8. Phát Điên Vì Em (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vợ hư hỏng, mệt lắm sao? - Sa Hạ sau khi liếm hết mật ngọt dưới hạ thân nàng thì liền hỏi 1 câu.

- Đúng, em rất mệt. - Nàng thở dốc, trả lời.

- Nhưng chị còn năng lượng, làm sao đây, hay chị ra ngoài tìm người giải phóng.

- Hưm....hỏng chịu.....hức.....chị hỏng thương người ta nữa....... - Nàng ủy khuất ôm cô, để cô nằm đè trên người mình.

- Đùa, đùa thôi. Thương nhất. Vậy giờ chị phải giải phóng năng lượng vào đâu đây ? - Sa Hạ khue khue đỉnh ngực của nàng, ma mãnh cười nhẹ.

- Vào em........vào em........đừng ra ngoài tìm người khác..........

Từng dây thần kinh của cô bị câu nói của nàng mà bùng phát, cơ thể cô nóng dần lên. Đưa môi áp xuống môi nàng.

Trong nụ hôn của cô, cô dùng lưỡi lấn át khoang miệng nàng, nuốt lấy toàn bộ hơi thở khiến Đa Hiền nhanh chóng xịu lơ dưới thân cô. Nước bọt chưa kịp nuốt xuống liền trào ra, tạo thành một dòng chảy dâm mĩ. Bản thân Sa Hạ cảm thấy chưa đủ liền quay ra nuốt lấy dòng suối ngọt ngào, hết mơn trớn lại đến liếm mút khiến môi Đa Hiền đỏ hồng, cuối cùng còn cố ý cắn môi nàng một cái.

Đa Hiền vì bị đau mà kêu lên 1,càng kích thích con thú hoang dã trong người Sa Hạ bùng phát, cô không khoang nhượng mà lại càng lấn lướt, cái lưỡi tham lam cứ dây dưa trong miệng nàng, khi dời đi còn kéo ra 1 sợi chỉ mảnh bạc.

Sa Hạ cúi đầu xuống trong mắt rực lên màu lửa, hơn nữa còn là lửa tình. Cô cúi đầu, khẽ liếm dọc theo xương quai xanh khiến nàng rùng mình, cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua vợ mình, nở nụ cười hạ lưu, không lưu tình mà cắn xuống một miếng, để lộ 2 dấu răng trên vai nàng.

-Ưm......chồng hư hỏng, đừng cắn...........đau chết người ta...... - Đa Hiền đau đớn đến nhăn mày, cánh tay vô lực đánh lên người Sa Hạ. Cô không nói gì, chỉ hôn đè lên trên vết cắn, dấu hôn đỏ hồng nằm đè lên 2 dấu răng, quả thực rất đẹp.

Sa Hạ cười khẩy, dùng sức nâng cả người nàng lên, xoay người, để nàng quỳ theo tư thế chổng mông lên.

Dùng hai tay banh hai chân nàng rộng ra hết cỡ, để cô nhìn thấy rõ tiểu huyệt đang co rút vì động tình, mật dịch nhiễu ra nhớp nháp một vùng.

Hai ngón tay đặt ở khe hẹp, theo dòng mật dịch mà đi vào trót lọt. Cô mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt vốn đã ướt đẫm của nàng, cắm vào đến tận sâu, toàn bộ hai ngón tay đã xâm nhập vào, đem hoa huyệt nho nhỏ của nàng trướng lên đến cực hạn.

- Á..........chậm thôi Hạ.......aaaa............ - Nàng hét lớn khi hai ngón tay đã nằm thẳng tấp trong cơ thể mình. Đa Hiền kiềm chế nước mắt của sự sung sướng, tay bấu chặt vào grap giường, ánh mắt sương mù cùng với bộ dạng toàn thân ửng hồng vì động tình, giọng nói mang theo tiếng nức nở nhè nhẹ, hai ngón tay dài mềm của Sa Hạ ở phía sau vẫn cắm ở hoa huyệt mềm mại của nàng.

-Sâu quá............á............Hương aaaa..............ưn ưn............ưmmmm................

Bên trong tiểu huyệt bị nhét đến tràn đầy, ngón tay hung hăng đụng vài hoa tâm, một chút cơ hội thở cũng không cho nàng thở, đụng chạm đến hoa tâm liền ở đó bắt đầu khuấy động, lực đạo mạnh đến nỗi Đa Hiền không nói được một câu đầy đủ, đồng thời hai tay bấu chặt grap giường hơn.

- Chồng à.............ưmmmmm..................................chậm một chút đi mà.............a..........á.................ưn ưn..........

Hai ngón tay của Sa Hạ không ngừng tiến vào tiểu huyệt của nàng, cơ hồ muốn xuyên qua nàng. Tại đây hình ảnh vô cùng quen thuộc, Sa Hạ rất nhanh tìm trong trí nhớ chỗ mẫn cảm của nàng, đụng vào làm cho hoa huyệt bó chặt hai ngón tay cô hơn, làm cho khoái cảm càng kịch liệt trào dâng.

Nhắm vào vị trí nhạy cảm trong hoa huyệt rỉ nước, hai ngón tay dài ngoằng, to lớn đụng tới vài cái, Đa Hiền bị làm cho đến nói một câu cũng không nổi, toàn thân bị kéo căng như một sợi dây.

-Bà xã, có sướng không? - Sa Hạ đưa tay vỗ vào cặp mông trắng tuyết mềm mại của nàng trước mặt mình, trên da thịt nàng lập tức nổi lên một tầng đỏ ửng, ngón tay đâm qua nơi nữ tính của nàng, bị bó buộc chặt chẽ làm cho Đa Hiền phát điên, toàn lực chọc thủng tới hoa tâm, làm cho toàn bộ hai ngón tay của cô chôn sâu bên trong, đem thêm một ngón đâm nữa là 3 ngón, đâm sâu vào tử cung, chạm vài cái mà không chút lưu luyến nào rút ra, cứ như vậy mà không ngừng lập lại ở bên trong tiểu huyệt cuồng dã ra vào mãnh liệt.

-Có a........có.........em sướng..................................ưmmmm...........em chết mất...............rút ra bớt...........bớt 1 ngón..........Hạ......……Hạ em chịu không nỗi…….……….ưmmmm

Đùi vô lực bị Sa Hạ tách rộng ra hơn, hoa huyệt đỏ ao đang được ba ngón tay chìu chuộng đều bị thu vào trong mắt Sa Hạ, trong cơ thể máu nóng cô không ngừng sôi trào, đột nhiên cô mạnh mẽ rút ra, để 3 ngón tay ở trước miệng hoa huyệt, tiểu huyệt co rút lại chảy ra dịch thể trắng đục nhỏ giọt ở hai bẹn đùi nàng.

"Chị nghĩ em thích 3 ngón mà, đúng không? Không thích thì không làm nữa. - Sa Hạ ác ôn đẩy ba ngón vào một chút rồi rút ra, trêu chọc nàng.

Đa Hân đang cực điểm sung sướng, tiểu huyệt đã sưng đỏ, miệng hoa huyệt mở ra rộng hết cỡ, tự dưng bị rút ra, trống trãi làm nàng mún phát điên, ba ngón tay cô ở phía ngoài miệng tiểu huyệt, khó có thể tưởng tượng được hoa huyệt nhỏ hẹp vậy lại chứa nổi cả 3 ngón như vậy, tuy có chút đau đơn nhưng khoái cảm cũng vì thế mà đến nhanh hơn, nhiều hơn.

- Hạ……………vào đi mà...........hức................. - Thiếu chút nữa là có thể đạt tới cao trào, bên trong hoa huyệt Đa Hân ngưa ngứa đến khó chịu, gấp đến nỗi nàng tự đung đưa cái mông, làm cho hoa huyệt rung rinh, tiểu huyệt đang co rút như mời gọi thúc giục cô nhanh chóng tiến vào.

-Thôi, chị sợ 3 ngón sẽ làm em khoa chịu - Sa Hạ tuy miệng nói như vậy, nhưng 3 ngón lại lần nữa tiến vào, ngập trong tiểu Hân Hân.

- Ô ô...... Không có, không có không có.........em sướng lắm. - Đa Hân mang theo khóc nức nở khẩn cầu. - Ưm................aaa......nhanh chút, em sắp ra..................ưmmmmmm

- Là em nói đó. - Nói dứt câu nói, ba ngón tay liền hưng hăng xỏ xuyên đi vào, vừa hung ác rút ra, đụng phải vài cái lại cảm thấy như bị nghiện, đem hai đùi Đa Hân tách rộng hết cỡ, đâm thẳng đến tận trong sâu nhất của tử cung, ba ngón tay vừa xâm nhập lại rút ra toàn bộ, mỗi lần rời đi hoa huyệt nhỏ hẹp của nàng luôn gắt gao ngậm lấy ba ngón tay như không mún Sa Hạ rút ra, vô tình rút ra lại rất nhanh sáp nhập.

-Đau.......aaa......chị làm sâu quá........ Đau quá........nhanh Hương ơi............... - Đa Hân nức nở cầu xin, mông cũng theo động tác của Sa Hạ mà đưa đẩy.

Nhìn khuôn mặt khổ sở vì không được lên đỉnh của vợ, Sa Hạ thôi không đùa giỡn, đâm sâu vào thêm mười mấy cái rồi rút ra...........

-Aaaaaaaaaaaaa, em raaaa.......ưmmmmm...........

Sa Hạ lật nàng nằm ngửa ra, nhìn thấy chỗ đó của vợ đang co rút rồi bắn ra dịch nhầy màu trắng, liền đưa đầu chôn ở giữa hai chân Đa Hân, đôi môi nóng bỏng hút mạnh hột đậu nhô ra ở giữa khe nhỏ hẹp, Đa Hân muốn kẹp chặt hai chân, lại bị Sa Hạ nâng bắp đùi mượt mà của nàng lên, gác lên vai cô, nàng không thể lui cũng không thể kẹp chặt, chỉ có thể không ngừng vặn vẹo cái mông, suy nghĩ lúc nàng là vừa thẹn lại vừa kích thích khiến khoái cảm bên trong không ngừng trào ra.

-Ưm..........á.............Hạ ơiiiii...............................em chết mất............ - Đầu lưỡi Sa Hạ tới tới lui lui cọ xát viên trân châu trong khe nhỏ hẹp, mút vào nơi non mềm, mỗi lần tiến sâu lại càng làm cho Đa Hân kêu như mèo nhỏ, cuối cùng đi vào nơi mẫn cảm, dùng đầu lưỡi nhanh nhẹn gẩy gẩy trêu đùa, khiến cho tiểu huyệt Đa Hân tràn ra ái dịch càng nhanh, làm cho Sa Hạ ướt hết cả khuôn mặt thanh tú, nghiêm nghị của một vị bác sĩ.

Đa Hân toàn thân không ngừng run run, hai chân băng thẳng tấp, ngay cả ngón chân nhịn không được mà co quắp lại.

-Ưm..............em chết mất.........ưmmmmmm. - Mắt nàng nhiễu nước mắt càng nhiều, là sung sướng chứ không phải đau đớn, âm hộ yếu ớt bị tra tấn như vậy, Đa Hân khó nhịn vặn vẹo, đều bị Sa Hạ ghìm xuống.

Sa Hạ bú mút nơi đó thật sạch sẽ rồi mới buông tha.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro