[TG5] Sư đệ tu tiên hắc hoá 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Dasom
Beta:
Truyện chỉ đăng ở wattpad: @dasom2972
...

Đường Khanh đương nhiên sẽ không bị người ta cắt mất miếng thịt nào, tốt xấu gì cũng là nơi mà hệ thống lựa chọn, đương nhiên phải là nơi an toàn nhất trên thế giới này, tới đây đã hơn một năm, sau khi từ đầu đến chân nàng đều được linh dược trọng tố thân thể hoàn thiện, vẫn như cũ an nhiên qua ngày, không có chuyện gì bất ngờ phát sinh.

Sau khi cảm giác được chính đôi chân của mình, chuyện đầu tiên mà nàng làm chính là từ bò ra bùn đất, trốn vào trong không gian của mình.

Nửa người chôn trong bùn đất lâu như vậy, mặc dù biết thân thể này giờ chính là linh thể, cũng cảm thấy cả người khó chịu!

Tắm rửa xong đổi quần áo mới ra ngoài, Đường Khanh như có cảm giác mình vừa trọng sinh!

"Hệ thống, tình huống hiện tại như thế nào?"

Hệ thống có chút chần chờ, nó vẫn luôn giữ kín tin tức xấu với nàng, trước mắt, sợ là trốn không nổi nữa.

"Có một tin tức xấu, và một tin tức không tốt, ngươi muốn nghe cái nào?"

Đường Khanh nghẹn lời một lúc, nói "Không có nổi một cái tin tức tốt nào à?"

"Huyền Kiếm Tông không bị hủy, có tính là tin tức tốt không?" Hệ thống nhỏ giọng hỏi.

Nghe hệ thống hỏi, Đường Khanh hoàn toàn không biết nói gì, nàng đã lấy cả sinh mạng ra để che chở Huyền Kiếm Tông như vậy, nếu nam chủ còn muốn hủy, vậy nhiệm vụ của nàng sợ là cả đời này cũng đừng mong hoàn thành được.

"Nói đi, hai tin tức xấu là gì."

"Thứ nhất, Thôn Thiên Ma Tôn chưa chết, hắn dùng linh hồn bám vào người khác. Thứ hai......" Thanh âm hệ thống càng nói càng nhỏ, đến cuối cùng Đường Khanh cũng chưa nghe rõ.

Nhìn dáng vẻ quẫn bách của hệ thống nhà mình, nàng thở dài, "Nói đi, ta không trách ngươi."

"Giá trị hắc hoá của Kỳ Tu tăng cao, sắp đột phá 95%."

Cho dù có chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe xong lời này, cả người Đường Khanh đều cảm thấy không ổn! Rõ ràng lúc trước nàng đã thấy Thôn Thiên Ma Tôn nổ tan xác, vai ác pháo hôi này coi như đã bị diệt, làm sao đang yên đang lành còn chơi trò hắc hóa! Con moè nhà nó chứ còn để người hoàn thành nhiệm vụ hay không đây!

Đen mặt, nàng chịu đựng xúc động muốn rít gào, hỏi: "Nam chủ thì hắc hóa, nữ chủ thì sao?"

Hệ thống muốn giải thích, nhưng lời nói đến bên miệng, lại biến thành: "Thôi, ngươi vẫn là đi ra ngoài nhìn thử đi, nhìn rồi ngươi sẽ biết."

Nữ chủ không hoàn thành nhiệm vụ, cho nên chuyện này cuối cùng vẫn là do nàng gánh chịu, mang theo tâm tình oán niệm, nàng rời khỏi khu vực này. Vừa rời đi, nàng mới kinh ngạc phát hiện vậy mà mình lại đang ở đỉnh núi Côn Luân! Thảo nào bốn phía  ngay cả một bóng người cũng không có, nói cái khác, chỉ cần nhìn vào cái đám linh thú tinh quái kì dị xung quanh núi Côn Luân, thì đây đúng là không phải người bình thường dám đến, càng miễn bàn đến chuyện nơi này chính là nơi cư trú của không ít đại năng ẩn cư nha.

Sợ quấy rầy đến sự an tĩnh của ngọn núi, Đường Khanh dọc theo đường đi cực kỳ điệu thấp, nhưng mà, nàng còn chưa kịp rời đi đã bị người phát hiện.

"Toàn thân là linh thể, thú vị thú vị, lão nhân ta còn cho rằng này linh dược này đã sớm tuyệt chủng, không nghĩ tới hôm nay lại có duyên tương ngộ." Người tới đầu bạc râu dài, nhưng hai tròng mắt lại không thấy nửa điểm vẩn đục, ngược lại tinh thần sáng láng.

Đường Khanh vừa mới trùng tu được thân thể này, một thân tu vi trước kia đã sớm không còn, người nhìn vào sẽ càm thấy uổng phí có một thân linh thể.

Lão giả vuốt chòm râu bạc trắng, hỏi, "Tiểu cô nương định cứ như vậy đi ra ngoài sao?"

"Ta có chuyện quan trọng phải làm, mong đại tiên cho đi."

"Ồ...... Nhưng lão nhân nghe nói hiện tại bên ngoài thế đạo vô cùng loạn lạc, chỉ dựa vào một thân linh thể này của ngươi, sợ là còn chưa làm được chuyện ngươi muốn làm, đã bị người bắt đi luyện đan." Nói xong, hắn thấy nàng lộ ra vẻ mặt u sầu, không khỏi nói: "Nếu như lão nhân là tiểu cô nương, lão nhân sẽ ở chỗ này tu luyện cho tốt, chờ thời cơ chín mùi, lại ra ngoài cũng không muộn."

"Đại tiên nói rất đúng." Đường Khanh nhụt chí, nhưng cũng biết lão giả nói lời này là có ý tốt, cũng là sự thật.

"Nếu tiểu cô nương không chê, đoạn thời gian này lão nhân có thể dạy cho ngươi một ít công pháp cấp tốc." Trên đời này có rất nhiều người làm việc chỉ chú ý đến một chữ duyên, lão giả cảm thấy nàng rất thuận mắt, lúc này mới mở miệng nói lời vàng.

Hệ thống, "Khanh Khanh mau đáp ứng đi, vị này chính là một tán tiên, bái ông ta làm thầy sóng lớn cũng không sợ!"

Nghe hệ thống nói, Đường Khanh không thèm ngại ngùng nữa, lập tức quỳ xuống đất, hô: "Sư phụ ở trên, xin nhận một lạy của đồ nhi."

Nghe vậy, vẻ mặt tán tiên tức khắc lộ ra ý cười, hắn thu tiểu cô nương này cũng là vì muốn nhìn thử xem rốt cuộc linh thể có thể luyện công pháp đến trạng thái như thế nào.

Lần bái sư này, khiến thời gian ở lại núi Côn Luân của nàng kéo dài ước chừng gần mười năm mới rời đi.

Đường Khanh vốn có bàn tay vàng là thể chất tu tiên, hơn nữa hiện giờ lại sở hữa linh thể, tốc độ tu luyện của nàng ngay cả tán tiên cũng phải trừng mắt cứng lưỡi, cuối cùng chỉ giữ nàng mười năm liền cho phép nàng rời đi.

Thời gian mười năm, nhân giới đã phát sinh biến hoá rất lớn, nhưng đối với người tu tiên mà nói, cũng chỉ là trong nháy mắt.

Hệ thống, "Khanh Khanh, rời khỏi núi Côn Luân ngươi sẽ đi tìm ai đầu tiên?"

Đường Khanh sờ sờ khuôn mặt không khác biệt lắm so với dáng vẻ chân thật nàng, nói: "Thôn Thiên đi, tranh thủ lúc tu vi của hắn còn chưa khôi phục hoàn toàn, phải nhanh chóng làm thịt hắn, tránh lưu lại hậu hoạn về sau."

"À, Thôn Thiên hiện tại đang làm chân tiểu đệ cho nam chủ, tìm hắn cũng coi như là tìm nam chủ luôn."

Hệ thống nói xong, chân Đường Khanh lập tức trượt một cái, suýt nữa là té sấp mặt, lúc lâu sau mới giật giật khóe miệng hỏi: "Tên Thôn Thiên này có bệnh phải không, đánh một trận thừa sống thiếu chết giờ lại chịu ngày ngày khép nép bên cạnh kẻ thù của mình?"

Hệ thống giải thích, "Hắn muốn chiếm thân thể của Kỳ Tu, cho nên mới lựa chọn lưu tại bên người Kỳ Tu làm tiểu đệ."

Đường Khanh ai thán một tiếng, xem ra phải nhanh chóng tìm được Kỳ Tu cùng tên Thôn Thiên kia, một khi Kỳ Tu bị chiếm thân thể, vậy chẳng phải bao nhiêu công sức nàng bỏ ra lúc trước đều uổng phí rồi sao!

Nam chủ hắc hóa thập phần khủng bố, hơn nữa những năm gần đây có xu thế tẩu hỏa nhập ma, thủ hạ dưới trướng thường xuyên phải đi tìm những người có linh khí dư thừa cho hắn hấp thụ, nói đến cũng lạ, rõ ràng là người ma tộc, lại cố tình dùng công pháp của Huyền Kiếm Tông, Huyền Kiếm Tông là tông môn chính đạo, công pháp đương nhiên phải dùng rất nhiều linh khí, nhưng hiện giờ hắn lại tu ma đạo, muốn cường thế chuyển sang tu chính đạo, đương nhiên sẽ gây nên tổn thương cho thân thể, nhưng hắn không để ý cũng chẳng quan tâm, bỏ qua ma khí bùng nổ trong cơ thể, mạnh mẽ hấp thụ linh khí.

Kỳ Tu dựng Ma cung ở Lạc Thủy Thành, xung quanh có kết giới cường đại bảo hộ, người bình thường gần như không thể tiến vào, Đường Khanh còn chưa bước chân vào Lạc Thủy Thành, đã bị thủ hạ xung quanh sắc bén phát hiện, linh khí cường đại như vậy, Ma Tôn của chúng nhất định sẽ thích! Ôm ý nghĩ như thế, bọn chúng liền đánh lén nàng.

Đường Khanh vốn muốn tìm một cơ hội để tiến vào Ma cung, mà ý định của đám tiểu lâu la này vừa vặn khiến nàng rất hài lòng, vì thế liền thuận tay đẩy thuyền, nàng giả bộ hôn mê để bọn chúng đem nàng đi.

Sau khi tiến vào ma cung, tùy ý tìm một cơ hội, thoát khỏi canh giữ của đám tiểu lâu la, hơn nữa có hệ thống như phần mềm hack này, rất mau tìm được tên thị vệ bị linh hồn của Thôn Thiên đoạt thân thể.

Không có tu vi cường đại như xưa, Thôn Thiên bây giờ vô cùng cẩn thận, thời điểm Đường Khanh xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn biết đối phương là vì hắn mà đến.

"Ngươi là ai?"

"Người tới để giết ngươi."

"Người muốn giết ta có rất nhiều, muốn ta chết, tốt xấu gì cũng phải cho ta biết rốt cuộc mình chết trong tay ai."

"Người thay trời hành đạo."

Như nghe được chuyện gì đáng cười lắm, hắn phụt một tiếng bật cười ha hả, "Được rồi, loại chuyện tìm lí do vớ vẩn như thế này ta sẽ không tin. Ta đã biến thành bộ dáng này mà vẫn có thể tìm đến, xem ra, đối với ngươi ta rất quan trọng nha."

"Ngươi kéo dài thời gian thế này, là muốn chờ ai?" Đường Khanh nhìn xuyên qua mưu kế của hắn, không muốn nhiều lời nữa, trực tiếp động thủ.

Thôn Thiên hiện giờ sao còn là đối thủ của nàng, nhưng mà ngay một khắc trước khi kiếm trong tay nàng xoẹt qua cổ hắn, hắn cư nhiên biến mất ở ngay trước mặt nàng!

...
Dasom: cái thế giới này thật là dàiiii.... càng ngày càng dàiiiii....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro