Phái Awataguchi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikazuki đã nói rằng nàng mới là chủ nhân của Honmaru, nơi này vẫn luôn thuộc quyền sở hữu của nàng, chỉ là đang bị ấn kí của người khác đè lên mà thôi. Nếu như nàng không xuất hiện thì người đó sẽ là người có quyền lực cao nhất Honmaru, nhưng nếu nàng bước vào Honmaru, thì nàng sẽ có quyền tranh giành Honmaru này, hơn nữa tỉ lệ thành công vô cùng cao.

Thiếu nữ không hiểu mấy chuyện ấn kí này lắm, nhưng đúng là nàng có thể cảm nhận được mọi thứ ở Honmaru, mặc dù có cảm giác như bị che mờ bởi một thế lực nào đó, nhưng chỉ cần nàng tập trung suy nghĩ muốn tìm kiếm thì nàng nhất định sẽ cảm nhận được.

Có lẽ vì nàng mới là chủ nhân tài khoản game? 

Cho dù có người cày thay hay làm gì đi nữa thì Honmaru này vẫn luôn đứng dưới tên của Hotarugusa, trừ khi nàng xóa dữ liệu của game hoặc bắt đầu một tài khoản mới. 

Thiếu nữ nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy cách giải thích này hợp lí nhất.

Mặc dù nàng cũng vô cùng kinh ngạc khi một trò chơi mà mình từng chơi thực sự tồn tại, lại còn bị người khác đối xử tệ bạc như vậy, cũng không rõ vì sao nàng chỉ ngủ một giấc đã đến nơi này, nhưng nàng sẽ không vì thế mà từ chối lỗi lầm của bản thân. 

Bọn họ vốn là đao kiếm của nàng, lại bị nàng từ bỏ cho nên mới thành ra như vậy, đây là lỗi của nàng.

Nàng không thể thay đổi quá khứ của họ, nhưng nàng có thể giúp họ thoát khỏi địa ngục này. 

Đây là điều cuối cùng nàng có thể làm vì người khác.

Lại lần nữa tập trung cảm nhận hơi thở của Tsurumaru, thiếu nữ nhìn về phía căn gác hai lầu ở đó không xa, sau đấy hơi chần chừ. Mà Kashuu Kiyomitsu và Imanotsurugi cũng nắm chặt bản thể, toàn thân đề phòng, bởi vì phương hướng mà bọn họ đi đến chính là nơi ở của Saniwa.

"Tôi cảm thấy chúng ta nên trở về bàn bạc với Mikazuki." 

...

"Quả nhiên là vậy sao." Thanh đao đẹp nhất thiên hạ rơi vào trầm tư, nhưng khóe môi vẫn nở một nụ cười nhạt. 

Bọn họ cũng từng tìm kiếm Tsurumaru rất nhiều lần, đáng tiếc đều tìm không được, cho dù có lật tung cả Honmaru cũng không tìm ra, cho nên hắn cũng cho rằng đối phương đang bị nhốt ở Thiên Thủ Các. 

Saniwa không thể giết chết Tsurumaru, cho nên nhất định sẽ phải giấu người kia ở một nơi bí mật và an toàn.

Nơi an toàn nhất không phải nơi ở của Saniwa sao? 

Có điều bọn họ lại không có cơ hội tìm kiếm, mỗi lần Saniwa đều chỉ gọi một hoặc hai đao kiếm đến để chơi đùa, hơn nữa bị đối phương chơi xong cũng sẽ thành nửa tàn, có muốn lén lút tìm cũng không được.

Hơn nữa bên trong Thiên Thủ Các có cấm chế, nếu muốn lén đi vào cũng rất khó, mà Saniwa cũng ít khi rời xa nơi đó quá lâu. 

Mikazuki nhanh chóng suy nghĩ, trong đầu dần hiện lên một kế hoạch, nhưng kế hoạch này thực sự quá nguy hiểm, không phải nguy hiểm cho bọn họ, mà là...

Hắn "nhìn" về hướng của thiếu nữ.

Khuôn mặt nàng vẫn bị che giấu sau lớp sương mù, khiến người khác không biết nàng đang nghĩ gì, nhưng nàng lại biết người khác đang nghĩ gì.

"Không cần lo cho tôi." Thiếu nữ chưa đợi hắn nói ra, đã chủ động gia nhập kế hoạch.

Nàng quá nhạy bén. 

Từ lúc đầu cho đến bây giờ, luôn nhạy bén một cách đáng sợ.

Nhưng ẩn sau sự nhạy bén này lại là sự dịu dàng tới mức lóa mắt.

Những người xung quanh không ai hiểu gì cả, chỉ thấy Mikazuki cong lưng, cúi rạp người xuống, làm ra hành động quỳ bái với thiếu nữ: "Thề với danh nghĩa của Sanjou, ta sẽ bảo vệ ngài đến hơi thở cuối cùng." 

Sau khi nghe xong kế hoạch của Mikazuki, người đầu tiên phản đối lại chính là Imanotsurugi.

"Không được." 

Tantou tóc bạch kim lạnh lùng nhìn em trai của mình, trong mắt lóe lên sát ý, lẩm bẩm nói: "Không được, ta không cho phép, Mikazuki, không được..." 

"Tôi cũng không đồng ý!" Kashuu Kiyomitsu nhìn về phía thiếu nữ, lúc này mới hiểu được câu nói ban nãy của nàng: "Hotarugusa đại nhân, ngài không thể..." 

"Này, để nàng làm vậy hình như không ổn..." Izuminokami Kanesada cũng không tán đồng.

Nhưng bọn họ không đồng ý cũng không được, bởi vì thiếu nữ đã quyết định rồi, hơn nữa...

"Dùng mạng của mọi người đổi lấy một cơ hội, cái giá này quá đắt." Thiếu nữ nhìn một vòng mọi người trong phòng, sau đó cũng học Mikazuki, cúi gập người xuống: "Vô cùng xin lỗi." 

Kashuu Kiyomitsu há miệng, những lời muốn nói nghẹn trong cổ họng.

Ngài không có lỗi.

Là chúng ta từ bỏ ngài trước.

Không đúng, là nàng từ bỏ mi trước.

Âm thanh kia lại xuất hiện, giống như ác ma đang thủ thỉ.

Kéo nàng xuống đi, để nàng chìm vào vũng lầy giống các ngươi.

Như vậy mới công bằng.

Cuối cùng hắn vẫn không nói gì cả.

Theo kế hoạch, ngày mai bọn họ có thể lợi dụng lúc Kashuu Kiyomitsu và Yamatonokami Yasusada đi đến phòng của Saniwa, sau đó nhà Sanjou sẽ tạo ra một tình huống khiến Saniwa phải đến chỗ bọn họ xử lí, nhân lúc đó Kashuu Kiyomitsu có thể lén lút mở cửa cho nàng lẻn vào. 

Bọn họ chịu trách nhiệm cầm chân Saniwa, nàng thì đi vào Thiên Thủ Các tìm kiếm Tsurumaru. 

"Phải có một thanh đao đi cùng nàng, tốt nhất là tantou hoặc waki." Izuminokami Kanesada bỗng nói. 

Mikazuki "nhìn" về phía hắn, không tiếng động dò hỏi.

"Mắt nàng không phải không tốt sao?" Izuminokami Kanesada ngại ngùng gãi tóc.

Mặc dù buổi sáng ở Honmaru sẽ tốt hơn ban đêm một chút, nhưng một chút này thực sự chỉ có một chút, khác nhau ở chỗ ban đêm trời sẽ tối thui, còn ban ngày sẽ âm u xám xịt vậy. Ánh sáng kia còn không đủ để chiếu cho oodachi, mà tình trạng mắt của nàng có vẻ như còn tệ hơn cả oodachi nữa, để nàng mò mẫm như vậy thì khi nào mới mò xong Thiên Thủ Các? 

"Em ở lại đây." Imanotsurugi không tranh giành vị trí đi cùng nàng, bởi vì hắn biết rõ hắn ở đây thì mới có thể cầm chân Saniwa lâu được.

Nhưng nàng không cần phải biết chuyện này.

"Nếu em không ở đây, Saniwa nhất định sẽ nghi ngờ." Imanotsurugi muốn nở nụ cười để nàng yên tâm, nhưng làm thế nào cũng không cười được, cuối cùng chỉ đành cọ đầu vào lòng nàng.

Mikazuki suy tư một lát, bỗng nói: "Chúng ta có thể tìm sự giúp đỡ của những người khác." 

Kế hoạch lần này thực sự rất nguy hiểm, càng nhiều người tham gia thì mới kéo chân Saniwa lâu được. 

Nếu nói đến hứng thú thì nhà Awataguchi chính là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa tantou có Midare sẽ không tổn thương nàng, nhưng mà vấn đề nằm ở đây chính là Ichigo Hitofuri.

Đối phương đã điên mất rồi. 

"Đi thôi." Mikazuki đứng dậy, Iwatooshi theo bản năng đưa tay đỡ lấy hắn.

Kashuu Kiyomitsu không rõ: "Đi đâu?"

"Đi gặp nhà Awataguchi." 

...

Gian phòng của nhà Awataguchi là gian phòng rộng nhất, cũng là gian phòng chịu thương tổn nhiều nhất.

Câu nói "tantou khắp thiên hạ đều là em trai của Ichigo" từ niềm tự hào biến thành cơn ác mộng của nhà bọn họ. 

Tantou quá nhiều, ai ai cũng trải qua sự bạo hành của Saniwa, chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, mà Ichigo cũng bị tra tấn không biết bao nhiêu lần.

Saniwa rất thích chơi đùa tantou nhà Awataguchi trước mặt huynh trưởng của bọn họ. 

Mỗi lần nhìn Ichigo Hitofuji hỏng mất, hắn đều sẽ sung sướng một khoảng thời gian, cho nên Ichigo hóa điên cũng không phải là chuyện ngoài dự đoán.

Ban nãy thiếu nữ cũng đã đi ngang qua nhà Awataguchi, nhưng chỉ có thể đứng xa xa để tránh bị phát hiện. Lần này thì khác, bọn họ đi thẳng đến gian nhà của Awataguchi, không hề che giấu, cho nên rất nhanh đã bị người bên trong chú ý. 

Cửa phòng hé ra, để lộ một khuôn mặt chết lặng.

Đó là Yagen Toushirou. 

Đối phương nhìn thấy đám người Mikazuki, trong mắt hơi ngạc nhiên, nhanh chóng buông xuống đề phòng, lại chỉ đứng ở đó, không có biểu hiện muốn mời bọn họ vào trong.

"Ngài có chuyện gì sao?" Yagen Toushirou hỏi, khả năng trinh sát của tantou đứng đầu trong mọi loại đao kiếm, cho nên hắn rất nhanh đã phát hiện ngoài những đồng bạn của mình thì còn có một hơi thở xa lạ nữa. 

Không phải là Saniwa.

"Ha ha ha, nơi này không phải là nơi để nói chuyện, có thể cho chúng ta vào bên trong được không." Mikazuki mỉm cười, dùng tay áo che môi. 

Yagen Toushirou không từ chối được, cuối cùng chỉ đành để bọn họ vào, nhưng vẫn nhắc nhở: "Ichi-nii vừa mới ngủ, mọi người nhỏ tiếng chút." 

Đợi vào bên trong, thiếu nữ phát hiện nơi này yên tĩnh lạ thường. Mặc dù là buổi tối nhưng không có mấy người nằm ngủ, nhìn thấy bọn họ đi vào cũng không có nhiều phản ứng cho lắm, có điều thiếu nữ vẫn phát hiện một số ánh mắt đang nhìn về phía mình. 

Trong phòng có một tấm bình phong ngăn cách một khoảng không gian khác, thiếu nữ đoán có lẽ người nằm trong chính là Ichigo Hitofuri.

Nàng nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc rồi lại xa lạ. Quen thuộc là vì nàng đã từng nhìn qua bọn họ rất nhiều lần, xa lạ là vì biểu cảm trên đó không hề giống như những gì nàng từng thấy. 

Nhà Awataguchi vốn tràn đầy sức sống giờ chẳng khác nào bệnh viện, tràn ngập mùi thuốc và hương vị tử vong.

Ngoài Ichigo ra thì Nakigitsune chính là người có vai vế cao nhất, cho nên người tiếp Mikazuki chính là hắn và Yagen. 

"Ngài có chuyện gì sao?" Người nói chuyện là Nakigitsune, trên vai hắn không có cáo nữa, cho nên chỉ có thể chủ động nói. 

Mikazuki nghiêng đầu, sau đó tránh ra, để lộ thiếu nữ bị che giấu ở sau lưng.

"Ha ha ha, chỉ là muốn đưa một người đến mà thôi." 

Lúc này, toàn bộ ánh mắt của nhà Awataguchi tập trung lên người thiếu nữ. Kashuu Kiyomitsu bất mãn lầm bầm một câu, trừng mắt Mikazuki, nhưng cũng không lên tiếng ngăn cản.

Thiếu nữ bước lên trước một bước, ngồi xuống sàn, tự giới thiệu.

"Lần đầu gặp mặt, tôi là Hotarugusa, chính là vị Saniwa đầu tiên của mọi người." 

Nàng vừa dứt lời, ở phía sau bình phong vang lên một tiếng động lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro