Chương 2: Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 5 tháng 9 năm 2012, mùa hè nhanh chóng khép lại nhưng không vì vậy mà cái nóng đục thủng trời xanh kia vơi đi, tại Trường trung học chuyên M nằm giữa lòng thành phố mở ra lễ khai giảng chào đón học sinh quay trở lại để tiếp tục con đường học tập.

Giữa sân trường là các học sinh đang xếp ghế để tiến hành khai giảng năm học 2012, rất nhiều khuôn mặt mới lạ xuất hiện nhưng phải chắc chắn một điều rằng họ đều rất giỏi, tương lai sẽ trở thành người tài cao học rộng bước vào con đường thành đạt.

Buổi lễ diễn ra sau khúc Quốc ca của toàn thể học sinh và giáo viên, những ánh nắng nhẹ hắt lên mái tóc một chàng trai nọ khiến nó mang màu vàng nhàn nhạt.

"Trần Thanh Duy, nhà trường tuyên dương thành tích học tập của em, vừa qua bạn học Thanh Duy của trường ta đã giành giải nhất môn Lý cấp thành phố, mang lại cho trường sự hãnh diện và động lực đào tạo sục sôi ngày một phát triển. Xin mời em lên bục nhận giải thưởng."

Người con trai cao ráo, vai rộng, eo lại nhỏ kia đã thành công thu hút sự chú ý của các thiếu nữ mới lớn, cậu khoác trên người bộ đồng phục gọn gàng bước đến giữa bục trường, cúi đầu làm động tác chào.

"Người vừa đẹp lại còn giỏi giang thông minh, quá hoàn hảo."

"Nhìn vào đôi mắt kia tớ có thể thấy được cả bầu trời sao hehe, sống mũi thẳng tắp chả bù cho tớ..." Bạn gái ngồi trước luyên thuyên nói, cậu mang một vẻ xinh xắn lại hoạt bát đáng yêu, từ sáng khi vừa gặp nhau ở cổng trường đã thấy cậu cười rất giòn.

"Ấy? Cậu tên gì vậy, tớ tên Thu Thủy, Lê Thu Thủy có nghĩa là dòng nước mùa thu, có phải mắt tớ rất sáng không khi vừa sinh ra bố mẹ tớ đã đặt cho tớ ngay cái tên này haha." Cô bạn nhỏ liên tục nói sau đó mới cho đối phương cơ hội đáp lời.

"Tớ tên Thu Minh."

Thu Thủy biểu hiện rõ ràng áp suất hứng thú của bản thân: "A a a, cậu đụng tên lót với tớ! Cậu là cái gì Thu Minh?"

Thu Minh: "Là Tô Ngọc Thu Minh, năm học này được xếp vào lớp 10A2."

Thu Thủy: "Ồ! Thật trùng hợp tớ cũng lớp 10A2, tớ thích du lịch, thích biết đến tài nguyên giá trị văn hóa đất nước Việt Nam nên đó chính là lí do tớ chuyên địa, cậu là chuyên Văn à? Tớ đoán thôi, nhìn cậu rất dịu dàng haha!"

Đúng thôi, cậu ấy và Thu Minh vốn đang ngồi cùng dãy ghế của một lớp mà...

Thu Minh ngước nhìn lên bục, đàn anh Trần Du Nhiên kia đã đi xuống từ lâu sau tràng vỗ tay giòn giã: "À đúng vậy, tớ chuyên văn."

Nói rồi cô phụ họa thêm: "Vì bản thân chỉ học tốt nhất môn này..."

"..."

Thu Thủy lại cười một tiếng, lộ vẻ bí mật nói nhỏ: "Hôm nay tớ mang theo ô đó, tuần trước đi chơi Vũng Tàu có ghé lại một sạp bói toán, họ nói ngày khai giảng nên mang ô để gặp may mắn, có chút ngại nên tớ bỏ nó vào cặp để trong lớp. Trời nắng thế này mà người khác biết tớ mang ô thì họ sẽ cho là tớ bị điên mất." ngữ khí dần trở nên trẻ con khiến Thu Minh không thể không mỉm cười.

"A-Thu Minh cậu rất đẹp, khi cười lại càng đẹp hơn. Từ hôm nay chúng ta là bạn rồi nhé."

Đúng lúc này bục trường truyền đến âm thanh quen thuộc, là tên cô:

"Tô Ngọc Thu Minh lớp 10A2, học sinh mới của trường ta thi vào với số điểm văn là 9.75, mong rằng trong năm học mới và những năm học sau này sẽ tiếp tục phát huy điểm mạnh của mình."

Dưới cái nắng oi bức đầu năm học thật khiến người ta uể oải này khi tan buổi khai giảng lại đổ mưa, đúng là không ngờ được!?

Vô số học sinh trong trường vội vàng chạy vào lớp trú mưa, Thu Minh vì ngồi ở vị trí giữa lớp cùng với đó là tình trạng sức khỏe không tốt nên tác phong khá chậm chạp khiến nửa thân trên ướt sũng trước khi vào đến chỗ trú, dẫu mưa nhưng những vạt nắng vàng ươm vẫn còn vương trên vai khiến người ta vừa cảm thấy lạnh vừa cảm thấy ấm nóng trong da thịt.

Vài phút trước Thu Thủy đã nhanh chân chạy muốn kéo cô vào lớp nhưng không thể, thế nên Thuy Thủy bèn dặn dò Thu Minh chạy dần vào xong cậu sẽ mang ô đến cạnh.

Dưới sân chỉ còn lát đát vài nhóm bạn đang chơi đùa bỗng xuất hiện một chiếc bóng đổ dài cạnh bên Thu Minh, điệu bộ âm trầm phủ lên cô một chiếc áo khoác tối màu.

"A? Thu Thủy, không phải cậu nói lấy ô sao?" lời trong miệng còn chưa phát ra tiếng đã bị người kia chặn lại thúc giục.

"Nhanh lên."

Thu Minh chợt ngẩng đầu, thời khắc nhìn rõ dung mạo anh cô mới nhận ra mình đã từng gặp anh vào mùa hè tháng bảy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro