chương7+8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 7 Đoạn tuyệt quan hệ?
Cảm giác được động tác của Lăng Lan, Lam Lạc Phượng nguyên bản cực giận cảm xúc trở nên hòa hoãn một chút, cô biết ở đây còn có đại diện của quân bộ cùng chính phủ phái tới, cô không thể nhất thời xúc động mà phá hỏng nghi thức kế thừa của Lăng Lan.
Lam Lạc Phượng đem lửa giận của mình đè ép xuống, lạnh lùng nói: “ Ý của bác Nhân là?”
Lăng Túc Nhân ánh mắt ngưng ngưng nhưng vẫn nói ra tính toán của mình: “Ta muốn chọn đứa trẻ dưới ba tuổi có tiềm lực nhất để nhận công huân của Lăng Tiêu.”
Những đứa trẻ mới sinh cho tới ba tuổi chính là chính là thời khắc tốt nhất để bồi dưỡng cũng như cải tạo độ dẻo dai và sức mạnh của cơ thể, nếu qua giai đoạn này thì những bồi dưỡng về sau sẽ không có hiệu quả, mà nếu có thì cũng không nhiều, tuổi càng lớn thì hiệu quả bồi dưỡng càng kém..
Lam Lạc Phượng trào phúng: “Chẳng lẽ các người cho rằng sẽ có đứa trẻ nào khác của Lăng gia có thể mạnh hơn con trai của Lăng Tiêu sao? Lăng Tiêu chính là người điều khiển in cơ giáp đó.” Ở Liên Bang, yếu tố gen di truyền cơ hồ quyết định hết thảy, rất ít có con cái của những người bình dân có được thể chất nghịch thiên, để có thể tạo ra một đứa trẻ khỏe mạnh đúng chuẩn thì cần phải trải qua quá trình đào tạo, rèn luyện cho từng thế hệ trong một khoảng thời gian rất dài.
“Lăng gia nếu đã có thể xuất hiện một Lăng Tiêu thì cũng nhất định sẽ có một Lăng Tiêu khác xuất hiện.” Lăng Túc Nhân chém đinh chặt sắt nói, ông có thể nói chuyện nắm chắc như vậy là vì trong tay ông có một đứa trẻ có kết quả kiểm tra tiềm lực giống như với Lăng Tiêu ngày xưa vậy. Đó là lý do vì sao ông quyết định kéo rách mặt nạ, đòi quyền kế thừa công huân của Lăng Tiêu. Lăng gia cần có một Lăng Tiêu nữa thì mới có thể tiếp tục ở lại tinh cầu Doha.
Hiện nay, tuy rằng Liên Bang đối với bên ngoài tuyên bố mọi người bình đẳng nhưng trên thực tế, sự phân chia cấp bậc lại thể hiện rất rõ ràng trong hệ thống chính quyền. Điều đó được thể hiện tại tinh cầu mà bạn đang sống.
Tinh cầu Doha là một tinh cầu đặc cấp, nó cũng là thủ đô của Liên Bang, điều này chứng minh cái gì? Có nghĩa là những người có thể sống ở tinh cầu Doha là đều những người có quyền thế, là quan lớn hoặc là đầu não của quân bộ. Những gia tộc sống ở đây càng lâu thì càng có gia thế mạnh.
Lăng gia nguyên bản chỉ là một tiểu thế gia, chỉ có thể sống tại tinh cầu cấp ba nhưng bởi vì cha của Lăng Tiêu là Lăng Túc mới có thể bước chân vào tinh cầu Doha.
Lăng Túc là một người phi công có thể điều khiển vương bài cơ giáp, tuy rằng ông không thể trở thành vũ khí của quốc gia – in cơ giáp nhưng thực lực của ông đã gần đạt đến trình độ này. Trên chiến trường, ông đã nhiều lần chém giết những phi công vương bài của đối phương nên chiến công vô cùng hiển hách. Cuối cùng, quân bộ quyết định khen thưởng, đặc cách cho ông mang theo người thân tiến vào tinh cầu Doha, chính thức trở thành chiến binh của quân bộ.
Vì để Lăng Túc đáp ứng mang toàn bộ Lăng gia tới tinh cầu Doha, gia chủ Lăng gia lúc đó đã hứa hẹn, mọi người trong Lăng gia sẽ xem Lăng Túc như dòng chính, tất cả những tài nguyên của Lăng gia sẽ chỉ dùng để phục vụ cho dòng chính này, không chỉ vậy, về sau, chức vị gia chủ gia tộc sẽ do con cái của Lăng Túc đảm nhiệm.
Lúc đó, Lăng Túc cảm thấy chính mình nếu muốn đứng vững gót chân ở tinh cầu Doha thì không thể không dựa vào gia tộc được nên liền gật đầu đồng ý, mang theo toàn bộ Lăng gia gia tộc tiến vào tinh cầu Doha.
Những tất cả những quyết định của Lăng Túc lúc đó lại đem lại vô số phiền toái cho Lăng Tiêu cùng Lam Lạc Phượng lúc này, khiến cho gia tộc có cơ hội nhúng chàm phần quân công vinh dự của Lăng Tiêu. Nếu Lăng Túc ở dưới đất có biết, chỉ sợ cũng hối hận không thôi vì hành động dẫn sói vào nhà của mình.
Mà Lăng gia tiến vào tinh cầu Doha mấy mươi năm, đã được vô số chỗ tốt, bọn họ không bao giờ tưởng trở lại nơi ở trước kia nữa. Bọn họ rất rõ ràng, nếu hai mươi năm sau, dưới sự bồi dưỡng mạnh mẽ của chính phủ mà Lăng Lan không thể đạt tới yêu cầu thấp nhất của quốc gia thì Lăng gia bọn họ sẽ mất đi hết thảy, trở lại như lúc trước. Điều đó có nghĩa là gì, Lăng gia của bọn họ sẽ từ cao cấp thế gia trở thành trung cấp thế gia, không, có thể còn trở thành hạ đẳng thế gia…. Điều này khiến cho Lăng gia không cách nào chấp nhận được, mà những kết để con cháu kết hôn cùng Lăng gia cũng không thể chấp nhận được, bọn họ quyết không cho phép loại chuyện này xảy ra…
Lăng Túc Nhân không cho Lam Lạc Phượng cơ hội nói tiếp đã cho người phụ nữ đằng sau bế một đứa bé đi ra: “Đây là người mà Lăng gia chúng ta lựa chọn, nếu điều kiện thân thể của Lăng thiếu gia có thể vượt qua nó thì chúng ta sẽ không còn ý kiến gì đối với quyền thừa kế của thiếu gia nữa”
Ông ta quay đầu nhìn về phía người đại diện của quân bộ: “Tôi tin tưởng quân bộ cũng muốn đào tạo ra một nhân tài chứ không phải phế tài.”
Người đại diện của quân bộ hơi cười nhưng cũng không nói gì khiến cho người khác không nắm bắt được ý đồ của họ.
Lăng Túc Nhân nguyen bản cũng không cần quân bộ mở lời, thứ ông muốn chính là thái độ ba phải này. Ông đem lực chú ý trở về bên người Lam Lạc Phượng, vẻ mặt đắc ý.
Lam Lạc Phượng khóe miệng lộ ra tia trào phúng, xem ra quyết định phong tỏa kết quả kiểm tra Lăng Lan của cô đã khiến cho người của Lăng gia hành động. Rất may, Lăng Tần điều tra được hành động của đối phương nên cô cũng đã chuẩn bị trả lại hết thảy.
“Dám có ý đồ muốn cướp vinh dự cùng quân công của Lăng Tiêu?” Lam Lạc Phượng quét mắt nhìn những người khách trong đại sảnh một vòng, không thiếu kẻ vui vẻ ngồi xem kịch, đương nhiên cũng có những người thật sự lo lắng. Kỳ thực đây là một thời khắc không tồi, có thể nhìn thấy rõ ràng bộ mặt thật của đám người đó: “Lăng Tiêu thiếu tướng tuy rằng hy sinh nhưng mẹ con ta tuyệt đối sẽ không để người trong tộc Lăng gia ức hiếp mình. Tôi tin tưởng quân bộ hẳn sẽ có an bài của mình đi.”
Người đại diện của quân bộ làm bộ không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lam Lạc Phượng, hắn cười nói:”Lăng phu nhân xin yên tâm, không nói tới chuyên kế thừa quân công của Lăng Tiêu thiếu tướng thì Lăng Lan cũng sẽ nhận được những đãi ngộ dành cho gia đình liệt sĩ, sẽ không đểcho con trai của những người anh hùng chịu bất kỳ khi dễ nào.”
