Chương 1.1: Biểu cô nương hồi kinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biểu cô nương nhà Trần thủ phụ được gửi nuôi tại Huyền Linh quán hồi kinh.

Nhân lúc trong vườn mai Trần gia nở hoa, Trần lão phu nhân mượn cớ ngắm hoa để mở tiệc, muốn đem ngoại tôn nữ giới thiệu cho các phu nhân và tiểu thư trong kinh thành biết.

Đến ngày mười tám tháng chạp, ánh nắng tươi sáng đem tuyết lạnh lẽo xua tan không ít, là thời tiết tốt để mở tiệc mời khách .Là nhân vật chính ngày hôm nay, Tử Dư từ sớm đã bị ngoại tổ mẫu sai người đến giúp đỡ trang điểm. Một trận rối ren, nha hoàn bà tử xoay quanh nàng đến hoa mắt chóng mặt, thật vất vả mới xong, liền bị vây quanh đến trong phòng ngoại tổ mẫu dùng điểm tâm.

Trần lão phu nhân vào thời điểm tháng mười vừa qua thọ thần năm mươi lăm, bảo dưỡng vô cùng tốt, mái tóc đen nhánh tỏa sáng chải thành búi tóc tròn, cười một tiếng hiền lành. Lão nhân tinh tế dò xét nàng một lúc lâu, rốt cục hài lòng cười một tiếng, vỗ tay nàng: "Nên ăn mặc như thế này, cô nương gia ai lại suốt ngày mặc cái đạo bào bụi bẩn."

Tử Dư hé miệng cười, cặp mắt đào hoa có chút hếch lên, làm cho khuôn mặt xinh đẹp lại thêm mấy phần thần thái. Một cái nhăn mày, một cái nụ cười của nàng đều cực kỳ giống mẫu thân, Trần lão phu nhân nhìn xem không tránh khỏi nhớ tới nữ nhi, trong lòng buồn vui lẫn lộn.

Mẫu thân Tử Du là nữ hài nhi duy nhất trong nhà, từ nhỏ đến lớn sống trong sủng ái, lại không nghĩ vận mệnh nàng nhiều thăng trầm, chỉ để lại một cốt nhục liền buông tay rời khỏi nhân gian. Trần lão phu nhân mỗi lần nhớ tới nữ nhi số khổ liền khổ sở, nhưng ở trước mặt ngoại tôn nữ vẫn phải giữ vững tinh thần, mang theo nàng cùng nhau ngồi vào vị trí, đem tính toán của mình nói cho nàng.

"Các phu nhân tới hôm nay trong nhà đều có nhi tử xuất sắc chưa lập gia đình, ngươi nhìn xem có bà bà nào hợp ý liền nói cho ta, cứ yên tâm giao cho ngoại tổ mẫu!" 

Tử Dư biết ngoại tổ mẫu là muốn tìm cho mình một lang quân như ý, thật không nghĩ đến là biện pháp như thế, giọng điệu này, điệu bộ này, làm có chút ảo giác ép mua ép bán. Nàng nhất thời không biết nói tiếp như thế nào, đành phải ngại ngùng cười cười. Lão nhân nghĩ nàng đang thẹn thùng, mặt mày hớn hở nói với nàng sự tình trong kinh thành gần đây.

"Tới đây còn có các thiên kim, đều là tiểu cô nương, thường đàm luận về quần áo lưu hành, còn nói chút sự tình náo nhiệt kinh thành. Các tiểu thư, phu nhân ở hậu trạch truyền đi náo nhiệt nhất là bên trong Cẩm Y vệ có cả nữ thám tử. "

Tử Dư nghe vậy ngẩng đầu, ngoại tổ mẫu nhìn nàng  nói: " Trước khi ngươi hồi kinh, Hộ bộ Vương thị lang rơi đài, là từ chỗ phu nhân hắn xảy ra chuyện . Hắn cho Vương phu nhân giấu sổ sách thật tốt, nhưng là bị nữ thám tử bên người Vương phu nhân đào ra, trình lên cho bệ hạ xem xét, tham ô mười vạn lượng a, bây giờ quốc khố còn không có, liền khiến bệ hạ tức giận tịch thu nhà! Cho nên tất cả mọi người truyền tin tức nữ thám tử cải trang thành nha hoàn, núp trong bóng tối thám thính tin tức, mới bắt được manh mối." 

Nàng nghe được hai chữ xét nhà trở nên hoảng hốt, nhớ tới nguyên nhân quyết định hồi kinh của mình. 

Huyền Linh quán Huyền Chân Tử bốc cho nàng một quẻ, nói nhà ngoại của nàng có một tử kiếp, lại khuyên bảo nàng về sau gặp được nam tử thái dương có vết sẹo nhất định phải cẩn thận. Huyền Chân Tử trong mắt người ngoài là chân nhân cao thâm đắc đạo, nhưng nàng biết, đó chính là thiên hạ đệ nhất miệng quạ đen, cho tới bây giờ đều là tốt thì mất linh, xấu thì lại linh! 

Bói toán nghe giống như hoang đường, nhưng hôm nay các hoàng tử làm theo ý mình, minh tranh ám đấu là sự thật, ngoại tổ phụ của nàng lại là thủ phụ... Đúng lúc ngoại tổ mẫu bởi vì nàng đều đã gần mười bảy, còn chưa có một cọc hôn sự, nên một tháng mấy lần phái người đến muốn khuyên nhủ nàng trở về, trong nội tâm nàng đến cùng bất an, lúc này mới quyết tâm hồi kinh.

Tử Dư chậm rãi hoàn hồn, nhìn chăm chú khuôn mặt ngoại tổ mẫu bị năm tháng lưu lại dấu vết, nhẹ nói: "Tôn nữ dù vẫn ở tại ngoại ô kinh thành, nhưng cũng được nghe nói trấn phủ tư đã làm sáng tỏ sự việc, không có nữ thám tử."

Trần lão phu nhân liền ôi một tiếng: "Ngươi là tiểu hài tử, làm sao biết lợi hại trong chuyện này, cái này đều đã truyền mấy năm rồi. Đám sát thần trấn phủ tư dù đã làm sáng tỏ, nhưng cũng có thể là là bọn hắn che giấu chân tướng, không muốn làm lòng người bàng hoàng." Cuối cùng, còn thấp giọng ghé vào bên tai nàng, "Làm không tốt nhà chúng ta cũng sẽ không tốt đâu!" 

Hô hấp nàng trì trệ, chợt mỉm cười, trấn an nói: "Chúng ta coi như đây là lời đồn thôi. Nhà chúng ta trung quân bổn phận, ngoại tổ phụ cùng các cữu cữu đều liêm khiết thanh bạch, cho dù thật sự có nữ thám tử, cũng không sợ."Lão phu nhân lại hình như có tâm sự  chỉ vỗ vỗ tay nàng, thất thần suy nghĩ chuyện gì, nàng chỉ yên lặng nhìn bà.

Đợi lúc bọn nha hoàn dọn xong điểm tâm, Tử Dư ân cần múc cháo cho lão nhân gia. Ngoại tôn nữ tri kỷ, lão phu nhân vui mừng cười cười, cũng lấy đũa cho vào trong tay nàng, thúc giục nàng mau ăn. Chính mình giơ đũa lên rồi nói: "Mới vừa nói đến nơi nào rồi, chúng ta nói tiếp đi." Nói xong trong mắt còn hiện lên mờ mịt. Trong phòng bà tử nha hoàn đều hé miệng cười. Lão phu nhân lại mắc bệnh hồ đồ hay quên, có khi chỉ chớp mắt liền quên lúc trước đã nói gì.

Tử Dư đến nhà mấy ngày, cũng phát hiện ngoại tổ mẫu mắc bệnh chóng quên quên, loại bệnh này nàng từng nghe Huyền Chân Tử nói qua, người đến tuổi nhất định đều có thể sẽ mắc phải. Nghiêm trọng sẽ quên rất nhiều chuyện, cùng với không nhận ra được ai hết, nhẹ là giống như ngoại tổ mẫu của nàng, thỉnh thoảng sẽ không nhớ được mình đã nói cái gì. 

Bây giờ nhìn tận mắt, trong lòng rất xót xa, nếu không có lời bói kia, nàng có thể sẽ bởi vì xuất thân mà không còn cùng bên nhà ngoại lui tới. Cũng may nàng hồi kinh, có thể thường thường bồi ngoại tổ mẫu, tận hiếu tận tâm.

Có bà tử định giống thường ngày nhắc nhở một câu, nàng nói trước: "Ngài đang nói trong kinh thành có những ai, sợ ta một hồi thấy ai cũng không biết, không thể đáp lời tốt." Thật vất vả mới bỏ qua chủ đề nữ thám tử, cũng đừng lại để cho ngoại tổ mẫu nhớ tới thêm bận tâm.

Trần lão phu nhân nghe vậy nhẹ nhàng vỗ bàn một cái, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Những cái kia có cái gì để nói, bây giờ mọi người nói chuyện say sưa chính là hậu trạch khả năng có giấu nữ thám tử, trước khi ngươi hồi kinh, Hộ bộ Vương thị lang..." 

Tử Du:"..." 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro