Chap 2.Slytherin or Gryffindor?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Mc.Gonagall đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị.Bác Hagrid nói:

"Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư Mc.Gonagall."

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."

Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên căn nhà của gia đình Dursley vào cũng lọt. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.Harry,Hermione,Ron dường như đã quen thuộc với đại sảnh đường,bọn trẻ còn lại thì rất phấn khích vì đây là lần đầu bọn trẻ thấy đại sảnh đường ở Hogwarts.

Rồi cũng đã đến lúc phân loại nhà và cái nón bắt đầu hát:

Ờ này ta dẫu không xinh Nhưng mà chớ xét ngoại hình Xét về thông minh, sắc xảo Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích Không sao, ta đây chấp hết Nón ta: phân loại Hogwarts Những điều giấu chẳng nói ra Ta đọc được từ trong óc Hãy chải đầu và vuốc tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiêng trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực

Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Hãy đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói

Nghe ta nói, ta phân loại

Ngươi là ai, ở nhà nào

Hãy bình tĩnh, đội lên nào

Trong vành nón như tay ấm.

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên(Yuko:Đù má kiêu ngạo ghê:).)

Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay:

Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: 

"Hannah Abbott!"

Nhà Hufflepuff.

Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoang hô và vỗ tay chào mừng. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff. Harry thấy con ma thầy tu béo vui vẻ vẫy tay với Hannah.

"Kế tiếp, Susan Bones!"

Nhà Hufflepuff.

Cái nón lại hô lên lần nữa, và Susan nhanh nhẩu tới ngồi bên cạnh Hannah.

"Terry Boot!"

Nhà Ravenclaw.

Dãy bàn thứ hai bên trái vỗ tay; nhiều thành viên nhà Ravenclaw đứng dậy bắt tay Terry; cậu bé đến nhập vào bàn của họ.

"Mandy Brocklehurst!"

Cũng vô nhà Ravenclaw. Và:

"Lavender Brown!"

Rồi cứ như vậy đến gần hết thì giáo sư Mc.Gonagall hô lên cái tên làm xôn xao cả đại sảnh đường

"Harry Potter!"

Khi Harry bước tới, nó nghe tiếng xì xầm nổi lên khắp bốn phía.

"Có phải cô giáo mới gọi Potter không?"

"Có phải cô giáo mới gọi Harry Potter không?"

Điều cuối cùng mà Harry nhìn thấy trước khi chiếc nón sụp xuống che mất đôi mắt cảu nó, là cả sảnh đường đầy nhóc người đều đang hướng mắt nhìn về nó. Harry chờ đợi.

Nó nghe một giọng nói bên tai:

Chà! Khó đây! Rất khó. Can đảm có thừa... Trí tuệ cũng không kém... Lại có năng khiếu, ái chà, có tài đấy quỷ thần ơi, và khát vọng khẳng định chính mình nữa chứ! Hay thật! Thế mi muốn ta phân mi vô loại nào hả?

"Tôi muốn vào Slytherin."Harry nói với chiếc nón.

"Thế thì..."

Nhà Slytherin

Cả đại sảnh đường xôn xao vì chuyện này.Nhưng không được lâu thì Mc.Gonagall đã gọi tên Ron

"Ron Weasley!"

Ron đi lên chiếc nón như bình thường rồi chiếc nón được đội lên che cả mắt cậu

"Lại một đứa Weasley nữa à"

Nhà Gryffindor

Ron bình tĩnh đi lại bàn của nhà Gryffindor rồi bị 2 ông anh sinh đôi bá vai kẹp cổ

Tới lượt Draco Malfoy.Anh bước đi tới chỗ cái nón và đạt được điều ước nguyện ngay lập tức: Cái nón chưa kịp chạm vô đầu nó đã tuyên bố liền: – Nhà Slytherin!

Draco thõa mãn chạy đến ngồi kế Harry(Thấy vợ là tươm tướp vậy đó trời:).).Pansy và Daphne cũng tới bắt chuyện với cậu.

"Cậu là Harry Potter,Cứu Thế Chủ thật à?"Pansy vừa hỏi vừa có ý định sờ lên vết sẹo của Harry thì bị bàn tay của Draco hất ra

"Đừng tự tiện đụng vào cậu ấy!"Draco tức giận nói

Harry nhìn thấy Draco tức điên lên vậy thì thấy anh thật dễ thương rồi vén tóc cho Pansy thấy vết sẹo của mình.

"Chào cậu Harry.Cho tớ làm quen được chứ?"Daphne đến ngỏ lời kết bạn với cậu

"Đương nhiên là được chứ."Harry vui vẻ nói

Harry ngó mấy cái dĩa bằng vàng trống không. Bấy giờ mới nhận ra là mình đang đói cồn cào. Cái bánh bí ngô mà nó ăn hết trên tàu lửa hình như đã tiêu hoá mấy đời.

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:

Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!

Cụ ngồi xuống. Mọi người vỗ tay hoan hô. Harry không biết có nên cười hay không.

"Tao nghĩ là ông ta điên rồi."Draco vừa nhìn cụ Dumbledore vừa ngờ nghệch nói

Nghe thấy vậy Harry liền nhéo Draco một cái đau điếng

"Cậu không nên nói về hiệu trưởng của trường mình như vậy đâu Draco."

Pansy và Blaise dường như không tin được vào mắt mình,Draco Malfoy,thiếu gia nhà Malfoy đang bị cậu bé Cứu Thế Chủ(Harry Potter) nhéo mà không dám phản bác lại.(Yuko:Dừa lắm Draco:)).)

Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng.

"E hèm! Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Tôi có vài lưu ý đầu niên khoá gởi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy."

Nói tới đó, đôi mắt cụ Dumbledore nhấp nháy nhìn anh em sinh đôi nhà Weasley, rồi cụ tiếp tục:

"Tôi cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, tôi phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó."

Nghe đến đây Harry bật cười vì cậu đã biết cái gì ở trong đó

Cụ Dumbledore tiếp tục nói:
"Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường."

Harry nhận thấy nụ cười của các giáo sư khác chợt tắt lịm,và cậu cũng không thể cười được nữa vì cậu biết nó kinh khủng cỡ nào.Cậu bịt tai lại trước rồi nhắc nhở Draco,Pansy,Blaise,Daphne,Crabbe,Goyle làm theo.Bên Gryffindor Hermione và Ron cũng đã bịt tai lại.

Cụ Dumbledore vẫy cây đũa thần của cụ như thể đuổi con ruồi đậu ở chót gậy. Từ đầu gậy tuôn ra một chuỗi nơ vàng, uốn lượn như rắn và kết thành chữ phía trên các dãy bàn. Cụ Dumbledore bảo:

"Mỗi người tự chọn tông thích hợp cho giọng hát của mình. Nào, chúng ta bắt đầu"

Và cả trường gào lên:

"Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều 

Dù chúng tôi già hói
Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ 

Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét những điều thú vị

Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí 

Ruồi chết và ít lông bụi

Hãy dạy chúng tôi điều gì đáng biết 

Trả lại điều gì chúng tôi đã quên 

Hãy làm hết sức mình

Phần còn lại để chúng tôi tự do

Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa."

Bài hát chấm dứt, người dứt trước, người xong sau. Sau rốt chỉ còn hai anh em sinh đôi nhà Weasley là còn gân cổ hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê(Nhây thật sự:)).). Khi hai đứa hát xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi các lời ca và vỗ tay, cụ vỗ tay to nhất. Vừa chùi mắt cụ vừa nói:

"Ôi! Âm nhạc. Đó là phép mầu vượt xa mọi pháp thuật mà chúng ta có thể làm được ở nơi đây. Thôi, đi ngủ. Mọi người biến đi cho!"(Phũ quá thầy ơi)

Rồi Harry theo huynh trưởng nữ về hầm Slytherin.Ngay khi học sinh năm nhất vừa về hầm Severus đẩy cửa bước vào.

"Ta hi vọng những học sinh mới năm nay sẽ không gây ra trò phá phách nào trong các lớp học.Ngoài ra,nếu điểm của nhà tụt xuống,trong vòng 1 tuần sau đó,số điểm phải về vị trí cũ nếu không thủ phạm làm mất số điểm đó có thể đóng gói hành lý và cút đi.Thủ tục Slytherin là nội quy của chúng ta.Ai vi phạm thủ tụt thì đừng mong ta sẽ tha cho.Các trò có thể quay lại ký túc xá,đúng 8 giờ quay lại đây tranh thủ tịch."

Nói xong học sinh năm nhất về phòng của mình.Draco ở cùng với Harry,Pansy ở với Daphne,Blaise không biết sao lại được ở một mình:)).(Thật ra là do tác giả sắp đặt cả)

Đúng tám giờ học sinh Slytherin năm nhất tập hợp lại phòng sinh hoạt chung để tranh thủ tịch

Harry,Draco ếm cho chính mình một bùa bảo hộ cao cấp rồi xem Slytherin đánh nhau tập thể:)).

Cuối cùng người còn trụ lại là Pansy,Blaise.Daphne thách đấu cô nàng.Buồn cho Pansy là Daphne sức mạnh kiên cường hơn nên đã đánh thắng Pansy.Sau đó cô lại thẳng thắn thách đấu Blaise.Blaise tung ra bùa giải giới cướp vũ khí của cô nàng,Daphne thua.Tiếp theo là Draco thách đấu Harry.Thật xui cho Draco là Harry đã trải qua một cuộc chiến tranh và căn bản đã xuất sắc hơn rất nhiều ở tất cả các môn.Mặc dù là thiếu gia nhà Malfoy nhưng vẫn không thắng được cậu.Draco tung ra những bùa chú khá mạnh của gia tộc mình nhưng đều bị Harry vẫy đũa cho nó bay theo gió.Rồi Harry dùng thần chú cao cấp hất văng Draco không chút thương tiếc ra khỏi đài đấu.Harry thành thủ tịch năm nhất còn Draco và Blaise đồng hạng làm phó thủ tịch.

Sau khi tranh thủ tịch mọi người về phòng ngủ.Harry uể oải thả mình nằm xuống chiếc giường êm ái ở Slytherin.Draco ngồi ở chiếc giường kế bên thắc mắc hỏi Harry sao cậu lại giỏi như thế.Harry chỉ đành nói dối cậu:
"Tớ chỉ là đọc trước sách mà thôi."

Draco nhìn Harry nghi ngờ nhưng vẫn tin cậu,rồi Draco cũng nằm xuống giường dần chìm vào giấc ngủ.Nhưng Harry thì hoàn toàn không ngủ được vì cậu đã quá mệt mỏi với ngày hôm nay.Nào là tranh thủ tịch các kiểu.Thật sự rất mệt mỏi a!Cậu qua bên giường Draco rồi từ từ chui vào lòng Draco ôm lấy anh rồi dần dần thiếp đi.

Sáng hôm sau khi Draco thức dậy đã thấy Harry quần áo thẳng thớm nhắc cậu dậy còn tới đại sảnh đường sớm rồi đi ra ngoài không nói thêm gì nữa.Draco cười thầm trong lòng vì thấy Harry quá là dễ thương rồi cũng từ từ dậy đi thay đồ,vệ sinh cá nhân.

Ra ngoài đại sảnh cậu vội quá nên đã đụng trúng vị huynh trưởng của nhà Slytherin.Cậu ngước mặt lên mới nhận thấy đó chẳng phải là đàn anh bên Gryffindor mình kiếp trước sao?Sao giờ lại là Slytherin rồi?Cậu đang cực kỳ hoang mang thì đã có 1 cánh tay chìa ra trước mặt cậu.

'Đứng dậy đi."

"À vâng,cảm ơn ạ"Cậu nắm lấy cánh tay đang chìa ra rồi đứng dậy

"Nhìn cậu khá hoang mang nhỉ?"Vị huynh trưởng kia hỏi

"Chỉ là thấy anh hơi quen thôi ạ"Harry vừa dứt lời thì cánh cửa mở ra,Draco đi đến nắm tay cậu lôi đi.

Vị huynh trưởng kia nhìn theo rồi lẳng lặng cười,đúng lúc đó thì một cô gái bước ra.Cô gái có mái tóc bạch kim và đôi mắt xám tro,cô là chị gái của Draco Malfoy,Yuko Malfoy đồng thời cô cũng là huynh trưởng nữ của nhà Slytherin.

"Nhìn Harry hoang mang như vậy chúng ta càng có thể xác nhận tỉ số phần trăm Harry cũng quay về quá khứ giống chúng ta nhỉ?Happy Potter?"Yuko nhìn Happy khẽ nói

"Đúng vậy"Happy trả lời lại cô rồi kéo tay cô ra đại sảnh đường

Harry và Draco ăn xong dẫn dắt đám rắn nhỏ đi đến phòng học Biến Hình trước rồi lật sách ra chuẩn bị bài học trước.Sau đó sát giờ học thì Gryffindor mới vào lớp.Thấy học sinh đã đông đủ giáo sư Mc.Gonagall biến thành người hướng dẫn cách biến một que diêm thành cây kim.

"Chúng ta phải đọc bùa chú-"

"Cái này dễ"Chưa để giáo sư Mc.Gonagall nói xong Harry đã chen vô nói

Mc.Gonagall nhíu mày,chưa ai dám ngắt lời của Mc.Gonagall cả.Ai cũng phải sửng sốt hướng mắt về Harry.

"Vậy trò thử làm cho ta xem,nếu thành công ta sẽ cộng 30 điểm cho nhà Slytherin.Còn không thì nhà Slytherin sẽ bị trừ 30 điểm."Mc.Gonagall hướng mắt về cậu học trò của mình

Draco níu Harry lại lắc lắc đầu ám chỉ cậu hãy từ bỏ,Harry tuy hiểu nhưng Harry không trả lời mà vẫy đũa phép,que diêm liền thành cây kim sắc xảo,có khắc cả chữ Potter ở trên.Mc.Gonagall bất ngờ vì cậu học trò giỏi giang như vậy.Hermione và Ron cũng không bất ngờ gì nhiều.Chỉ bất ngờ là Harry đã vượt qua cả tầm Hermione!?Hơi khó tin mà lại là sự thật.

"Cộng 30 điểm cho nhà Slytherin vì sự táo bạo và thông minh của trò"Mc.Gonagall nói rồi tiếp tục giảng bài cho bọn trẻ.

Cứ như vậy Harry dẫn dắt nhà Slytherin đến cuối ngày,đó là tiết Độc Dược.

Lớp độc dược được học dưới một cái hầm lạnh buốt, lạnh hơn những phòng chính trên lâ đài nhiều, làm bọn học trò rởn cả tóc gáy. Đã vậy lại còn thêm những đám côn trùng li ti bay lăng quăng trong các ống nghiệm thủy tinh, đầy bốn bức tường.

Thầy Snape cũng giống thầy Flitwick, bắt đầu buổi học bằng cuộc điểm danh. Và cũng như thầy Flitwick, ông dừng lại ở cái tên Harry Potter.

"À, phải rồi. Harry Potter. Một tên tuổi lừng lẫy mới của chúng ta."

Giọng ông dịu dàng.Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp. Mắt ông cũng đen như mắt bác Hagrid, nhưng chúng không hề ấm áp như mắt bác Hagrid. Chúng lạnh lùng và trống rỗng, làm người ta liên tưởng đến những đường hầm tối om. Thầy Snape bắt đầu:

"Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược."

Giọng thầy không to, thật ra chỉ to hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng bọn trẻ lắng nghe không sót một lời. Thầy Snape có biệt tài như giáo sư McGonagall là không cần phải mất công mà vẫn giữ được lớp học im lặng như tờ.

"Vì trong lãnh vực này không cần phải vun vẫy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làn hương thoang thoảng; cũn chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy... Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết – nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy."

Sau bài diễn văn nho nhỏ này, lớp học càng yên lặng hơn. Harry và Ron lén nhìn nhau nhướn mày.

Thình lình thầy Snape nạt:

"Longbottom! Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được gì?"

Rễ bột của cái gì vào dung dịch của cái gì? Neville đưa mắt hỏi Ron , nhưng Ron cũng thộn ra y như nó vì kiến thức kiếp trước đã bị cậu quăng hết ra khỏi đầu.Hermione giơ cao tay lên.Neville đành đáp:

"Co..n khôn..g biế..t"

Chà, chà, có tiếng tăm đúng là vẫn chưa tới đâu! Ông không đếm xỉa đến bàn tay giơ cao của Hermione.

"Một câu khác vậy, Longbottom! Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be – zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?"

Neville vẫn im lặng cúi đầu xuống bàn.

"Mi tưởng mi có thể đi học mà không chuẩn bị bài trước sao?"thầy Snape nhìn qua phía Harry rồi nói"Potter!Trả lời hết các câu hỏi kia cho ta."

"Lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dưới cái tên: Cơn đau của cái chết đang sống."Harry bình tĩnh đứng dậy trả lời thầy Snape.Dừng lấy hơi một chút cậu nói tiếp:"Còn be – zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thẻ giải hầu hết các chất độc."

"Giỏi có chuẩn bị bài trước,cộng 20 điểm cho nhà Slytherin,giờ chúng ta bắt đầu bài học."

Đây là lần đầu tiên Harry thấy thầy Snape tốt như vậy.Vì dù gì cậu cũng đang ở nhà Slytherin mà.Đến lúc thực hành Harry bắt cặp với Draco tạo thành tổ hợp hoàn hảo để hoàn thành bài.Sau khi lớp học kết thúc Harry cùng với Draco về ký túc xá tắm rửa rồi tới đại sảnh đường ăn tối.

Sau khi ăn tối xong cậu cùng với Ron và Hermione đến thư viện.

"Bồ định vạch mặt Peter bằng cách nào?"Ron hạ giọng xuống hỏi

"Chưa đến lúc,mới đầu năm học,mình muốn ông ta có những ngày vui vẻ rồi sau đó tống ông ta vào Azkaban"Harry vui vẻ đáp lại câu hỏi của Ron

"Mà nghe nói bồ được nhận làm thủ tịch của Slytherin.Chúc mừng bồ."Hermione bây giờ mới lên tiếng.

Bọn họ nói chuyện với nhau đến giờ thư viện đóng cửa thì mới chịu về.Hermione cùng với Ron về ký túc xá Gryffindor còn Harry về ký túc xá Slytherin.Về thì đã thấy Draco nằm ngủ từ khi nào,Harry thay đồ ngủ rồi ra ôm Draco từ từ chìm vào giấc ngủ.

Viết được tận 3200 mấy chữ luôn á:3.Thấy tôi siêng hơm,siêng thì vote cho tôi đi mấy bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro