Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nagi thui thủi ngồi vào một góc, mái tóc trắng bù xù ủ rũ, tay không ngừng cầm cành cây chọc chọc vào đốm lửa trước mặt.

Chigiri ngồi ở một bên ngân nga một đoạn hí khúc, đôi mắt đỏ sáng ngời trong đêm.

Tâm trạng cậu hiện tại đang cực kì vui vẻ, mấy lão thái y dỏm ở hoàng cung Thịnh quốc dám nói Bachira đáng yêu cả đời không thể tỉnh dậy.

Bây giờ thì sao? Cậu ấy đã tỉnh rồi đó! Không chỉ tỉnh mà còn đang hồi phục nữa cơ! Hahaha.

Chigiri thoả mãn đặt bút xuống trang giấy mỏng manh bên dưới, bàn tay mềm mại nắn nót viết xuống từng chữ.

"Chờ ngày tái ngộ, bảo trọng".

Nagi vẫn đang ngồi thu lu một góc tự kỉ, hắn ai oán nhìn Chigiri, trên mặt thiếu điều khắc lên hai chữ phẫn nộ.

Chigiri liếc xéo hắn, cậu hất tóc vào mặt Nagi một cái rồi đưa thư cho quạ gửi đi.

- Tại sao tớ phải ở đây với cậu chứ, tớ muốn ở bên Reo, Reo nhớ tớ rồi.

Nagi lầm bầm, bức thư Reo gửi hắn được Nagi nâng niu như báu vật giấu đi không để Chigiri nhìn trộm.

Chigiri khinh bỉ, cậu quá hiểu cái tên trong đầu toàn long dương đồ này, để cậu ta ở bên Reo? Mơ đi!

- Hừ, đồ cầm thú. Cậu cứ ngồi đó nhớ Reo đến tự hủy đi.

Hai người không ai nhường ai khiêu khích nhau, Chigiri nghĩ tới gì đó, đôi mắt đỏ rực nhìn về hướng hoàng cung Thịnh quốc ở nơi xa.

- Này, tại sao chúng ta phải về báo cáo tình hình trong khi tên Shidou kia được ở lại?

Không khí lạnh giá nhất thời lâm vào trầm mặc, ngọn lửa tách tách nhảy lên, Nagi vô cảm hỏi Chigiri:

- Đi giết hắn không?

Chigiri ném thêm củi vào bên trong đốm lửa.

- Đợi gặp được nhất định sẽ giết hắn.

.

Khác với Chigiri đang thong thả trở về, ở Ung quốc gia tộc Chigiri đang nháo nhào lên vì sự xuất hiện của hoàng đế và nhị điện hạ Kaiser.

Kaiser ngồi trên cỗ kiệu làm bằng vàng, rèm ngọc tung bay, hắn tựa như thiên thần từ trên trời hạ xuống, cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần.

Yuu và hắn đều ngồi trên cỗ kiệu nhưng gia tộc Chigiri lại có ảo giác Kaiser mới thật sự là hoàng đế, Yuu đứng cạnh hắn không khác gì một con chim trĩ đi sánh với phượng hoàng.

- Hoàng thượng, nhị điện hạ, thứ lỗi cho lão thần không thể tiếp đón từ xa. Khuya như vậy hai vị còn xa giá đến đây phải chăng là có việc gì quan trọng?

Kaiser lười biếng ngả người dựa vào ghế tựa, Yuu dịu dàng hôn lên cổ Ness, động tác vừa sắc tình vừa âu yếm.

Ness bất động mặc kệ gã hôn, đôi mắt cậu nhắm nghiền tựa như đang ngủ. Kaiser khó chịu nhìn Ness, giọng nói gợi cảm trầm khàn nhắc nhở Yuu.

- Hoàng thượng, đây là nhà ngoại của hoàng phi, ngươi vẫn nên tiết chế chút thì hơn đừng để bị hồ ly tinh mê hoặc.

Lông mi Ness rung lên, đôi môi đỏ mọng mím chặt. Yuu tiếc nuối buông Ness ra, gã khó chịu trả lời lão quốc công:

- Ta đến để ban hôn.

Tất cả nữ quyến trong phủ đang quỳ gối lập tức run rẩy, mồ hôi túa ra như mưa.

Những thiếu nữ vừa đến tuổi cập kê cúi đầu sợ hãi, họ thầm mong người được ban hôn không phải là chính mình.

Lão quốc công lập tức cười giả lả.

- Hoàng thượng cứ đùa, nữ nhi của lão thần đã sớm gả cho người nào còn ai xứng đáng được ban hôn?

Yuu không nhìn ông, đôi mắt gã từ đầu đến cuối đều chỉ chăm chú nhìn vào đôi môi đỏ mọng của Ness, biểu cảm lộ rõ vẻ si mê thèm khát.

- Ta muốn ban hôn đại công tử Chigiri Hyoma cho nhị hoàng tử của Ung quốc Kaiser Michael, phong hắn làm trắc phi, nửa tháng sau lập tức cử hành hôn lễ.

Mẫu thân Chigiri run lên, bà muốn nói gì đó nhưng bị nhị nương bên cạnh cản lại.

Phụ thân Chigiri nhíu mày, giam cầm một đứa con của ông ở tử cấm thành còn chưa đủ giờ lại muốn hủy đi tương lai của một đứa nữa sao?

- Hoàng thượng, thứ cho lão thần bất kính, tiểu tử nhà lão thần ham chơi biếng làm vô phúc hưởng ân, xin hoàng thượng mau chóng thu hồi thánh lệnh.

Không gian lập tức lặng ngắt như tờ, hoàng đế ngạo nghễ đá phụ thân Chigiri một cái, gã phẫn nộ cười gằn.

- Thu hồi thánh lệnh? Ngươi có tin tam tộc nhà các ngươi đều tuẫn táng theo thánh lệnh này không?

Phụ thân Chigiri đầu vẫn cúi sát xuống đất, ông bất giác nhớ đến đứa con trai bé bỏng của mình.

Là một người cha, ông đã vô tình làm tổn thương nó một lần, bây giờ nếu đến cả việc che mưa chắn gió cho nó ông còn không làm được thì ông đúng là một người cha thất bại mà.

Yuu bực tức ra lệnh hạ kiệu, gã đùng đùng xông tới đá mạnh vào người lão quốc công.

Lục phủ ngũ tạng đau như vỡ nát, phụ thân Chigiri vẫn cúi đầu chịu đựng từng cú đá như trời giáng của Yuu.

Ness ngồi trên kiệu cắn răng nhìn gã, cậu lập tức nhảy xuống kéo tay gã lại, mái tóc đen nhánh tung bay, đôi mắt sâu như giếng cổ lộ ra hút hồn gã vào trong đó.

- Hoàng thượng, ta buồn ngủ.

Ness ôm lấy Yuu từ phía sau, giọng nói nũng nịu khiến tim gã suýt chút tan chảy.

- Được, bé cưng đợi ta một xíu nhé.

Ness mím môi, tên này đúng là dai như đỉa.

- Không muốn đâu, hoàng thượng.

Kaiser ngồi trên kiệu nhất thời đen mặt, Ness còn chưa từng làm nũng với hắn. Bàn tay to lớn siết lấy cánh tay mỹ nhân bên cạnh, cậu thiếu niên lập tức e lệ dụi đầu vào ngực hắn.

- Hừ, xem như các ngươi may mắn, nhốt hết tất cả vào ngục đi.

Binh lính nghe lệnh đều bốn mắt nhìn nhau, bọn họ chần chừ tiến về phía phụ thân Chigiri.

- Cứ trói đi, đừng ngại.

Bả vai Kunigami run lên, hắn cắn răng thì thầm vào tai ông.

- Xin lỗi.

Phụ thân Chigiri mỉm cười, nụ cười bất lực của một người cha nhưng đôi mắt lại toả sáng rực rỡ.

- Con trai của lão Ichi à, ngại thật để cậu phải chứng kiến cảnh lão bất lực thế này.

Kunigami nhỏ giọng nói:

- Không đâu ạ, người thật sự rất tuyệt vời.

Lão quốc công mỉm cười, ông nhìn miếng ngọc bội của con trai được thiếu niên trước mặt cẩn thận đeo bên hông, nỗi lòng người cha lập tức trở nên chua lét.

Nhưng nghĩ đến đây có thể là người mà bảo bối nhà ông lựa chọn, lão quốc công chỉ có thể thở dài trong lòng.

- Bảo vệ thằng bé giúp ta nhé.

Bả vai Kunigami cứng đờ, đầu hắn cúi gằm xuống.

- Con...

Không xứng...

Nếu là bình thường Kaiser chắc chắn sẽ chú ý đến sự khác biệt của Kunigami nhưng đôi mắt của hắn bây giờ chỉ còn lại dáng vẻ làm nũng của Ness.

Dáng vẻ ấy ngọt ngào như vậy nhưng lại không phải làm vì hắn.

Yuu thoả mãn ôm eo Ness nâng cậu lên ngang với tầm mắt gã, Ness cố nhịn xuống cảm giác khó chịu vòng tay câu lấy cổ tên cầm thú trước mặt.

Ngay khi Yuu đặt Ness lên kiệu Kaiser lập tức đi xuống, bàn chân cao quý giẫm lên nền đất.

Yuu cảnh giác giấu Ness ra sau lưng, hai người giương cung bạt kiếm nhìn nhau. Gã đen mặt nhắc nhở Kaiser.

- Ness muốn ngủ, đừng có làm phiền.

Kaiser cười khẩy, hắn không nói một lời đá Yuu ra giành lấy Ness từ tay gã. Cơ thể cậu xoay một vòng cuối cùng nằm trọn trong lòng hắn.

Kaiser điên tiết trừng mắt nhìn cậu. Ness cúi gằm mặt, mái tóc đen nhánh che đi đôi mắt sâu hút.

- Muốn ngủ? Hửm?

Ness nhẹ nhàng gật đầu, Kaiser cúi người xuống câu lấy môi cậu, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp bị hắn gặm cắn mạnh bạo như muốn nuốt luôn vào trong miệng.

Chiếc lưỡi đinh hương trốn tránh động tác của hắn, Kaiser điên lên vươn tay ép cậu ngửa đầu làm sâu thêm nụ hôn của hai người.

Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau, nước bọt theo khoé môi chảy xuống phát ra âm thanh chùn chụt.

Ness bị hôn đến khó thở, cậu vươn tay đập vào ngực hắn, Kaiser liếm lên lưỡi Ness một cái khiến lưỡi cậu tê rần. Tiếng khóc nhỏ vụn phát ra khe khẽ.

Kaiser cảnh cáo đủ rồi thì buông Ness ra, hắn còn tham lam liếm môi khiêu khích nhìn Yuu.

- Đi thôi chúng ta cùng về "ngủ".

Ness thở hồng hộc dựa vào vai hắn, sống mũi cậu cay xè, cảm giác chua chát dâng trào trong tim.

Yuu cắn răng, gã khó chịu muốn giật Ness về nhưng bị Kaiser chặn lại.

- Ngươi đã nói hôm nay Ness là của ta.

Kaiser thờ ơ đáp:

- Nhưng ta đâu nói ngươi có thể ôm y ngủ?

Ness nằm trọn trong lòng hắn, đôi mắt cậu cụp xuống, mái tóc đen dài che khuất vành tai đỏ ửng.

Yuu si mê nhìn Ness, nếu gã biết cậu quyến rũ như vậy thì đã sớm bắt cậu về nhốt lại cùng gã ngày đêm điên đảo.

Kaiser ôm theo Ness khiêu khích rời đi. Vừa ra đến cổng phủ quốc công Ness đã leo xuống khỏi người hắn, cậu cuộn tròn cơ thể lại thu lu trốn vào một góc.

Mặt Kaiser lập tức tối sầm mạnh bạo kéo Ness ngồi vào lòng hắn. Bàn tay to lớn bóp chặt lấy cằm cậu.

- Mới nếm được chút ngon ngọt đã không nhịn được muốn lắc mông quyến rũ gã rồi à? Chê ta không đủ quyền lực hửm?

Ness né tránh khuôn mặt Kaiser đang tiến tới gần, cậu sợ hãi muốn trốn đi nhưng trong mắt Kaiser hành động đó chẳng khác nào Ness đang ngầm thừa nhận.

- Chạy nhanh lên.

Kaiser đập mạnh vào thành xe, cỗ kiệu lập tức rung lắc. Thị vệ liếc mắt nhìn nhau, cả hai cùng nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Cỗ xe bằng vàng băng băng trên phố, Ness cuộn tròn người trốn vào một góc, đầu cậu bị xe ngựa xóc nảy làm cho đau nhức.

Kaiser trừng mắt nhìn cậu chằm chằm, lửa giận bốc lên ngùn ngụt.

Lúc trước thì như chó con bám theo lấy lòng hắn, bây giờ thấy hắn thì giống như gặp phải thú dữ trốn trốn tránh tránh.

Kaiser siết chặt nắm tay, hắn cười khẩy.

- Giỏi, giỏi lắm.

Cỗ kiệu xông thẳng vào cửa cung, binh lính gác cổng đang muốn chặn lại thì phát hiện thị vệ trên xe đang làm kí hiệu chết chóc.

Kí hiệu chết chóc - kí hiệu mà bất cứ lính gác nào cũng đều phải biết, đây là kí hiệu dành riêng cho nhị hoàng tử, biểu hiện hắn đang cực kì tức giận còn không tránh đường thì tự đi mà nhặt xác. 

Tuy nhiên xui xẻo thế nào hôm nay lại vừa mới tuyển vào một đợt lính mới, thanh niên nhiệt huyết còn chưa trải qua sự đáng sợ của Kaiser khinh thường nhìn cỗ kiệu.

- Đứng lại, giờ này ai còn đi ra ngoài, hạ kiệu xuống lập tức rà soát.

Thị vệ đánh xe nghiến răng, bàn tay run rẩy siết chặt cương ngựa. Lính gác thấy bọn họ như vậy cứ tưởng là họ đang sợ mình, gã trở nên đắc ý vươn tay vén ra rèm ngọc.

Lính gác trưởng đang buồn ngủ đứng trên thành cấm, mắt ông va phải cỗ kiệu làm bằng vàng của Kaiser.

Nhìn thấy thị vệ làm kí hiệu chết chóc ngăn cản thằng con trời đánh của mình đừng tiến tới ông lập tức tỉnh ngủ.

Sống lưng lão run lên, mồ hôi túa ra ào ạt.

Lính gác đẩy thị vệ ra một bên, bàn tay hất tung rèm ngọc của Kaiser. Kaiser khó chịu nhìn thứ xấu xí trước mắt, gã còn ngu ngốc không hiểu cứ tưởng mình đang thay trời hành đạo lên mặt với Kaiser.

- Cho dù là hoàng tử thì thế nào? Có thể coi trời bằng vung được chắc? Hừ, đêm hôm khuya khoắc còn dẫn người ra ngoài, xuống xe.

Lính gác trưởng ba bước thành một bước cố gắng lao xuống tường thành, thị vệ đánh xe nhìn tên lính gác ngạo mạn trước mặt như nhìn một xác chết, thờ ơ tránh qua một bên.

Kaiser lạnh lùng rút kiếm, tên lính gác còn chưa kịp ú ớ thêm câu nào thì đầu đã rơi xuống đất.

Lính gác trưởng nhìn thấy thằng con phế vật tìm đường chết lập tức quỳ xuống.

- Nhị điện hạ tha mạng, là lão nô không biết quản người xin điện hạ bớt giận.

Trong đầu Kaiser bây giờ chỉ còn suy nghĩ đè Ness ra giường chịch thật mạnh, hắn nào còn tâm tư đi quản mấy thứ xấu xí này?

- Cút.

- Vâng vâng, tạ điện hạ tha mạng, tạ điện hạ tha mạng.

Lính gác trưởng điên cuồng dập đầu, nền gạch phủ bụi lập tức dính đầy máu. Cỗ xe dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía cung điện nguy nga, lão vẫn không dám ngẩng đầu, miệng không ngừng lặp đi lặp lại "tạ điện hạ tha mạng".

Cỗ kiệu dừng trước cửa điện nhị hoàng tử, Kaiser ngay lập tức kéo Ness bị xe ngựa rung lắc đến mơ hồ đứng dậy lôi vào bên trong.

Thị vệ gác cửa vỗ vai hai thị vệ vừa mới trở về, hai thị vệ đánh xe ôm chặt lấy đồng nghiệp, chân run lẩy bẩy.

- Ta cứ tưởng sẽ không bao giờ gặp được các người nữa.

Thị vệ gác cửa an ủi bọn họ.

- Không sao, làm nhiều sẽ quen thôi.

Ai mà muốn quen việc mỗi ngày đi dạo vài vòng quanh quỷ môn quan chứ? Thị vệ đánh xe khóc không ra nước mắt. Oa, a nương hài nhi muốn về nhà.

Ness loạng choạng bước theo Kaiser, cổ tay mảnh khảnh bị siết đến đau rát. Kaiser ném mạnh cậu lên giường, đầu Ness quay mòng mòng, khuôn mặt trắng nõn tái nhợt.

Y phục của Kaiser bị hắn ném xuống sàn ngọc, bàn tay to lớn xé rách y phục trên người Ness.

Ness sợ hãi chống tay lên ngực hắn, cậu hoảng loạn đến muốn khóc, miệng không ngừng kêu lên.

- Không... Không... Kaiser... Đừng mà

Kaiser không muốn nghe, hắn trói tay cậu vào thành giường, đôi chân thon dài dâm đãng bị bẻ ra hai bên.

Kaiser dùng dây xích cố định chân Ness lại, cậu nhục nhã banh háng ra như cầu địt, cơ thể nhạy cảm run rẩy dưới tay hắn.

- Ness, nói đi, nói ngươi sai rồi.

Ness cắn răng, cánh môi anh đào bị cậu cắn đến bật máu.

Kaiser cười lạnh, tay hắn sờ lên mép huyệt, cặc bự bật ra đập vào huyệt khẩu như chào hỏi. Lỗ dâm nếm được mùi cặc quen thuộc lập tức hé ra hôn lên đầu khấc.

Kaiser thúc hông nắc cặc thật mạnh vào bên trong Ness khiến cậu đau đến hít khí. Hậu huyệt nhỏ xinh bị kéo căng đến chảy máu.

Kaiser thoả mãn thở ra một hơi. Hắn không đợi lỗ dâm thích ứng, cặc bự như trừng phạt đụ mạnh vào hậu huyệt đĩ điếm, điểm nhạy cảm bên trong bị chịch đến mức co giật liên tục.

Ness nhỏ mềm nhũn cúi đầu xuống, đôi mắt Ness vô hồn nhìn lên trần nhà, cơ thể không ngừng hứng chịu từng cú thúc mạnh bạo của Kaiser.

Kaiser thoả mãn chôn cặc sâu vào bên trong lỗ dâm, máu khiến cặc hắn ra vào càng lúc càng thuận lợi.

Đôi môi hắn hôn dọc lên cơ thể Ness, Kaiser có thói quen không bao giờ để lại dấu vết trên cơ thể sủng vật nhưng không hiểu tại sao khi hắn nghĩ đến sẽ có kẻ khác chạm vào cơ thể này, tâm trạng Kaiser trở nên cực kì khó chịu.

Hắn như chó điên gặm cắn cơ thể cậu, da thịt trắng nõn sau một hồi hôn mút trải đầy dấu răng, thậm chí còn có chỗ bị hôn đến thâm tím.

Ness đau đến mức bật khóc, cậu cắn môi, đôi mắt long lanh tối dần.

Trận làm tình kéo dài liên tục suốt hai canh giờ, Kaiser không quan tâm Ness có sướng không, cặc sướng rồi hắn liền ôm cậu chìm vào giấc ngủ.

Kaiser thoả mãn lầm bầm:

- Ngươi cứ ngoan ngoãn như vậy thì tốt rồi, hừ, cứ toàn chọc ta tức giận.

Ness vô hồn dựa vào lòng hắn. Giọng nói dịu dàng vang lên.

- Nhị hoàng tử, người có yêu ta không?

Hắn nhíu mày, đôi mắt lười biếng nhắm chặt.

- Ngủ đi, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Nụ cười của Ness thấm đượm nỗi buồn, cậu âm thầm dụi đầu vào ngực hắn.

Có lẽ cậu thật sự phải buông tay rồi.

Ness vòng tay ôm lấy Kaiser, giọng nói dịu dàng vang lên xen lẫn niềm hạnh phúc.

- Kaiser, ta yêu ngài.

Kaiser thoả mãn hôn lên trán cậu, trái tim hắn đập thình thịch, giọng nói quyến rũ xen lẫn ý cười.

- Ta biết.

Ness không trả lời, đôi môi anh đào mím chặt.

Người không mất ngủ sao có thể biết đêm dài...

Gió thu thổi vào trong tẩm điện, mùi ổi thoang thoảng lan toả khắp không gian. Ác mộng như một lời nguyền tàn nhẫn dày vò cậu, kéo cậu về khoảng thời gian tăm tối bị nhốt ở chỗ bọn buôn người.

Bàn tay to lớn của đàn ông, những tính cụ tình dục dâm đãng, tất cả mọi thứ đều như hình phạt dày vò tâm trí Ness.

- Đừng mà, làm ơn, dừng lại đi, đừng chạm vào ta, a.

Ness giật mình tỉnh dậy, trán ngọc lấm tấm mồ hôi, gương mặt xinh đẹp ngơ ngác. Cậu sợ hãi ôm chặt lấy cơ thể.

- Nằm cạnh người mình yêu chắc sẽ ấm áp hơn đó.

Ness theo bản năng nhích về phía Kaiser, mái tóc đen dài xoã tung cọ vào ngực hắn.

Kaiser khó chịu nhíu mày, hắn nhẫn tâm đẩy Ness ra, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai cậu:

- Ness, ngoan đi.

- Nhưng mà Kaiser ta... Ta..

Ta lạnh lắm

- Ngươi phiền quá đấy Ness, không muốn ngủ thì cút xuống đi.

Ness ngẩn người nhìn Kaiser, trái tim cậu nhói lên đau đớn.

Reo à, tớ đã làm như cậu nói rồi nhưng tại sao tớ lại thấy lạnh lẽo đến vậy.

Kaiser mặc kệ cậu, hắn tàn nhẫn quay người về hướng khác, mọi khi Ness sẽ xin lỗi rồi tựa đầu vào lưng hắn.

Nhưng hôm nay Ness cảm thấy rất mệt mỏi, cậu bò xuống giường thất thiểu trở về.

Lính gác thấy cậu rời đi cũng không cản lại, thậm chí còn có người nhỏ giọng bàn luận.

- Người đó đó là bảng nhãn nhiều năm trước, đúng đúng, chính là cái người làm bài phú đến thái thượng hoàng cũng phải khen hay đó.

- Ai da, đúng là đáng tiếc. Tài hoa như vậy lại lấy thân hầu người. Ta mà được một nửa tài hoa của hắn chắc ta đã không đứng đây rồi.

- Tiếc cái gì mà tiếc, nương ta mà biết ta giống như hắn chắc bà ấy bẻ đầu ta xong tự sát luôn. Đúng là nhục nhã.

Cơ thể Ness run lên, cậu muốn quay lại nói với bọn hắn.

- Ta không có nương.

Nhưng ai sẽ quan tâm chứ? Có khi họ còn nói cậu thứ có nương sinh lại không có nương dạy.

- Ness muốn đi gặp người đó sao? Ưm, cậu chắc chưa? Ness không sợ người đó...

- Hehe tớ không sợ, huynh ấy dịu dàng như vậy chắc chắn sẽ nhớ ra tớ.

- Reo à huynh ấy không nhớ gì cả, không nhớ tớ cũng chẳng nhớ những gì đã trải qua.

Ness giẫm từng bước lên nền gạch, mái tóc đen dài bay bay.

Khung cảnh Kaiser dịu dàng ôm Ness bé nhỏ trốn vào trong góc, khung cảnh hắn nhịn ăn nhường phần cho cậu giống như một hồi mộng ảo chưa từng tồn tại.

- Tớ lạnh quá, Reo à, tớ sắp không chịu đựng nổi nữa rồi... Tớ muốn về nhà.

Gió lạnh nơi chân trời cuốn theo khát cầu của Ness đến bên Reo, trái tim cậu bất chợt nhói lên, bàn tay Reo run rẩy đánh rơi ấm thuốc.

Bachira giật mình, cậu đặt sách xuống nhích người đến bên Reo.

- Bachira!

Reo hét lên.

Cơ thể Bachira cứng đờ, cậu chu môi ấm ức. Reo nhanh chóng dọn dẹp chỗ thuốc bị đổ, mùi thuốc bắc đắng nghét khiến Bachira bò ra chỗ khác.

Cậu níu lấy áo Reo, đôi mắt màu hổ phách sáng lấp lánh.

- Không được.

Bachira tủi thân làm nũng.

- Reo còn chưa nghe tớ nói gì mà.

Reo chém đinh chặt sắt lặp lại:

- Không được. Bachira lại tính trốn uống thuốc chứ gì.

Bachira mếu máo, cậu cụp mắt xuống, bàn tay lắc lắc tay áo Reo.

- Đắng lắm, miệng tớ bây giờ sắp bị đắng tới hư luôn rồi.

Reo phì cười, bàn tay dịu dàng xoa đầu Bachira, đôi mắt màu tím xinh đẹp sáng ngời.

- Nếu Bachira đọc hết cuốn sách đó tớ sẽ mua kẹo đường cho cậu.

Đôi mắt Bachira lập tức sáng lên, cậu cười hớn hở nhặt sách rồi bò về chỗ cũ.

- Reo hứa rồi đó.

Bachira vui vẻ đi đọc sách, cuốn sách nhàm chán thường ngày bỗng trở nên ngọt ngào trong mắt cậu.

Là kẹo đường đó, kẹo đường ở đây siêu ngon luôn. Cả người Bachira như được ngâm trong sự vui vẻ, điều đó khiến Reo cảm thấy rất ấm áp khi ở bên cạnh cậu.

Hình bóng Ness và Bachira chồng lên nhau, Reo hơi sững sờ khoé môi đang nhếch lên lập tức mím lại.

Không biết Ness thế nào rồi nhỉ, cậu ấy đã tìm được người đó chưa? Thật muốn gặp lại cậu ấy.

_Tiểu kịch trường:
Tác giả: Cuộc bầu chọn đệ nhất tra nam sắp bắt đầu rồi, mọi người mau bỏ phiếu a.
Chigiri: Kaiser
Reo: Kaiser
Nagi: Kaiser
Kaiser:*tức giận* ta tra chỗ nào hả?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro