Chương 19: bị phát hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nhiên

6h sáng, tiếng chuông đánh thức nam sinh đang nhắm chặt hai mắt. Hứa Phi Phàm lấy điện thoại trên đầu giường nhìn qua, hôm qua hắn có nhắn cho Triệu thẩm tin nhắn là hôm nay làm thêm một phần đồ ăn.

"Thiếu gia, bữa sáng đã nấu xong, quần áo đặt ở trên ghế sa lon, lão Ngô ở cửa ra vào."

Chiều hôm qua lúc tan học Hứa Phi Phàm có nói với Triệu thẩm chuẩn bị đồng phục cho Chu Thần, buổi tối không cần đến. Cơ trí như hắn làm sao có thể để cho người khác quấy rầy hắn cùng con cừu non ở trong thế giới hai người. Ngón tay thon dài mau chóng nhắn một cái tin.

"Cuối tuần này cho cô nghỉ ở nhà chăm sóc cháu trai, cháu có việc. Thuận tiện để lão Ngô cùng đi với Phương thầy thuốc đến nơi đó lấy thuốc, cháu đã cùng Phương thầy thuốc nói xong."

Ném di động sang một bên, hai cánh tay sờ sờ Chu Thần. Chu Thần bị sờ đến không nhịn được đẩy cái tay đang làm loạn ra. Dưới chân đạp loạn, muốn tránh ra cái người đang phá nàng ngủ, lại bị đau đớn dưới thân làm cho thanh tỉnh.

Nhắm mắt lại mồm miệng không rõ lẩm bẩm: "Hư... Đi ra... em còn muốn ngủ!"

"Chu Thần, hôm nay thứ sáu, phải đến trường."

Hắn biết là cô gái nhỏ này rời giường khí nặng, lại thích nằm ỳ, trong giọng nói mang theo tia nghiêm túc.

Nữ sinh ngồi thẳng tắp dậy, lông mày vặn lại một khối, con mắt không mở ra được, miệng nhỏ vểnh lên nói: "Em không muốn đi học!! Có giỏi thì anh cắn em đi?!"

Chu Thần lộ ra cảm xúc rất ư là không tình nguyện. Hứa Phi Phàm nhìn xem nàng khóc lóc om sòm lại còn vô lại, được, đổi hết lỗi cho hắn. Rõ ràng chính nàng cũng không muốn rời giường, ok?

Hắn đành phải hướng dẫn từng bước: "Có lỗi với Thần Thần rồi, ai bảo em quá ngon miệng? Kỳ thật không muốn đi cũng có thể"

Nói xong liền đem tay Chu Thần đang đặt trong chăn vào chỗ kia, "Vậy thì bồi nó ở nhà chơi một ngày? Thế nào?"

Còn buồn ngủ Chu Thần bị đồ vật vừa cứng vừa nóng trong lòng bàn tay bừng tỉnh, mắt phượng mở.

Cứng buổi sáng?! Cái đồ lưu manh này cả ngày không khi dễ nàng liền khó chịu?!

"Hừ! Ai muốn cùng anh chơi cái này! Em đến bây giờ còn đau nhức đấy! Anh chỉ biết làm....."

Con cừu non đã sinh khí lại ủy khuất, hán tử cẩu thả cũng không biết đau lòng sao? Hứa Phi Phàm vội vàng đem tiểu nhân nhi ôm vào người mình đến, sờ lên đầu:

"Nói đùa với em thôi, hôm nay anh trai nhỏ mua thuốc thoa cho em nhé?"

Xem xét Chu Thần đã thanh tỉnh lên nhiều liền ôm nàng đi vào phòng tắm, chịu mệt nhọc hầu hạ tiểu tổ tông của hắn.

Không có cách nào, người của hắn, không sủng nàng sủng ai?

Thu thập một phen, xuống lầu mang bữa sáng đã đóng gói tốt, hai người lên xe đi đến trường học.

Đi đường Chu Thần vẫn có chút kỳ quái, bởi vì không chỉ là tiểu huyệt, còn có chân bị đẩy ra, đều rất đau. Hứa Phi Phàm biết muốn đi vịn nàng, lại bị Chu Phần cự tuyệt.

Để hắn đỡ? Là sợ người khác không biết hai người tối hôm qua đã lăn giường? Nếu là có điểm không cẩn thận, đến lúc đó khẳng định lại là một trận gió tanh mưa máu.

Cố gắng đi bình thường nhưng lúc Chu Thần tiến phòng học vẫn là bị một chút người phát hiện dị thường của nàng.

Kỳ Kỳ nhìn chằm chằm từ lúc Chu Thần tới cổng, nhẹ nhàng chọc chọc bạn cùng bàn, khe khẽ nói:

"Trình Vũ Trình Vũ, cậu nhìn Chu Thần đi, đi đường kỳ lạ như vậy, hôm qua khẳng định là bị Hứa Phi Phàm phá thân! Tớ thừa biết cô ta đang giả vờ, cậu xem xem mới có mấy ngày mà đã......"

Trình Vũ ngẩng đầu nghiêng mắt nhìn thoáng qua Chu Thần, lại liếc mắt nhìn Hứa Phi Phàm theo sát phía sau nàng, rất nhanh lại đưa ánh mắt dời về, vân đạm phong khinh 'nôn' mấy chữ:

"Chuyện của người khác tớ không xen vào, cũng không quản được."

Lại không có người trông thấy cô ta cầm quyển từ đơn càng bóp càng chặt.

Chu Thần dựa vào cái gì?

Cô ta Trình Vũ từ sơ trung bắt đầu cùng Hứa Phi Phàm chung lớp, số lần cô ta chủ động nói chuyện cùng Hứa Phi Phàm không đếm hết được, mỗi lần đều là bị hắn đơn giản bình thản nói mấy chữ đuổi đi. Người ngu đi nữa đều có thể nhìn ra Trình Vũ thích Hứa Phi Phàm rất lâu.

Nhưng hôm nay trong mắt của hắn ngoại trừ Chu Thần không còn gì khác.

Vậy cô ta ở đâu? Cô ta tính là gì?

(Dở hơi dễ sợ, đã lập quan hệ quái đâu mà làm như HPP phụ cô ta không bằng)

Tiếng chuông đánh gãy suy nghĩ của Trình Vũ, cô ta bình phục cảm xúc chua xót, đợi đến khi trên mặt không chút nào hiển thị sự phẫn nộ thì tiếp tục đọc từ đơn, trong lòng lại âm thầm tính toán.

Bên này Hứa Phi Phàm cùng Chu Thần vừa trở lại chỗ ngồi không lâu tiếng chuông liền vang lên, bữa sáng cũng không kịp ăn.

"Có đói bụng không? Em muốn ăn điểm tâm xong lại đọc sách không?"

Hứa Phi Phàm vừa nói vừa muốn đem túi xách giữ ấm hộp cơm móc ra để trên mặt bàn nàng, nhưng lập tức liền bị người bên cạnh kéo lại.

Chu Thần lắc đầu nói: "Đợi chút nữa chủ nhiệm lớp hẳn là sẽ tới, ảnh hưởng không tốt, đợi chút nữa tan tiết sớm sẽ cùng nhau ăn ~ Dù sao cũng 20 phút thôi mà ~"

Nói xong cúi đầu đi tìm sách tiếng Anh "Anh cũng đọc đi, chủ nhiệm lớp bảo em giám sát anh học tập."

Hứa Phi Phàm nhịn không được cười lên, đồ ngốc này coi là thật ngoan đến không chịu được, để cho người ta càng muốn đem nàng làm hư......

Dưới mắt nàng phối hợp đọc sách, đành phải nghe "Cô giáo nhỏ" ngồi cùng bàn đọc sách vậy.

Ra chơi, hai người đều đem hộp cơm lấy ra, chọn đồ ăn cho đối phương, cười cười nói nói cãi nhau ầm ĩ.

"Chu Thần! Đừng kén ăn! Những đồ dinh dưỡng này có dinh dưỡng em nên ăn nhiều vào, nghe lời, nhé? Ăn nào."

Hứa Phi Phàm kẹp lòng đỏ trứng vừa bị Chu Thần lựa ra đút vào miệng nàng.

A a a a nàng ghét nhất lòng đỏ trứng!

Ăn nghẹn yết hầu coi như thôi đi! Mùi tanh nặng, ăn một lần cả buổi sáng miệng đầy đều là vị lòng đỏ trứng! Những cái này làm sao xử lý??......

"Vậy lần sau anh lên lớp không quấy rối em! Anh đáp ứng em nghe bài em liền ăn!!"

Hứa Phi Phàm nghĩ thầm: Hừ, cánh cứng cáp rồi, bàn điều kiện? Tiểu tử, đừng tưởng rằng anh không có cách nào khác trị em, bên trên có chính sách dưới có đối sách.

"Tốt tốt tốt, em tranh thủ thời gian ăn đi, nhanh còn học."

Một màn này bị Trình Vũ nhìn ở trong mắt, càng là kiên định ý nghĩ trong lòng.

Trong hành lang người đến người đi, ai cũng không có phát hiện, Trình Vũ nói muốn đi nhà vệ sinh lại ngoặt một cái lên bậc thang.

Rất nhanh vào lớp, chủ nhiệm lớp vừa đi vào phòng học sách cũng không mở, đứng trên bục giảng tuyên bố:

"Đợi lát nữa đem bài thi giao lên, sau đó tan học Chu Thần đi theo thầy lên văn phòng."

Không biết vì cái gì, trực giác của nữ nhân nói cho Chu Thần, chủ nhiệm lớp tìm nàng tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.

——————————————————

Tác giả: Đợi lâu đúng hơm!! Thân thể tôi không sao đâu nà, trước mắt tốt hơn nhiều, tôi sẽ tận lực!! Các bạn muốn nhìn play thì mấy chương nữa liền bắt đầu viết từng cái .

A ha ha ha ha ha chờ mong mọi người vậy mà không đến Microblogging tìm tôi chơi! Dỗi! Ngạo kiều! Hừ!

Lần sau rút thưởng tặng quà tôi sẽ lặng lẽ meo meo tiến hành! Có sợ hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro