Chương 2:Thật muốn bóp nát bầu vú của nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Nhiên

Chu Thần từ nhà vệ sinh ra, mái tóc chạm vai cùng váy theo bước chân của nàng mà lung lay.

Vừa mới vào lớp, nhịn không được nhìn Hứa Phi Phàm một chút. Nhưng lần này lại bất thình lình cùng hắn đối mắt, con ngươi của hắn đen như sắp đem nàng hút vào.

Khóe miệng Hứa Phi Phàm giương lên, khẽ cười một tiếng: "A"

Chu Thần vội vàng quay đầu ra chỗ khác, động tác mang theo một vẻ bối rối ý vị sâu xa.

Lần này thấy rõ chính diện Chu Thần, mặt lớn cỡ bàn tay, gương mặt trẻ con mập mập, nhưng cũng không trở ngại ngũ quan tinh xảo của nàng, nhất là bờ môi nhỏ.

A, cái vú đúng là thật lớn, cảm giác nút thắt trước ngực như muốn nổ tung. Từ khe hở có thể ẩn ẩn trông thấy bên trong phình lên da thịt non mềm, cùng áo lót màu đen hình thành so sánh rõ ràng. Eo thon nhìn giống như một tay có thể làm gãy, đơn bạc tinh tế. Nếu không nhìn ngực nàng, thật hoài nghi có gió lớn là có thể đem nàng thổi đi, nên ôm nàng vào trong ngực.(bản gốc là bão cấp 10, nhưng mình thấy bão cấp 5 6 là mình cũng bay tan nát rồi đừng nói là cấp 10)

Hắn muốn bóp đôi vú của nàng! Nhìn núm vú của nàng lớn bao nhiêu!

Đem eo của nàng sát vào mình! Hung hăng chà đạp nàng!

Để khuôn mặt thanh thuần của nàng bởi vì hắn nhiễm lên tình dục, để nàng lộ ra biểu tình lẫn dáng người câu nhân.

------

"A Thần, buổi trưa hôm nay ăn gì?? Buổi chiều có môn thể dục đó! Mà tiết một là bơi lội, ăn nhiều một chút để bổ sung thể lực ~"

Diệp Linh ngồi cùng bàn xoắn xuýt nên ăn gì bây giờ.

"Vậy đi ăn gà đào trộn lẫn cơm."Chu Thần bên cạnh làm đề thi toán cấp quốc gia trả lời.

Nàng chênh lệch khoa rất lợi hại, chỉ có thể dựa vào thi đua để đặc cách thi vào đại học. Mà khóa bơi lội đối với nàng mà nói không có gì đặc biệt. Bởi vì nàng học bơi lội mười năm nhưng vẫn không học được, đại khái là tiểu não rời nhà trốn đi nhiều năm??

Mọi người sau khi cơm nước xong đều ghé vào trên bàn học nghỉ trưa, lớp học yên tĩnh xen lẫn một chút tiếng nói chuyện.

Hôm nay Chu Thần nghe radio nhưng không thể nào ngủ được, đại khái là nàng điên rồi đi, sao có thể bởi vì nghe giọng nói Hứa Phi Phàm sau đó nghe những người khác đều không còn tác dụng gì nữa?

Đột nhiên đằng sau truyền đến nhiều giọng nói, Chu Thần đoán hẳn là đám Hứa Phi Phàm vừa đi ăn cơm về. Thế là nàng lặng lẽ đem một bên tai nghe giật xuống, ấn nút tắt máy. Nàng muốn trộm nghe bọn hắn nói chuyện. À không, là nghe lén Hứa Phi Phàm... Im lặng, làm sao nàng trở thành tên trộm nghe lén rồi?

Hôm nay Chu Thần vì Hứa Phi Phàm thất thường hai lần. Trong lòng có câu chửi thề không biết có nên nói hay không!?

"Tôi biết buổi chiều có tiết bơi lội, đã mang theo."

"Cậu nhất định phải so với tôi?"

"Đừng thua đến quần bơi cũng khồng còn."

.........

Chu Thần nghe thanh âm cuồng vọng tự đại lại ngạo kiều trầm thấp rồi ngủ thiếp đi, không biết phía sau có một ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng.

Hứa Phi Phàm nghĩ: vóc người cô ấy đẹp hay không buổi chiều chẳng phải có thể càng biết rõ đúng không?

Hắn tựa hồ không có ý thức được, có nhiều thứ hắn bắt đầu không khống chế được.

------

Tác giả: Thấy có người thích tôi viết văn, tôi lập tức kích động ngủ không được, lại tiện tay viết một chương lên, nhóm ngoan ngoãn bắt đầu từ ngày mai đến liền có thể nhìn thấy rồi.

Hứa đại gia: Không chịu khó tôi cầm roi da nhỏ quất mông cô.

Chu học bá: Anh cảm thấy hứng thứ với mông của Bạo Bạo??

Hứa đại gia: Không không, trong tim anh chỉ có em không có tên kia.

*Có nhiều đoạn tâm sự mình đã cắt bớt😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro