Bò Sữa Đực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rindou đang ngủ gật bỗng nhiên nghe thấy âm thanh "lenh keng" vang lên, cùng với đó là vài tiếng rên rỉ nhỏ nhoi ong ong trong đầu hắn. Hắn vẫn say chăng? Đôi mắt nặng trĩu dần dần cố mở lên để xác nhận tình hình

Bàn chân?

Đôi bàn chân trắng ngà bẩn thỉu đang run lẩy bẩy quấn vào nhau như đanh cố chịu đựng cơn đau thấu trời. Xung quanh đôi bàn chân ấy còn có 1 vài giọt máu nhỏ rỉ giọt xuống

"Ưm... Hức!.. Um..."

"Ồ Rindou tỉnh rồi" Tiếng nói trầm đặc phát ra. Cùng theo đó 1 cây baton đen lăn dần chạm đến mũi giày Rindou.

Gã đi đến nhặt cây baton đen của mình lên, có vẻ trong bóng tối Rindou không thấy rõ được nó dính máu nhỉ

"Rinrin, phải để anh gọi tên này của mày ra mới chịu tỉnh à"

À là Ran . Ánh trăng đêm nay mờ quá làm hắn chẳng nhìn rõ được anh trai của mình gì cả.

Mà gã đang tra tấn ai dưới tầng hầm hả? Nhưng hình thức tra tấn t.ì.n.h d.ụ.c này quá quen thuộc với 2 anh em họ rồi, nhưng Rindou lại kinh ngạc mở to nhãn cầu khi tròn mắt thấy nạn nhân.

"Rinrin nhìn nè~ anh mới vắt được hơn 100 bình lận !" Ran chỉ tay vào đống chai thủy tinh đựng đầy sữa bò đã được sắp xếp gọn gàng lại. Gã cười tươi tự tin khoe thành phẩm của mình.

Rindou liếc mắt lại chỗ cảnh tượng trước mắt.

Bỗng hắn ngờ ngợ ra hình thức tra tấn t.ì.n.h d.ụ.c do chính 2 anh em họ hành sự chính thì người nạn nhân đó chỉ có thể là

"T-Takemichi..?" Rindou ấp úng gọi tên kẻ đáng thương đang nằm vật lộn với đống s.e.x t.o.y.

"Nghĩ gì vậy? Đẹp mà đúng không? Anh đã chụp vài kiểu nữa lưu trong điện thoại và usb lúc em ngủ chưa thể ngắm được đó. Thấy người anh này tốt không nè"

Nhìn gã sảng khoái vui vẻ như thế này chắc mới 'cấu em yêu' rồi.

Ran sau khi chơi xong cho đã lại còn điên khùng nhét thêm 1 cự vật giả thô to và dài vào bên trong Takemichi. Rindou bao năm hành nghề với anh trai buôn bán hàng nóng nhìn phát biết ngay là nó rung được.

Ran nghĩ cơ thể nhỏ bé như Takemichi chịu được những điều này?

Chưa đâu, gã còn ác ý cắm 1 cây nhựa nhỏ trong suốt vào bên trong đầu khấc em để em chịu hết nổi muốn bắn cũng không bắn được. Làm em khó chịu co rúm người lại, ngứa ngáy mà cạ cạ 2 mép đùi lại với nhau.

Nhìn ngực em xem, bị Ran bóp nắn cấu véo đủ kiểu khiến nó sưng lên. 2 đầu nhũ hoa bị cắn cho rướm máu còn in cả vết răng của Ran trên đó, và giờ nó vẫn đang cương lên vì bị kích thích bên dưới. Có lẽ nó đã không thể tiết ra thêm 1 giọt sữa nào nữa khi còn bị Ran đeo cho 2 cái khuyên t.i vào mỗi nhũ hoa...

Tay và chân bị trói bằng dây thừng đỏ chắc chắn, miệng thì bị trói chặt bằng cà vạt Ran. Miệng em khó khăn thở hắc ra từng đợt, nước miếng chảy theo mép miệng xuống nền gạch tạo thành 1 vũng nhỏ.

Mắt em bị bịp lại, nhưng ngay từ đầu Ran cũng không muốn làm vậy đâu.

Tại sao ư? Vì nếu như nhìn thấy ánh mắt vô tội ngây thơ của em sưng húp lên vì rơi lệ nhiều thì gã lại mềm lòng.

Gã đang làm người xấu, người xấu từ rất lâu rồi.

Thà mang đầy tội lỗi theo bên mình sau khi thỏa mãn với em xong, chứ không muốn vì 1 giây phút yếu lòng mà đánh mất em, đánh mất cơ hội.

Rindou nhìn dáng vẻ thảm thương của Takemichi thì xót không thể bàn. Điều đó thể hiện lên chính khuôn mặt đẹp mã của hắn.

"Ran! Takemichi-"

"Haiz mệt thật đấy, mày vẫn chưa thể thoát ra khỏi chiếc dây thừng đang trói mày khi dục vọng dâng lên quá cao. Vậy để tao nâng mức lên thêm lần nữa."

Ran đi đến cạnh Takemichi, vuốt từ phần bụng trắng nõn nà của em xuống mép đùi non rồi gã banh rộng chân em ra, Rindou tròn xoe mắt nhìn anh trai hắn.

Tình cảnh này của Takemichi còn chưa đủ nhục hay sao còn làm ở chỗ phòng khách - nơi trung tâm sang trọng biết đâu có vài kẻ vô tình thức giấc rồi thấy cảnh này thì sao? Vậy mà còn banh chân em ra để hắn hứng làm đứt cả dây thừng nhào đến thỏa mãn cơn khát dục.

Ran đ.i.ê.n rồi..

Ran đi đến rút mạnh cự vật giả ra 1 cách dứt khoát làm Takemichi đau đớn tột độ muốn hét lên. Nhưng em chỉ có thể kêu ra mấy tiếng "ư ử" trong miệng.

Máu và tinh dịch của gã bị dồn nén lại bên trong em ồ ạt chảy ra như thác nước. Từ đó còn rơi ra thêm 2 quả trứng rung dính máu lẫn tinh dịch bên trong.

Ran thật hài hước

Và cũng thật biết trêu người.

Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, gã tài giỏi, sức chịu đựng cao và biết tính toán, có gì là không thể? Vì vậy mới là thành viên cốt cán của Phạm Thiên đó.


Bất ngờ chưa Rindou...

"Ưm ưm!!"

D.â.m thủy em chảy đầy ra tạo thành vũng xung quanh nơi đó. Khoảng thời gian Rindou ngủ chỉ mất 1 tiếng, thế mà lúc tỉnh dậy Takemichi đã trông như thế này rồi. Sưng to, đến mức em không thể nào khép lại lỗ nhỏ ngay được.

Xấu hổ thay em..

Ran bình thản đưa tay vào khuấy đảo 1 cách mạnh bạo khiến Takemichi và Rindou như muốn gào thét. Rindou đau thay cho em, Takemichi đau nhưng vẫn phải phục vụ tận tình...

"Mày hứng lắm rồi, lên đi em trai, nó sẽ không sao đâu"

"Tin anh."

Ran nói xong còn nở nụ cười uy tín dễ lấy lòng người. Gã uy tín quá, chẳng ai dám tin cả.

"K-Không... Takemichi..."





























































































































1 buổi sáng đẹp trời lại hiện lên trước mắt. Mikey tỉnh dậy sảng khoái vươn vai 1 cái lấy tinh thần cho ngày mới bắt đầu.

Gã quay sang Takemichi đang còn ngái ngủ 1 cách say sưa. Chắc em đêm qua mơ đẹp lắm. Không biết có gã trong đó không ta?

Mikey lấy chiếc điện thoại trên bàn ngủ xem giờ.

9 giờ 31 phút?

Gã nhớ đêm qua đặt chuông báo thức đúng giờ như mọi ngày rồi mà, hay ai lại phá gã rồi, để gã phải dậy muộn thế là phí mất vài giờ chơi với Takemichi. Người ta nói thời gian là vàng là bạc, phải biết quý trọng nó, có tiền cũng không đổi lấy được đâu.

Mikey mặc kệ vậy, gã sẽ xử tên đó sau.

Gã tính lay người em dậy để 'chơi' với gã, nhưng lúc gã chạm vào vai Takemichi nó lại nóng bất thường và còn có vẻ run lên nữa.

Mikey ngó sang thì thấy mặt em đỏ ửng, lấm tấm mồ hôi trên trán. Em cuộn người lại miệng không ngừng kêu đau âm ỉ bên dưới.

Cạch!

"Xin lỗi vì đã tự tiện vào khi chưa được cho phép, nhưng buổi giao dịch quan trọng với đối tác người Philippine sắp bắt đầu rồi thưa sếp-"

Sanzu đột nhiên xông vào vì chỉ còn 30 phút nữa là đến họp mà đường còn xa. Nhưng lúc gã ăn mặc chỉnh tề bước vào thì thấy Mikey bế Takemichi trên tay, khuôn mặt hoảng loạn lúng túng không biết làm gì.

Gã liếc xuống Takemichi mới hiểu vấn đề liền bảo Mikey ra xe rồi nhờ Kakuchou gọi cho đối tác hủy cuộc giao dịch. Nếu không nói chắc gã đứng chôn chân ở đấy lúc lâu là chết người mất.

"Tại sao-"

"Takemichi không ổn!!"

Lúc này Mikey chạy xuống với em đang bất tỉnh trên tay Kakuchou mới hiểu tính nghiêm trọng của vấn đề. Gã cũng hoảng quên mất gọi cho đối tác mà lo đến Takemichi liền theo bước lên xe chở em đến bệnh viện.

T/g: Không phải bệnh viện dân thường, là bệnh viện Haitani quản lí 1 khụ vực rộng ngầm.







Nghe Takemichi gặp biến nên chính tay 2 anh em Haitani kiểm tra và giải nguy.



Sau ca phẫu thuật, Ran và Rindou bước ra. Bọn hắn nhìn vào đôi mắt như soi được cả nội tâm bên trong của Mikey, cả 2 sợ không dám nói dối điều gì.

"Takemichi bị viêm vùng kín nặng và bị xuất huyết ruột thừa ở mức độ cảnh báo.."

"Còn gì nữa không?"

"Bên trong vùng kín bị sưng nhiều, máu đông đặc lại gây ngứa ngáy và khó chịu.. Nhũ hoa bị sưng to nhạy cảm đến mức không thể tiếp xúc với mọi chất liệu vải. Nói thẳng ra là không thể mặc áo, nếu em ấy mặc sẽ gây khó chịu và đau rát. Còn phải nghỉ ngơi dài hạn để sức khỏe và tinh thần ổn định lại."

Nghe xong Mikey ngồi suy ngẫm hồi lâu. Không phải gã cũng cho em thời gian nghỉ ngơi xen kẽ với việc phục vụ bọn hắn sao. Tại sao em lại ra nông nỗi này..?

Gã sẽ cô đơn lạnh lẽo khi thiếu em mất...

Cacwj gã sẽ cô đơn lạnh lẽo khi thiếu lỗ hậu em mất...

Trong khi Mikey ngồi thẫn thờ vùi đầu vào đống suy nghĩ cùng đám thành viên, Ran và Rin bên này cũng cắn móng tay lo lắng trong lòng, thấp thỏm không ngừng.

2 bọn họ chỉ làm em tổng là 3 tiếng, nghĩ rằng Takemichi sẽ ổn ai ngờ nó lại vượt quá mức tầm kiểm soát khiến em bất tỉnh nhân sự.

...







To be continued...


















.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro