Ep 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyejin chạy về phòng, đóng cửa lại. Nhiệt tình trong lòng cũng đã biến mất, thân thể dọc theo ván cửa chậm rãi trượt xuống, đầu óc phảng phất hồ nháo loạn lên.

Rõ ràng mục đích của hành động lần này chính là ăn Taehyung, nãy còn mới đắc ý một chút, như thế nào cô liền nhụt chí như bóng cao su, cái gì cũng không dám xằng bậy.

Một trận gió lạnh ngoài cửa sổ thổi tới, trên cánh tay nổi da gà. Hyejin có chút Lạnh, cúi đầu nhìn xuống mới phát hiện nửa người trên mặc tình thú nội y, một bên quai áo còn tuột xuống trong quá trình giãy giụa lúc nãy, cảnh xuân chợt lộ ra.

Trong đầu vang tiếng ầm.

Cô vừa rồi là ở trước mặt Taehyung lộ hết sao!

Ai nha Hyejin lạnh lùng yên tĩnh như vậy, mới phát giác chính mình vừa rồi là đụng vào tiểu đệ đệ của hắn. Vốn dĩ đang hoài nghi công năng của nó, hiện tại va chạm như vậy, đoán chừng càng không tốt.

Ăn trộm gà không thành lại còn mất nắm gạo, thật là tức chết người đi được a a a a a!

Ngày hôm sau, Hyejin thật cẩn thận, làm việc nghiêm túc hơn hẳn so với bình thường, sợ bản thân làm sai chuyện gì, người lãnh đạo trực tiếp Taehyung liền lấy việc công làm việc tư trả thù mình.

Buổi sáng lúc báo cáo tình trạng, Hyejin cúi đầu nhanh chóng nói xong, liền chờ hắn phản ứng.

Ai biết Taehyung không nhìn cô, càng đừng nói là sẽ có phản ứng gì.

Khi nào cô mới có thể ăn được Taehyung nha.

"A..." Hyejin thở dài, khuỷu tay đã bị người đụng phải một chút, cô ngẩng đầu nhìn về phía Minji thọc mình, miệng nhét đầy thịt, nuốt xuống nặng nề đi mới nói nói.

"Cô còn không ăn cơm đi? Chúng ta không phải còn muốn tranh thủ từng giây nghỉ ngơi sao?"

Các cô hiện tại đang ở nhà ăn trong bệnh viện.

Hyejin vâng chịu tín niệm "Chết tử tế không bằng lại tồn tại", lập tức và hai miếng cơm vào trong miệng, bỗng nhiên đôi mắt nhìn thấy một thân ảnh cao lớn ở cửa nhà ăn.

Cô tập trung nhìn vào, quả nhiên là tâm tâm niệm niệm, KimTaehyung.

Taehyung bình thường không quen ăn ở nhà ăn bệnh viện, tới giờ ăn cơm cũng chỉ là tùy tiện ăn một chút. Mà lúc này đây, hắn căn bản là không bước vào nhà ăn, ánh mắt cũng không ngó vào bên trong, trực tiếp đi ngang qua.

Hắn sao không đi vào ăn cơm?

Hyejin híp mắt, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức từ bàn ăn đứng lên, "Tôi ăn no rồi!"

Minji nhìn đồ ăn trên tay của Hyejin đầy thịt, liền sửng sốt. Ngày thường không phải cô đều ăn hết thịt sao? Hôm nay quả nhiên có chút không đúng.

Hyejin rời đi nhà ăn, chạy nhanh, lấy ra hộp giữ nhiệt, liền chạy đến văn phòng của Taehyung.

Tối qua Taehyung chắc là bị mình đâm đau, may mắn sáng nay chuẩn bị một phần bổ canh, bảo đảm hắn uống xong tinh thần sẽ tốt lên!

Chờ đến văn phòng, Hyejin liền hoãn lại bước chân, để hồi phục hô hấp dồn dập.

Âm thầm cổ vũ chính mình, lúc này ngàn vạn không được lúng túng!

Trong văn phòng, Taehyung dựa vào trước bàn, ngón tay nhéo ấn đường, cảm giác đầu óc thật khó chịu.

Hắn đang phụ trách một người bệnh bệnh van tim, các loại nguyên nhân xuất hiện bệnh biến, ảnh hưởng máu lưu động bình thường, tạo thành trái tim công năng dị thường, nghiêm trọng làm cho suy tim.

Theo quá trình mắc bệnh hoãn lại, bệnh tình có khả năng sẽ dần dần tăng thêm. Bởi vậy, khoa ngoại đổi cánh là biện pháp hữu hiệu, nhưng cũng muốn căn cứ trái tim màu siêu kết quả, nắm giữ thời cơ thích hợp giải phẫu.

Buổi sáng Taehyung mới vừa thảo luận cùng với một bác sĩ ngoại khoa tim khác, thời điểm nào thích hợp để làm phẫu thuật, cùng với phương pháp giảm tỷ lệ di chứng.

Tình huống của người bệnh lại có chút đặc thù, đêm qua hắn ở thư phòng cũng nghĩ đến chuyện này, không ngờ suy tư đến một nửa, tư tưởng đã bị người nào đó đánh gãy.

Taehyung nghĩ vậy, dạ dày liền bắt đầu đau. Bởi vì ngày thường bận quá, không thường xuyên ăn cơm đúng giờ, liền tạo thành một cái tật xấu.

Có lẽ vừa rồi hắn nên đi uống chén cháo.

Bỗng nhiên lại nghe được tiếng đập cửa. Hắn ngẩng đầu, liền nhìn thấy Hyejin vẻ mặt cười mỉm nhìn hắn.

"Bác sĩ Kim." Hyejin nói, ở bệnh viện, xưng hô như vậy với hắn tương đối tốt, nhắc tới hộp giữ nhiệt trong tay, "Tôi thấy anh vừa rồi chưa ăn cơm, cho nên liền mang canh đưa cho anh."

Bởi vì đau dạ dày, dưới ánh đèn môi Taehyung trở nên trắng bệch, tỏa ra hơi thở thanh lãnh cấm dục.

Hyejin tới thật đúng lúc.

Hắn đem ánh mắt dừng lại ở hộp giữ nhiệt trong tay cô, bỗng nhiên lại nghĩ tới canh tối hôm qua, cùng với... Sau lại phát sinh sự tình.

"Bác sĩ Kim..." KimTaehyung không nói, làm Hyejin càng thêm co quắp bất an. Trước kia cũng có rất nhiều tiểu hộ sĩ đem đồ tốt tiện lợi cho Taehyung, nhưng còn chưa đưa đến tay hắn, đã bị lạnh lùng cự tuyệt.

Hơn nữa tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy, Hyejin liền cảm thấy Taehyung rất có khả năng cự tuyệt canh của mình.

Nơi đó... Hẳn là không bị đâm hư đi? Đôi mắt Hyejin không khống chế được mà hướng tới nhìn hạ thân của hắn, đáng tiếc tất cả lại bị cái bàn chặn.

Ánh mắt Hyejin trộm ngắm bị Taehyung nhìn đến, lại không rõ cô rốt cuộc đang nhìn cái gì? Hắn còn tưởng nghiên cứu tinh tế, hai mắt nâu thẫm không hề mong muốn ấn nhập vào mắt hắn, bên ngoài nhìn tinh tế nhu nhược, bên trong lại tràn ngập tình yêu mãnh liệt.

Giờ phút này, tâm Kim Taehyung đột nhiên đập lỡ một nhịp, này yên tĩnh, tim đập đập nhanh, thổi quét toàn bộ thân thể thần kinh hắn.

Hắn cúi đầu, che giấu chật vật trong nháy mắt kia, "Vất vả rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro