Chương 41 - Gãi không đúng chỗ ngứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngày tháng trôi qua không biết là được ấn nút tua nhanh hay bị ấn nút chậm lại, sau khi từ Khánh Dương bay về Thanh Đảo, mỗi ngày tựa hồ đều không có gì khác nhau, cứ như thế copy paste mà qua.

Đã hơn nửa tháng Tiêu Chiến không đến tìm Vương Nhất Bác, trong hơn nửa tháng này xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ. Dưa Vương Nhất Bác sẽ diễn bộ điệp chiến của đạo diễn nào đó bị một blogger có tiếng là đưa tin chuẩn trong nghề tiết lộ, các tài khoản blogger lớn khác cũng nối đuôi nhau lần lượt cùng đăng, trói buộc vị lưu lượng Vương Nhất Bác này cùng một vòng với nữ chính và nam chủ, cuối cùng ảnh tạo hình của nữ chủ đều đã tung ra rồi, phía Vương Nhất Bác một chút tin tức vẫn không có.

Phía nhà làm phim bắt đầu thúc giục Tiêu Chiến, Tiêu Chiến liền gọi điện thoại thúc giục Vương Nhất Bác, hai người qua điện thoại cãi vã vài lần, Vương Nhất Bác vẫn không chịu ký hợp đồng trước.

Lúc đầu khi Tiêu Chiến nhận điện thoại còn cố gắng tránh Đại Thanh, cuối cùng cãi qua cãi lại, anh cũng không cố được nhiều đến thế nữa, có một lần vào phòng vệ sinh quên đóng cửa, trực tiếp gào lên với điện thoại: "Vương Nhất Bác em có ý gì vậy! Đủ lông đủ cánh rồi thì chướng mắt phim anh nhận cho em đúng không? Nếu em đã đậu được lên cành cao nào rồi không cần đến anh nữa, có thể thông báo cho anh biết trước một tiếng được không? Anh khắp nơi chạy trước chạy sau khai thông quan hệ cho em, lại ăn nói khép nép xin lỗi người ta, là nhàn rỗi không có chuyện gì làm tự mua dây buộc mình đúng không!"

Vương Nhất Bác ở bên kia không chút hoang mang, lại khiến người ta tức chết không chịu đền mạng: "Phim cũng chẳng phải em bảo anh nhận, quan hệ cũng chẳng phải em bảo anh đi khai thông, nếu anh cảm thấy những gì mình làm đều có thể giành được, vậy tìm công ty nói chuyện tỷ lệ đi, gào thét với em làm gì."

"Em!" Tiêu Chiến bị tức giận đến gần như không thể đứng được, vịn bồn rửa tay hít sâu một hơi: "Vương Nhất Bác, em...!"

"Không có chuyện gì nữa thì em cúp trước đây, tức giận không tốt cho sức khỏe, anh cũng đi ngủ sớm chút đi, Chiến ca." Vương Nhất Bác không đợi Tiêu Chiến nói tiếp đã trực tiếp cúp máy.

Tiêu Chiến giơ điện thoại lên định đập xuống đất, vừa ngẩng đầu qua tấm gương treo trên bồn rửa tay trông thấy Đại Thanh đang đứng ở cửa, lúc này mới nhận ra mình quá mức thất thố, hít sâu hai hơi, điều chỉnh cảm xúc xong mới xoay người lại nhìn Đại Thanh: "Quay lại học lời thoại đi, không phải ngày mai sẽ quay cảnh quan trọng sao?"

Đại Thanh bước đến hai bước, cẩn thận quan sát sắc mặt Tiêu Chiến xong mới thăm dò mà hỏi: "Chiến ca, có phải bên chỗ Vương Nhất Bác nghe được phong thanh gì rồi không? Cho nên mới cứ kéo dài không chịu ký bộ phim này?"



Cái gọi là phong thanh, là chỉ tin tức cậu ta muốn tham gia diễn còn muốn thêm đất diễn làm song nam chủ, tin tức này người biết không nhiều lắm, ngoại trừ Tạ Dịch Thần, đại khái cũng chỉ có anh. Đại Thanh nói như thế, kỳ thật là đang khéo léo chất vấn anh có phải tiết lộ tin tức này cho Vương Nhất Bác biết không, thế nên Vương Nhất Bác mới không muốn ký hợp đồng, thậm chí không muốn diễn.

Tiêu Chiến nhích lại gần bên bồn rửa, ôm cánh tay nhìn Đại Thanh, thần sắc cũng trở nên lạnh nhạt: "Cậu cảm thấy, cậu ấy nghe được phong thanh gì?"

Đại Thanh sợ nhất chính là ánh mắt và thái độ như thế này của Tiêu Chiến, vội vàng thò lại gần kéo cánh tay anh lắc lắc: "Ý của em là, có người thả tin tức Nhất Bác ca muốn diễn bộ điệp chiến kia ra, giờ nữ chủ cũng đã định rồi, có phải Nhất Bác ca không hài lòng với sắp xếp này hay không?"

Bộ này là đại nam chủ, nữ chủ chỉ là làm nền, kỹ thuật diễn không quá tệ, người cũng không phải kiểu nhiều chuyện, Vương Nhất Bác có thể không hài lòng cái gì? Nhưng Đại Thanh đã tìm lý do này bổ cứu, ụp cái nồi này lên rồi, Tiêu Chiến cũng không thể không hùa theo cậu ta, thuận thế mà xuống mới là lựa chọn tốt nhất: "Anh sẽ nghĩ cách để cậu ấy ký."

Đại Thanh thoáng yên tâm hơn một chút: "Vậy chờ Nhất Bác ca ký rồi, anh lại nói chuyện với nhà làm phim về việc thêm diễn và sửa thiết lập một chút nhé, anh yên tâm đi Chiến ca, đến lúc đó em sẽ nói cậu em thêm chút máu, sẽ không khiến anh quá khó xử."

Ý tứ chính là mang vốn vào đoàn, hết thảy đều dễ nói chuyện. Tiêu Chiến cười cười: "Cậu theo Lưu lão sư học luyện đài từ và diễn xuất cho thật tốt, chính kịch không giống phim thần tượng, yêu cầu của khán giả với kỹ thuật diễn thực sự rất nghiêm khắc."



Lời này sao anh không nói với Vương Nhất Bác đi? Nói đến cùng anh chính là cảm thấy cho dù thế nào em vẫn kém hơn so với Vương Nhất Bác đúng không! Đại Thanh trong lòng vừa không thoải mái vừa không phục, lại không dám thể hiện ra ngoài. Tuy giữa Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác sinh ra khoảng cách rất lớn, nhưng dù sao vẫn còn nền tảng tình cảm bao nhiêu năm, cho dù hiện giờ tình cảm này nguy cơ tứ phía, nhưng Vương Nhất Bác vẫn là nghệ sĩ lưu lượng lớn nhất có thể kiếm tiền nhiều nhất của công ty, chỉ dựa vào điểm này thôi, Tiêu Chiến cũng sẽ không vứt bỏ Vương Nhất Bác mà lựa chọn cậu ta.

Cậu ta căn bản cũng không hy vọng Tiêu Chiến vứt bỏ Vương Nhất Bác lựa chọn mình, bởi chỉ khi Tiêu Chiến là người đại diện của Vương Nhất Bác, mới có thể khống chế Vương Nhất Bác tốt hơn, cũng mang tài nguyên của Vương Nhất Bác đổi thành cho cậu ta.

Cho nên hướng phát triển tốt nhất chính là Tiêu Chiến xem Vương Nhất Bác như tài nguyên mà lợi dụng, mà xem cậu ta như em trai thân cận, muốn mang về cho cậu ta nhiều thứ hơn.

Vương Nhất Bác càng không nghe lời, cậu ta lại càng phải nghe lời, như thế Tiêu Chiến mới có thể hướng về cậu ta từ tận đáy lòng.

"Em biết rồi Chiến ca, em nhất định sẽ tận lực cố gắng, anh cũng đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, sớm về nghỉ ngơi đi! Em sẽ tự mình học thuộc hết lời thoại của ngày mai!" Đại Thanh kéo cánh tay Tiêu Chiến đưa anh ra hướng cửa, hé lộ tin tức đồng thời kể công: "Ồ đúng rồi, cậu em nói mấy ngày này để anh về công ty một chuyến, phỏng chừng là muốn hỏi anh chuyện Vương Nhất Bác, có điều anh cũng đừng quá lo lắng, em đã nói với cậu em rồi, anh bị Vương Nhất Bác làm cho tức giận không chịu nổi, cái gì nên nói đều đã nói, cái gì cần làm đều đã làm, để cậu em đừng có làm khó anh."

Tiêu Chiến thở ra một hơi, vỗ vỗ tay Đại Thanh: "Cũng may có cậu."

Đại Thanh thuận thế ôm Tiêu Chiến, đầu cọ cọ lên vai anh: "Lời này nên là em nói mới phải, Chiến ca, thật may có anh a!"

Tiêu Chiến xoa đầu Đại Thanh, trong lòng hiện ra một ý nghĩ: Thật may Vương Nhất Bác không ở đoàn phim này, nếu không cho dù chỉ là đang diễn trò, nhãi ranh kia nhất định cũng sẽ nổ tung chảo!



Tiêu Chiến về đến phòng thì gọi điện thoại cho Tạ Dịch Thần trước, hẹn ngày giờ gặp mặt ở công ty, sau đó tắm rửa một cái, ra ngoài rồi mới gọi video cho Vương Nhất Bác.

Đối phương nhận sau một giây, trực tiếp lên án: "Vừa rồi anh quá dữ!"

"Anh sai rồi, Bác ca, vừa diễn cái liền không thể dừng lại được!" Tiêu Chiến đưa miệng đến ngay trước màn hình hôn liền ba cái, sau đó cẩn thận quan sát Vương Nhất Bác một chút: "Mua giá điện thoại mới rồi à?"

"Anh phát hiện rồi?" Vương Nhất Bác lập tức bị dời đi lực chú ý, xoay xoay cái giá điện thoại một hồi khoe khoang: "360 độ không góc chết, phát minh vĩ đại giải phóng đôi tay!"

Trọng điểm chính là việc giải phóng đôi tay này, lúc trước hai người phone sex Vương Nhất Bác ngại đặt điện thoại trên bàn góc độ không dễ điều chỉnh, trực tiếp cầm gà giơ thẳng ngay trước điện thoại vừa quay vừa làm lại không dễ, cực kỳ tức giận lập tức đặt mua một cái giá đỡ dành cho người lười, vừa mới nhận được lập tức mang ra sử dụng, Tiêu Chiến đương nhiên biết cậu có ý gì, người này vừa mới dẩu mông lên anh liền biết cậu muốn thả rắm gì: "Bác ca, em có từng nghe thấy một câu này chưa, nghỉ ngơi dưỡng sức ấy? Tinh này nên dưỡng thì phải dưỡng, loát nhiều không tốt cho sức khỏe đâu."

"Tinh này em đều đã dưỡng, nhiều đến sắp có bầu luôn rồi. Ca ca anh vừa đi một cái là đi hơn nửa tháng, ngay cả một sợi tóc của anh em cũng không thể đụng vào! Bình quân hai ba ngày qua điện thoại gãi ngứa một chút, thế mà anh còn định chỉ trích em!" Vương Nhất Bác ngồi xếp bằng trên giường, cúi cái mặt heo con đến trước: "Đàn ông quả nhiên đều có được rồi thì không biết quý trọng! Ca ca cả ngày ngâm mình ở đoàn phim thần tượng, thanh niên trẻ tuổi dạng gì mà không thấy cơ chứ, sao còn có thể nhớ đến người chồng suốt ngày phơi mặt trong nắng trong gió ở cái nơi khỉ ho cò gáy núi cao đất đỏ này? Thật đáng thương cho em, mười chín tuổi đã đi theo ca ca, hiện giờ..."

"Sai rồi, Bác ca, anh thật sự sai rồi!" Tiêu Chiến vội vàng đặt điện thoại lên giá, chắp hai tay trước ngực bái bái với Vương Nhất Bác bên kia màn hình, cắt ngang lời lên án tra nam nghe nhiều đến thuộc này: "Là anh không đúng! Là anh không tốt! Bác ca hôm nay muốn làm thế nào? Anh sẽ toàn lực phối hợp!"

Chỉ chờ những lời này thôi đó! Vương Nhất Bác cực kỳ vui vẻ, nhưng còn không muốn thể hiện mình rất vui, cố ý hất hất hàm với Tiêu Chiến: "Nên cởi thì cởi, nên mặc thì mặc vào đi."



Thời khắc khảo nghiệm sự ăn ý đến rồi, Tiêu Chiến cầm chiếc áo sơ mi trắng nửa xuyên thấu, ngay trước mặt Vương Nhất Bác thay ra, chỉ gài hai nút, sau đó cởi quần, chân không ngồi quỳ trên giường: "Bác ca, còn gì phân phó nữa không?"

Vương Nhất Bác lấy cây gậy chọc mèo đã chuẩn bị sẵn ra, cọng lông chim màu trắng qua màn hình khẽ cọ nhẹ lên điểm nhô lên trước ngực Tiêu Chiến: "Tự mình xoa đi."

Tiêu Chiến đưa tay phải lên, cách lớp áo sơ mi hơi mỏng tự mình xoa tròn xung quanh đầu vú trái, sau đó nắm lấy đầu vú đã đứng thẳng vì bị kích thích kia: "Ưm..."

Tiếng thở dốc thật nhẹ, Vương Nhất Bác có chút sướng, cũng có chút khó chịu: "Tỷ tỷ, tự mình xoa cũng sướng đến vậy sao?"

Vương Nhất Bác đã nhập vai, Tiêu Chiến cũng theo cậu diễn, ngước mắt rung rung lông mi, âm cuối kéo thật dài đáp: "Lão công và chó con đều không có ở đây, chỉ có thể tự mình xoa xoa chút a."

Đầu vú dựng thẳng như ẩn như hiện dưới áo sơ mi nửa xuyên thấu, Vương Nhất Bác liếm liếm môi, lại dùng gậy chọc mèo chọc chọc trước màn hình: "Xoa mạnh vào, xoa ra nước đi."

Tiêu Chiến đã quen với việc Vương Nhất Bác ở trên giường không lựa lời chay mặn không kiêng kỵ gì, hơn nữa cũng nguyện ý phối hợp với cậu trợ hứng: "Bên trên ra nước có chút khó... Hay là, anh đổi chỗ khác xoa ra nước cho em nhé, thế nào?"

Vừa nói anh vừa đổi tư thế, dựa vào đầu giường hai chân tách ra, ngón tay trắng nõn đặt trước đôi môi đỏ mọng, liếm láp mút vào: "Bảo bối, em muốn chỗ nào của anh ra nước?"

Dục vọng cương cứng hưng phấn nhảy lên dưới chiếc quần ngủ rộng thùng thình, Vương Nhất Bác nhẫn nhịn không chạm vào nó, hai mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, cọng lông chim màu trắng từ đầu vú Tiêu Chiến chầm chậm di chuyển đến huyệt khẩu nửa kín nửa hở kia: "Chỗ này của tỷ tỷ nhiều nước nhất."

Tiêu Chiến nhếch khóe miệng lên, liếm ướt ngón tay, một đường dọc theo ngực mình trượt xuống bụng dưới, sau đó nhẹ nhàng đảo quanh huyệt khẩu e lệ: "Muốn cắm vào không?"

Muốn đến sắp điên luôn rồi! Vương Nhất Bác đầy đầu đều chỉ có một ý niệm, chính là muốn xuyên qua màn hình đến làm Tiêu Chiến! Dùng chính dương vật của mình đâm vào hậu huyệt Tiêu Chiến khuấy đảo đến nước nôi giàn giụa!

Gậy chọc mèo bị ném sang một bên, Vương Nhất Bác cởi quần ra, thả ra thứ đồ gấp không chờ nổi của mình, quơ quơ trước màn hình: "Nhớ nó không?"

Sao có thể không nhớ chứ? Mỗi lần thấy nó trong video, Tiêu Chiến đều hận không thể xuyên qua mà dùng cái nơi đang há miệng chờ sẵn bên dưới, ăn nó vào bụng mình. Sướng quen khổ không quen, đã từng nếm trải đại bảo bối này rồi, ngón tay của mình thật sự không đủ dùng!

"Nhớ nó, muốn nó cắm vào..." Tiêu Chiến nhìn quái vật khổng lồ vì sung huyết mà trở nên tím đỏ trong màn hình kia, ngón tay đang xoa bóp trước hậu huyệt rốt cuộc cũng cắm vào: "Ưm..."

Ngay lúc Tiêu Chiến cắm ngón tay vào, Vương Nhất Bác cũng đồng thời bắt đầu loát động: "Thích em thao tỷ đến thế sao, tỷ tỷ?"

Huyệt động có hơi khít chặt, Tiêu Chiến dùng ngón tay chuyển động bên trong thọc thọc rút rút, tưởng tượng như Vương Nhất Bác đang ở trong thân thể mình, huyệt động liền rỉ ra chất lỏng: "Thích em thao anh, rất muốn rất muốn em thao anh, ưm..."

Tiếng rên rỉ của Tiêu Chiến khiến Vương Nhất Bác hưng phấn, cũng khiến cậu khó chịu, cậu không cách nào chịu đựng được một Tiêu Chiến như thế bị bất kỳ kẻ nào khác nhìn thấy, càng không cho phép bất kỳ kẻ nào dám làm chuyện như thế với Tiêu Chiến, cậu thậm chí còn ghen ghét với cả ngón tay của Tiêu Chiến, bởi nó có thể thâm nhập vào trong thân thể Tiêu Chiến, làm cho Tiêu Chiến phát ra âm thanh như vậy.

Mà cậu lại không thể.

Thì ra khi rất thích rất thích một người, dục vọng chiếm hữu sẽ sinh sôi tươi tốt như dây mây, mãnh liệt đến không thể tưởng tượng nổi.



Vương Nhất Bác tự vuốt ve chính mình, nhìn Tiêu Chiến dần dần đắm chìm trong dục tình trên màn hình: "Tỷ tỷ, là ai đang thao tỷ?"

"Ưm..." Tiêu Chiến hơi híp mắt lại, ngón tay nhanh chóng ra vào trong huyệt động: "Là đại dương vật của lão công, đang thao anh... A..."

Lời càng thô tục, ở trên giường sẽ càng hăng hái, huống chi lời thô tục như thế còn được thốt ra từ miệng Tiêu Chiến thường ngày vẫn luôn ưu nhã lý trí nhất. Giá đặt dưới đất có thể tùy chỉnh, Vương Nhất Bác ấn nó xuống đối diện với bụng dưới và giữa hai đùi mình: "Không sai, là đại dương vật của lão công đang thao anh, sướng không?"

Sướng, chỉ là không đủ sướng, sướng trong tưởng tượng cũng không thể hoàn toàn xem là thật, ngón tay mỏi rã rời, cảm giác tự mình moi không thể so sánh với được Vương Nhất Bác trực tiếp thao, giọng Tiêu Chiến xen lẫn tiếng nức nở, là sự gấp gáp dục cầu bất mãn: "Lão công, em thao anh đi, thao anh thật mạnh vào!"

Vương Nhất Bác tăng tốc loát động, tưởng tượng như mình đang ra vào trong thân thể Tiêu Chiến: "Lão bà, anh nhiều nước thật đấy, thao nát anh luôn được không?"

Trên màn hình là dương vật của Vương Nhất Bác không ngừng đong đưa, Tiêu Chiến có thể rõ ràng nhìn thấy những mạch máu bạo nộ trên thân nó, kích thích thị giác và thính giác có thể bù đắp được một chút cho xúc cảm, Tiêu Chiến thở hổn hển, một tay thọc rút ở hậu huyệt, tay còn lại nắm lấy dục vọng thẳng đứng của mình, tiền hậu giáp kích: "Lão công, em nhanh chút nữa đi, a..."

Hình ảnh trên màn hình đong đưa, động tác của hai người ngày càng nhanh hơn, lúc sắp lên cao trào đều nói rất nhiều những lời mà bình thường nghe được sẽ đỏ mặt, nhưng ai cũng không có cảm giác bị mạo phạm, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Trước khi ngón tay Tiêu Chiến thật sự bị chuột rút, hai người rốt cuộc một trước một sau cùng bắn ra: "Ưm..."



Sau cao trào có chút trống rỗng, đặc biệt là người yêu không có ở bên cạnh, không thể ôm ấp không thể hôn môi hay cảm nhận thân nhiệt của nhau.

Hai người đều hổn hển thở một lúc, mới lại nhìn về màn hình.

Điện thoại bị Vương Nhất Bác ép xuống hơi thấp, màn hình không tránh được mà bị tinh dịch bắn lên, ống kính đều bị che mờ, Tiêu Chiến bên kia chỉ có thể nhìn được hình bóng mơ hồ.

Hình ảnh ít nhiều có chút khôi hài, Tiêu Chiến nhịn không được bật cười: "Tuổi trẻ thật sự rất tốt nha, không chỉ có thể tiểu lên thật cao, bắn cũng rất cao."

Vương Nhất Bác rút khăn giấy qua loa đại khái lau sơ sơ màn hình, khuôn mặt nhỏ thò đến trước màn hình: "Bắn được cao là vì lão công anh thận tốt, cũng không phải tất cả người trẻ tuổi đều có thể làm được đâu!"

"Cái ý thức nguy cơ này của Bác ca anh, tuyệt!" Tiêu Chiến giơ ngón cái tán thưởng Vương Nhất Bác, rút khăn giấy lau sơ vài cái mới nhấc điện thoại khỏi giá: "Đi tắm không, Bác ca?"

Lão bà có lời, làm gì có đạo lý không đáp ứng kia chứ, Vương Nhất Bác gỡ điện thoại xuống đi về hướng phòng tắm: "Đi thôi, cùng tắm!"


.TBC

Vốn tôi cho rằng, người đại diện đi rồi rốt cuộc có thể triển khai cốt truyện một chút, kết quả má nó hai người này tách ra rồi cũng vẫn muốn doi a!

Thật chịu không nổi luôn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bjyx