Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Nhung đứng trên lầu khách sạn nhìn xuống, thấy cảnh tượng này liền nghĩ rằng chắc là một tên nhà giàu nào đó đến “thị trấn quê” này để trải nghiệm cuộc sống rồi. Y đang định chạy xuống lầu đón khách thì đột nhiên thấy Hạ Chi Quang dắt Hạ Lạc bước xuống xe, sau đó trên xe cũng có một người bước xuống theo, một người đàn ông cao ráo đẹp trai cùng với bộ vest lịch lãm trên người.

Lạc Nhung kinh ngạc đến mức suýt chút nữa đã hét lên, y vốn là một người nóng nảy. Ngạc nhiên trong ngạc nhiên, Lạc Nhung cứng đờ bối rối vài giây, đại não ngay lập tức nghĩ đến những gì Hạ Chi Quang đã nói với y trước đó – Hạ Chi Quang kết hôn với một gia đình giàu có và trở thành Omega của người kia trong hai năm. Hạ Chi Quang có thai khi hai người chuẩn bị ly hôn, sau đó đối phương đã nhanh chóng ly hôn với Hạ Chi Quang.

Lúc này, Hạ Chi Quang đang dẫn Hạ Lạc ra khỏi chiếc tàu điện maglev trông rất đắt tiền kia, theo sau là một người đàn ông cao lớn đẹp trai với phong thái phi thường và một nhóm người mặc toàn đồ đen. Thật khó để Lạc Nhung không hiểu lầm.

Hậu quả của việc xem quá nhiều phim truyền hình máu chó đó là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn khi Hạ Chi Quang và Hạ Lạc xuất hiện cùng Hà Dữ, tiếp theo là Hầu Minh Hạo và bốn vệ sĩ theo sau cùng nhau vào khách sạn thì đầu óc Lạc Nhung đã lấp đầy một đống kịch bản siêu máu chó rồi.

Ví dụ như – “Hà Dữ, một tên cặn bã tình cờ phát hiện chồng cũ đang sống một mình với một đứa trẻ, mà đứa trẻ lại trông rất giống anh ta, thế là anh ta đã nhờ người kiểm tra quan hệ giữa đứa trẻ và chồng cũ, rồi phát hiện ra đó là con của mình nên nảy sinh ý định cướp đứa bé.”

Một ví dụ khác – “Hạ Chi Quang, một người ba Omega đơn thân không quyền không thế, không thể chống lại người chồng cũ Alpha giàu có và quyền lực kia, vì vậy cậu chỉ có thể miễn cưỡng bị bên kia cưỡng ép cướp đi đứa bé mà cậu đã mang thai chín tháng mười ngày rồi nuôi nấng suốt sáu năm qua, sau đó cậu bị bắt lại, bị cảnh cáo về sau không được phép xuất hiện trước mặt đứa trẻ một lần nào nữa.”

Hay như – “Nếu bên kia có chút nhân tính, Hạ Chi Quang sẽ được phép đến nhà của tên cặn bã để thăm Hạ Lạc, nhưng khi Hạ Chi Quang đến đó, cậu đã phát hiện ra vợ con hiện tại của đối phương đang ngược đãi và bắt bạt Hạ Lạc, những người giúp việc xung quanh lại làm như không thấy hoặc tiếp tay cho kẻ ác.”

Hoặc – “Tên cặn bã đã bắt cả Hạ Chi Quang và Hạ Lạc đi rồi nuôi họ ở bên ngoài, làm hai người thường bị gọi là tình nhân và đứa con hoang. Sau này chồng cũ của Hạ Chi Quang hóa ra lại là con người khác, thế là dòng chính đã lập tức đuổi anh ta ra khỏi cửa rồi hủy hoại thanh danh cha con bọn họ.”

Sau khi đủ thứ âm mưu đẫm máu nhảm nhí lướt qua trong đầu, Lạc Nhung mới bừng tỉnh mà chạy xuống lầu xem tình hình, đúng lúc nhìn thấy Hạ Chi Quang, Hạ Lạc, Hà Dữ và Hầu Minh Hạo đang đi ngang qua sân chuẩn bị vào đến cửa khách sạn.

Không cần suy nghĩ nhiều, Lạc Nhung lập tức cầm chiếc bình cắm hoa tươi đang trưng trên quầy, hất về phía hai người đàn ông to lớn phía sau Hạ Chi Quang và Hạ Lạc – trong bình không chỉ có hoa tươi mà còn có cả nước nữa.

Mặc dù Hà Dữ đi trước Hầu Minh Hạo một chút nhưng do anh đã học cách tự vệ từ khi còn nhỏ nên khi Lạc Nhung vừa hất nước trong bình lên người anh và Hầu Minh Hạo thì anh đã lập tức di chuyển sang phải để tránh sự “tấn công” đó.

Hầu Minh Hạo – người đi sau Hà Dữ thì lại không may mắn như vậy.

Mặc dù anh ta cũng cao nhưng so với Hà Dữ vẫn thấp hơn nên tầm nhìn bị che khuất, hơn nữa động tác của Hà Dữ quá nhanh, Hầu Minh Hạo còn chưa kịp hiểu tại sao ông chủ nhà mình lại đột nhiên né sang bên phải thì đã bị dội một thân đầy nước lạnh.

Không chỉ toàn bộ nước trong bình đổ lên người Hầu Minh Hạo mà hoa loa kèn cắm trong bình cũng đập lên người Hầu Minh Hạo, sau đó trượt theo bộ đồ xám của anh ta mà rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu vang động.

Bộ đồ bị thấm đẫm nước lạnh, phần còn lại nhỏ giọt xuống sàn nhà tựa như những bông hoa loa kèn đang nằm trơ trọi trên mặt đất kia.

(cảnh này làm tui nhớ đến trong phim cảnh LMS nói đề thi cho BLĐQ xong bị hất nước vào người, này thì ngược lại là anh Nhung hất ngược lại Hạo)

Khí thế vị Beta với gọng kính mỏng viền vàng lập tức lạnh đi, đôi mắt phượng dài hẹp ẩn chứa lửa giận ẩn sau cặp kính nhìn về phía thủ phạm là Lạc Nhung đang ngơ ngác ôm bình hoa.

Cùng lúc đó, Hạ Chi Quang và Hạ Lạc cũng đồng thời hét lên…

“A Nhung?!”

“Ba nuôi, ba đang làm gì vậy?”

“Tôi…” Sau khi Lạc Nhung hất bình hoa tới, cùng với tiếng hét của Hạ Chi Quang và Hạ Lạc thì y mới đột nhiên phản ứng lại.

Bổ não không phải là bệnh, nhưng bổ não quá mức có thể gây ra chuyện lớn đấy!

Lạc Nhung vỗ vỗ trán, sau đó da mặt dày được rèn giũa từ nhiều năm điều hành khách sạn lập tức online, y không để ý đến vẻ mặt lạnh lùng của Hầu Minh Hạo mà lập tức đi tới trước mặt anh ta: “Thật xin lỗi, xin lỗi, là tôi nhận lầm người rồi! Tôi cho rằng anh là tên cặn bã đã vứt bỏ cậu ấy, là tôi bốc đồng, xin lỗi anh!”

Y chỉ có thể nói lời này, bằng không làm sao giải thích được mình tự nhiên lại hất nước vào người lạ vừa mới gặp mặt chứ? Nếu tin đồn này mà lan ra thì y làm sao kinh doanh được nữa đây?

Nói xong, y liền quay đầu bảo một cô gái Beta đang đứng ngốc trong quầy tiếp tân: “Tiểu Giang, mau đi lấy khăn tắm sạch sẽ đến đây!”

“Thật sao?” Đối với lời nói của Lạc Nhung, Hầu Minh Hạo chỉ bình tĩnh từ đôi môi mỏng phun ra hai chữ, ý đồ hoàn toàn không tin.

Lạc Nhung chỉ có thể lúng túng cười trừ.

Tiểu Giang nhanh chóng mang khăn tắm sạch sẽ đến, Lạc Nhung lập tức cầm lấy lau nước trên người Hầu Minh Hạo, cười xin lỗi: “Không biết anh có mang theo quần áo để thay không, có thể vào đây tắm rửa rồi thay quần áo. Tôi sẽ lập tức cho người giặt sạch rồi sấy khô quần áo cho anh.”

Nhưng trước khi chiếc khăn tắm kịp chạm đến người Hầu Minh Hạo thì anh ta đã né ra.

“Tôi tự mình làm, đừng đụng vào tôi.” Beta lãnh đạm trực tiếp cầm lấy khăn tắm từ trong tay Lạc Nhung.

Ai thích chạm vào anh chứ. Lạc Nhung trợn tròn mắt nhìn người trước mặt.

Cùng lúc đó, robot dọn nhà không biết từ đâu chạy ra lau sạch chỗ nước đọng trên sàn nhà cùng với những bông hoa loa kèn nằm trên mặt đất kia.

Thấy Hầu Minh Hạo không nổi giận với Lạc Nhung, Hạ Chi Quang thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi trộm nhìn sang Hà Dữ đang đứng bên cạnh mình, nhưng lại vừa vặn bắt gặp ánh mắt của anh.

Hạ Chi Quang lập tức rối bời dời mắt đi.

Chín năm trước, khi kết hôn với Hà Dữ cậu đã không dám nhìn anh thì đến tận bây giờ trong thâm tâm cậu vẫn còn rất sợ Hà Dữ. Hơn nữa, khí thế của Alpha này thật sự quá mạnh mẽ, cộng với vẻ uy nghiêm của bề trên quanh năm trong giới thượng lưu thì rất dễ vô tình dọa một Omega nhút nhát đến phát khóc.

Hạ Chi Quang may mắn đã được thấy được một lần, năm đó cậu đi cùng Hà Dữ đến dự một bữa tiệc, con trai của chủ nhân bữa tiệc là một Omega trạc tuổi cậu.

Không phải Hà Dữ trông có vẻ quá đáng sợ, nếu xét về ngoại hình thì anh thật sự là một Alpha hạng nhất, khí chất quá cường đại.

Hạ Chi Quang cảm thấy hồi đó cậu có thể duy trì một cuộc trò chuyện bình thường với anh đã là điều phi thường.

Hơn nữa, sự tương thích giữa hai người thực sự quá cao.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro