Đô thị 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em nói mãi cuối cùng ông bà cũng cho em đi làm. Có đúng 200k trong người ra đi bừng bừng khí thế.

Và cuộc đời u ám bắt đầu từ đây.

Em xin vào làm bưng bê cho nhà hàng ăn, được 2 ngày thì họ không nhận vì tóc em ngắn quá với người nhỏ con quá. Thời đấy tóc tomboy hot, nhìn em đằng sau ai cũng nghĩ em là con trai chứ không phải con gái. Mặt thù đúng kiểu "ở nhà quê mới lên" ngu nga ngu ngơ. Em ở nhà người quen nên cũng đỡ lo, căn phòng trọ cấp 4 khu ổ chuột mạn Hà Đông. Chuột còn to hơn cả mèo. Ở đấy lại gần sông đêm nào em cũng nghe thấy tiếng hát ghê rợn lắm, giọng kiểu vọng cổ thời xưa. Cứ đúng 1h đêm lại hát, bi thương, ai oán não hết cả ruột...

Ở được chục hôm thì em tìm được chỗ làm mới, nuôi ăn ở. Lương hẳn 1.5tr/ 1 tháng. Em được bà chủ ưu ái cho cái phòng ngủ kê được đúng 1 cái giường nhỏ. Chỗ làm ấy là 1 khu công nghiệp sản xuất giấy, bước ra cửa đập vào mắt là cả 1 nghĩa trang dài dằng dặc và cả cánh đồng bỏ hoang bao la bát ngát.

Bao nhiêu chuyện bắt đầu từ đoạn này.

Ban ngày thì không sao, đêm đến tiếng côn trùng ếch nhái cũng đủ để con người ta rùng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#duyênâm