Lời nói của người đại diện quân bộ rất êm tai nhưng ở bên trong vẫn có ý lấy ích lợi làm đầu. Đương nhiên, càng có nhiều đối tượng ưu tú xuất hiện , thì càng có lợi cho bọn họ.
Ánh mắt Lam Lạc Phượng nhìn về phía đại diện của chính phủ, người đó cười cười không nói, tựa hồ quyết tâm trở thành người ngoài.
Lăng Tiêu ơi, đây chính là quân bộ mà anh cả đời trung thành, là quốc gia mà anh đã không tiếc sinh mạng để bảo vệ. Anh có biết, vì lợi ích cao nhất, bọn họ đã vô tình vứt bỏ huyết mạch của anh. Anh ở dưới suối vàng nếu biết, có hối hận những quyết định lúc trước của mình không?
Lam Lạc Phượng rốt cuộc không nhịn được khó chịu trong lòng trào phúng nói: “Nguyên lai đây chính là quân bộ, chính là chính phủ…..Ta rốt cuộc đã rõ.”
Có lẽ ý trào phúng của Lam Lạc Phượng quá rõ ràng, khuôn mặt tươi cười của hai phía quân chính rõ ràng cứng lại.
“Một khi đã như vậy, Lam Lạc Phượng ta muốn quân bộ cùng chính phủ có thể cho ta một lời hứa. Con trai của ta dù có được kế thừa quân công của cho không thì nó cũng sẽ không còn bất cứ liên quan gì đến Lăng gia nữa.”
Người đại diện cho hai bên quân chính nhìn nhau một cái, cuối cùng người thuộc quân bộ nói: “Ý của phu nhân là?”
Lam Lạc Phượng cười lạnh: “Nếu Lăng Lan có thể kế thừa, như vậy những người khác của Lăng gia lập tức rời khỏi tinh cầu Doha cho ta, từ đâu đến thì hãy trở về nơi đó…. Còn nếu Lăng Lan không thể kế thừa thì ta cùng Lăng Lan sẽ rời đi Doha. Dù kết quả như thế nào thì từ bây giờ, chúng ta không còn là người của Lăng gia nữa..” Lam Lạc Phượng đã sớm muốn giải quyết cái Lang gia phiền toái này, nếu có thể một đao chặt đứt những phiền toái ngay lúc này thì cũng sẽ không uổng công những thiết kế mà cô khổ tâm để tạo ra cục diện rối loạn này.
Lăng Túc Nhân nghe vậy sắc mặt đại biến, cả giận nói: “ Lam Lạc Phượng, cô điên rồi có phỉa không?”
“Như thế nào, bác Nhân, ông sợ sao? Sợ đứa trẻ mà ông chọn không mạnh Lăng Lan?” Lam Lạc Phượng tươi cười nhìn Lăng Túc Nhân , nhẹ nhàng nhéo cánh tay mập mập của Lăng Lan, “mẫu cường vì tử” chắc là để nói về thời khắc này đây, Lam Lạc Phượng chưa từng kiên định như vậy trước đây.
Lăng Túc Nhân không lời gì để nói, nguyên bản tự tin mười phần nhưng lúc này lại do dự. Nhìn bộ dạng bây giờ của Lam Lạc Phượng khiến cho ông không dám đánh cược lớn như vậy.
Tựa hồ nhìn ra Lăng Túc Nhân do dự, một vị trưởng bói của Lăng gia lặng lẽ nhắc nhở: “Cẩn thận đối phương chỉ giả mù giả sương.”
Lăng Túc Nhân nghe vậy, tâm thần nhất định, không sai, Lam Lạc Phượng nói như vậy khẳng định là giả. Nếu tố chất thân thể Lăng Lan thật sự rất mạnh, Lam Lạc Phượng vì sao muốn phong tỏa tin tức này? Phải biết rằng tố chất thân thể Lăng Lan càng mạnh thì quyền kế thừa càng vững chắc, người thông minh căn bản sẽ không đi phong tỏa, thậm chí còn muốn phô ra để áp chế tham dục của những người khác.
Chương 8: Kết quả.
L

ăng Túc Nhân càng nghĩ càng thấy đúng, do dự trong mắt biến mất không tồn tại nữa, ông cười lạnh nói: “Nếu vợ Lăng Tiêu đã nói như vậy, Lăng giachúng ta cũng không thể làm khó người khác, sau này Lăng Lan đi con đường nào, Lăng gia chúng ta sẽ không hỏi đến nữa.”
“Nếu là Lăng Lan được quyền thừa kế , Lăng gia trong vòng một tháng phải rút khỏi Doha, bác Nhân, khi đó đừng trách ta vô tình?” Lam Lạc Phượng nhướng mày nhìn thoáng qua đại biểu hai phía quân chính, nhắc nhở Lăng Túc Nhân, quân chính hai phương là những người làm chứng, sẽ không cho phép ông ta không làm những việc đã nói trong ngày hôm nay.
Đối mặt với lời thách thức mạnh mẽ của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thẹn quá thành giận nói: “Nếu Lăng Lan không thể kế thừa, ta có phải cũng có thể yêu cầu các ngươi trong vòng một tháng rời đi Doha hay không?”
Lam Lạc Phượng cười lạnh nói: “Ta dám nói như vậy, thì nhất định có thể làm được. Chẳng lẽ Lăng gia các người còn không quyết đoán bằng phụ nữ như ta sao? Đương nhiên nếu các người nguyện ý tự động từ bỏ quyền kế thừa, tôi cũng có thể nhắm một con mở một con mắt đề cho các vị có thể tiếp tục ở tại Doha.”
Lời nói này của Lam Lạc Phượng chính là lấy lui làm tiến. Một là bức Lăng Túc Nhân khiến cho Lăng gia không có cơ hội đổi ý. Hai là cũng muốn để cho Lăng gia một cơ hội cuối cùng. Nếu là bọn họ tham lam ít một chút thì hai mươi năm tiếp theo bọn họ vẫn có thể sống tại Doha, cũng có thể cam đoan địa vị của Lăng gia không thay đổi. Lam Lạc Phượng tin tưởng tiếp qua hai mươi năm nữa, Lăng gia nếu tiếp tục cố gắng đạo tạo một người ưu tú thì vẫn có cơ hội tiếp tục ở lại Doha.
Nghe được lời nói của Lam Lạc Phượng, Lăng Túc Nhân thầm nghĩ quả nhiên như thế, Lam Lạc Phượng muốn cược một ván bài cuối cùng. Ông ta không còn băn khoăn nữa, cười lạnh trả lời: “Nếu ngươi khăng khăng như thế, được, chúng ta Lăng gia liền đáp ứng ngươi. Giống như ngươi nói, nếu Lăng Lan kế thừa, chúng ta Lăng gia từ đây rút khỏi Doha, nếu như đứa trẻ mà chúng ta chọn được kế thừa, như vậy Lăng Lan nhất định phải rời khỏi Doha, cả đời này cũng không được tiến vào Doha, cũng như không được tiến vào hệ thống quân nhân của quốc gia.” Một khi đã như vậy, thì cần phải hủy tất cả những khả năng có thể xảy ra, ông không muốn mười mấy năm sau lại nhìn thấy Lăng Lan trở về báo thù bọn họ.
Lam Lạc Phượng nghe xong lời này trong lòng cực kỳ hối hận, cô vừa rồi mềm lòng, tưởng cho bọn hắn chừa chút đường lui. Không nghĩ tới đối phương lại ngoan đến như vậy, một chút cơ hội đều không cho cô, nếu Lăng Lan Thật sự là con trai, cách này của Lăng gia đã hoàn toàn huỷ hoại tiền đồ của nó, để cho nó trở thành một kẻ bình thường. Nguyên bản còn có một tia không đành lòng, Lam Lạc Phượng giờ phút này trở nên cứng rắn, ánh mắt lạnh băng nói: “Được! Như các người mong muốn.”
Lam Lạc Phượng cho người dưới chuẩn bị thiết bị kiểm tra nhưng Lăng Túc Nhân lại ngăn lại, ông ta đối với người đại diện quân bộ nói: “Quân bộ lần này tới đây hẳn là có mang theo thiết bị kiểm tra đo lường nghi sức khỏe, như vậy đành phải làm phiền các vị rồi.”
Lam Lạc Phượng cũng không ngăn cản, không nói bởi vì cô cũng chẳng có ý định gian lận gì, mà cho dù có cô cũng không ngu xuẩn tới mức diễn trước mặt đám người hai bên quân chính.
Nghe được yêu cầu của Lăng Túc Nhân, quân bộ cũng không có đưa đẩy từ chối, chung quy bọn họ cũng hy vọng có được số liệu chuẩn xác nhất, mà nói tới độ chuẩn xác thì thiết bị dân dụng làm sao có thể so với thiết bị quân dụng.
Rất nhanh một thiết bị kiểm tra tiên tiến được một chiến sĩ nâng vào.
Mà lúc này, nằm ở trong lòng ngực Lam Lạc Phượng, Lăng Lan lại đang cùng Tiểu Tứkhẩn cấp thảo luận.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
“Có thể bị bọn họ kiểm tra ra giới tính hay không của ta hay không? Còn có sự tồn tại của ngươi nữa?” Lăng Lan có chút nôn nóng, nếu như bị phát hiện, cô phải cùng mẹ rời đi nơi này, tuy rằng không biết thế giới bên ngoài là cái dạng gì, nhưng nghe Lăng Túc Nhân cùng Lam Lạc Phượng nói chuyện, cô khẳng định nó sẽ không bằng với cuộc sống hiện tại.
Lăng Lan không phải người sợ khổ, nhưng cô biết rõ có người dám muốn cướp đi quân công vị=inh ự của cha mình, vì cái gì con của mình lại không được kế thừa mà lại đem phần tiện nghi đó cho một đứa trẻ không biết từ đâu lòi ra?
Không sai, đối với suy nghĩ về quyền thừa kế ở Địa Cầu hơn một vạn năm trước, cô không có cách nào nhận định được việc này, cho nên cô không định bỏ qua, vinh dự quân công của Lăng Tiêu này nhất định phải là của cô.
Tiểu Tứkhẩu khí khinh thường nói: “Nhưng thứ còn chưa thành công tiến hóa vào giai đoạn tự trí năng thì làm sao có thể so sánh với ta được. Yên tâm đi, nếu như cái máy kia có thể dò ra giới tính của cô thì ta cũng có thể thay đổi nó, để cho cô biến thành nam.”
Nghe khẩu khí tự đại của Tiểu Tứkhiến cho Tâm thần Lăng Lan vừa động: “Tiểu tứ, ngươi có thể sửa đổi tư liệu kết quả thí nghiệm sao?”
Tiểu Tứkhuôn mặt hất lên kia ngạo nói: “Đúng vậy, cuộc thí nghiệm lúc cô vừa mới sinh ra chính là ta giúp cô che dấu đó, nếu không tinh thần lực của cô đã khiến cho thiết bị đó nỗ tung rồi!”
Nổ tung? Không hiểu vì sao khi nghe điều này Lăng Lan lại cảm thấy có điềm xấu. Nhưng không đợi Lăng Lan tìm hiểu rõ thì liền nghe thấy người đại diện quân bộ hỏi: “Không biết, ai muốn thử trước?”
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Lam Lạc Phượng nắm thật chặt Lăng Lan trong tay, mặt lạnh nói: “Vẫn là để cho đứa trẻ Lăng gia tuyển thí nghiệm trước đi.”
Lăng Túc Nhân cho rằng Lam Lạc Phượng còn không chịu hết hy vọng, cho nên muốn kéo dài thời gian, ông cũng không nghĩ muốn cùng Lam Lạc Phượng tốn miệng lưỡi, liền gật gật đầu, ý bảo bên người phụ nữ đem đứa trẻ trong lòng đặt vào thiết bị kiểm tra.
Rất nhan, kết quả thí nghiệm của đứa trẻ kia đã có:
Tố chất thân thể: s cấp!
Tinh thần lực: Cấp 1!
Tiềm năng: Cấp a+!
Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng.
Số liệu này cừa ra, khuôn mặt người đại diện quân bộ hơi thay đổi, nếu là đứa trẻ này thì cũng đáng để quân bồi dưỡng, chung quy những đứa trẻ có tiềm năng a+ thì xác suất trở thành người điều khiển in cơ giáp cũng vẫn được, tuy rằng hy vọng thực xa vời, nhưng có hi vọng còn hơn không hy vọng gì.
Lăng Túc Nhân vừa lòng nhìn biểu tình của người đại diện quân đội, ông chỉ biết, quân đội sẽ không có biện pháp cự tuyệt đứa trẻ này. Mặc dù rất tự đắc nhưng ông cũng không lộ rõ vui mừng trên mặt, ông biểu tình đạm nhiên, đối Lam Lạc Phượng nói: “Vợ Lăng Tiêu, hiện tại thu hồi những lời vừa rồi vẫn còn kịp, chỉ cần cô từ bỏ kế thừa, Lăng gia chúng ta hứa hẹn sẽ toàn lực bồi dưỡng Lăng Lan đến khi trưởng thành.”
Hừ… cướp của người còn muốn giả mù sa mưa mà làm người tốt sao? Nằm mơ!
Lam Lạc Phượng trào phúng nói: “Không cần, chỉ hy vọng thời điểm các người rời đi Doha nhanh một chút.”
Nói xong cô đi đến thiết bị kiểm tra, đem tiểu Lăng Lan để vào trong đó.
Lăng Lan cùng Tiểu Tứ lúc này cũng đã thương lượng xong, vẫn giữ nguyên kết quả kiểm tra như lần đầu tiên. Nguyên bản Tiểu Tứ còn nghĩ rằng tư liệu của đối phương tốt hơn so với Lăng Lan cho nên mới có chút rối rắm, làm cách nào bất động thanh sắc mà tăng kết quả của Lăng Lan Tư, nhưng hiện tại nhìn đến này kết quả, Tiểu Tứ thập phần thấp bình tĩnh.
Cứ như vậy, tư liệu của Lăng Lan nguyên bản bị phong tỏa giờ được trương ra cho mọi người cùng xem.
Tố chất thân thể: s cấp!
Tinh thần lực: Cấp 2!
Tiềm năng: Cấp s!
Tổng hợp đánh giá: Ưu tú, kiến nghị toàn lực bồi dưỡng.
Tiểu Tứ vẫn lặng lẽ giật giật tay chân, nguyên bản kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng biến thành toàn lực bồi dưỡng. Tiểu Tứ rất đắc ý, như vậy cái này so với thằng nhóc kia mạnh hơn nhiều.
Kỳ thật Tiểu Tứ không thay đổi số liệu cũng không thay đổi được kết cục, kết quả thí nghiệm này xuất hiện, quân chính hai phương lập tức quyết định, Lăng Tiêu vinh dự quân công sẽ do Lăng Lan kế thừa.
Quân chính hai phương sở dĩ quyết đoán như vậy, đó là bởi vì bọn họ thấy kết quả đánh giá tiềm năng. Những hạng mục khác tuy rằng rất quan trọng, nhưng kỳ thật có thể dùng ngoại lực để tác động đền bù, mà tiềm năng chính là trời sinh, điều này quan hệ đến tương lai phát triển của đứa trẻ. Cấp a+ cùng cấp s sánh tuy rằng thoạt nhìn giống như chỉ kém một chút, nhưng đến lúc tưởng thành thì chênh lệch này rất lớn, để trở thành người điều khiển in cơ giáp thao, xác suất cấp s thành công rõ ràng vượt qua a+ năm đến mười phần.
Liền chỉ điểm này đã làm cho quân bộ toàn lực bồi dưỡng.
Lam Lạc Phượng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cô đối với Lăng Lan rất tin tưởng, nhưng chưa công bố kết quả cuối cùng cô vẫn không dám buông long.
Lăng Túc Nhân lúc này làm sao không biết mình trúng kế của Lam Lạc Phượng, sắc mặt đỏ đậm, hắn hận không thể đem Lam Lạc Phượng chém thành tám khối ngay lập tức. Đối với chuyện này Lam Lạc Phượng cũng không sợ, quân chính hai bên còn ở tại hiện trường, Lăng gia chắc chắn không dám động thủ.
Cô lạnh lùng nói: “Lăng Túc Nhân, không tiễn!” Nếu đã thoát ly lăng gia, cùng bọn họ xé rách mặt, Lam Lạc Phượng cũng không muốn ủy khuất chính mình.
“Hừ, chúng ta đi!” Lăng Túc Nhân nhìn vẻ mặt trào phúng của đám khách nhìn mình, hắn biết có ở lại cũng không thay đỗi gì, quay đầu dẫn người của Lăng gia rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro