Chương 27: Không phải người một nhà không vào một gia môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ao

Trong lúc giận mắng Mộ Vãn Du, Tôn Đình đã bước nhanh đi tới sau lưng Chân Mỹ Mỹ, một đôi tay vững vàng đỡ Chân Mỹ Mỹ, mà cặp mắt kia tràn ngập phẫn nộ và phỉ nhổ mắt hung tợn trừng mắt Mộ Vãn Du.

Chân Mỹ Mỹ có chút kinh ngạc, bà già này thế nhưng có thể tại đây sao trong một lúc thế liền chạy vội tới sau lưng cô ta? Lo cho cô ta?

Không, đáng lo nhất e rằng vẫn là "đứa bé" trong bụng cô ta!

Nhưng cứ như vậy, kế hoạch "Sinh non" của cô ta liền phải lại lần nữa chết sớm!

Không cam lòng cắn hàm răng dưới, Chân Mỹ Mỹ bỗng nhiên liền thoát tay của Mộ Vãn Du, nhanh chóng trốn sau lưng Tôn Đình, ngón tay chỉ về Mộ Vãn Du, giọng run rẩy lên án: "Bác gái, cô ta, cô ta thế nhưng đẩy con!"

Sau khi hô lên một tiếng như thế, giọng cô ta ngay sau đó trở nên nhu nhược, trong mắt cũng nhanh chóng ứa nước mắt, như là vô cùng ủy khuất: "Cô ta biết con mang thai đứa con của Dĩ Phong, thế nhưng trăm phương nghìn kế muốn hại chết đứa nhỏ này, đây chính là một sinh mệnh vô tội mà, cô ta sao có thể nhẫn tâm xuống tay, uổng cho con vẫn luôn xem cô ta là bạn thân tốt nhất của con!"

Cô ta dùng đôi mắt rưng rưng đầy nước mắt trừng về Mộ Vãn Du, vô cùng đau đớn: "Mộ Vãn Du, ban đầu cô nói sẽkhông bao giờ quấy rầy tôi cùng Dĩ Phong đều là giả, nhưng tôi lại ngây ngốc tin cô, cô căn bản vẫn chưa hết hy vọng với Dĩ Phong, cô còn đang hận vì Dĩ Phong chọn tôi, nhưng cô không thể sinh con, nhưng không phải ta sai, cô vì sao cứ muốn lặp đi lặp lại nhiều lần xuống tay với con tôi?!"

Chân Mỹ Mỹ trong lòng là muốn thế này: Cô ta đã hoàn toàn xé rách da mặt của Mộ Vãn Du, không sợ ngoài sáng hất chậu nước bẩn lên Mộ Vãn Du, cho dù kế hoạch đêm nay cô ta không thể hoàn toàn thành công, ít nhất cũng muốn làm Mộ Vãn Du trở thành một ác nữ ác độcbị người phỉ nhổ, làm có không có mặt mũi sống trong thành phố này!

Chân Mỹ Mỹ thật đúng là cái diễn viên pháithực lực, không chỉ có khả năng ứng biến tuyệt hảo,  kỹ thuật diễn nàycũng có thể nói hạng nhất, tiếng nói nét mặtnhư thế hoàn toàn bị lên án, khiến cho mọi người ở đây bao gồm Tôn Đình đều không tự chủ được tin lời cô ta nói.

"Mộ Vãn Du, cô rốt cuộc có biết hai chữ "hổ thẹn" là viết thế nào không hả?

Cô còn không trợn to mắt cô ra mà nhìn xem, nơi này, chính là chỗ Giang gia chúng ta! Cô lại vẫn dám làm ra loại chuyện ác độcnày!

Dĩ Phong chúng ta cũng từng có một khoảng thời gian với cô, nhưng đó chẳng qua là bị cô mê hoặc, hiện tại Dĩ Phong chúng ta đã sáng mắt, đã biết ai mới là người nó nên cưới! Cô còn nghĩ đến  việc phá đám? Nằm mơ đi!

Mỹ Mỹ là một đứa trẻ rất thiện lương, trước kia cô đối với con bé và Dĩ Phong sử dụng nhiều thủ đoạnbản thỉu, con bé cũng không so đo với cô, ta cũng lười truy cứu cô đến cùng! Nhưng cô còn không chịu hết hy vọng?

Cô rốt cuộc là muốn thế nào? Cô sẽ không thật sự cho rằng, cô khiến Mỹ Mỹ sảy thai trong bụng, là có thể khiến Dĩ Phong đến cạnh cô à? Nếu thế, ta đây hôm nay liềnnói rõ cho cô, dù cho Dĩ Phong thật sự lại lần nữa bị cô mê hoặc, cái loại nữ nhânđồi phong bại tục như thế này, cũng đừng mơ tưởng bước vào đại môn Giang gia chúng ta một bước!"

Tôn Đình trước mặt mọi người quở trách Mộ Vãn Dunhư thế, bà cho rằng đây là giúp Chân Mỹ Mỹ hết giận, giữ gìn thể diệnGiang gia! Nói xong câu này, bà tựa hồ cảm thấy còn chưa đủ, liền bổ sung thêm một câu: "Ta thật là rất hiếu kì, rốt cuộc là cha mẹnhư thế nào, thế nhưng dạy ra một đứa con gái không biết xấu hổ, tâm địa ác độc như thế!"

"Giang phu nhân, tôi không biết Chân Mỹ Mỹ đã nói gì với bà, cũng không muốn bànlời nói cô ta trước kia và hiện tạ là thật hay giả, nhưng tôi có thể khẳng định nói cho bà —— đó chính là bà không tư cách gì chỉ trích cha mẹ tôi!"

Mặc dù là bị nhục mạ chỉ trích thêm, Mộ Vãn Du vẫn như cũ sử dụng tôn xưng "bà" với Tôn Đình , như thế cũng đã đủ thể hiện cô được giáo dục rất tốt, nhưng cô cũng khẳng định thể hiện nỗi tức giận của mình.

Không có ai lại thích người khác chỉ trích cha mẹ của mình, huống chi nếu chuyện Tôn Đình nói  ở đây người khác lan truyền ra ngoài, xác thật sẽ phá hư thanh danh tốt của cha mẹ cô!

Nam nhân trong một góc vẫn luôn đem tầm mắt chặt chẽ nhìn sang bên này, lúc nghe thấy cô  nói như thế, trong lòng anh nổi lên nhè nhẹ đau lòng, ngay từ đầu con ả đáng chết đó là vu hãm cùng vũ nhục cô như thế, nhưng mặc dù là vậy, cô lại còn có thể đối với bọn họ lấy lễ nghĩa để tiếp đãi(*), quả thật, rất giỏi!
(*) chỗ này giải thích thêm là dù trong tình huống như vậy vẫn có thể nói chuyện một cách có lễ phép với bọn họ, thể hiện rằng mình được cha mẹ dạy bảo rất tốt

Xem ra, anh quả đúng là nhặt được bảo bối giá trịhàng thật!

Rất tốt!

Cô có thể nhẫn nhịn, anh lại không muốn nhẫn nhịn! Người thương tổn cô, Tiểu Vãn Vãn, anh đều sẽ giúp cô trả lại gấp bội !

Chỉ hy vọng lúc anh ra tay, biểu hiệnnhững người này, cũng đừng làm cho anh quá thất vọng mới hay!

Làm vợ trùm địa ốc Giang Ký Nam, Tôn Đình đã thói quen nhận được lời ca ngợi và nịnh hót, nhưng chưa từng có người dám can đảm trước mặt mọi người chống đối bà, càng đừng nói cặp mắt xinh đẹp kia của Mộ Vãn Du còn mang theo một tia cười nhạo.

Mộ Vãn Du là đang cười, cười bà ngu xuẩn, đường đường là bà chủ của Giang gia, thế mà dễ như trở bàn tay như thế bị Chân Mỹ Mỹ đùa bỡn trong tràng vỗ tay!

Nhưng mà Tôn Đình lại hiểu sai nụ cười của Mộ Vãn Du, bà cho rằng đây là Mộ Vãn Du khiêu khích bà, không yên lặng thế hiện —— Mộ Vãn Du cô chính là muốn phá hoại lễ đính hôn của Giang Dĩ Phong và Chân Mỹ Mỹ, chính là không từ thủ đoạn bò lên vị tríThiếu phu nhân Giang gia!

Lập tức, bà liền tức giận, khuôn mặt đều có chút vặn vẹo, bà "Không thể nhịn được nữa"! Tiến lên hai bước, liền nâng bàn tay lên, tát vào mặtMộ Vãn Du, trong miệng còn mắng: "Cái thứ tiện nhân mày không biết sống chết, còn dám chống đối tao. Tao hôm nay không thể không một hai phải thay cha mẹ mày giáo huấn một chút mày!"

Nhìn thấy động tác Tôn Đình, Chân Mỹ Mỹ dưới đáy lòng cười nở hoa.

Không nghĩ tới này bà già này thật đúng là giúp đại ân cho cô ta!

Đúng, chính là vậy, tàn nhẫn một chút, muốn khiến cho Mộ Vãn Du bị ngàn người mắng vạn người trách, làm cô không dám xuất hiện ở trước mặt Chân Mỹ Mỹ cô ta và Giang Dĩ Phong!
Nhưng mà, ngoài ý liệumọi người, tayTôn Đình còn chưa chạm đến gương mặt trắng nõnMộ Vãn Du kia, đã bị một bàn tay to nắm lấy chặn lại.

Sức lực của nam nhân rất lớn, nhưng mà bóp nhẹ một cái, ngón tayTôn Đình trực tiếp liền phát ra hai tiếng giòn vang, đau bà nhịn không được khiến khóe miệng bị thương.

Bà tức khắc nổi giận đùng đùng nhìn sang tới nam nhân đó......

Rốt cuộc là tên nào ăn gan hùm mật gấu dám giúp Mộ Vãn Du, mà vô lễ với bà! Vậy cùng giáo huấn hết bọn chúng!

Nhưng bà ngẩng đầu lên, trong tầm mắt xuất hiện một đôi mắt đenlạnh băng thâm thúy, bà khí thếkiêu ngạo nháy mắt liền giảm mạnh: "Cậu...... cậu là......" Bà không khẳng định được trí nhớ một chút, trợn tròn mắt, thử thăm dò hỏi: "Ký Bắc?"

Nam nhân cũng không có lập tức buông tayTôn Đình ra, chỉ hạ khóe miệng xuống: "Chị dâu, tôi hiện tại tên Thịnh Gia Đồng, chị có thể giống như trước, gọi thẳng tên họ tôi, hoặc là kêu tôi là —— Thịnh tổng!"

"Ký Bắc, đúng là em rồi!" Giang Ký Nam liền ở ngay lúc này đi lên trước, lúc ông thấy Thịnh Gia Đồng, trên mặt tức khắc tràn đầy vui mừng: "Anh hai còn tưởng rằng em sẽ không tới, tới là tốt rồi, đã trở về là tốt rồi!"

Chị dâu? Anh hai?

Thông minh như Mộ Vãn Du, rất nhanh liền nghĩ tới quan hệThịnh Gia Đồng và Giang gia —— anh ta thế mà là em trai Giang Ký Nam, chú của Giang Dĩ Phong —— Giang Ký Bắc?

Lúc trước đại diện Thịnh Thế cùng Giang gia nói về dự án hợp tác cải tạo khu Thành Nam cũ, cô đơn giản hiểu quaGiang gia, biết người cầm quyền Giang gia trước mắt là Giang Ký Nam, vợ của Giang Ký Nam là Tôn Đình, trên bọn họ có Giang gia lão gia tử, dưới có con một Giang Dĩ Phong, trừ lần đó ra, Giang Ký Nam còn có một em trai cùng cha khác mẹ Giang Ký Bắc, hình như là lúc còn rất nhỏ đã ra nước ngoài du học, trước nay cũng không có xuất hiện công khai trước công chúng ở Tang Thành, đương nhiên cũng không ai biết người đó trông thế nào.

Nhưng không nghĩ tới, Thịnh Gia Đồng chính là Giang Ký Bắc?!

Mộ Vãn Du nhớ tới Thịnh Gia Đồng lúc trước có nói bất ngờ, chẳng lẽ đây là cái bất ngờ kia của anh ta? Cô đã gả cho anh, cô chính là thím của Giang Dĩ Phong cùng Chân Mỹ Mỹ!

Thím à, này quả thực nghiệnquá mức, trực tiếp liền đè một bối phận xuống bọn họ, đưa bọn họ đạp dưới lòng bàn chân......

Còn có, Tôn Đình vừa rồi nói cái gì? Không cho cô bước vào đại môn Giang gia một bước?

Ngượng ngùng, lúc Tôn Đình không biết chuyện gì, cô đã tư thế thắng người tuyệt đối đi vào đại môn Giang gia rồi!

Đây không phải gọi là không phải người một nhà, không vào một gia môn?!

Lúc không được làm con dâuGiang gia, cô lắc mình biến hoá thành em dâu, vẫn là vững vàng rơi vào sổ hộ khẩu Giang gia!

Cảm giác này...... Một chữ, sảng(**)!

(**)thoải mái, sảng khoái. Mình để nguyên như vậy để cho hợp câu, không biết mọi người thấy có được không, để mình sửa lại...

"Thịnh tổng?" Tôn Đình có chút nghi hoặc, bà rốt cuộc chỉ là phu nhânhào môn ở trong nhà, bà không rõ lắm Thịnh Thế Tập Đoàn đánh sâu vào Giang gia từng có bao to lớn.

Mà Giang Ký Nam cùng Giang Dĩ Phong vừa mới đuổi tới lại mười phần rõ ràng.

Hai cha con bọn họ đồng thời đầy mặt khiếp sợ nhìn về phía Thịnh Gia Đồng, cũng trăm miệng một lời hỏi: "Em chính là Thịnh Thế Tập Đoàn...... Thịnh tổng?"

"Chính là tôi!" Thịnh Gia Đồng hơi hơi gật đầu, mặt mang tươi cười, như là có lễkhiêm tốn, nhưng trên người anh phát ra bầu không khí lạnh lẽo, rõ ràng khiến người không rét mà run!

"Ký Bắc, anh không nghĩ tới em thế nhưng lại là Thịnh Thế Tập Đoàn...... Tốt, tốt quá, em có tiền đồ, anh thật vì em cảm thấy kiêu ngạo!" Giang Ký Nam tràn đầy vui mừng, ánh mắt chân thành, không giống giả.

Giang Dĩ Phong lại vẻ mặt không thể tin tưởng: "Chú...... Chú như thế nào có thể là Ký Bắc...... chú Ký Bắc!" Tương đối so với thân phận người cầm quyền Thịnh Thế Tập ĐoànThịnh Gia Đồng, hắn càng để ý Thịnh Gia Đồng là chuyện Giang Ký Bắc!

Tên đó...... Tên đó không phải cùng Mộ Vãn Du...... Nhưng sao có thể là người chú nhiều năm không thấy của hắn! Tên đó sao có thể......

Mục đích còn không đạt được, Chân Mỹ Mỹ đương nhiên không cam lòng đề tài bị dời đi, cô ta từ sau lưng Tôn Đình đi ra, lại tiếp tục phô ra gương mặt đáng thương: "Hóa ra chú chính là chú của Dĩ Phong chú Ký Bắc, mà Dĩ Phong luôn nhắc đến."

Con ngươiThịnh Gia Đồng thâm thúy, có hơi hơi sáng lên di chuyển qua, một chút không ý tốt, như một tên bắn lénsắc bén, nháy mắt cắt qua không gian, hướng về phía Chân Mỹ Mỹ.

Anh tự mở miệng: "Cô, là ai?" Rõ ràng, Chân Mỹ Mỹ đã kêu anh ta một tiếng "chú Ký bắc", nhưng anh lại vẫn lấy một ngữ khí xa lạ và lạnh lẽo hỏi cô ta.

Nếu Chân Mỹ Mỹ hơi chút có một chút thái độ phân biệt rõ, nên lập tức im miệng, loại nam nhân như Thịnh Gia Đồng như vị đế vương đứng trên cao, cô ta dám trêu, cô ta phải trả một cái giá bi thảm cô ta đều không thể tưởng tượng được!

Chỉ tiếc, cô ta quá nóng lòng tiếp tục kế hoạchác độc của mình, quá nóng lòng đuổi tận giết tuyệt Mộ Vãn Du!

"Chú Ký Bắc, chú cần phải vì cháu cùng Dĩ Phong giải quyết!" Cô ta chỉ vào Mộ Vãn Du: "Nữ nhân này, cô ta muốn làm thương tổn đứa bé trong bụng, cháu trai của chú, chú mau đuổi cô ta đi đi!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro