"Tình yêu, sự tha thiết, tự do
Liệu con còn nơi để chôn chân mình lại
Tâm hồn chết mòn mục trong thể xác
Với lên bầu trời để tìm lấy mình
Nhưng còn không khi con lại bị mình giam trong bóng tối của địa ngục?"
Lời cầu xin từ kẻ thảm thiết trong tâm tư đã chết, đứa trẻ 12 chết trong chính mình, từ trái tim đẹp tựa như lông hồng nay đã bị nhuốm màu máu của sự hèn mọn và sự ích kỷ, chết đi trong sự đau thương và gục ngã trước dòng đời xô đẩy
Bị kéo đi và giam trong căn phòng tối om, căn phòng mà nơi chứa nhiều sự cám dỗ, nơi chứa lại sự dịu ngọt, nơi mà chứa sự yên nghỉ của con người đã chết
Giọng nói và lương tâm đã bị đánh mất
Ôi chúa ơi, liệu con còn tiếng nói của mình?
Con đánh mất bản thân và trở thành người tù, đánh đổi mọi thứ để trở nên đau đớn, yêu thương nỗi đau để xoa dịu trái tim
Tan nát bản thân để đổi lại sự cứu rỗi, liệu con đã làm đúng, liệu con đã thoát ra nhà tù đó. Đánh cắp đi đôi cánh để trao lại con sự tự do không thể bay
Ôi chúa ơi, sao đời quá cay nghiệt với một đứa trẻ như con. Liệu con đã làm gì sai?
Anh - xuất hiện trong cơn mơ của em
Người dẫn dắt em đi, xoa dịu em đi, cho em tỏ sáng nơi mà em vốn không thuộc về. Anh cho em những thứ em muốn
Một lần, hai lần
Nhiều, nhiều và nhiều hơn nữa đi, hãy đến đây và chiếm lấy tâm hồn em. Thứ tâm hồn đã chết từ lâu và không có sự lành lặn này
Trao đi cho anh cả giọng nói, nước mắt hay thậm trí là cả đôi cánh em bay để mong mỏi giấc mộng này mãi bên em, buộc chúng lại để không tan biến theo gió
Anh trao đi cho em những thứ gọi là đê mê và hấp dẫn, cuốn em vào vòng xoáy đó. Sâu, sâu và sâu hơn nữa
Cho em cả thế giới ảo tưởng để sống là chính mình, giam cầm trong địa ngục tối tăm mà tưởng chừng là thiên đường
Điên cuồng và điên cuồng hơn nữa
Chúa ơi, phải chăng đây cuộc đời của con
Chết đẫm trong âm nhạc, trong tình yêu, trong bóng tối của con người. Kéo con vào vũng lầy của bản thân càng lún hơn khi người biết cuộc đời không cần con, để con đi xa với thực tại, để con sống với người yêu gọi thơ mộng ấy
Đau, đau và đau nhiều lắm
Màu máu đã nhuốm đỏ cả cuộc đời con, cho con sự khao khát, cho con sự thèm khát như một con thú dũng mãnh được giải thoát
Vô số lần con bị người đời đối xử tệ hại và rơi vào trạng thái chơi vơi, cái hố nương tựa bị sụt lún. Con rơi vào dòng đời đen tối của tội ác
Chẳng như bao đứa trẻ khác, ngắm nhìn chúng lớn lên trong sự ngây thơ với trái tim nhẹ tênh màu hồng thơ mộng, còn con. Chết đi trong khi tuổi đời còn quá trẻ
Nơi có những con dao đâm xuyên qua con tim này để lại những vết loang lỗ đang xé ra to lớn dần lên
Từ một đứa trẻ 12 nay đã trở thành người tù của chính nó
Nó đi khắp nơi mang lên chiếc mặt nạ để che giấu thân phận dơ bẩn này, nó cứ thế mà lớn dần trong ngục tù giam giữ lý trí nó. Nó thực thi bằng trái tim và bị điều khiển
Cái bóng bao chùm cả thân thể nó nuốt chửng nó lại và bắt nó phải điều lệnh thêm nhiều tâm hồn đã và đang chết dần đi
Ôi chúa ơi, con đã giết người
Con bắt những tâm hồn và giết chúng đi đổi lại những viên kẹo ngọt, sự ngọt ngào trong tình yêu của địa ngục
Nhảy múa điên cuồng trong cơn say rồi tàn theo cánh hoa rơi xuống mang theo những niềm đau len lõi qua từng mạnh máu, đem con lên trên chín tầng mây của sự hưng phấn và bộc lộ tính chất của con thú vốn dĩ đã ngủ yên từ đáy lòng bị vực dậy phá hủy trong tâm trí
Nhưng có ai hay những viên kẹo đó trông như thuốc phiện nghiện từng ngày để mang lại sự yên lòng của bản thân, không thể dừng
Tấm vải lụa che đi mắt con để trốn tránh khỏi ánh sáng mặt trời và từng vì sao xa xôi kia cứ sáng bừng lên bên cạnh ánh trăng rực rỡ
Soi lấy bóng con đang vùng vẫy trong nơi gọi cám dỗ mang con đến với sự khờ dại và chết chóc của bản thân. Không thể dứt ra được nữa
Con đã chết
Chết một cách nhẹ nhàng từ trong tâm hồn đến chết ra lẫn thể xác
Phải chăng hơi thở đã ngừng chạy, trái tim này đã ngừng đập. Con đã chết trong tiếng gọi đó rồi sao?
Nơi kí ức cứ quay đi quay lại mãi từng chiếc gương cứ soi lấy bóng hình con, soi lấy con quỷ khát máu đã xâm lấn dìm lý trí xuống, soi lấy con người con bằng những tội ác
Đốt cháy đi những bóng hình của đứa trẻ 12 thành tro và bị gió cuốn bay nó vào quên lãng, nó không thể kiểm soát nổi thêm lần nào nữa
Nó cứ thế chết mòn trong bóng tối nó dựng lên, chết trong vòng tay êm ấm của người tình thơ mộng của nó, chết trong tủi nhục và sự hất hủi của cuộc đời
Lồng ngực nó thắt lại đau quặn như đang ai đấy bóp nát, bóp chặt từng hơi thở của mình, tiếng nó nghẹn lại ở cổ họng không thể gào thêm được nữa
Ôi chúa ơi, quá đỗi đối với con
Ôi chúa ơi, tiếng nói của con đã không thể thốt lên được nữa
- "Anh à, cứu lấy em"
Cầu cứu, gào thét, cào lên bức tường như đang cố gắng thoát ra nhưng còn được đâu nữa đâu bóng đêm đã bao bọc em và ghì chặt em xuống, xích em lại trong nhà tù nhân đó
Nó lại ngủ
Ngủ yên trong cơn thuốc phiện
Ngủ yên trong bốn bức tường
Ngủ yên trong tình yêu địa ngục
Và ngủ yên trong cái chết đẫm màu nước mắt này
Đưa tay với lấy bầu trời xa xưa kia, ôi không nó đã không còn với tới được nữa, nó đã chết
Chết trong yên lặng của nhân loại và chết trong tình yêu gọi đẹp đẽ của đứa trẻ 12
Không còn, không còn nó nữa
"
Tiếng gọi vang vọng khắp trời
em gọi cầu cứu từ anh
Nhưng rồi chẳng còn kịp nữa
em đã chết đi trong nhà tù
Nhà tù của em
nơi giam giữ em cả đời
Nơi giam cầm con thú nỗi loạn
nơi mà em nghĩ chỉ có hạnh phúc
"
Đứa trẻ tù nhân 14
200407
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro