Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6. Kế hoạch A

1 tên anh hùng đang hành động để cứu mỹ nhân

“Gọi Kiềm Ngân, gọi Kiềm Ngân, khu A đã chuẩn bị xong.”

“Được … thu được, nhớ chú ý gió thổi cỏ lay.”

“Được … Cùng Vũ khu C khu cũng đã an bài xong.”

Ta vừa nhấc đầu liền nhìn tới chỗ xa xa hơn mười bước chân, thấy Cùng Vũ vẻ mặt mốc meo không thèm nhìn ta mà lại vẫy tay liên hồi …

“Tốt lắm, tảng đá chuẩn bị tốt , nhựa đường cũng đã xong, hình như còn thiếu thiếu cái gì thì phải…”

“Đi mau !”

Ta lập tức đánh gảy lời nói của Kiềm Ngân, một phen đẩy móng vuốt của người nào đó ra làm hắn ngã vào gốc cây cổ thụ.

“Ngươi làm gì hả ! Mạnh tay quá a !”

Di? Thanh âm này sao lại quen tai quá vậy ?

Ta quay đầu, phát hiện vừa rồi dưới tình thế cấp bách ta nhìn lộn người… hãn

” Ngươi ở đây … thế Kiềm Ngân đâu?”

“Ta ở trong này…”

Chỉ nghe thấy một tiếng nho nhỏ, đột nhiên hiểu được nơi phát ra thanh âm. Ngượng ngùng dời chân, vô tội hướng người nào đó nhìn nhìn, nói

“Thực xin lỗi nha, người ta không phải cố ý đâu !”

“Suỵt, bọn họ đến đây.”

ACTION !

“Ngươi sao lại đi theo ta vậy hả ?”

Lan Trản âm trầm quay đầu lại, dùng âm thanh có thể giết người được rống lên.

“Hừ, ai thèm đi với ngươi , cùng đường, cùng đường hiểu không hả ?”

“Thiết, ngươi, chết đi! Từ lúc ở cái động bên kia vẫn cứ một mực theo ta đi đến đây, nào có trùng hợp như vậy a!”

“Chê cười, đây là địa bàn của ta, đương nhiên phải về đến đây, còn có, ngươi hiện tại đang đi con đường thông với phòng ở của ta đấy.”

“NGƯƠI ! Không thèm tranh cãi với ngươi nữa.”

Bọn ta trốn ở bụi cây đã muốn đầu đầy hắc tuyến, đúng lúc này…

” Oa! Ai lại không có đạo đức với ý thức công cộng như vậy chứ, cư nhiên ở trên đường đi lại vứt nguyên một khối gạch!”

Kiềm Ngân và Cùng Vũ phát hiện tảng đá đen sì to đùng chặn ngang nguyên con đường liền quay lại nhìn ta với vẻ mặt vặn vẹo …

“Ách, cái kia… Không phải các ngươi nói muốn kiếm một tảng đá, càng lớn càng tốt còn gì … Còn có nha, người ta tìm chính là tảng đá, không phải gạch! Lan Trản hắn ngậm máu phun người!”

Không đợi chúng ta thảo luận xong,

” Ôi… AI! Ai lại không có đạo đức với ý thức công cộng nữa vậy ! Cư nhiên đem vật quý của trù phòng vứt  ở trên đường!”

Vì thế, Cùng Vũ vẫn như cũ không chút biểu tình nhún nhún vai,

“Ta chỉ nhìn thấy tại trù phòng có cái bát màu xanh biếc gì đó, ai biết nó lại như vậy đâu !”

Hai người bọn ta đang suy nghĩ đến Kiềm Ngân, chỉ thấy hắn đã muốn quỳ rạp trên mặt đất, không nhúc nhích …

Hành động 1 THẤT BẠI …

Hành động 2 CŨNG CHẲNG THUA KÉM …

Xét thấy hành động 1 thất bại, Kiềm Ngân quyết định! Hắn muốn TỰ ● HÀNH ● ĐỘNG!

“Uy! Cái kia lúc nói chuyện phải dùng một trăm chín mươi tám thức, góc cong của miệng khi cười tà là  0.01 độ 21 phân 30 giây!”

Người nào đó xông pha liền yêu cầu tư thế cực khó, vẻ mặt dâm tà uốn lượn …

” Là… là… là như thế này hả ?”

“Ai nha, không phải vậy! Thử làm lại lần nữa đi.”

“Như vậy sao ?”

” Mạnh mẽ lên chút coi !”

“Như vậy?”

“Không được không được, phải oai phong lên chút nữa.”

Đang a dua với Cùng thì nghe “Bịch” một tiếng…

Người nào đó tê liệt trên mặt đất chảy lệ hô to

” TA MẶC KỆ !”

**** *****

ACTION !

Ta với Vũ cùng nhau tránh ở phía sau tảng đá, xa xa chợt nghe có tiếng người đi tới.

Ta nháy nháy mắt ra hiệu chuẩn bị sẵn sàng, quay qua Kiềm Ngân làm thế okê, vì vậy…

“Nè, ngươi sao lại đi cùng ta nữa ?!”

“Ai đi theo ngươi ! Con đường này đi tới thư phòng của ta mà !”

Lan Trản vẻ mặt muốn rút gân, không thèm nói gì.

Đúng lúc này!

Một Hắc y nhân đột nhiên nhảy ra từ lùm cây, trong tay nắm mấy thanh đao lớn, biểu tình đe dọa, nói,

“ĐỨNG LẠI ! CƯỚP ĐÂY !”

Chúng ta tập thể té xỉu…

Hoặc Mỗi liền đem người bên cạnh mình ôm vào lòng, đột nhiên tung ra một trận bạch quang, trong phút chốc, Hắc y nhân ngã xuống trên mặt đất…

Cư nhiên bị đánh bại thảm hại !

Nhìn thấy tình huống có biến, chúng ta vội vàng nhấc chân chuẩn bị ly khai, ai biết được cái tên chết tiệt kia lại có thị lực cực kì cao nhìn thấy chúng ta. Xoạt một cái bay tới , lại xoạt một cái bay trở về, chờ chúng ta ý thức được, liền vội vàng mang theo quần chạy đi …

Hành động… Hành động 2 THẤT BẠI …

Hành động 3 CŨNG KHÔNG KÉM …

Khụ khụ, tuy rằng, hai lần trước chúng ta đều thất bại , nhưng vì tinh thần muốn ghép cặp bọn họ nên tiếp tục khiêu chiến lần thứ ba.

Bất quá, bộ dáng của chúng ta lần này thật sự có chút… Ta, bầm một bên mắt trái , trên cổ hư hư thực thực có một vết bóp cổ ; Cùng Vũ, bị bầm bên mắt phải, lưng có vài vết cào; Thảm hại nhất chính là Kiềm Ngân, hai mắt đều bị bầm tím, cổ có siết, ngực có vài vết chưởng, tính ra có tất cả 58 vết thương lớn nhỏ, tứ chi đều có vết cào cấu, vết bầm, dấu chân, dấu răng, xanh xanh đỏ đỏ, vô cùng thê thảm…

“Huhuhu .. Tố Tố ơi … Đau quá a…”

Tuy rằng … trong lòng ta đang hò hét này không phải chuyện của ta, chính là vẫn là có chút gì đó không đành lòng, ai…

“Rồi rồi rồi, khi trở về ta giúp ngươi sát dược.”

” Tố Tố, ngươi thật tốt… quá nha ~”

Nôn…

ACTION !

“Hừ, lần này chắc chắn không phải đi phòng ở cũng không phải đi thư phòng của ngươi nhỉ? Ngươi muốn thế nào đây ?”

Hoặc Mỗi lạnh xương sống …

“Cái kia… Ta… Ta đi tản bộ…”

“Nơi này hình như là đi về phía Quỷ Lâm thì phải ? Sư Tộc các ngươi không phải cấm đi chỗ này sao.”

“Hắc hắc, nhầm chút, kỳ thật ta muốn đi vệ sinh ấy mà …”

Trốn trong tán lá cây, chúng ta mồ hôi lạnh…

Chỉ thấy Lan Trản nhíu mày, không có chút nào thu liễm, cười lạnh nói

“Không cần kiếm cớ vớ vẩn! Ngươi muốn làm gì hả ?”

” Ta…”

Nhất thời không khí có chút không đúng …

“Là, ta là đi theo ngươi. Kỳ thật, ta muốn nói với ngươi …”

Hoặc Mỗi nghiêm túc nhìn chằm chằm Lan Trản, lại đột nhiên cái đầu lắc qua lắc lại, như là bộ dáng ngượng ngùng.

Chẳng lẽ…

” Nói cái gì?”

” Chính là… chính là…”

Hắn đột nhiên mặt đỏ ửng, rồi liền cúi đầu.

” Chính là cái gì hả ? Làm gì mà cứ thần thần bí bí vậy chứ.”

” Chính là… Ta, ta nghe nói… ngươi… là biến thái…”

” Gì ?!”

Hả ? KHÔNG THỂ NÀO ! Ta quay đầu lại, đen mặt nhìn chằm chằm Kiềm Ngân.

“Uy, ngươi nói gì đi chứ ?”

Người nào đó vô tội nhìn nhìn với ánh mắt cún con.

“Cái gì ?”

“Dựa vào! Ngươi sao lại làm vậy ! Không phải ngươi nói có biện pháp làm cho bọn họ tự động đụng tới nhau sao !”

Ngay tại nơi duy nhất không bị tổn thương của hắn, ta cốc một cái thật mạnh.

” Ngao ô… hảo… đau quá… Tố Tố ơi .. T_T”

Chờ đã … Vừa nãy còn thấy Lan Trản đứng cạnh bờ sông mà, sao nháy mắt lại không thấy ?! Bất quá chúng ta một chút cũng không sốt ruột, chắc tại hắn nhất thời xúc động nên rơi vào bẫy chúng ta đã thiết kế mà thôi.

Chúng ta vội vàng lén theo sau Hoặc Mỗi vào Quỷ Lâm, mới vừa nhìn đến cái động chúng ta đã đào suốt ba ngày ba đêm, chỉ thấy ba bóng dáng đang muốn chạy trốn.

” Di, Kiềm Ngân, chúng ta có đồng lõa sao ?”

Ơ? Kiềm Ngân đâu?

Lúc này, Hoặc Mỗi vẻ mặt khẩn trương chạy tới bẫy của chúng ta.

“Lan Lan! Lan Lan! Ngươi không sao chứ?”

Lan… Lan Lan ???

Trong bẫy truyền đến một âm thanh mỏng manh

” Ta … Ta không sao… MỚI LÀ LẠ …”

Kế hoạch 3… XEM NHƯ THÀNH CÔNG ĐI …

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro