỏi khi họ bước ra khỏi lớp và cô cười toe toét với cậu.

"Chưa."

"Muốn bay không?"

Cô rùng mình. "KHÔNG."

"Theo?"

"Tới luôn" Hai cậu bé bỏ chạy và cô thè lưỡi nhìn bóng lưng đang lùi dần của cả hai trước khi đi đến thư viện để xem có ai trả lại cuốn 'Hogwarts: A History' không. Cô có cảm giác bứt rứt là có điều gì đó khác về Căn phòng mà cô không thể nhớ rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro