Chương 17 - Quần lót vô tội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Mandarin nằm sát ngay mặt đường cho nên không có bãi đậu xe ngầm, Tiêu Chiến bước ra ngoài, nhìn ngó trước sau tìm kiếm một hồi, cảm thấy có chút mất phương hướng.

Xe đậu ở đâu nhỉ? Hắt xì! Tiêu Chiến xoa xoa đầu mũi.

Tiêu Chiến đi quanh một vòng, từ xa xa nhìn thấy Panamera đang đậu bên cạnh cột điện tử, lúc này mới nhớ ra, lúc đến phía trước hơi kẹt xe, vì thế đã tùy tiện đậu tạm ở nơi này.

Đầu óc hỗn loạn, Tiêu Chiến muốn về nhà ngủ một giấc.

Vừa mới kéo cửa xe, phía sau cột điện tử có một người vòng ra, nhìn thân hình đã có thể nhận ra đó là ai, nhưng Tiêu Chiến lựa chọn làm lơ.

Hắn vịn cửa xe, lại hắt hơi một cái, người nọ đi tới.

"Bị cảm sao?"

Vương Nhất Bác vô cùng đơn giản hỏi một câu, điều này luôn khiến Tiêu Chiến cảm thấy bực bội.

"Cần cậu quản à!" Tiêu Chiến nói xong định chui vào trong xe, bị Vương Nhất Bác túm lấy, nhân lúc hắn còn chưa nổi giận, nói: "Anh uống rượu rồi, không thể lái xe."

"......"

Chuyện hai người say rượu lái xe đi Đại Thanh Sơn đua xe, Tiêu Chiến còn chưa quên đâu, hôm nay lại muốn giả vờ làm một công dân tuân thủ pháp luật gì chứ?

Tiêu Chiến liên tục hắt hơi, lắc la lắc lư trong gió, thoạt nhìn thật đáng thương.

Vương Nhất Bác biết hắn đang nghĩ gì: "Lúc anh đi đường trông hơi loạng choạng." Không đợi Tiêu Chiến giãy giụa, cậu lập tức đem người ấn lên ghế phụ.

Người từng nói xe cũng giống như bạn gái, không thể tùy tiện mượn cũng không thể tùy tiện thay đổi, lại một lần nữa cầm lái Panamera của hắn. Tiêu Chiến lười tranh luận với cậu.

Dị ứng, hắt hơi không ngừng, đầu cũng trướng lên, không loạng choạng mới là lạ. Tiêu Chiến quay đầu lại hắt xì một tiếng, đưa tay lên xoa xoa mũi, quá mất mặt.

"Đây là làm sao vậy?"

Tiêu Chiến tiếp tục phớt lờ.

"Dị ứng?"

Tiêu Chiến xoa mũi, lại hắt hơi một cái.

"Đi mua thuốc cho anh." Vương Nhất Bác nói.

Nghe giọng điệu hình như hơi sai sai, Tiêu Chiến nhìn cậu, tiểu tử này thế mà lại đang nhịn cười.

"Nếu cậu muốn đến xem náo nhiệt, vậy xuống xe ngay đi."

Giọng của Tiêu Chiến ồm ồm, nội dung câu nói cũng không hề có chút lực uy hiếp nào, nhưng Vương Nhất Bác vẫn phối hợp mím môi lại.

"Vì sao lại kéo tôi vào danh sách đen?" Vương Nhất Bác đưa cho Tiêu Chiến một tờ khăn giấy.

Tiêu Chiến nhận lấy, đồng thời đối diện với ánh mắt của Vương Nhất Bác: "Lái xe cho đàng hoàng!"

Nhìn cái gì mà nhìn!

Tiêu Chiến hơi mất kiên nhẫn, những câu hỏi này của cậu giống như ruồi nhặng đuổi mãi không đi, khiến cho người ta cảm thấy phiền lòng. Party hôm nay mở màn xem như hoàn hảo, bầu không khí rất phù hợp, dáng người của mấy tiểu muội muội cũng rất hợp với gu thẩm mỹ của Tiêu Chiến, vốn dĩ là một cục diện tốt đẹp, có thể không ngần ngại mà ly cụng ly. Thế nhưng từ đầu chí cuối, đám người này đều là quỷ cuồng nước hoa, Tiêu Chiến thật sự không thể chịu đựng nổi. Cả một phòng đủ loại mùi nước hoa hỗn độn hòa vào nhau, nồng độ quá cao, trực tiếp khiến Tiêu Chiến bị dị ứng.

Nếu là Party do Cố Thiên chủ trì, nhất định sẽ nhớ đến điểm này. Chẳng qua, Tiêu Chiến cũng không thể đoán được, làm sao sở thích của những cô gái này lại không thể tưởng tượng nổi như vậy, hệt như những yêu tinh hương biết đi.

Hồ Minh Tân uống rất nhiều, lần này âm thịnh dương suy quá mức, kế hoạch thất bại, Tiêu Chiến suốt đêm đào tẩu.

Lúc này hắn đang dựa vào cửa sổ xe cảm khái nhân sinh ảm đạm, lại hắt hơi một cái, Tiêu Chiến hùng hùng hổ hổ xoa xoa lên mũi mình. Vừa quay đầu lại liền bắt gặp tiểu tử kia lại đang cười trộm, sự cáu kỉnh lan ra toàn thân, kể từ sau khi gặp cậu chỉ toàn gặp chuyện xui xẻo!

"Cậu xuống xe cho tôi, không muốn thấy cậu nữa!" Tiêu Chiến nói xong định mở cửa xe, Vương Nhất Bác vội vàng túm lấy hắn kéo lại. Xe đang chạy trên đường cao tốc, động tác vừa rồi của hắn khiến bàn tay Vương Nhất Bác cũng phát run vì căng thẳng.

"Đừng nóng giận, tôi sai rồi." Vương Nhất Bác nói lời tạ lỗi.

Tiêu Chiến tựa vào ghế, không thèm để ý đến lời xin lỗi vô duyên vô cớ kia.

/

Vương Nhất Bác dừng xe bên cạnh một tiệm thuốc, phía đối diện chính là khu căn hộ của Tiêu Chiến.

Lúc này đêm đã về khuya, bốn bề tĩnh lặng nhưng Khánh An vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ. Bất quá thời tiết rất lạnh, trên đường lác đác vài người qua lại, chỉ có ánh đèn neon lấp đầy sự cô đơn của nơi này.

Lúc cậu từ tiệm thuốc đi ra, Tiêu Chiến đang ngồi bên bồn hoa uống nước. Vương Nhất Bác lấy thuốc đưa cho hắn, hắn ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên nhìn, cứ thế đem thuốc nuốt xuống. Người không có chút tự giác phòng bị nào như vậy, làm sao có thể xuyên qua vạn bụi hoa mà vẫn nguyên vẹn trở ra?

Gió đêm đầu tháng Mười Hai rất lạnh, Tiêu Chiến lại chỉ mặc mỗi chiếc áo đơn ngồi trên tảng đá cứng đến đau cả mông. Vương Nhất Bác thở dài, cởi áo khoác ra khoác lên vai hắn.

Tiêu Chiến quay lại nhìn cậu, biểu tình hệt như một chú chó con có chiếc mũi ẩm ướt, mắt cũng vì dị ứng mà ửng đỏ. Vương Nhất Bác đưa nước muối biển cho hắn, hắn ngoan ngoãn nhận lấy thuận tay xịt xịt hai cái rửa mũi, sau đó hít sâu một hơi, cảm giác khó chịu kia rốt cuộc cũng qua đi.

Hắn ngồi, Vương Nhất Bác đứng, hai người một ngồi một đứng bên cạnh bồn hoa giữa đêm mùa Đông rét mướt, đều trầm mặc.

Sáng hôm qua Hồ Minh Tân gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác lúc cậu đang đưa Chương Mạc Tề đến bệnh viện.

Hồ Minh Tân nói chuyện Tiêu thái tử muốn tìm người mẫu, hỏi Vương Nhất Bác có đề xuất gì không? Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến hết bệnh nên nóng lòng muốn củng cố hùng phong.

"Đây không phải là thế mạnh của anh sao?" Vương Nhất Bác trả lời chiếu lệ.

"Aiz, muốn thuận theo sở thích của ảnh mà. Ảnh ăn chay lâu như vậy, lỡ như sở thích thay đổi rồi thì sao? Người làm hồng nhân lâu như cậu, chẳng lẽ cũng chỉ là vô dụng thôi sao?" Xem ra Hồ Minh Tân rất để ý đến chuyện này.

Vương Nhất Bác cười cười: "Em cũng không biết, chỉ biết anh ấy rất thích một loại nước hoa mùi hoa hồng, khứu giác của anh ấy cực kỳ tinh tường, chỉ có duy nhất loại hương này lọt được vào mũi."

Cúp máy xong một lúc, Chương Mạc Tề hỏi cậu: "Cười xấu xa cái gì thế?"

Vương Nhất Bác cố gắng khống chế biểu cảm một chút, nói: "Không có."

"Từ nhỏ tới lớn, hễ cứ có ý đồ xấu là con lại cười kiểu đó."

Quả nhiên là con trai nhà mình thì mình hiểu rõ nhất. Chính vì chủ kiến xấu xa đó của Vương Nhất Bác nên Tiêu Chiến mới bị dị ứng.

Nhưng nhìn dáng vẻ Tiêu Chiến bách chiến bách thắng lúc này lại lẻ loi mặc cho gió thổi, sợi dây trong lòng cậu tựa như cũng bị gió thổi mà khe khẽ rung lên.

Vương Nhất Bác ngồi xuống bên cạnh Tiêu Chiến, phá vỡ sự im lặng: "Chiến ca, chúng ta nói chuyện đi."

Tiêu Chiến nghiêng đầu nhìn cậu cười cười, chờ cậu xuất chiêu.

Thấy Tiêu Chiến thành thục như vậy, Vương Nhất Bác nhất thời nghẹn lời. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lúc ánh mắt Tiêu Chiến dần dần mất kiên nhẫn, Vương Nhất Bác nói: "Đừng lúc nào cũng thức khuya nữa, thể chất của anh có chút đặc biệt, sức đề kháng thấp sẽ dễ bị dị ứng."

Tiêu Chiến giơ tay lên, suy nghĩ một chút, cảm thấy hiện giờ nên làm một công dân tuân thủ pháp luật, lại bỏ tay xuống – thật muốn tát cho cậu một cái.

"Biết rồi, ba ba." Tiêu Chiến nói.

Biểu tình trên mặt Vương Nhất Bác có thể nói là đặc sắc.

Tiêu Chiến cười lạnh một tiếng: "Nói thật, lúc tôi gọi điện thoại cho ba tôi, nói tôi đang ở hộp đêm uống rượu tán gái, ba tôi cũng chỉ ừm một tiếng, nói một câu chú ý an toàn thôi đấy."

"Cậu dựa vào cái gì chứ?"

Nụ cười lạnh của Tiêu Chiến còn treo ngoài miệng, rất hợp với luồng gió lạnh giữa đêm Đông này.

"Nhưng tôi nói cũng là sự thật, động một chút là sinh bệnh, lại hay tức giận, còn dễ dị ứng, anh muốn cái gì?"

Tiêu Chiến lập tức trả lời: "Muốn lão tử được sảng khoái!"

Vương Nhất Bác muốn nói nhưng không tìm được lời thích hợp, lại bị Tiêu Chiến chặn họng đến uất ức, cậu thở dài, xoay người.

Tiêu Chiến xoa xoa vành tai lạnh ngắt: "Vương Nhất Bác, tôi thật sự xem thường cậu rồi." Hắn đứng lên, hứng trọn một cơn gió lạnh khiến bản thân hắt hơi thêm một tràng nữa.

"Lời cậu muốn nói tôi thay cậu nói."

Hai người bốn mắt nhìn nhau, cùng trải lòng mình bên con đường không một bóng người.

"Còn không phải bởi vì chuyện đã phát sinh mà khiến trong lòng không được tự nhiên sao? Không cần phải mất tự nhiên, cứ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì không phải là được rồi sao? Cứ quên đi là được, chuyện này tôi cũng đã quen, dù sao cũng là uống nhầm thuốc khiến đầu óc choáng váng không thể kiểm soát nổi, để ý cái gì chứ?"

Những chuyện tích tụ trong lòng Vương Nhất Bác bị những lời này của Tiêu Chiến một kim chọc thủng, vô cùng dứt khoát, vô cùng lưu loát.

Bộ đồ màu xanh lục huỳnh quang quá mức chói mắt trong đêm tối, thế nên Vương Nhất Bác không nhìn rõ ánh mắt Tiêu Chiến, cậu tiến đến gần hơn một chút, đợi ánh sáng chiếu vào trong đôi mắt kia, thấy rõ một tia trào phúng, Vương Nhất Bác mới lên tiếng: "Đừng cáu kỉnh."

"Dừng." Tiêu Chiến ngăn cậu lại: "Nếu tôi cáu kỉnh cậu đã không thể gặp được tôi, cậu biết rõ điều này. Cậu cũng đừng giả bộ thiện lương, tôi nói rồi, tôi có vấn đề, mọi chuyện đều là vì tôi mà nảy sinh, tôi không so đo tính toán, được chưa?" Tiêu Chiến kéo áo khoác của Vương Nhất Bác xuống, ném lại cho cậu.

Vương Nhất Bác thu hết thảy những phản ứng vô thức siết chặt thân thể của hắn vào trong mắt, lại bước đến khoác áo khoác lên cho hắn. Vương Nhất Bác cũng không ngờ Tiêu Chiến sẽ chủ động nhượng bộ, thiên ngôn vạn ngữ bỗng tiêu tan trong gió.

Tiêu Chiến nhìn dáng vẻ của cậu liền rất muốn cười: "Không vấn đề gì, không trách cậu, tác dụng của thuốc rất lớn, lần trước chẳng phải tôi cũng không khống chế được đó sao?"

Tiêu Chiến ra bài không theo lẽ thường, dáng vẻ cô đơn lẻ loi trong gió của hắn tựa như chỉ là giả dối, Vương Nhất Bác cảm thấy có lẽ bản thân lại bị mê hoặc rồi.

Lần thứ hai Tiêu Chiến thử thăm dò, nhìn biểu tình của Vương Nhất Bác liền biết cậu còn chưa biết chân tướng của ly 'rượu thuốc' kia, trong nháy mắt bỗng cảm thấy, trò đùa này có hơi lớn.

Nhưng Tiêu Chiến cũng không ngại khiến cho nó lớn hơn chút nữa. Nếu muốn xây dựng hòa bình, vậy hắn sẽ phối hợp.

Tiêu Chiến ôm vai Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác lập tức cứng đờ, Tiêu Chiến lại như không cảm nhận được, nói: "Aiz, chuyện này chỉ có hai chúng ta biết, qua rồi thì cứ để cho nó qua đi, cậu sướng là được, xem như tôi liều mạng bồi quân tử đi."

"..." Tính từ này, thì ra là dùng như vậy.

Nói đến đây, Tiêu Chiến chậc chậc một tiếng: "Chẳng qua sau khi tỉnh táo hồi tưởng lại, vẫn là thích nữ nhân hơn." Tiêu Chiến nói xong lắc lắc đầu.

Chỉ ra vài chiêu, sắc mặt Vương Nhất Bác đã tái mét.

"Hửm, đúng không? Hôm đó thấy anh phối hợp như vậy, còn tưởng anh rất thích."

Tiêu Chiến khẽ búng vào tai Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác nghiêng đầu tránh đi, Tiêu Chiến tùy ý nói: "Lên giường không phải chỉ đều là vì muốn sướng thôi sao? Có hợp hay không xuống giường mới có thể so sánh."

Tim đập điên cuồng, một con sóng giận dữ không biết từ khi nào đã dâng lên đến đỉnh đầu, Vương Nhất Bác gật gật đầu: "Ừm, xem ra Tiêu thái tử thật sự vô cùng phóng khoáng, bị người ta đè còn muốn so sánh sướng hay không sướng?"

Tiêu Chiến buông Vương Nhất Bác ra: "Nói nhảm, tôi giãy giụa thì có ích lợi gì? Cũng là đổi lấy một trận thao dữ dội thôi, chẳng có gì khác. Nếu là một người khác, làm tốt hơn một chút, xuống giường tôi vẫn vương vấn một chút, có khi còn khen người ta một câu 'hảo điểu' (chim ngon)."

Cực kỳ biết âm dương quái khí, Vương Nhất Bác bật cười: "Không phải anh nói anh thẳng như sắt thép sao? Làm sao mà nghe lại chẳng giống những lời thẳng nam sẽ nói thế?"

"Để ý cái đó làm gì? Tôi còn nói tận hưởng lạc thú nhất thời đó thôi? Thử nhiều một chút mới biết mình thích cái gì, lỡ như gặp được kiểu khiến mình càng thích hơn thì sao." Tiêu Chiến ngước mắt lên, vẻ mặt phóng đãng: "Cũng không phải không được."

Vương Nhất Bác hít một hơi thật sâu mới có thể khống chế được cơn giận dữ kia. Nhưng không khống chế được thì sao chứ, cậu dường như cũng chẳng có biện pháp nào.

Tiêu Chiến ném áo của Vương Nhất Bác lại cho cậu, thản nhiên nói: "Đừng để ý tôi nghĩ thế nào, bất kể là thế nào, tôi đều hy vọng chuyện này cứ vậy mà trôi qua, sau này chúng ta vẫn là bạn bè."

Vương Nhất Bác a một tiếng: "Tiêu thái tử quả nhiên rộng lượng."

"Không phải chứ Vương Nhất Bác? Bây giờ cậu chán rồi? Cho cậu bậc thang cậu cũng không muốn leo xuống, có phải cậu không muốn làm bạn nữa không? Vậy đúng lúc, sau này cứ xem như không quen biết đi."

Khi không thể nói nên lời cũng chỉ có thể nói lời vô nghĩa, Vương Nhất Bác cũng không ngoại lệ, cậu nói: "Anh thật sự nghĩ như thế à?"

"Thật nha, Bác ca, vô cùng chân thành." Tiêu Chiến chu chu môi, như thể đang thỏa hiệp với hiện thực.

Ngữ khí bình thản, ngay cả khi nghi ngờ kỹ thuật của Vương Nhất Bác cũng chủ yếu là lời giễu cợt.

"Bác ca về sớm chút đi, tôi cũng phải về ngủ đây, cả tuần không đến công ty, ngày mai còn phải dậy sớm." Tiêu Chiến bước đi không hề quay đầu lại.

Vương Nhất Bác nhìn màu vàng kim do thân xe chuyển động để lại, trong lòng có thể nói là ngũ vị tạp trần.

Cậu bị Tiêu Chiến lừa, sự mềm mại ngoan ngoãn của Tiêu Chiến ở trên giường được Vương Nhất Bác hiểu là phối hợp và thần phục, thì ra chỉ là đặc tính của Hải Vương. Hắn lên giường chỉ để được sướng, bất kể đối phương là ai, có phải nếu đổi thành Lý Hạ Triết thì Tiêu Chiến cũng vẫn có thể mỉm cười tiếp nhận không?

Tiêu Chiến lúc tỉnh táo, thật đúng là một chút cũng không đáng yêu.

/

Tiêu Chiến liếc nhìn Vương Nhất Bác trong gương chiếu hậu, trong lòng hừ lạnh một tiếng.

Muốn nắm thóp ai đây?

Tiêu Chiến ngược lại thật sự hy vọng Vương Nhất Bác không biết chân tướng ly rượu kia, cứ bị bịt mắt như vậy đi, đừng vạch trần mới là lựa chọn tốt nhất.

Có một số người cả đời sẽ không thể tránh thoát xiềng xích của chính bản thân mình, vậy cần gì phải tăng thêm phiền não cho họ.

Chẳng hạn như Lý Hạ Triết, Tiêu Chiến kéo gã vào danh sách đen, gã liền tìm một số điện thoại khác gọi tới.

Sau khi Tiêu Chiến nhận cuộc gọi, Lý Hạ Triết trầm mặc vài giây mới nói: "Tôi sai rồi, hôm đó uống quá nhiều, nhận nhầm người."

Tiêu Chiến tỏ vẻ đã hiểu, đưa Lý Hạ Triết ra khỏi danh sách đen. Bước đi này tuy ấu trĩ nhưng lại là cần thiết. Bọn họ đều cần một lý do để bảo vệ thể diện của người trưởng thành, dù có trăm ngàn chỗ sơ hở nhưng không ai so đo, cũng chẳng có ai để ý.

Tiêu Chiến thật lòng hy vọng bớt đi một người phải giãy giụa vô ích, nếu không người chịu thiệt thòi vẫn là hắn.

......

Cả thế giới đều nhớ thương lão tử!

/

Trong nhóm chat của vòng xe Đại Thanh Sơn hôm nay thật náo nhiệt, bởi vì buổi tối sẽ tổ chức một cuộc đua tiếp sức.

Trưởng nhóm vừa hô hào một cái, nửa giờ sau Tiêu Chiến trả lời: "Báo danh." Đã lâu Tiêu Chiến không xuất hiện ở Đại Thanh Sơn, vì thế nhóm người cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Sau khi một ID khác gửi tin tới: "Báo danh", Tiêu Chiến cũng gửi đến một tin: "Trác tỷ mất tích cả năm rồi nha."

Trác tỷ nhắn lại: "Nào có, lần trước tỷ em kết hôn không phải đã gặp sao?"

Hai người bọn họ khách sáo xã giao vài câu, Vương Nhất Bác lướt lướt xem một chút, thấy không có gì đặc biệt, liền buông điện thoại xuống.

/

Đây có lẽ là lần cuối cùng Đại Thanh Sơn tổ chức thi đấu trong năm nay, mùa Đông tuyết rơi không nói, các vị thiếu gia cũng lười ra ngoài.

Khi Vương Nhất Bác đến, lối vào đã chật kín xe, ánh mắt quét qua một vòng, 992 vẫn bắt mắt như trước.

Hôm nay Vương Nhất Bác mặc âu phục công sở, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác, có vẻ lạc lõng trong đám người được vây quanh bởi những chiếc xe thể thao này.

Trời sắp tối, đèn đường và đèn pha ô tô lần lượt bật sáng, chiếu lên Đại Thanh Sơn sáng như ban ngày.

Trong khoảng thời gian này lăn lộn ở nơi đây, Vương Nhất Bác cũng có vài người bạn quen thuộc. Vương Nhất Bác nhận điếu thuốc do một người bạn đưa tới, lúc này mới nhớ ra mình đã lâu không hút thuốc.                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                    

Ai nói thuốc lá khó bỏ.

Trong lúc vô tình ngẩng đầu lên, có thể thấy được người nọ. Hắn mặc một bộ đồ thể thao nhung đen, bên ngoài mặc một chiếc áo lông vũ màu trắng, trông có vẻ ấm áp.

Bên cạnh hắn có một người Trung Đông, đang chậm rì rì cùng hắn giao tiếp bằng tiếng Anh. Tiêu Chiến khẽ cúi đầu, dáng vẻ rất nghiêm túc lắng nghe.

Vô tình ánh mắt chạm nhau, Tiêu Chiến hất hàm với Vương Nhất Bác, xem như chào hỏi, nhưng rất nhanh đã bị những người khác hấp dẫn ánh mắt.

Lý Hạ Triết và một cô gái đang tán gẫu trong góc, Tiêu Chiến đi tới gọi một tiếng: "Trác tỷ!" Trác tỷ cười ôm hắn một cái.

Lý Hạ Triết tiếp lời: "Sắp xếp thế nào rồi?"

"Quy củ cũ." Tiêu Chiến đáp lời.

Khói thuốc xộc vào phổi, có chút cay. Vương Nhất Bác hút không quen, liền ném xuống dưới chân dập tắt.

Sau ngày hôm đó, số điện thoại và Wechat của Vương Nhất Bác đều bị Tiêu Chiến bỏ qua, bọn họ không trò chuyện, cũng không gửi tin nhắn cho nhau.

Trong lòng cả hai đều biết rõ, lúc này duy trì trạng thái đúng mực mới là tốt nhất, quen biết, không thân, cũng không hiểu. Giống như những đối tác làm ăn, chỉ gặp nhau ở nơi công cộng, không chút tâm tư riêng.

Tiêu Chiến lớn hơn sáu tuổi, quả nhiên càng ổn trọng hơn một chút, rất dễ dàng tiến vào giai đoạn tiếp theo, Vương Nhất Bác còn có gì để so đo.

/

Cuộc đua chuẩn bị bắt đầu, năm chiếc xe, mười người.

Một xe hai người, một người hai vòng, luân phiên lái xe, phần thưởng cho người về đích đầu tiên là một thùng rượu vang Pháp.

Phần thưởng dù không đáng giá cũng có người liều mạng muốn đứng đầu, những người báo danh nhao nhao xoa tay.

Trác tỷ nói mình đã lâu không lái xe, Tiêu Chiến lập tức tiếp lời: "Trác tỷ đi cùng em đi, kỹ thuật này của em không sợ tỷ kéo chân đâu, xe cũng không sợ đụng."

Khoe khoang cũng đặc biệt thoải mái, Trác tỷ vui vẻ đồng ý.

Lý Hạ Triết và một nam sinh một tổ, mà Vương Nhất Bác không tham gia, chỉ đứng từ xa quan sát, một bộ không tranh giành với thế gian.

Tiêu Chiến ở vị trí đầu tiên, cờ vừa vung lên liền xông ra ngoài.

Tiểu thần tiên có tinh lực vô tận, ăn uống chơi bời, vừa nghiêm túc lại vừa khoái hoạt.

/

Điểm xuất phát cũng là điểm đích, Vương Nhất Bác tựa vào trước xe của mình, vô cùng nhàm chán. Có người đến chào hỏi nhưng cậu chỉ cười đáp lại một câu, chẳng mấy chốc không còn ai đến quấy rầy nữa.

Cậu lại châm thêm một điếu thuốc, nghe tiếng xe gầm rú ở phía xa xa, cậu nhớ mỗi lần hai người giao phong, dường như bản thân vẫn luôn ở thế thắng.

Phụ nữ, đua xe, dự án, và cả những chuyện trên giường.

Nhưng người thắng không có phần thưởng, mà người thua lại vẫn sung sướng như vậy.

Rất nhanh bốn vòng đua đã kết thúc, Lý Hạ Triết lúc xuống xe vô tình chạm phải ánh mắt của Vương Nhất Bác, lại đảo mắt nhìn đi nơi khác.

Kế tiếp là chờ đợi dài đằng đẵng, hạng hai, hạng ba Tiêu Chiến đều không giành được. Hai phút sau, chiếc xe thứ tư về đích vẫn không phải là 992.

Có chút bất ngờ.

Rất nhanh, Vương Nhất Bác đã nghe thấy tiếng xe gầm rú từ xa, động tác siết chặt vạt áo của cậu cũng được buông lỏng.

Tiêu Chiến không nhanh không chậm dừng xe lại, vòng qua ghế phụ đỡ Trác tỷ xuống, mọi người đều vây quanh, Tiêu Chiến cười cười biểu tình có chút khoa trương: "Vừa rồi Trác tỷ lái 992 thiếu chút nữa đâm vào núi."

Trác tỷ ở trong vòng tay của Tiêu Chiến xua xua tay: "Đụng vào núi thì khoa trương quá, quả thật khiến tôi giật mình, chiếc xe này quá nhạy."

"Giống như chủ nhân của nó."

Chuyện cười người lớn vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều cười lăn lộn. Trong tiếng cười kia, một tia lo lắng mơ hồ tan thành mây khói.

Trận tỷ thí này, có vẻ không ai để ý đến thắng bại, nhưng Tiêu Chiến vẫn nháy mắt với Lý Hạ Triết, nói một câu: "Chúc mừng!"

/

Ở một vị trí trống trải nhất trên đỉnh núi, một loạt xe xếp thành một vòng tròn.

Một bữa tiệc tạm thời cứ như vậy được triển khai, bởi vì đây là cuộc đua cuối cùng trong năm nay cho nên ai nấy đều muốn có một chút nghi thức cảm. Có người đốt một nắm lá nhỏ, lấy ra một chiếc bình treo, bên trong có rượu trắng.

Rượu trắng xứng với gió Tây Bắc, chính là chủ đề của đêm nay. Đều là những người rất giỏi vui chơi, nổi bật nhất trong số họ không ai khác chính là Tiêu Chiến.

Trên xe của ai đó mở Rock'nRoll, Tiêu Chiến dẫn đầu nhảy một vũ điệu nửa mùa, đèn pha quá sáng, hắn đeo kính râm và đội nón len, nghênh ngang hưởng thụ niềm vui.

Vương Nhất Bác dùng ly giấy uống nước ấm, dựa vào trước xe 707.

Tựa như thế giới này dù có xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng không làm khó được hắn, đỉnh núi trống trải cũng có thể trở thành công viên giải trí của hắn.

Lý Hạ Triết cũng dựa vào trước xe mình, nhìn Tiêu Chiến nhảy múa, dường như gã không ý thức được mình đang cười, cho nên khi đối diện với ánh mắt của Vương Nhất Bác, nụ cười của gã vẫn đang nở trên môi, chậm chạp không thể hạ xuống.

Vương Nhất Bác từ xa nâng ly lên với gã, Lý Hạ Triết không đáp lại.

Hai người hiện giờ đều cùng một đãi ngộ, ai cũng đừng chê cười ai.

/

Party là lý tưởng cốt lõi của Tiêu Chiến, lần trước kế hoạch của Hồ Minh Tân thất bại, bị Tiêu Chiến đầy vào lãnh cung, nhưng rất nhanh đã có người đảm nhận công việc này.

Cố Thiên đánh không chết đã trở về, gã lắc mông ưỡn ẹo đi theo sau mông ngựa làm tùy tùng cho Tiêu Chiến, còn mời tất cả những người quen cũ trong vòng trở về. CiCi và nhóm bạn gái của nàng cũng trở lại, con người ta sẽ luôn quay trở về nơi chốn cũ vào một thời điểm nào đó, Tiêu Chiến cũng vui vẻ ôn chuyện.

Người trong vòng kẻ đến người đi, ra ra vào vào, ở lại cũng chỉ có mấy người như vậy, cũng chẳng phải hoài niệm hay gì, ai bảo người cũ hiểu lòng người kia chứ.

Không ai xịt nước hoa, chầu này mới được tính là thành công.

Tiêu Chiến ôm Cố Thiên, một ly lại một ly rượu nuốt xuống bụng, hắn lẩm bẩm một câu: "Thiên nhi a, chờ đến sáu mươi tuổi nếu tao chưa kết hôn, nếu mày cũng chưa gả đi, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời có được không?"

"...... Sao mày không đợi đến khi tám mươi tuổi nhập thổ rồi cưới tao luôn đi? Sáu mươi tuổi bảo tao tiếp tục làm lão nô tài cho mày hả?"

"Thành giao."

Hai người đùa giỡn vài câu cười ha hả, vừa ngước mắt lên bỗng thấy Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác vẫn mặc âu phục như trước, tay đút trong túi quần, tư thế này nếu là người khác sẽ có vẻ phô trương thanh thế, nhưng ở trên người Vương Nhất Bác lại trở thành phong lưu phóng khoáng.

Hôm nay hiếm thấy theo sau cậu còn có nữ nhân, còn là hai người, một trái một phải, tay khoác trên cánh tay cậu, thật giống như một cậu ấm ăn chơi trác táng đến từ Trung Hoa Dân quốc, thật quá mức phô trương.

"Bác Ca uy vũ, kiếm đâu ra mấy muội muội này thế, thật xinh đẹp nha!" Tiêu Chiến ngồi trên sofa nghiêng người về phía trước, bày ra nụ cười chân thành với mỹ nữ.

Ai có thể không ăn điệu bộ này của hắn, cô nàng bên phải tựa hồ muốn tiến thêm một bước, bị Vương Nhất Bác dùng cánh tay kẹp lấy tay, cô nàng kia lập tức dừng động tác, cười cười xấu hổ với Vương Nhất Bác.

Tất cả những hành động này đều bị Tiêu Chiến nhìn thấy, Tiêu Chiến giật giật khóe miệng: "Bác ca ăn mảnh nha, mời ngồi."

Cố Thiên bây giờ là nô tài tùy thân, luôn sẵn sàng mọi lúc mọi nơi chờ sai bảo, lập tức thu xếp ba chỗ ngồi cho Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác ngồi xuống, nhận lấy một ly Whiskey, khẽ nâng lên với Tiêu Chiến, nói: "Tối nay tôi mời."

Tiêu Chiến huýt sáo, gọi bartender tới, lại thêm rượu một lần nữa.

Cảnh tượng này có chút không đúng, nhưng trong đầu Cố Thiên chỉ nhất nhất hầu hạ thiếu gia, cũng không phát hiện ra điều gì.

Hai người lại khôi phục bộ dáng lúc ở Đại Thanh Sơn, mỗi người tự xã giao, không quấy rầy lẫn nhau.

Người Trung Đông lần trước kia cũng tới, anh ta vừa vào cửa Tiêu Chiến liền vẫy vẫy tay, hai người ngồi cùng một chỗ, đĩnh đạc nói chuyện, đến Cố Thiên cũng bị ghẻ lạnh.

Vương Nhất Bác cùng bạn gái mới chơi trò chơi với những người khác.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người cũng tản mát khắp nơi. Người uống quá nhiều nằm dài trên sofa, người có tinh thần ở bên dưới nhảy nhót, cũng có người mơ mơ màng màng nửa tỉnh nửa mộng.

Vương Nhất Bác trong trò chơi cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc, cho đến khi một cô gái uống đến ói ra, cậu mới khoát tay nói không chơi nữa.

Cố Thiên nằm sấp trên bàn, trước mặt Tiêu thái tử không thiếu người hầu hạ. Tiêu Chiến đứng dậy muốn lấy thùng đá, lại bị một bàn tay to lớn nửa đường chặn lại.

Tiêu Chiến ngước mắt nhìn lên, khóe miệng Vương Nhất Bác ngậm ý cười.

Người đàn ông Trung Đông đã không biết tung tích, chỉ còn lại hai người này tỉnh táo.

Bí mật chung của hai người trở thành sự ăn ý giữa họ.

Vương Nhất Bác ngồi xuống bên cạnh Tiêu Chiến, chân dán sát vào nhau, Vương Nhất Bác chạm vào giày của hắn, giống như Tiêu Chiến đã làm khi lần đầu tiên hai người gặp nhau ở câu lạc bộ đêm.

Tiêu Chiến nhấc chân lên bắt chéo qua chân kia, nhàn nhạt liếc cậu một cái, sau đó lập tức thu hồi tầm mắt, tựa như không có hứng thú.

Vương Nhất Bác lại đột nhiên nắm lấy tay Tiêu Chiến, nhét vào túi áo mình.

"Anh đoán xem tôi mang thứ gì cho anh?" Mùi hương bạc hà trên người Vương Nhất Bác ập đến, kết hợp với mùi Whiskey mà cậu uống, khiến Tiêu Chiến cảm thấy dường như bản thân đang thưởng thức một ly cocktail có tên Mint Julie.

Lúc Tiêu Chiến sờ vào món đồ nằm trong túi áo khoác của Vương Nhất Bác, hai mắt lập tức mở lớn.

Vương Nhất Bác ghé đến bên tai Tiêu Chiến, nhẹ giọng nói: "Tôi tự tay giặt đấy."

Hai mắt Tiêu Chiến cong cong, miệng hơi há ra, đầu lưỡi chống vào hàm răng, nụ cười có chút bất đắc dĩ, nhưng rơi vào trong mắt Vương Nhất Bác lại thay đổi hương vị.

"Muốn làm gì?" Tiêu Chiến quay đầu lại, Vương Nhất Bác ngửi thấy mùi cam.

Vừa rồi cậu cố ý an bài với bartender, quả nhiên đã vào bụng Tiêu Chiến.

"Đi theo tôi." Ngón tay Vương Nhất Bác ngay từ đầu đã khẽ vuốt ve lòng bàn tay Tiêu Chiến.

"Nếu tôi nói không thì sao?" Tiêu Chiến nắm lấy ngón tay Vương Nhất Bác, bàn tay hai người cách một chiếc quần lót dán cùng một chỗ.

"Vậy tôi sẽ lấy cái đai kẹp áo sơ mi đã biến dạng, quần áo đã giặt, à, đúng rồi, còn có vớ và đồ trang sức nữa, đều mang tới đây, đang để ở trong xe, để Cố Thiên đoán xem, tất cả là của đồ ai? Làm sao lại ở chỗ tôi?" Khóe miệng Vương Nhất Bác vẫn nhếch lên, ý tứ nhất định phải làm được đều viết cả trong mắt.

"...... Tôi không thừa nhận thì sao?"

Vương Nhất Bác đến gần, lúc chóp mũi chỉ còn cách một ngón tay, Tiêu Chiến quay đầu đi. Ở trong góc tối của ghế dài, sự mập mờ tựa như một tấm lưới, không ai may mắn thoát khỏi. Vương Nhất Bác ngửi ngửi trên mặt hắn, mùi kem cạo râu lẫn với vị cam, biến thành độc dược gây nghiện.

"Vậy thì thử xem?" Vương Nhất Bác vừa nói vừa rút tay ra khỏi túi áo, chiếc quần lót màu đen kia cũng sắp bị lôi ra.

Tiêu Chiến túm chặt giữ lại, bàn tay xòe ra, sờ vào gốc đùi Vương Nhất Bác, cảm nhận được sự cứng rắn đang muốn chứng minh sự hiện diện của mình, nhẹ giọng nói: "Thương lượng cho tốt, quần lót vô tội."

Quần lót của mình bị ném ở hộp đêm, mặt mũi này Tiêu Chiến không ném nổi.

Hai người đứng dậy rời khỏi ghế dài.

Cố Thiên đang nằm sấp trên bàn rượu ngẩng đầu lên, thấy hai người như đang nắm tay nhau, không khỏi mắng một câu rượu giả gì đó, đến ảo giác cũng tới rồi.

_TBC_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bjyx